Trở thành quái vật không gian với khả năng tiến hoá vô hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1295

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7550

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 409

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 567

Web novel - Chương 86: Ảnh vệ (3)

Trans: Torisaki Haruka

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

“Số 26?”

Con sứa hồng vừa trồi lên từ mặt đường nhựa chính là số 26.

“Sao nó lại thay đổi nhiều đến thế trong lúc mình vắng mặt?”

Trong thoáng chốc, dáng vẻ nó khác biệt hẳn so với trước.

Trước hết, những sắc màu mờ ảo chuyển động trên cơ thể hồng của nó là điều hoàn toàn mới. Vô số màu sắc lung linh dịu dàng, thứ chưa từng xuất hiện trước đây.

Một luồng khí mang năng lượng biến đổi không ngừng, phát ra đủ loại màu, như đang quan sát khắp nơi, tựa hàng trăm cặp mắt dõi nhìn.

Hiệu ứng đó chính là kết quả của một đặc tính độc nhất thuộc về Sea Demon – ‘Khủng bố Vực thẳm’. Nhờ đặc tính này, những cá thể thiếu kháng cự với tấn công tâm linh sẽ hoặc mất trí, hoặc hoảng loạn khi tiếp cận chúng.

“Hơn nữa, nó còn có thể làm suy yếu các năng lực tâm linh hỗ trợ của kẻ địch xung quanh.”

Theo tư liệu gốc, Sea Demon sở hữu năng lượng tâm linh cực mạnh, đôi khi tràn ra ngoài. Nguồn năng lượng này tác động tiêu cực lên sinh vật lân cận, và hiện tượng đó chính là hình thái đặc thù được gọi là [Khủng bố Vực thẳm].

Do vậy, khi các cá thể có năng lực tâm linh cố gắng thi triển kỹ thuật phụ trợ tầm xa như [Liên kết Linh hồn] hay [Cộng hưởng thực thể] gần Sea Demon, chúng thường thất bại.

“Chưa kể đến vẻ ngoài rùng rợn của nó vốn đã nổi tiếng.”

Hãy tưởng tượng một con quái vật cao hơn 20 mét từ vực sâu, bị hàng trăm cặp mắt vô hình dò xét.

Cảnh tượng kinh hãi ấy từng được cộng đồng quốc tế dùng làm meme kinh dị mỗi khi Sea Demon với [Khủng bố Vực thẳm] xuất hiện.

Tất nhiên, số 26 hiện tại không đáng sợ như bản gốc, vì năng lượng nó phát ra ít mang tính ác ý hơn.

Có lẽ nó cố tình điều chỉnh khi đứng trước mặt tôi.

“Nghĩ lại thì lớp ngoài của nó cũng thay đổi nhiều.”

Dù đặc tính Khủng bố Vực thẳm khá ấn tượng, nhưng những phương diện khác cũng biến đổi đáng kể.

Phía dưới cơ thể nó là 20 cụm xúc tu dài mảnh, xen kẽ với những chi vây dày tựa như chân.

Cách sắp xếp xúc tu gợi nhớ đến xúc tu lưỡi cưa tròn mà tôi từng có.

Các xúc tu này tuy mảnh hơn của tôi, nhưng toàn bộ bề dài đều phủ kín lưỡi cưa sắc nhọn, khiến chúng cực kỳ nguy hiểm.

Con quái vật trồi hẳn lên đường, phát ra một làn sóng hướng về phía tôi.

❝Ở đây nè, bé bự!❞

Số 26 vươn xúc tu ra như chào hỏi. Nhờ hiệu ứng [Hiện thân kẻ săn mồi], tôi vẫn lớn hơn nó, nhưng như vậy ố 26 cũng cực kỳ đáng gờm.

Nếu nó duỗi thẳng, chiều cao khoảng 7–8 mét, còn xúc tu thì mỗi cái dài hơn 10 mét.

[Zzz (Bằng cách nào?)]

“Ta làm đúng như ngươi dạy! Ăn thật nhiều một cách chăm chỉ để lớn lên!”

Kỳ lạ thật. Tôi nhớ rõ mình đã dặn nó phải ẩn nấp.

Chẳng lẽ đây là kết quả của tiến hóa? Số 26 dường như thông minh hơn nhiều so với tôi nghĩ.

❝Không chỉ ta lớn lên đâu. Đứa nhỏ cũng đã trưởng thành nhiều.❞

[Zzz (Cái gì?)]

Từ phía sau số 26, một vật thể xanh lao vọt ra khỏi hố, uyển chuyển lượn giữa không trung của thành phố vũ trụ rồi hạ xuống trước mặt tôi.

❝Chủ nhân.❞ ❝Xin chào.❞

Adhai cúi đầu chào tôi.

“Gallagon cũng đã lớn lên sao?”

Số 26 thay đổi nhiều, nhưng sự lột xác của Adhai mới thật sự kinh ngạc. Phần lớn vảy của nó đã chuyển sang màu xanh lục, xen kẽ đôi chút vảy lam. Thân thể nó dài hơn 1 mét, đôi cánh cũng rộng lớn hơn nhiều.

Không chỉ màu sắc và vóc dáng, ngay cả diện mạo cũng biến đổi rõ rệt. Từ một sinh vật thân ngắn, chân thô như kỳ nhông, giờ nó đã thành hình thái hoàn toàn khác.

Bốn chân dài và rắn chắc gợi hình ảnh con hươu, toát ra vẻ uyển chuyển, thanh nhã. Tuy nhiên, chiếc đuôi lại dày và tròn hơn so với thân hình thon dài.

Về phần đầu, dù vẫn là chùm xúc tu thay cho miệng, nhưng đã dài hơn trước. Ngoài ra, số lượng sừng cũng tăng từ bốn lên nhiều chiếc.

“So với Gallagon xanh lục trưởng thành, dáng nó khá giống thật.”

Hơn nữa, xét thêm chiếc đuôi dày lên nhờ tăng trưởng, Adhai chắc chắn là giống cái. Gallagon vốn thể hiện dị hình giới tính: đực và cái khác biệt rõ ràng.

[Trans: Từ giờ, sẽ dùng đại từ “cô ấy” cho Adhai vì đã rõ giới tính.]

Đực thì sừng to, dày và rực rỡ; con cái thì đuôi dày, sừng lại tương đối đơn giản.

“Đực được coi là tuấn tú với bộ sừng lộng lẫy, còn cái thì đẹp ở chiếc đuôi đầy đặn.”

Qua cái đuôi chắc khỏe, có lẽ Adhai thuộc hàng khá đẹp trong giống loài Gallagon.

“Cô ấy đã ăn gì để lớn nhanh như vậy?”

Tôi đoán được phần nào. Trong cống ngầm vẫn còn vô số xác lính kỵ sĩ và binh sĩ tôi từng giết, cùng với những xác lũ nhân viên có chip tín hiệu ngừng hoạt động.

Hơn nữa, khi khu thương mại sụp đổ, chắc chắn nhiều kẻ rơi xuống cống và chết.

“Nhưng họ nuốt hết tất cả sao?”

Hơn nữa, lại còn không bị lính tuần tra phát hiện.

“Nếu vậy, đây đúng là tăng trưởng khủng khiếp.”

“Nếu dự đoán đúng, thì không chỉ lớn về thể xác, mà khả năng chiến đấu của chúng cũng tăng mạnh.”

Số 26 khẽ cử động như chờ tôi khen ngợi. Dù tình hình cấp bách, tôi cũng không kìm được mà vuốt nhẹ lên thân nó. Nó run rẩy, có lẽ là vui thích.

Dòng năng lượng trên bề mặt nó đổi màu theo cảm xúc, dao động mạnh dưới ảnh hưởng của Khủng bố Vực thẳm.

❝Em… lớn lên…em… giỏi… Chủ nhân… khen ngợi?❞

Adhai cũng chen tới đòi được khen, nên tôi vuốt ve nó một chút. Nhìn cái đuôi phe phẩy, tôi nghĩ:

“Chúng đã học cách săn của mình.”

Dù thời gian ở cạnh tôi chưa lâu, nhưng hẳn số 26 đã dẫn dắt các cuộc đi săn trong lúc tôi vắng mặt. Nó có khả năng học nhanh và có lẽ đã bắt chước cách tôi thường dùng bẫy, ẩn nấp và phục kích.

“Dù sao thì, chuyện đó tính sau. Hắc mã sắp tới rồi.”

Thông thường, tôi sẽ giấu chúng đi và tự mình chiến đấu, nhưng tình thế giờ đã khác.

“Mình sẽ phải chiến đấu cùng chúng.”

[Zzz zzz zzz zzz (Ta có chuyện muốn nói.)]

[ZZZ(“Hm?”)]

[ZZ(???)]

[Zzz zzz zzz zzz zzz (Chúng ta sắp đối đầu kẻ địch mạnh. Hãy giúp ta.)]

Khi tôi nói, ánh nhìn của cả hai dừng lại ở vết thương nơi cánh tay mất đi và bên sườn. Dù số 26 không có mắt, nhưng sắc thái cảm xúc trên cơ thể nó giúp tôi dễ dàng nhận ra điểm cần tập trung.

❝Kẻ làm hại Bé bự? Không thể tha thứ!❞

❝Chủ nhân? Kẻ tấn công? Kẻ thù?❞

Phẫn nộ, số 26 đập mạnh xúc tu xuống đất. Nhựa đường nứt toác, con đường xung quanh rạn vỡ. Adhai cũng giậm chân sau, tỏ vẻ bất an.

“Chiến đấu sẽ không thành vấn đề.”

Có vẻ số 26 không chỉ lớn mà còn mạnh hơn. Một Sea Demon vốn đã được coi là boss phụ đáng gờm. Về mức độ nguy hiểm, nó vượt quá nửa uy hiếp của một Black Gallagon.

“Nhưng có vẻ quá trình tiến hóa của nó chưa hoàn tất.”

Dù vậy, nó vẫn đủ sức làm viện trợ cho tôi. Adhai vẫn còn một vài vảy xanh lam, nhưng với cơ thể hầu hết phủ vảy xanh lục, có thể chắc chắn nó đã sở hữu sức mạnh của Gallagon xanh lục.

“Nếu mình đoán đúng, thì nhờ sức mạnh của Gallagon xanh lục, chúng ta có thể chặn đứng kẻ thù.”

Gallagon xanh lục chỉ ở giai đoạn “thủy hình”, nên không sở hữu sức mạnh hủy diệt áp đảo như Gallagon trắng hay Gallagon đen. Thay vào đó, khả năng chiến đấu của nó tiến hóa theo một hướng khác.

‘Với khả năng tận dụng [Khủng bố Vực Thẳm] của số 26, nếu tôi có thể kết hợp chúng một cách hiệu quả…’

‘Gallagon xanh lục, Sea Demon, và Amorph.’

Cả ba hiện diện ở đây vẫn còn non nớt và chưa trưởng thành hoàn toàn. Tuy nhiên, nếu phối hợp, ngay cả những kẻ thù đáng gờm cũng có thể dễ dàng bị săn hạ.

‘Mình sẽ trấn an bọn chúng và giải thích kế hoạch.’

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Hắc Mã vốn là một đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh. Ở MegaCorp, trẻ mồ côi là tầng đáy không thể cứu vớt, đại diện cho mặt tối nhất của xã hội. Hầu như tất cả đều trở thành nhân viên tập đoàn, và những đứa may mắn nhất thì vào được Space Dogs.

‘Theo nghĩa đó, Hắc Mã là một trường hợp đặc biệt. Cô ta bước vào gia tộc Yujin với tư cách nhân viên và trở thành nguyên liệu cho Ảnh Vệ của họ.’

Như vô số vật thí nghiệm khác, cô vốn dĩ phải biến mất. Nhưng cô ta đã sống sót. Cô sở hữu năng lực tâm linh vượt trội so với con người bình thường. Điều đó khiến cô trở thành ca cấy ghép gen Kult đầu tiên thành công của gia tộc Yujin.

‘Thường thì nguyên mẫu kém hơn so với bản sản xuất hàng loạt, nhưng cô ta lại vượt ra ngoài chuẩn mực thông thường, ngay cả giữa những kẻ lai giữa người và Kult.’

Khi quá trình cải tạo thành Ảnh vệ kết thúc, Akira Yujin đã ban cho cô một cái tên—Hắc Mã. Đó là danh hiệu dành cho cá thể vượt trội nhất trong các Ảnh Vệ.

【Xích Mã. Mục tiêu ở đâu?】

‘Ở Khu dân cư số 32. Hãy cẩn thận.’

【Cẩn thận? Vì sao?】

‘Dòng chảy tâm linh bất ổn. Có một thực thể không rõ đã tự ý xâm nhập vào mạng lưới khống chế tâm linh.’

【Mục tiêu có thể dùng Hơi thở Tâm linh không? Nó là thủ phạm à?】

‘Chưa rõ. Thực thể kia đã dựng một mạng lưới khống chế tâm linh tự chủ.’

【Tạm thời hiểu rồi. Tiếp tục giám sát.】

‘Đã rõ.’

Hoàn tất cuộc đối thoại tinh thần với Xích Mã, cô hướng về địa điểm được chỉ định.

Đa phần các Ảnh vệ giống như những cỗ máy mờ nhạt, ý thức đã vỡ vụn bởi các thí nghiệm khủng khiếp. Trong số đó, chỉ Hắc Mã và Bạch Mã (đã chết) là có thể trò chuyện tự do.

“Giờ thì, chỉ còn mình ta.”

Bạch Mã đã bỏ mạng trong một nhiệm vụ, khiến cô trở thành kẻ được kính trọng nhất trong đám Ảnh vệ còn lại. Điều đó khiến cô phấn khích.

Thực ra, chính bản thân cô cũng không nhận ra, nhưng tất cả Ảnh vệ đều mang bất ổn tâm lý. Hắc Mã thì cố chấp với ý nghĩ mình là tồn tại siêu việt và hoàn mỹ nhất.

Thói quen nói nhiều trong chiến đấu của cô không phải để đối thoại, mà để khoe khoang sự độc nhất vô nhị của mình.

‘Nếu ta có thể lấy được gen của con quái vật đó…!’

Cô tin rằng việc cấy ghép thành công gen của nó sẽ nâng mình lên một dạng tồn tại cao cấp hơn hẳn bây giờ. Lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài, cô lại thấy hưng phấn.

Trong mắt cô, mục tiêu đã hiện ra—một cái hố lớn khoan thẳng ngay giữa lòng đường. Dù được đào rất công phu, nhưng mục tiêu không hề chạy trốn mà nằm phục trên mặt đất, cả bốn cánh tay lớn thả xuống.

“Ngươi không định chạy à?”

“Không, chẳng cần thiết…”

“…Ngươi… có thể nói?”

Hắc Mã sững sờ khi nghe sinh vật kia cất tiếng. Âm thanh nghe thật kỳ dị, như giọng nữ bị máy bóp méo, nhưng chắc chắn đó là tiếng nói loài người.

“Đáng kinh ngạc thật.”

Cô từng nghĩ rằng một sinh vật cần giám sát nghiêm ngặt bên ngoài hẳn phải đủ thông minh để trốn tránh bị theo dõi. Nhưng cô không ngờ nó lại giao tiếp được với con người.

Nhiệm vụ của cô là bắt sống thực thể. Nếu nó có thể nói chuyện, tức là nó đủ hiểu tình thế. Cô cất lời:

“Nếu ngươi có trí tuệ, hẳn ngươi hiểu. Hãy đầu hàng đi.”

‘Hmm, sẽ ra sao đây…’

Cảm nhận sự thản nhiên trong lời nói của nó, cô nhíu mày.

‘Gan to thật.’

“Ta sẽ chỉ lấy đầu và thân mà thôi.”

Cô vung tay, hai sợi roi tâm linh tuôn ra. Khi Hắc Mã quật xuống, mặt đất bên dưới nứt toác, các xúc tu từ đó phóng lên.

‘Phục kích!’

Thì ra đó là lý do nó cứ giữ tiếp xúc với mặt đất?

Cô vội bay vọt lên không trung.

Đòn phục kích thất bại, xúc tu rút trở lại lòng đất.

Từ trên cao, cô quất roi thật mạnh.

Mục tiêu không phải xúc tu mà là thân chính của con quái. Vì xúc tu nối với tay, nó đang bị cố định. Đúng như dự đoán, sinh vật không thể động đậy.

Khi con rắn tím lao vào cắn thân quái vật, nó xoay đầu, lấy lớp giáp dày ở đầu đỡ lấy đường roi.

Sợi roi thuần năng lượng tâm linh va vào giáp đầu, tóe lửa dữ dội.

‘Đúng như dự đoán.’

Cô nhận ra giáp đầu và giáp cổ tay của nó là phần kiên cố nhất.

‘Phải nhắm chỗ khác.’

Hạ xuống đất, con rắn trong tay trái của cô lại phóng tới, phì phì nhắm vào con quái.

Nhưng nó đã rút xúc tu về, thụt lùi một quãng xa.

Cú quất roi chỉ làm xước mặt đường nhựa. Nhưng chưa hết, trong khi lùi, con quái đã ném những mảng đường lớn về phía cô.

“Phản Chấn!”

Một bức tường vô hình hiện ra trước mặt, chặn toàn bộ mảnh vỡ. Nhưng cô chưa thể thở phào. Những mảnh vỡ và khoảnh khắc ấy đã mở đường cho loạt gai nhọn bay tới.

Đòn đánh lợi dụng chính lúc Phản Chấn– vốn có thể chống đỡ hoàn hảo mọi đòn tấn công vật lý – bị vô hiệu trong chốc lát. Một mánh khóe thâm hiểm.

“Tch.”

Cô vội quét roi, phá tan đường bay của lũ gai.

‘Nó nhắm vào khoảnh khắc Phản Chấn bị vô hiệu sao?’

Phản chấn có thể đỡ mọi công kích vật lý, nhưng cần sự tập trung cao độ và không thể duy trì liên tục.

Trong lúc di chuyển hay hành động khác, nó buộc phải tắt. Và sau khi tắt, cần có độ trễ cực ngắn trước khi bật lại.

‘Nó… quá quen với cách chiến đấu chống lại người Kult.’

Cô không chắc nó là gì, nhưng con quái nhắm đúng điểm yếu của Phản chấn.

‘Mình phải thay đổi chiến thuật.’

Ban đầu Hắc Mã định dọn dẹp bằng Roi Tâm Linh, nhưng xem ra khó có thể thực hiện được.

‘Ta sẽ kết thúc bằng Hơi thở Tâm Linh.’

Hắc Mã giơ cả hai tay, lòng bàn tay mở rộng. Một khối cầu đen xuất hiện trước mặt, biến thành những sợi tơ đen dài rạch xuyên không khí.

Ước chừng rằng không thể đỡ nổi, con quái thu mình xuống. Những tia năng lượng đen, thiêu cháy giáp đầu và những cánh tay trên lưng nó, đồng thời phá tan các tòa nhà xa xa.

Ba chân cùng một tay bám đất, nó lách nhanh nhằm né tránh. Những tia lạc hướng đốt cháy đường phố, nhà cửa, mảnh vỡ của chúng bay mù trời.

Trong lúc di chuyển, nó dẫm lên mảnh tường vỡ, bắn ra loạt gai nhọn. Vừa phun Hơi thở Tâm linh, cô vừa dựng Phản chấn chặn lại.

“Dừng lại! Đủ rồi!”

Cô lại rút Roi Tâm Linh ở tay trái.

Sợi roi bay lên, quấn chặt chân nó giữa không trung, đồng thời những sợi tơ đen thiêu cháy cái đuôi của sinh vật đen nháy kia.

“Arghh!”

Con quái gầm lên đau đớn. Một trong những vũ khí chính – cái đuôi – đã bị phế bỏ.

Cười nhạt, Hắc Mã giật mạnh, lôi con quái xuống đất. Khi định kết liễu bằng loạt tơ đen, con quái dù trọng thương vẫn lao vào.

Nhưng cô đã bật Phản chấn. Tay nó vươn ra sau, còn cô quất thẳng Roi Tâm Linh vào cổ nó.

“Kết thúc rồi. Đầu hàng đi…”

Khi cô nói, miệng nó há to, phụt luồng lửa nóng rực thẳng mặt.

“Arghhh!”

Dù Phản chấn ngăn được sát thương, nhưng sức nóng khủng khiếp thì không. Nhiệt độ kinh hoàng thiêu rát khuôn mặt, hủy hoại đôi mắt cô.

“Con quái đáng nguyền rủa…!”

Trong cơn hỗn loạn, cô bắn ra Hơi thở Tâm linh. Những tia năng lượng chặt phăng một cánh tay, vậy mà nó vẫn còn có thể phản ứng lại được.

Cánh tay hình lưỡi liềm mọc từ lưng nó.

Một vũ khí sinh học hung tợn xuyên thẳng vào vai cô.

‘Không thể tiếp tục thế này!’

Cô vội phát tín hiệu cho Xích Mã. Thân thể rách nát của cô phát ra ánh tím, tan rã nhanh chóng.

Đòn chém của con quái sượt qua người Hắc Mã, ghim xuống đất. Sau khi huỷ bỏ hình dạng vật lý, cô lập tức tái hiện sau lưng nó, vẫn toàn vẹn. Ngay lập tức, cô quất ngay Roi Tâm Linh. Không kịp né, con quái lảo đảo.

“Ngươi là kẻ đầu tiên khiến ta chịu tổn thương nghiêm trọng thế này.”

Giọng cô vẫn bình tĩnh, nhưng tâm trí đã rúng động. Đấu với một kẻ yếu hơn mà suýt mất mạng, khiến cô tức đến điên người.

‘Chỉ cần lấy não nó, cũng đủ cho Akira nghiên cứu.’

Khi cô đưa tay, những khối cầu đen lại hiện ra. Ngay khoảnh khắc định kết liễu…

“Khụ?!”

Máu trào ra. Cơn đau dữ dội từ bụng khiến cô quỵ xuống. Dù bên ngoài không vết thương, nhưng trong người lại có vật cứng đang mắc kẹt bên trong.

“Trong… trạng thái phi thể hóa… vẫn tồn tại điểm yếu.”

Trên đầu cô, một giọng nói vang vọng. Chính là tiếng lẩm bẩm của con quái vừa áp sát.

“H-…Sao…?”

“Nếu khi tái cấu trúc trong khi có vật thể ở giữa, nó sẽ găm vào cơ thể. Giống như ngươi vừa trải qua.”

Đương nhiên, cô thừa biết hạn chế của kỹ thuật thao túng hình dạng, giúp tuỳ ý biến đổi trạng thái vật lý của bản thân.

Nhưng điều cô không hiểu là mảnh kim loại kia từ đâu xuất hiện, làm sao qua mặt được cả cô lẫn Xích Mã.

“Không. Ta phải biến đổi… ngay bây giờ…”

Cô vội ra lệnh cho Xích Mã, yêu cầu phi thể hóa và kéo giãn khoảng cách với con quái vật. Nhưng phản hồi nhận được lại khác hẳn mong đợi.

【Bị kẻ địch không rõ tấn công. Hiện tập trung phòng ngự. Không thể thay đổi hình dạng.】

“Cái gì?”

Kẻ địch không rõ? Cô đảo mắt về phía cái hố lúc trước.

Vài sợi xúc tu ánh tím vươn ra, đong đưa ngoài miệng hố.

‘Năng lực tâm linh!’

Cô chợt hiểu. Xích Mã đã nhắc đến kẻ nào đó dùng tâm linh xâm nhập mạng lưới giám sát. Chúng đã dựng một mạng khống chế tâm linh độc lập, khiến việc xác định chính xác tình trạng kẻ địch của cô trở nên bất khả thi.

Ban đầu, cô nghĩ mục tiêu dùng tâm linh để trốn sự giám sát. Nhưng không, không chỉ có một kẻ thù.

“Chúng… ta… không… đơn độc…”

Chưa kịp định hình, cánh tay con quái đã vung tới, chém thẳng vào cổ cô.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -