"Tôi thích uống rượu."
Kim Jaehee chỉ nói một câu về sở thích của mình thôi mà trong đầu tôi dường như có tiếng chuông báo động vang lên. Trong căn cứ dưới biển này, mỗi người đều có một sở thích bị cấm đoán nhỉ.
Sở thích là uống rượu thì nói đúng ra là giết tế bào gan chứ còn gì nữa. Tôi cố gắng nhìn kỹ hơn tình trạng răng của Kim Jaehee rồi bắt chuyện. Bỗng nhiên tôi nhớ đến những bệnh nhân tin sái cổ vào những lời vô nghĩa rằng uống rượu vào là tự động khử trùng miệng.
"Jaehee thích loại rượu nào?"
"Tôi thích tất cả các loại. Uống vào là thấy vui ngay lập tức."
Có vẻ như có hai tín hiệu cảnh báo nhấp nháy trong đầu tôi.
"Cậu uống một mình hay thích uống với mọi người?"
"Tôi thích cả uống với mọi người và cũng thích uống một mình."
"Cậu uống giỏi lắm đúng không?"
Kim Jaehee cười rồi hỏi tôi.
"Tôi uống kém lắm ạ. Sau này anh uống rượu với tôi nhé? Tiếc là nhờ có đội trưởng của chúng ta mà việc kiếm được đồ có cồn khó khăn quá nên tôi hầu như không uống được."
Vừa nói Kim Jaehee vừa liếc nhìn Shin Haeryang ở bên cạnh. Shin Haeryang cảm nhận được ánh mắt của Kim Jaehee thì lạnh lùng đáp.
"Khi tôi còn ở đây thì đừng có mơ."
Có vẻ như trong đội kỹ sư Ga, Seo Jihyuk bị cấm hút thuốc, Jung Sanghyun bị cấm giao tiếp, còn Kim Jaehee thì bị cấm uống rượu. Chắc còn nữa nhưng tôi không biết thôi. Có vẻ như có rất nhiều người làm những điều bị cấm.
Tôi liếc nhìn thoáng qua răng của Kim Jaehee nhưng không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của bệnh nha chu đặc trưng thường thấy ở những người nghiện rượu. Những người uống nhiều rượu dù có đánh răng kỹ đến đâu thì răng và nướu vẫn bị tổn thương. Vấn đề của bệnh nướu răng này là nó không có triệu chứng gì cho đến khi trở nên rất nghiêm trọng. Vì vậy, những người nghiện rượu chỉ cảm thấy khó chịu sau một thời gian khá dài, và đến lúc họ đến nha khoa thì khả năng mất một hoặc hai chiếc răng là rất cao.
"...Uống cà phê với tôi đi. Tôi mời."
Rượu cái gì mà rượu. Tôi muốn dụ Kim Jaehee uống cà phê cùng rồi trói cậu ấy vào ghế nha khoa, cạo vôi răng một cách cưỡng ép, kiểm tra tình trạng răng miệng tổng thể rồi thả cậu ấy về lại xã hội. Kim Jaehee không hề biết đến những tưởng tượng ác độc của tôi, cậu ấy vẫn cười toe toét rồi tiếp tục nói.
"Ừm. Và ngoài cái đó ra thì tôi cũng không có sở thích gì đặc biệt để gọi là sở thích cả. Nằm dài và xem những video nhàm chán và vô nghĩa để giết thời gian? Nhìn lại quá khứ rồi tự trách móc cuộc đời mình hết lần này đến lần khác? Trò chuyện vô bổ với các tín đồ giáo phái? Quản lý chân giả và ý chí?"
Trừ cái cuối cùng ra thì có vẻ như chẳng có sở thích nào của Kim Jaehee là bình thường cả. Shin Haeryang nghe không nổi nữa nên xen vào một câu.
"Cậu có sở thích mua đồ ăn vặt về rồi không ăn mà để đó mà."
"...Bây giờ nghĩ lại thì có lẽ đó cũng có thể coi là sở thích nhỉ."
Có vẻ như Kim Jaehee không nghĩ nhiều về thói quen của mình cho đến khi Shin Haeryang nói ra. Tôi nhớ lại căn phòng của Kim Jaehee với những chồng đồ ăn cao như núi. Đủ loại mì gói, cơm hộp, bánh kẹo và đồ uống chất đống từ tường lên đến trần nhà. Nó giống một kho lưu trữ thực phẩm tạm thời hơn là một căn phòng riêng.
"Tôi mua khá nhiều đồ ăn vặt. Tôi thích mua với số lượng lớn rồi không ăn mà cứ để đó, đến gần hết hạn sử dụng thì bắt các thành viên trong đội xử lý hộ. Nếu xung quanh không có những người ăn giỏi thì chắc nó đã hỏng hoặc thối rữa rồi bị vứt đi hết rồi."
Không dễ gì để tự đánh giá bản thân một cách khách quan như vậy.
"Chắc không phải là ít tiền đâu, sao cậu lại không ăn?"
"Lúc mua thì tôi đều nghĩ là mình sẽ ăn hết. Nhưng ăn được một hai cái là tôi chán rồi để lại hết. Chắc tại mất thời gian vận chuyển nên dù chưa ăn tôi cũng thấy chán. Tôi còn lười cả việc bóc hộp chuyển phát nhanh nữa nên cứ để dành đến khi nào rảnh thì bóc một thể."
Việc giữ nhiều đồ ăn không ăn ngay trong phòng mình như vậy thì hơi... đáng ngạc nhiên. Cả chuyện ăn một hai cái rồi chán cũng vậy. Kim Jaehee có lẽ biết rõ lượng ăn của mình. Phòng ở căn cứ dưới biển vốn đã chật hẹp, nếu còn chất đống đồ ăn như vậy thì sinh hoạt sẽ rất bất tiện. Sao cậu ấy lại mua nhiều đồ ăn rồi không ăn đến thế nhỉ?
"Tôi hoặc những người khác có thể mua vài món trong phòng Jaehee được không?"
"Ngài cứu tinh có thể ăn thoải mái bất cứ thứ gì trong phòng tôi cũng được ạ."
Kim Jaehee cười tươi rói với tôi. Tôi thoáng nghi ngờ liệu mình có thể nhận được sự ưu ái này nếu không phải là vị cứu tinh không, nhưng nghĩ đến việc suy đoán những điều vô ích như vậy chẳng tốt cho sức khỏe tinh thần của mình nên tôi nhanh chóng gạt bỏ nó đi. Kim Jaehee suy nghĩ một lát rồi bắt đầu nói.
"Ừm. Dù có nhiều đồ ăn thì đến giờ cũng không có vấn đề gì đặc biệt xảy ra cả. Các thành viên đội cũng ăn giỏi nữa. Thỉnh thoảng người của đội khác cũng mua đồ của tôi hoặc đổi sang đồ khác. Sữa socola dạng gói thì hầu như ai cũng thích cả. Thỉnh thoảng khi ở căn cứ dưới biển có chợ phiên thì bán rất chạy. Có lần tôi bán được cả thùng tương gà rán, mấy người Úc với Canada mua về phết lên bánh mì ăn đấy ạ."
"...Những người khác ở căn cứ dưới biển sống thế nào? Có ai có sở thích kỳ lạ hơn Jaehee không?"
Chắc là không có đâu. Ai lại tích trữ đồ ăn trong phòng như sóc chuột thế kia? Tôi chỉ nghe nói đến những sở thích bình thường như đọc sách, xem phim, leo núi thôi. Shin Haeryang suy nghĩ một lát rồi nói.
"Có một nhân viên xem bài tarot cho mọi người như một sở thích."
Ồ. Thật kỳ lạ. Cũng có người có sở thích như vậy sao. Kim Jaehee vừa dùng ngón cái mân mê các ngón tay giả ở ngón áp út và ngón út vừa nói.
"Có khá nhiều câu lạc bộ liên quan đến sở thích đấy ạ. Có cả câu lạc bộ thể thao như bóng rổ, bóng đá, bóng chuyền, rồi câu lạc bộ board game, cả câu lạc bộ hội kín Cthulhu nữa."
Cái cuối cùng là cái gì vậy nhỉ. Họ làm cái gì ở căn cứ dưới biển thế?
"Hội kín Cthulhu là gì vậy?"
"Tôi đi thử hai lần rồi nhưng tôi nghi ngờ liệu cái hội kín đó có triệu hồi được dù chỉ một con mực đàng hoàng không nữa."
Có vẻ như Kim Jaehee đã đặt chân vào đủ thứ chỗ kỳ lạ rồi. Kim Jaehee vừa nhìn xa xăm với vẻ mặt hơi hoài nghi vừa hỏi đội trưởng bên cạnh.
"Còn gì nữa không nhỉ?"
Shin Haeryang suy nghĩ một lát rồi nói.
"Sửa quần áo?... Có một nhân viên đội kỹ sư A tên là Sofia Laurent mang một cái máy may đến phòng mình. Và như một sở thích, cô ấy làm thêm bằng cách nhận sửa quần áo đơn giản hoặc may viền quần. Chỉ cần viết số phòng, để quần áo và tiền vào giỏ trước phòng Sofia, trong vòng hai ngày cô ấy sẽ sửa xong và mang trả lại cho chủ nhân."
"Wow. Cái đó hay đấy. Cậu đã từng nhờ sửa quần áo bao giờ chưa?"
Shin Haeryang lắc đầu nhưng Kim Jaehee nhanh chóng trả lời là đã từng.
"Tôi không có bàn là nên đã nhờ cô ấy là mấy bộ quần áo cần là. Khá ổn đấy ạ. Aeyoung cũng nhờ sửa quần mấy lần, tôi nhớ là anh Jihyuk đã trêu cô ấy vì chuyện đó."
"Cậu ấy nói gì thế?"
"Anh Jihyuk bảo là không kéo dài quần ra được thì thôi sao lại còn đi rút ngắn quần làm gì, thế là bị Aeyoung đá cho một phát."
À. Cái này 100% là lỗi của Jihyuk rồi. Người ta có thể rút ngắn quần mà. Không. Người ta còn có thể kéo dài quần ra nữa cơ mà? Shin Haeryang khẽ cười rồi nói với tôi.
"Cũng có nhân viên chuyên massage những vùng bị sẹo sau tai nạn hoặc phẫu thuật. Nghe nói anh ta từng làm vật lý trị liệu ở Mỹ rồi nghỉ hưu."
Massage sẹo? Nghe Shin Haeryang nói mà tai tôi vểnh lên.
"Cậu đã đi thử chưa?"
"Tôi chưa đi."
"Tôi đi thử rồi ạ. Lúc massage thì họ dùng tay xoa bóp và ấn vào những vùng sẹo đã phẫu thuật nên hơi đau và khó chịu một chút."
Có vẻ như Shin Haeryang chưa thử nhiều thứ, còn Kim Jaehee thì có vẻ như đã ghé thăm mọi câu lạc bộ và địa điểm ở căn cứ dưới biển này rồi.
"Họ không massage những vết sẹo mới phẫu thuật xong mà là những vết sẹo đã lâu rồi. Họ massage bằng dầu, cảm giác như da mình đang được thuộc da mềm mại vậy. Sau này anh thử đi xem sao. Đặt lịch khó lắm đấy ạ."
Tôi vừa gật đầu thì giọng của Cheloni vang lên từ phía trên.
[Chúng ta sắp đến độ sâu 1000 mét. Đang tiếp cận cảng tàu ngầm của Căn cứ dưới biển số 3. Có tổng cộng 3 tàu ngầm ở gần đây: Mary Gilmore 11, Simcheong 13 và Anita 14. Thuyền trưởng Shin Haeryang. Quý vị có muốn ghé thăm Căn cứ dưới biển số 3 không?]
Có ba chiếc tàu ngầm khác ở gần đây sao? Sao lại có đến ba chiếc tàu ngầm không đi lên mặt nước nhỉ? Chẳng lẽ định trốn dưới độ sâu 1000 mét này mãi sao? Ở gần Căn cứ dưới biển số 3 thì lên thẳng mặt nước tốt hơn mà.
"Có thể liên lạc với ba chiếc tàu ngầm ở gần đó không?"
[Chúng tôi đã cố gắng liên lạc từ 30 mét trước nhưng không thể liên lạc được với AI hoặc thuyền trưởng của các tàu ngầm đó.]
"Còn Căn cứ dưới biển số 3 thì sao?"
[Tôi đã mất liên lạc với Căn cứ dưới biển số 3.]
"Tiếp tục duy trì liên lạc và tự động lái đến độ sâu 200 mét."
Theo lệnh của Shin Haeryang, tàu ngầm lặng lẽ bắt đầu nổi lên. Chưa đầy 3 phút sau, Cheloni đột ngột hỏi Shin Haeryang.
[Vừa có thông tin ghi nhận từ chiếc Anita 14 ở vị trí gần nhất. Quý vị có muốn xác nhận không?]
"Tôi sẽ kiểm tra."
Cheloni nói sau vài giây.
[Sau khi hạ thủy tại căn Cứ dưới biển số 3, đã xảy ra tranh cãi giữa các thành viên thủy thủ đoàn bên trong tàu ngầm về vấn đề liên quan đến việc lên tàu. Sau đó, không còn dấu hiệu sự sống của bất kỳ ai, kể cả thuyền trưởng.]
Cái gì vậy?
"Vậy là tất cả đều chết rồi sao?"
Cheloni trả lời vô cảm trước câu hỏi thất thần của tôi.
[Theo đánh giá của hệ thống AI thì đúng là như vậy. Thông tin từ các tàu ngầm khác đang tiếp cận cũng đang được tải xuống. Tôi có nên ưu tiên thông báo về chiếc tàu ngầm gần nhất không?]
"Thông báo thông tin ghi nhận, nhưng vẫn duy trì hành trình."
[Đã rõ. Hiện đang kiểm tra chiếc Mary Gilmore 11.]
5 phút sau, Cheloni lại nói với Shin Haeryang.
[Trong trường hợp của Mary Gilmore 11, có vẻ như con tàu đã bị buộc phải vận hành trong tình trạng tất cả các phương tiện liên lạc đều bị hỏng. Hiện tại không thể liên lạc với chiếc Mary Gilmore 11, vì vậy chúng tôi đang kiểm tra thông tin của chiếc tàu ngầm còn lại là Simcheong 13. Thông tin của chiếc Simcheong 13 vừa được cập nhật. Quý vị có muốn xác nhận không?]
"Kiểm tra."
[Trong trường hợp của Simcheong 13, có vẻ như con tàu đã bị buộc phải vận hành khẩn cấp trong tình trạng áp suất bên trong không được duy trì đúng cách. Không còn dấu hiệu sự sống của bất kỳ ai, kể cả thuyền trưởng.]
.
.
.
lu: Trích cmt (Hơi tà giáo và phá mood)
"Ngoài cơ bắp của Shin Haeryang ra thì còn gì nguyên vẹn trong Căn cứ dưới nước nữa không?
↳ Xin hãy thêm cả ngoại hình của anh ấy nữa
↳ Xin hãy thêm cả răng của anh ấy nữa
↳ Xin hãy thêm cả tài hùng biện của anh ấy nữa
↳ Xin hãy thêm cả tính cách của anh ấy nữa
↳ Cái gì thế này... Còn đáng sợ hơn cả buổi triệu hồi Cthulhu nữa
↳ Có gì đó lạ lạ bị lẫn vào rồi
↳ Trừ nhan sắc và cơ bắp ra thì mọi thứ đều có vẻ kỳ lạ
↳ Xin hãy thêm cả sở thích đan lát của anh ấy nữa
↳ Xin hãy thêm 105.3kg của anh ấy nữa
↳ Xin hãy thêm 192cm của anh ấy nữa
↳ Người bình luận về răng là ai vậy? Tên cậu là Park Moohyun đúng không?"
Rất là đồng lòng và tà giáo. Mấy bả hài khùng =)))))))))
