Trans: Torisaki Haruka
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Phòng họp trong Đài Tưởng Niệm Chọc Trời.
Đã sang ngày thứ năm kể từ khi hội đồng bắt đầu phiên họp. Các trưởng nhóm trong phòng đều cúi đầu, môi mím chặt. Dù đã có vài phiên tập hợp từ trước, nhưng hôm nay bầu không khí lại đặc biệt ảm đạm, tất cả bởi sự hiện diện của Laila — người cai quản thành phố — hiện đang ngồi ở ghế chủ tọa.
“Năm ngày qua, cuộc họp hội đồng hoàn toàn thất bại.”
“…”
“Không cần nói ai là kẻ có lỗi, đúng chứ?”
Có người trong phòng nuốt khan khi nghe tuyên bố của Laila. Có hai nhân vật đóng vai trò then chốt trong thế bế tắc lần này đối với T&C.
Một là Akira Yujin, gia chủ của nhà Yujin và là kẻ cầm quyền của MegaCorp, hiện đang tích cực đi lại và vận động bên ngoài phòng họp.
“Hắn hành xử như những kẻ ăn mày tuyệt vọng. Trong MegaCorp vốn có một luật bất thành văn: Giám đốc điều hành không được tham dự hội nghị hội đồng.”
Theo luật, việc vận động tranh cử cho chức CEO hoặc ứng cử viên CEO trong MegaCorp là phạm pháp. Tất nhiên, việc được ghi trong luật không có nghĩa là ai cũng tuân theo.
Trước kỳ bầu cử hay ngay cả trong lúc bầu, mọi gia tộc đều lén lút làm điều đó. Vì tất cả đều làm nên chuyện này trở thành “bí mật công khai”, ai cũng biết nhưng đều giả vờ như không.
Nhưng Akira đã vượt qua ranh giới này. Hắn công khai gặp gỡ trưởng lão các gia tộc khác để thỏa thuận, hứa hẹn sẽ cho họ những lợi ích đổi lấy phiếu bầu.
Dù Laila phản đối hành vi phi pháp trắng trợn ấy, nỗ lực của cô đã bị phe thân Akira — đứng đầu là Wei Zhao — can thiệp và phá vỡ. Chỉ vậy thôi đã quá sức mệt mỏi, nhưng một vấn đề nghiêm trọng hơn còn đang chờ phía trước.
“Lũ cuồng tín nhà Thompson khốn kiếp!”
Nhân sự thuộc gia tộc Thompson — một trong hai nhà tạo thành T&C — đang tích cực cản trở cô. Họ hoan nghênh ý tưởng để một CEO xuất thân từ T&C, nhưng lại phản đối người đó là Samdam Chambelin.
Hiện tại, nhà Chambelin đang dẫn trước với tỷ lệ 6 trên 4 trong hệ thống phân cấp giữa hai gia tộc.
Nếu Samdam trở thành CEO, khoảng cách quyền lực giữa hai nhà sẽ càng bị nới rộng. Vì vậy, người nhà Thompson đã giở đủ trò xấu xa nhắm vào người từ Prime Capital trong thành phố.
T&C là liên minh của hai gia tộc: Thompson và Chambelin. Dù Chambelin luôn khẳng định họ khác biệt, trong mắt kẻ ngoài, cả hai chỉ là một. Mỗi khi Thompson gây chuyện, hình ảnh của Chambelin cũng bị bôi bẩn theo.
Thompson là vấn đề gây đau đầu ngay cả với cha của Laila — kẻ được mệnh danh là “Con Rắn” trong giới chính trị. Nếu ông ta còn phải chật vật thì hiển nhiên bản thân Laila cũng chẳng thể giải quyết nổi.
“Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ bị tước vị trí Quản trị viên thành phố. Một khi có Quản trị viên mới đến, toàn bộ những người được tôi bổ nhiệm cũng sẽ bị đuổi việc.”
Đó là sự thật. Trong T&C, bất kỳ ai bị coi là bất tài đều bị loại bỏ. Nếu Laila mất chức, tất cả nhân sự dưới quyền cô hoặc bị đày ra vùng ven, hoặc phải lo tìm kế sinh nhai mới.
“Chúng tôi tin rằng chẳng ai mong chờ tương lai như vậy, thưa Quản trị viên!”
Toàn bộ các trưởng nhóm đồng loạt đứng dậy, đồng thanh hô lớn.
Laila lặng lẽ gật đầu. Cô cố giữ khí thế cứng rắn trong thời khắc khó khăn này. Nếu cô đánh mất phong thái, những kẻ có mặt ở đây chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện không hay.
“Nhưng vấn đề cốt lõi vẫn chưa được giải quyết.”
Cô cần một bước đột phá. Ánh mắt Laila dừng lại nơi Trưởng ban Giải phẫu, người lần đầu tiên tham gia phiên họp này.
“Trưởng ban Giải phẫu.”
“D-dạ, có mặt!”
Sắc mặt ông ta đã tái nhợt từ trước, giờ nghe tiếng gọi thì lập tức thẳng lưng đáp lời.
“Các anh đã đăng ký dữ liệu di truyền trích xuất từ con quái vật chưa?”
“À… chưa ạ.”
Theo quy trình, bất cứ khi nào phát hiện sinh vật mới, dữ liệu di truyền của nó phải được lưu vào Kho Dữ Liệu MegaCorp. Tuy nhiên, một số gia tộc coi thông tin di truyền là bí mật kinh doanh — như Yujin hay Eden — nên thường cố tình không đăng ký.
Sau một thoáng ngừng, Laila lại cất lời:
“Tạm thời chưa đăng ký, nhưng hãy tiếp tục nghiên cứu. Tôi sẽ chịu trách nhiệm cho chuyện này.”
“V-vâng, tôi hiểu rồi.”
“Còn tiến độ nghiên cứu hiện tại, có thể trình bày ngay chứ?”
“Ơ… nếu chuẩn bị thì chắc cũng không khó, nhưng…”
“Vậy hãy sẵn sàng vào chiều mai, rồi báo cáo cho tôi. Nếu kết quả khả quan, chúng ta sẽ công bố nó cùng với việc giới thiệu mảng kinh doanh mới trong hội đồng.”
Tuyên bố bất ngờ của Laila khiến toàn bộ trưởng nhóm kinh ngạc. Với tư cách Quản trị viên thành phố, cô vốn nổi tiếng thận trọng đến cực đoan, luôn soi xét kỹ lưỡng trước mọi dự án. Thế nên, ai nấy đều sửng sốt trước quyết định đột ngột này.
“Tôi chỉ định giới thiệu khái quát, nên đừng cảm thấy áp lực. Vấn đề ngân sách, nhân lực và các chi tiết khác sẽ được xem xét từng bước sau phần trình bày.”
“Rõ, thưa Quản trị viên!”
Những ánh mắt ghen tỵ đồng loạt hướng về phía Trưởng ban Giải phẫu, bởi quyết định táo bạo nhưng hoàn hảo của Laila. Nếu kết quả nghiên cứu thuận lợi, việc thăng tiến của ông ta coi như chắc chắn.
“Xin chúc mừng, Trưởng ban Giải phẫu.”
“C-cảm ơn.”
Trưởng ban Quản lý Sinh học ngồi cạnh vừa lộ rõ sự ganh tỵ trên gương mặt, vừa cất lời chúc mừng. Nhưng mặc kệ sự ngưỡng mộ ấy, Trưởng ban Giải phẫu lại trông như kẻ sắp chết đến nơi.
“Mình đã làm gì để phải chịu khổ thế này chứ?”
Ông ta rủa thầm. Bởi ngay lúc này, những ký sinh vật khủng khiếp vẫn đang bám trong đầu. Nhưng ông không thể hé miệng. Ông từng chứng kiến tên người Kult kia bị con quái vật nuốt chửng, giờ đây ông chỉ còn mong ước sống lâu, sống khỏe. Tiền tài và quyền lực chẳng còn ý nghĩa gì nếu phải chết thảm.
“Vậy thì, chúng ta tiếp tục.”
“V-vâng…”
Laila khẽ ho khan, thân thể mệt mỏi vì hội nghị kéo dài, rồi bắt đầu phiên họp.
***
‘Lần này không kích hoạt hiệu ứng Săn mồi nào cả.’
Trong lòng có chút hối hận, tôi dùng móng tay dài cào vào răng. Đã năm ngày kể từ khi tôi bước vào tòa nhà này, và đến nay tôi đã nuốt chửng tổng cộng bảy tên Kult. Ngày đầu tiên, tôi săn một tên ở Phòng Quản lý Trung ương Thứ Ba. Ngày thứ hai thì ngủ li bì vì hiệu ứng phụ của “Hiện thân kẻ săn mồi”.
Từ ngày thứ ba trở đi, tôi tiếp tục đi săn, mỗi ngày nuốt hai tên Kult cho đến hôm nay. Tất cả mục tiêu đều thuộc các phòng điều khiển.
‘Hạ gục đám Kult từ phòng quản lý thứ ba đến thứ sáu chẳng có gì khó khăn.’
Phòng thứ ba là ngoại lệ, chỉ có hai Kult làm việc. Còn lại, từ phòng thứ tư đến thứ sáu đều có ba thành viên. Tôi nuốt hết, nhưng vẫn để lại một tên ở mỗi phòng. Lý do: để biến chúng thành tay sai mới.
‘Cần có kẻ xử lý chuyện “nghỉ hưu” cho đám Kult trong bụng mình.’
Nếu là lúc khác, đội Nhân sự hẳn đã nghi ngờ, nhưng lần này thì không. Khối lượng công việc từ cuộc họp hội đồng khiến có nhiều đơn xin nghỉ hưu tự nguyện, và bên Nhân sự cũng chẳng đặt câu hỏi trước số lượng “nghỉ việc” bất thường ở các phòng điều khiển.
‘Hội nghị hội đồng lại đang vô tình có lợi cho mình.’
Tối qua tôi đã kiểm tra tình hình, khi đó mọi việc coi như đã xong. Từ Phòng Quản lý Trung ương Thứ Ba đến Thứ Năm, và cả những kẻ còn lại ở Phòng Thứ Sáu, giờ đều là nô lệ của tôi.
Hôm nay, tôi ăn thêm hai người Kult ở Phòng Thứ Sáu, biến một trong số đó thành thuộc hạ.
‘Kết thúc chưa?’
Ana, vẫn đứng đợi tôi dùng bữa, lên tiếng hỏi. Bên cạnh cô ta là người Kult mới bị ký sinh ở Phòng Quản lý Trung ương Thứ Sáu, gương mặt đầy u sầu. Hắn rõ ràng không thoải mái với việc đã phản bội đồng bọn.
‘Ta cũng thất vọng.’
Từ ngày thứ tư trở đi, tôi săn lũ Kult mà không dùng trạng thái kia nữa, vì sau khi hiệu ứng kết thúc lần trước thì đã hết mồi.
‘Ngày thứ ba mình đã dọn sạch tủ đông, nên chẳng còn lựa chọn nào khác.’
Thế nên tôi không thể tận dụng sức mạnh săn mồi như mong đợi.
‘Nhưng dù sao cũng thu được thuộc tính dung hợp mới và mở khóa loại hình mới, vẫn là có lợi.’
Trong số những mẫu vật có được, những nhà nghiên cứu và vài tên Kult đã xử lý, tôi thu được kha khá thuộc tính. Hai thuộc tính hữu dụng nhất: [Móng vuốt ma], một dạng dung hợp từ “Móng vuốt Thú Săn Mồi” vốn có, và “Roi Tâm Linh”, thu được sau khi giết một tên Kult.
Những chiếc vuốt ở cánh tay chiến đấu giờ đã biến dạng, mảnh mai như lưỡi hái, phát ra ánh tím rực rỡ.
‘[Móng vuốt ma] có thể dễ dàng xuyên qua cả tường đặc.’
Tôi cầm chiếc thẻ Mastercard từ tay tên Kult vừa nuốt. Khi siết lực, tấm thẻ trượt xuyên qua lòng bàn tay tôi và rơi xuống đất. Nếu hiệu ứng bao trùm cả cơ thể thì hoàn hảo, tiếc là không.
Khả năng xuyên thấu chỉ giới hạn ở bàn tay. Tuy vậy, nó vẫn là lợi thế lớn khi đối đầu kẻ mặc giáp hạng nặng như các hiệp sĩ Edgerton hoặc Dị nhân khổng lồ.
‘Tiếp theo là [Giảm đau].’
Ngạc nhiên thay, tôi lấy được thuộc tính này ngay ngày đầu tiên, từ một nhà nghiên cứu sau khi bản thân bị ảnh hưởng bởi tác dụng phụ của [Hiện thân kẻ săn mồi].
‘Có phải là gã từng khuyên đừng kết hôn không?’
Tôi chẳng biết đời sống hôn nhân của hắn thế nào, nhưng chắc chắn chẳng êm đẹp.
[Giảm đau] là năng lực bị động, hoạt động như một hiệu ứng giảm, làm nhẹ các trạng thái tiêu cực như hoảng loạn hoặc co giật khi người chơi chịu sát thương chí mạng trong game. Nói cách khác, ngay cả khi bị thương rất nặng, nó giúp duy trì sự tỉnh táo.
‘Một thuộc tính cần thiết cho mình.’
Trong trận đấu với các hiệp sĩ Sư tử bạc lần trước, khi bị chém trúng, tôi đã gào thét đau đớn. May mắn khi đó nó lại có lợi cho tôi, nhưng nếu tình thế ngược lại thì đã rất nguy hiểm.
‘Con người thường hoảng loạn khi đau đớn dữ dội, chỉ muốn chạy trốn. Mà tâm trí tôi vẫn là con người.’
‘Có [Giảm đau], xác suất tôi đưa ra quyết định vô nghĩa trong chiến đấu sẽ giảm đi.’
Điểm lợi không chỉ dừng ở đó. Vì là dạng phòng thủ đặc biệt, nó không thuộc nhóm thể chất hay tâm linh, mà là một loại hoàn toàn khác. Đến nay, tôi đã mở khóa thông tin bốn loại: tăng cường thể chất, tăng cường tâm linh, nhiễm ký sinh, và phòng thủ đặc biệt.
‘Mình cần mở thêm một loại hình nữa để tiến lên Siêu Việt Cấp 2.’
Để tiến hóa thành Bán Thánh, tôi phải hoàn thành bốn loại hình, chứ không chỉ nuốt một vài loài nhất định. Vấn đề là: nếu lên Siêu Việt Cấp 2, tôi sẽ nhận thông tin loại hình mới kèm các thuộc tính của loại đó, nhưng chúng sẽ tiêu hao thuộc tính dung hợp làm nguyên liệu, giảm khả năng tiến hóa thành Bán Thánh.
‘Ngược lại, nếu tiến hóa Bán Thánh trước, mình vẫn phải gánh những bất lợi của Siêu Việt Cấp 1.’
Nếu không tiến lên Siêu Việt Cấp 2, tôi sẽ tiếp tục dính những dòng hạn chế màu vàng.
‘Siêu Việt Cấp 2 hay Bán Thánh?’
Vừa suy ngẫm, tôi cúi đầu trầm tư.
‘Giờ nghĩ nhiều cũng chẳng có ý nghĩa.’
Cả hai con đường đều chưa đủ điều kiện. Đây là mục tiêu chỉ có thể thử khi đã chuẩn bị chu toàn.
‘Trong game vốn chỉ có một lộ trình duy nhất.’
Nhưng ở đây thì khác hẳn, khiến mọi thứ vừa lạ lẫm vừa hấp dẫn hơn là đáng sợ. Sau khi đạt tới Bán Thánh, không biết sẽ còn điều gì chờ phía trước. Trong lòng dấy lên chút hứng khởi, tôi đứng dậy.
‘Giờ thì, kế hoạch tiếp theo là gì?’
Dù là Siêu Việt Cấp 2 hay Bán Thánh, việc thu thập tinh hoa di truyền vẫn là điều bắt buộc. Mà mục tiêu chính ở đây vẫn là ăn các Kult. Nghĩ đến điều đó, tôi xoay xoay chiếc Mastercard, tính toán bước đi tiếp theo.
‘Còn hai bộ phận là ổ chính của lũ Kult.’
Các phòng Quản lý Trung ương chứa nhiều Kult nhất trong tòa nhà. Những nơi tôi chưa đụng tới là Phòng Quản lý Trung ương Thứ Nhất, nơi điều hành Máy tính Trung tâm của Đài Tưởng Niệm, và Phòng Quản lý Trung ương Thứ Hai, nơi quản lý chỗ ở của toàn bộ khách mời.
‘Phòng Thứ Nhất chỉ có ba Kult, nhưng từng tên đều là đối thủ nặng ký. Còn Phòng Thứ Hai thì có đến hai mươi bốn Kult - gấp tám lần.’
Một bên mạnh về chất, bên kia mạnh về lượng. Đặc biệt, tiêu diệt toàn bộ Kult ở Phòng Thứ Hai sẽ tự động hoàn thành điều kiện giết 20 loài sử dụng sức mạnh tâm linh.
‘Vấn đề là việc này không hề dễ dàng.’
Trong đám Kult ở Phòng Thứ Nhất và Thứ Hai, có những kẻ sở hữu [Liên Kết Linh Hồn]. Nếu một kẻ bị tấn công khi đang làm việc, toàn bộ nhóm sẽ lập tức cảm nhận được.
‘Cần chuẩn bị kỹ trước khi động đến chúng.’
Ngoài Quản lý Trung ương, còn một lựa chọn khác: Đội An Ninh. Đội này gồm nhiều đặc vụ Wolf và vài thủ lĩnh người Kult. Đây là một đơn vị cân bằng, nơi các Kult với giác quan nhạy bén dẫn dắt lũ Wolf thính mũi, giỏi phát hiện mùi và thích nghi tốt với môi trường.
‘Nhưng mình chưa đủ điều kiện để tiến hóa cho Wolf hay Kult.’
Ban đầu, kế hoạch là săn lũ Wolf quanh khu căn hộ trong khu dân cư. Nhưng do nhiều biến số, đến giờ tôi mới chỉ hoàn thành điều kiện giết 20 chủng hình người.
‘Nếu xử lý Đội An Ninh trước, mình có thể cùng lúc thỏa mãn điều kiện cho loài biến hình và loài dùng sức mạnh tâm linh.’
Tất nhiên, số Kult trong Đội An Ninh không nhiều như ở bên phòng Quản lý Trung ương, nhiều lắm là năm người.
‘Nhưng Đội An Ninh có thể giúp mình thoát khỏi Đài Tưởng Niệm.’
Nhiệm vụ của họ là giám sát người và đồ vật ra vào, kiêm luôn bảo vệ tòa nhà. Nếu kiểm soát được Đội An Ninh, tôi có thể dễ dàng ra vào khu hành chính. Khi đó, tôi có thể nhắm tới Kult ở Phòng Quản lý Trung ương Thứ Nhất và Thứ Hai khi chúng rời nơi làm việc.
‘Ở cơ quan thì chúng còn cảnh giác…’
Nhưng khi về nhà, liệu chúng có giữ nguyên sự đề phòng này không? Dù có nhạy bén đến đâu, bị tập kích trong nơi thoải mái nhất - nhà của mình thì không ai lường trước. Ánh mắt tôi chuyển sang những màn hình giám sát lắp khắp phòng điều khiển.
Lũ Wolf và Kult thuộc Đội An Ninh Đài Tưởng Niệm đang tuần tra hành lang, hình ảnh được camera ghi lại rõ nét. Chúng vừa đi vừa trò chuyện nhàn nhã, hoàn toàn không biết cái chết đang lặng lẽ ập đến.
‘Mục tiêu tiếp theo là Đội An Ninh.’
Những con vượn lông lá tưởng chừng bình thản ấy, chính là con mồi mới của tôi.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -