Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

(Đang ra)

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

Musiya

Người bạn thuở nhỏ đã chết vì chơi đồ.

6 9

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

250 5150

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

16 16

Phần 5 - 254. Tàu ngầm (5)

Shin Haeryang gọi tôi và Kim Jaehee, đưa chúng tôi vào nhà vệ sinh rồi lại ra. Sau đó chúng tôi đi thẳng về phía khu vực lên tàu ngầm. Nhìn chóp tai của cậu ấy đỏ rực vậy chắc là lạnh lắm. Tôi khuyên cậu ấy nghỉ ngơi vài phút ở phòng nghỉ nhưng Shin Haeryang từ chối.

"Chúng ta sẽ cùng nhau đi chiếc tàu ngầm ba người này sao?"

"Vâng."

"Vậy... cậu có thể chỉ cho tôi cách lái tàu ngầm đơn giản thôi được không? Chỉ cần cho tôi biết đâu là ga, đâu là phanh là được rồi."

Tàu ngầm có hoạt động theo nguyên lý Pascal giống như ô tô không? Chắc không phức tạp đến mức như máy bay đâu nhỉ. Tôi vừa nghĩ vậy thì Shin Haeryang đã hỏi tôi một câu đúng như dự đoán.

"Sao anh lại muốn biết?"

"Sau khi hai người khởi hành, tôi muốn tự mình đi chiếc tàu ngầm hai người kia."

"Có lý do gì đặc biệt khiến anh phải đi tàu ngầm riêng không?"

"Tàu ngầm tôi đi có thể sẽ bị chìm mất."

Shin Haeryang liếc nhìn tôi rồi nói.

"Có vẻ như đó không phải là một trò đùa về cân nặng nhỉ."

Shin Haeryang đã nghe nhiều trò đùa liên quan đến tàu ngầm rồi sao. Tôi thở dài một hơi rồi bắt đầu giải thích.

"Tôi đã có một trải nghiệm khi cố gắng trốn thoát bằng tàu thoát hiểm. Tôi không thể nổi lên mặt nước từ vị trí cách mặt nước 3-4 mét bởi một lực không rõ. Chuyện tương tự có thể xảy ra với tàu ngầm."

Liệu tàu ngầm có tốt hơn tàu thoát hiểm không? Tôi vừa giải thích vừa nói ra những lời có thể khiến người khác nghi ngờ về tinh thần của mình, nhưng Shin Haeryang im lặng lắng nghe rồi nói.

"Đó không phải là vấn đề quan trọng bây giờ. Và... nếu chúng ta phải đi riêng, thì Jaehee và bác sĩ nên đi chiếc ba người, còn tôi sẽ đi chiếc hai người."

Cái này mà không quan trọng thì cái gì mới quan trọng chứ? Shin Haeryang dùng tay chỉ về phía cửa vào cảng tàu ngầm mà chúng tôi đã đi vào. Lúc đầu tôi không hiểu cậu ấy muốn tôi nhìn gì, nhưng nhìn từ xa thì thấy màu sàn hơi khác. Rồi tôi mới nhận ra đó là do sàn bị ướt. Quan sát kỹ hơn, tôi thấy nước đang rò rỉ qua khe cửa. Nhìn thấy nước rò rỉ lúc nào cũng đáng sợ cả. Cứ như thể khi cánh cửa mở ra, nước sẽ đổ xuống như thác vậy.

"Có vẻ như tường chắn chính đã bị vỡ rồi. Chắc không trụ được lâu nữa đâu."

Shin Haeryang làm mẫu trước, trèo qua thang rồi tiến về phía tàu ngầm có người lái. Sau đó cậu ấy đưa nửa thân dưới vào trong cửa sập rồi biến mất vào bên trong tàu ngầm. Kim Jaehee đứng sau tôi, chờ đợi tôi như thể bảo tôi nhanh lên.

"Cậu Jaehee. Cậu đi trước được không?"

"Tôi phải là người cuối cùng lên để đóng cửa sập lại ạ."

Ra vậy. Đúng rồi nhỉ. Tôi đành thở dài một hơi thật lớn rồi trèo qua thang chậm hơn Shin Haeryang gấp đôi. Sau đó tôi đưa chân vào cửa sập tàu ngầm trước. Bên trong cũng có dạng thang nên khi tôi từ từ xuống, một khu vực sinh hoạt chật hẹp hơn nhiều so với tôi tưởng tượng từ bên ngoài hiện ra.

Dù nhìn thế nào thì đó cũng là một không gian chật hẹp cỡ bốn phòng vệ sinh. Chẳng lẽ đây là hết rồi sao? Người ta bảo là tàu ngầm ba người nhưng nhìn bây giờ thì kích thước vừa đủ cho Shin Haeryang đi một mình. Liệu có chỗ nào để tôi và Kim Jaehee ngồi và chịu đựng không? Ngay khi hai chân tôi chạm sàn khoang tàu, một giọng nam trầm vang lên từ phía trên đầu.

[Người thứ hai lên tàu. Cân nặng 73.2kg. Tổng cân nặng hành khách là 178.5kg. Xin cho biết tên của quý vị.]

"...Park Moohyun."

Nghe giọng thì có vẻ là AI rồi. Vừa lên tàu ngầm là cân nặng của tôi đã bị lộ ra khắp nơi rồi. Nhưng mà giảm 2kg so với lần đo trước à? Tôi không bị thay nước hay bỏ bữa ở căn cứ dưới biển mà lại giảm cân hơn tôi nghĩ, thật ngạc nhiên. Chẳng lẽ do vất vả vì mới vào làm sao?

Kim Jaehee nhìn xuống từ phía trên cửa sập nên mắt chúng tôi chạm nhau. Tôi lùi lại vài bước. Kim Jaehee khóa cửa sập rồi nhảy xuống. Có lẽ do Kim Jaehee đáp xuống khá mạnh nên toàn bộ tàu ngầm rung lắc mạnh. Tôi cảm thấy hơi chóng mặt. Ồ. Đến mức này thì tôi chịu được, nhưng nếu tệ hơn nữa thì chắc sẽ khó chịu lắm.

[Cửa sập đã đóng. Chúng tôi cho rằng không có thêm hành khách. Người thứ ba lên tàu. Cân nặng 75.7kg. Tổng cân nặng hành khách là 254.2kg. Xin cho biết tên của quý vị.]

"Kỹ sư đội Ga, Kim Jaehee."

[Quý vị đã lên tàu trong giới hạn trọng lượng cho phép của tàu ngầm. Trọng lượng của quả nặng gắn vào tàu ngầm sẽ được tự động tính toán và sẽ được gắn trong vòng 2 phút.]

"Suýt nữa thì không được rồi."

Tôi ngạc nhiên vì cân nặng của Kim Jaehee nhẹ hơn tôi nghĩ rất nhiều. Nếu lên tàu quá trọng lượng cho phép thì AI có khuyến cáo rời khỏi tàu không? Trọng lượng cho phép của tàu ngầm là bao nhiêu kg mỗi người? Thang máy thì tính trọng lượng trung bình là 75kg mỗi người. Kim Jaehee nghe câu hỏi của tôi thì thì thầm nói.

"85kg ạ. Ba người thì phải dưới 255kg mới được, suýt chút nữa thì nguy hiểm rồi. Nghe nói tàu ngầm có người lái đời đầu thì trung bình 75kg một người, sau này mới tăng lên 85kg đấy ạ. Trưởng nhóm Shin không đi được tàu ngầm một người vì cân nặng. Muốn đi chắc phải cắt một chân mất.(Kim Jaehee hạ thấp giọng hơn nữa)...Anh nhìn cái thân hình đó xem. Tại anh ấy là hà mã nên vậy đó. Nhờ tôi và ngài cứu tinh mà đội trưởng mới miễn cưỡng được đi ké đấy ạ."

"...Tôi nghe hết rồi. Muốn xuống không?"

Nghe Shin Haeryang hỏi, Kim Jaehee cười toe toét như không có chuyện gì xảy ra rồi nhìn ra cửa sổ quan sát. Giọng nam trôi chảy lại vang lên từ phía trên đầu.

[Một người bạn tuyệt vời dành cho bạn, người sẽ chịu trách nhiệm vận hành và bảo trì tàu ngầm. Đây là Cheloni. Thuyền trưởng Shin Haeryang, phó thuyền trưởng Kim Jaehee, nhà nghiên cứu Park Moohyun. Tổng cộng ba người đã lên tàu. Rất vui được gặp quý vị.]

"Rất vui được gặp."

Có vẻ như tôi được tự động ghi vào nhật ký hành trình của tàu ngầm này với tư cách là nhà nghiên cứu. Có lẽ trong hồ sơ đã lưu sẵn Shin Haeryang là thuyền trưởng và Kim Jaehee là phó thuyền trưởng rồi. Cả Shin Haeryang và Kim Jaehee đều không phản ứng gì đặc biệt với lời chào của Cheloni. Chính xác hơn là chỉ có mình tôi đáp lại Cheloni. Khi sự xấu hổ trên khuôn mặt đỏ bừng của tôi dịu đi một chút, Shin Haeryang nhìn màn hình và ra lệnh cho Cheloni.

"Khởi động lại mô phỏng chạy thử."

Cheloni dừng lại vài giây rồi trả lời Shin Haeryang.

[Tôi đã kiểm tra ba lần và cả ba lần đều xác nhận hoạt động bình thường. Quý vị có yêu cầu mô phỏng lần thứ tư không?]

"Đúng vậy. Kiểm tra lại lần nữa đi."

Giọng của AI Cheloni nghe như đang hờn dỗi.

[...Thuyền trưởng Shin Haeryang. Tôi không thể biết lý do tại sao Aria Fraser, người đã kiểm tra Simcheong 7 trước đó, lại đưa ra phán đoán có vấn đề. Sau khi xem xét hồ sơ công việc trước đó, có khả năng rất cao đây là lỗi cá nhân của Aria Fraser. Lỗi này xảy ra thường xuyên ở mức 20% trong quá trình làm việc, vì vậy có khả năng cao cô ấy đã đánh giá sai chiếc tàu ngầm hoạt động bình thường do nhầm lẫn, bất cẩn, tự tin thái quá, thiếu tập trung, v.v. Tôi khuyến nghị quý vị liên hệ trực tiếp với Aria Fraser hoặc Haley Lancaster, trưởng nhóm kỹ sư đội A, để xác nhận vấn đề của tàu ngầm.]

Có vẻ như Cheloni không muốn làm lắm.

"Tôi cũng muốn liên lạc với hai người đó để hỏi tại sao họ lại đưa một chiếc tàu ngầm hoàn toàn bình thường vào diện cần bảo dưỡng. Nếu Aria và Haley còn sống đến giờ."

Shin Haeryang trả lời Cheloni với vẻ mặt vô cảm. Sau đó, Cheloni mời phó thuyền trưởng Kim Jaehee xen vào giữa cuộc trò chuyện.

[Chúng tôi đã hoàn thành tất cả các bài kiểm tra độ nghiêng, xác nhận lực nổi, kiểm tra bảng điều khiển quan trọng và thiết bị duy trì sự sống hơn ba lần. Không phát hiện ra bất kỳ vấn đề nào trong quá trình kiểm tra. Phó thuyền trưởng Kim Jaehee. Thuyền trưởng của anh, Shin Haeryang, đang ép buộc thực hiện lần chạy thử thứ tư mà không có bất kỳ căn cứ hay lý do phán đoán nào.]

Kim Jaehee khẽ cười khi nghe giọng nói trầm ấm đó rồi trả lời Cheloni.

"Chuyện đó thì tôi cũng chịu thôi, Cheloni. Anh cứ cảm ơn vì anh không phải là thành viên đội kỹ sư đi. Ít nhất thì trưởng nhóm của anh không phải là một người ám ảnh về an toàn. Vấn đề là anh ấy là trưởng nhóm của tôi."

"Các kỹ sư nếu không động tay vào thì thôi, chứ một khi đã phân loại là có vấn đề thì chắc chắn phải có lý do."

"Cheloni bảo là Aria đã nhầm lẫn mà. Lúc tôi chạy thử hai lần với nó thì Cheloni đâu có đến mức này. Anh đã làm gì nó vậy?"

AI sẽ hỏi liệu có lý do chính đáng không khi con người cố gắng lặp đi lặp lại một hành động giống nhau hơn 3 lần. Đó là vì hiệu quả và cả những vấn đề tâm lý tiềm ẩn của người dùng. Nghe nói trước đây khi chưa có cách thức can thiệp như vậy, người ta đã bắt AI lặp lại cùng một kiểm tra đến 230 lần, thậm chí 4800 lần. Đó cũng là một sự lãng phí.

"AI đã xác nhận là tàu ngầm bình thường rồi mà cậu vẫn lo lắng sao?"

Nghe câu hỏi của tôi, trưởng nhóm kỹ sư Shin Haeryang hơi ngập ngừng rồi trả lời với giọng thiếu tự tin.

"...Tôi cảm thấy không ổn lắm."

Tôi không phải chuyên gia cũng chẳng phải kỹ sư, mà kỹ sư lại không thích thì tôi biết nói gì đây. AI Cheloni có vẻ nghi ngờ trước lời nói đó.

[Thuyền trưởng Shin Haeryang. Vì cái giác quan thứ sáu vô lý của anh mà chúng ta đã kiểm tra áp suất bên trong chiếc Simcheong 7 này bốn lần, chạy thử ba lần, kiểm tra bình lặn, thiết bị điện, thiết bị duy trì sự sống và thiết bị điều chỉnh độ nổi ba lần, thậm chí anh còn tự mình kiểm tra thiết bị bên trong?]

"Đúng vậy."

Kim Jaehee nghi ngờ hỏi Shin Haeryang.

"Đội trưởng. Cái giác quan đó của anh chính xác đến mức nào vậy?"

"Đến giờ tôi vẫn sống nhăn răng đây này."

Shin Haeryang trơ trẽn trả lời Kim Jaehee. Buồn cười là tôi đã nghĩ vu vơ cũng có lý đấy chứ, nhưng hệ thống AI thì có vẻ không nghĩ vậy.

[Thuyền trưởng Shin Haeryang. Tính cách ám ảnh và hoang tưởng của anh nhất định cần được kiểm tra tâm thần và điều trị bằng thuốc.]

Kim Jaehee không nhịn được cười trước kết luận của AI Cheloni, cậu ấy ho khan rồi cố gắng nhịn cười và nói một cách hòa giải.

"Nếu anh cứ bận tâm như vậy thì để Cheloni chạy thử tàu ngầm thêm một lần nữa rồi chúng ta đi. Cheloni. Lần này tôi sẽ tin. Thử lại đi."

Chưa đầy vài giây sau, AI hiển thị một thông báo lớn trên màn hình cho biết nó đang chạy thử. Tàu thoát hiểm không có cái này nhưng tàu ngầm lại có nhỉ.

"Cheloni. Tại sao tàu thoát hiểm không có hệ thống AI nhưng tàu ngầm lại được lắp đặt hệ thống AI vậy?"

[Hiệu suất không tương xứng với giá cả. Nhà nghiên cứu Park Moohyun. Trong trường hợp tàu thoát hiểm, đó là một vật tư tiêu hao đắt tiền chỉ được sử dụng một lần, nhưng tàu ngầm được sử dụng tối thiểu 2000 lần và tối đa 6000 lần.]

Tôi ngạc nhiên vì Cheloni trả lời ngay lập tức.

"Mong được giúp đỡ."

[Mong được giúp đỡ.]

.

.

.

lu: nếu mọi người từng thấy fanart vẽ Shin Haeryang là hà mã mà không hiểu tại sao thì ờm, đây chính là lý do. Từ mồm thằng lỏi nào đó gọi mà ra đó ???

Và nếu mn lười tính thì tui đã tính hộ luôn, Shin nặng 105,3 kg nhaaaaa. Cân nặng tui nhân 2 vẫn chưa bằng. Haha. Nghĩ ảnh vô tình quơ tay một cái mà trúng chắc tui nằm bẹp luôn =)))))))