Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 50

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 48

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 315

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3355

Toàn truyện - Chương 11: Xổ Số Dự Đoán Bóng Đá World Cup

"Chàng trai trẻ, cái này không nên mua đâu."

Bác trung niên mặc áo ba lỗ đang chọn số bên cạnh tốt bụng nhắc nhở: "Nếu không theo dõi bóng đá thì cứ mua bừa một vé cho vui thôi. Mấy trò xổ số này người bán bao giờ cũng khôn hơn người mua!"

Lộ Mãn mỉm cười: "Cảm ơn bác đã nhắc nhở. Con cũng xem bóng đá mà, chỉ là muốn thử tổ hợp này thôi."

Bác mặc áo ba lỗ đúng là dân mê bóng đá lâu năm: "Để tôi nói cho cậu nghe, World Cup năm nào mà chẳng có ngựa ô? Cậu nhìn cái cậu thanh niên vừa nãy kìa, nếu cậu ta thật sự chọn mười đội mạnh với năm nghìn vé số, nhỡ đâu có đội yếu nào lội ngược dòng vào top 4 thì một vạn tệ của cậu ta coi như đổ sông đổ biển."

"Năm 90 Ireland và Cameroon vào top 8, năm 94 Bulgaria và năm 98 Croatia vào top 4, bóng đá bất ngờ là chuyện quá bình thường."

"Đúng vậy đúng vậy."

Lời bình luận đầy kinh nghiệm của bác ba lỗ thu hút sự tán đồng của những người xung quanh.

"Không nói đâu xa, World Cup năm 2002 gần đây thôi, Mỹ và Senegal đều vào top 8."

"Senegal á, tôi còn không biết nó ở đâu trên bản đồ nữa."

"Hàn Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ năm đó đều vào top 4, ai mà ngờ được?"

"Hàn Quốc không tính, nó xứng đáng à? Mẹ nó, thổi còi ăn gian chết cả nhà."

"Chàng trai trẻ, cậu nghe tôi đi. Pháp vô địch, sau đó cậu theo Hà Lan, Ukraine, Đức."

…………

Mọi người tốt bụng giúp phân tích nhưng Lộ Mãn tuyệt đối sẽ không nghe theo họ.

Mua thêm vài trăm vé thì đúng là chắc chắn có lời, nhưng Lộ Mãn không cần dựa vào xổ số để phát tài mà chỉ là giải quyết cái khó trước mắt của gia đình thôi.

Nếu trúng ngay mấy trăm vé số tổ hợp với giải thưởng hàng chục triệu tệ thì chắc chắn sẽ bị giới truyền thông theo dõi, gia đình cũng không giải thích được.

Chục triệu tệ thôi mà. Ưu thế của việc trùng sinh sẽ giúp anh tích lũy được khối tài sản không nhỏ trong tương lai, anh có thể thật lòng nói câu nói nổi tiếng của một phú ông nào đó: "Tôi không có hứng thú với tiền, tôi chưa bao giờ đụng vào tiền".

Bốn mươi chín vé này dự kiến sẽ có thu nhập sau thuế khoảng hai trăm vạn tệ. Lộ Mãn vừa nghĩ đến đây vừa liếc nhìn tấm áp phích kêu gọi đóng góp cho sự nghiệp công ích thể thao của Lão Ngoan Cố.

"Ông chủ, làm ơn in cho con theo số con đã chọn đi ạ." Lộ Mãn đưa cho ông ta một trăm tệ.

Ông chủ thấy anh còn trẻ nên cũng khuyên một câu: "Chàng trai trẻ, ba mẹ kiếm tiền không dễ đâu, cậu mang chứng minh thư không? Đủ tuổi chưa?"

"Tháng trước con vừa tròn 18 tuổi."

Tên của Lộ Mãn bắt nguồn từ tiết Tiểu Mãn vào mùa hè. Anh sinh ngày 21 tháng 5 năm 1988, đúng vào ngày Tiểu Mãn.

Vì vậy nên người nhà, kể cả cô em gái gọi không lớn không nhỏ, đều gọi anh là "Tiểu Mãn".

Trùng hợp là Lộ Tiểu Sương sinh ngày 24 tháng 10 năm 1990——đúng vậy, tên của cô bé tương ứng với tiết Sương Giáng vào mùa thu.

Lộ Mãn chỉ tay vào tấm áp phích của Lão Ngoan Cố: "Ông chủ có biết Tổng Giám đốc Cố, chủ tịch tập đoàn Bình Nguyên không ạ?"

"Tôi biết ông ấy nhưng ông ấy không biết tôi." Ông chủ cửa hàng xổ số kính cẩn nói, "Ông ấy là người lớn tuổi nào trong nhà cậu?"

Lộ Mãn nghiêm mặt nói: "Con là con rể của ông ấy."

"Ha ha ha!" Ông chủ nhận tiền, chỉ coi như cậu nói đùa, "Tôi in vé số cho cậu đây. Chàng trai trẻ, cậu cứ giữ cái kiểu ăn nói bốc phét này ra chợ Bát Lý Loan bày sạp hai ngày cũng kiếm lại được một trăm tệ đó!"

Lộ Mãn cũng bị ông ta chọc cười. Nhận lấy vé số, nhét hai trăm mấy chục vạn này vào túi rồi ra khỏi cửa.

Nói là hai trăm vạn đã vào tay nhưng trong lòng Lộ Mãn vẫn còn chút lo lắng.

Trùng sinh trở lại, anh lo sợ sẽ xảy ra hiệu ứng cánh bướm.

Một con bướm ở sông Amazon, Nam Mỹ vỗ cánh có thể gây ra một trận lốc xoáy ở Texas, Mỹ sau đó một tuần.

Theo lý thuyết này, Lộ Mãn bây giờ hắt hơi một cái, luồng khí nhỏ bị một cơn gió vừa rồi cuốn đi rồi nhập vào gió mùa Đông Nam lớn hơn, sau đó ảnh hưởng đến dòng hải lưu Thái Bình Dương, xuyên qua Alaska, Canada, đổ bộ ở Aquitaine, Pháp, rồi thổi đến Đức, cuối cùng ảnh hưởng đến thời tiết Berlin đột ngột thay đổi khiến Materazzi bị cảm nặng không thể ra sân...

Nghe có vẻ vô lý nhưng ý nghĩa lý thuyết của hiệu ứng cánh bướm là để chứng minh những sự vật trong hệ thống hỗn loạn ảnh hưởng lẫn nhau, những thay đổi nhỏ cũng có thể dẫn đến những hướng đi tương lai hoàn toàn khác nhau.

49 vé số bóng đá này không thể trăm phần trăm hy vọng trúng thưởng.

Có thể coi nó như một bài kiểm tra hiệu ứng cánh bướm, thử xem trước và sau khi trùng sinh xu hướng tương lai có thay đổi hay không.

Con đường kiếm tiền thực sự vẹn toàn vẫn phải dựa vào đôi tay và đôi chân của mình để tranh thủ.

Về đến nhà, Lộ Vệ Hoa đã đến cửa hàng làm việc. Trên sàn nhà có vài mảnh vỡ bát đĩa, xem ra sau khi Lộ Mãn rời đi thì họ cãi nhau còn dữ dội hơn.

Lộ Mãn tìm mẹ Liễu Tĩnh: "Mẹ, con muốn bàn với mẹ một chuyện. Mấy ngày nay con muốn đi ra ngoài một chuyến."

Anh đưa màn hình điện thoại di động ra trước mặt Liễu Tĩnh.

Màn hình hiển thị diễn đàn trường Đại học Sư phạm Tân Hải, Hạnh Đàn Triều Thanh.

【(Ghim)(Tuyển chọn)(HOT) Đội bóng đá trường Đại học Sư phạm Tân Hải chân thành mời các sĩ tử trong tỉnh gần trường đến trường trải nghiệm trước cuộc sống Đại học!】

……

Buổi tối, nhà họ Cố.

Cố Ngạn ở nhà cũng mặc áo sơ mi và áo gile vest cùng mái tóc chải ngược bóng mượt, dáng vẻ một người đàn ông trung niên đẹp trai phong độ.

Đi xuống cầu thang thông tầng, Văn Nghệ và hai cô con gái song sinh đã dùng bữa rồi.

Trên màn hình TV chiếm trọn bức tường đang chiếu 《Võ Lâm Ngoại Truyện》, tiếng "Tương Ngọc cho cô tràng lợn" khiến ba mẹ con cười khúc khích không ngừng.

Cố Ngạn ngồi xuống bên cạnh Văn Nghệ rồi cầm điều khiển chuyển kênh.

"Ba đừng chuyển mà." Cố Linh Y ngậm thìa nói không rõ ràng, "Chúng con đều thích xem cái này."

"Mấy cái kịch bịa đặt có gì hay mà xem?" Cố Ngạn không cho là đúng.

Chuyển vài kênh, đến 《Lượng Kiếm》.

"Xem cái này đi, phim mới đánh nhau hay lắm đấy."

Văn Nghệ đối với việc có một người chồng cẩu thả như vậy thì liên tục lắc đầu: "Ông cứ để cho chúng xem một lát đi, con gái xem TV mà ông còn tranh giành kênh được."

"Quan trọng là phim mới này hay thật. Mọi người xem này, đánh quân Nhật, đào hầm công sự, ném cho nó hơn ba nghìn quả lựu đạn, sướng cả mắt."

Văn Nghệ thật sự muốn bật cười vì tức. Có ai lại đi giới thiệu phim quân sự kháng chiến cho vợ con đâu.

"Có thể trưng cầu ý kiến xem hai đứa thích xem cái gì không mà? Năm nay tập cuối của bộ 《Võ Lâm Ngoại Truyện》 chiếu cùng giờ với chương trình Gala Mừng Xuân Năm Tuất 2006, Linh Y và Gia Nhi thà không xem Gala Mừng Xuân mà chạy đến nhà bà ngoại xem hết tập cuối đấy."

"Linh Y thì tôi không nói đến làm gì." Cố Ngạn hừ một tiếng, "Gia Nhi đi xem TV thật à? Chẳng phải là đi tìm thằng nhóc nhà Quản lý Lộ sao?"

Trước khi phất lên, Cố Ngạn từng làm chung đội xe vận tải dưới trướng một ông chủ với Lộ Vệ Hoa là ba của Lộ Mãn. Sau này, Lộ Vệ Hoa được lên làm quản lý bộ phận hậu cần.

Cố Ngạn là người trọng tình nghĩa, dù giờ đã là một ông trùm kinh doanh giàu có nhưng vẫn gọi bạn bè cũ một tiếng "Quản lý Lộ".

Cố Gia Nhi buồn bã cầm dĩa chọc tới chọc lui mấy cọng rau trong đĩa.

"Con bé còn là một đứa trẻ, sao ông lại có thành kiến lớn thế?" Văn Nghệ gắp cho ông mấy muỗng thức ăn, "Mau ăn đi, xuống lầu thôi mà cũng lề mề. Cả nhà chỉ có mình ông là chậm chạp nhất."

"Con ăn no rồi." Cố Gia Nhi đứng phắt dậy, chẳng thèm nhìn Cố Ngạn một cái mà vội vàng lên lầu.

Cố Ngạn tặc lưỡi: "Con bé này."

Ông quay sang hỏi Văn Nghệ: "Linh Y thì ngoan ngoãn, lại còn quấn quýt lấy tôi, tôi nói gì nó cũng nghe. Hai đứa con gái đều nuôi dạy như nhau, sao Gia Nhi lớn lên lại không nghe lời tôi nữa...

[Câu này của Jack Ma - Mã Vân, cựu Chủ tịch Tập đoàn Alibaba]