Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2793

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 3

Vol.1 - Sự thức tỉnh của tên cặn bã - Mở Đầu: Tiến Một Bước, Lùi Bốn Bước

Một buổi chiều trong lành―

Tôi, người đã rời xa sự náo nhiệt của thành phố lớn Lyon, lui về lãnh địa và tận hưởng một cuộc sống an nhàn, thư thái.

Chỉ cần gọi, "Riela, cho ta trà" là đã có một cô hầu gái ngoan ngoãn quỳ bên cạnh.

"Vâng, thưa ngài Ultos. Trà của ngài đây ạ. Ngài có muốn em 'Ah~n' cho không?"

"...Riela, không sao đâu. Cô có thể để ta tự uống đồ nóng theo ý mình không? Nha? Không, không, đừng có nhìn ta bằng ánh mắt tuổi thân như vậy."

Tôi ngăn cô hầu gái nguy hiểm đang tính rót trà nóng vào miệng mình, và cầm chiếc bánh quy hảo hạng được chuẩn bị để ăn kèm với loại trà cao cấp này.

Dinh thự yên tĩnh lạ thường.

Ba ngày sau đêm dài ở Lyon.

Sau đó, vì quá mệt mỏi, tôi đã ngủ quên với cha mẹ đến tận chiều.

Vừa mở mắt, tôi đã lập tức đề nghị với cha mẹ.

"Chuyến này con mệt quá... con có thể về lãnh địa sớm hơn dự định được không ạ?"

Cha mẹ tôi thì vẫn vô lo như mọi khi.

"Ôi, chắc con chơi quá đà ở bữa tiệc rồi."

Tôi quyết định giữ im lặng, không thể để cho họ biết con trai của họ đã chiến đấu suốt đêm, nếu biết sự thật chắc họ xỉu mất.

Tôi cũng không quên dặn họ, "Cẩn thận, đừng để bị tên nào đáng ngờ lôi kéo. Đặc biệt là tên thị trưởng, tên thị trưởng, và tên thị trưởng."

Thôi, kệ đi.

Thật tốt khi Enrique vẫn đang say sưa nhậu nhẹt ở Lyon, khiến căn biệt thự càng trở nên yên tĩnh.

"Phù…"

Tôi nhấp ngụm trà và thở phào nhẹ nhõm.

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua.

Trà ấm. Bánh ngon.

Đây rồi, đúng là nó. Chính là thế này.

Đây mới chính là cuộc sống Mob mà tôi hằng mong ước.

Một nhân vật quần chúng sẽ không bao giờ cầm kiếm đi đánh nhau với mấy thằng mắc bệnh Chuunibyou suốt đêm.

Tôi sẽ lặng lẽ… về hưu.

"À, đúng rồi, thưa ngài Ultos. Báo hôm nay đã được chuyển đến rồi ạ. Ngài thật tuyệt vời, đột nhiên lại muốn đọc báo."

“Thu thập thông tin là điều quan trọng mà.”

Lyon là một thành phố lớn phát triển mạnh về thương mại và công nghiệp, vì vậy báo chí cũng rất phát triển. Tôi đã cố gắng yêu cầu họ gửi báo đến tận lãnh địa của mình.

Mục đích là để xác nhận xem dư luận nghĩ gì về vụ việc lần này.

Riela đưa tờ báo cho tôi.

"Ồ, ra vậy…"

Đầu tiên, về việc các quý tộc chơi bời lêu lổng trong bữa tiệc, thì hoàn toàn không có dòng nào nói về gia tộc Randall.

Dường như người ta chỉ hiểu đó là những quý tộc vô kỷ luật đã làm mất mặt ở một nơi không liên quan đến mục đích của bữa tiệc.

Không tệ. Tôi đọc tiếp.

"Ồ?"

Có vẻ như cái CLB bí mật đáng ngờ mà tôi từng ghé qua cũng đã bị triệt phá. 

Đáng đời. Sao lại để trẻ vị thành niên vào chỗ đó chứ…

Những tin còn lại cũng khá nhẹ nhàng, kiểu như "Lễ hội kỳ lạ đột ngột xuất hiện tại làng Haven!?!" hay “Vụ ồn ào lúc sáng sớm tại phòng thị trưởng. Thị trưởng xin lỗi vì đã làm phiền hàng xóm”.

"Được rồi."

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

"À, còn có tờ thứ hai nữa đó ạ."

Nghe Riela nói vậy, tôi cũng lướt qua tờ thứ hai.

Chắc cũng chỉ là tin vặt vãnh thôi―

Nhưng.

Một dòng chữ in đậm đập thẳng vào mắt tôi.

"Đội Kỵ sĩ Suy Tàn. Đội Kỵ sĩ gần như bị huỷ diệt hoàn toàn."

"Hả?"

Tôi đứng hình.

Đầu tôi trống rỗng trong thoáng chốc.

Rồi―

"Không, không…"

'Đợi đã.', Tôi nghĩ.

Kỵ sĩ trưởng của Lyon, Rain, là một người cực kỳ mạnh mẽ. Trong nguyên tác, ông xuất hiện với tư cách là cha của Siegfried, một người mà nhân vật chính cần phải vượt qua.

Vậy mà giờ cả đội kỵ sĩ lại bị hủy diệt gần như hoàn toàn???

Tôi cố kìm nén bàn tay run rẩy, tiếp tục đọc tờ báo.

"Một cuộc chiến quy mô lớn bùng nổ gần làng Haven. Khoảng một nửa đội kỵ sĩ bị thương, đội trưởng Rain cũng bị thương. Kẻ tấn công là một người đàn ông, hiện vẫn đang bỏ trốn. Kỵ sĩ đoàn cảnh báo người dân ở các khu vực lân cận phải cẩn thận—"

Làng Haven. Một mình. Kẻ đó…

Không thể là ai khác ngoài hắn.

"Cái tên liếm kiếm đó…!!!"

Tại sao một nhân vật lẽ ra phải bị nghiền nát trong nguyên tác lại có thể "lộn cái bàn" một cách ngoạn mục được như vậy chứ?

Chưa hết―

"Hắn còn dùng loại ma thuật không rõ nguồn gốc, vừa đánh vừa gào lên: "Ta sẽ không để ai vượt qua!!!", "Ta đã thề trước ánh mắt của người đó rồi!!!", có vẻ như đằng sau hắn còn có một thế lực bí ẩn. Đội kỵ sĩ chi nhánh Lyon đã gửi yêu cầu hỗ trợ về trụ sở chính―"

"...Thôi bỏ mẹ rồi."

Tệ quá.

Thì ra cái tên liếm kiếm đó không những liếm, mà còn tiết lộ cả bí mật của tôi.

"Ta đã thề với ánh mắt đó"... Làm ơn đừng có nói mấy lời sến súa kiểu đó nữa.

Hơn nữa,

"Cả tổng bộ Kỵ sĩ cũng sẽ vào cuộc sao??? Ha haha ha ha…"

Tôi không kìm được mà cười tự giễu.

"Ngài Ultos, ngài không sao chứ?"

Riela lo lắng hỏi, nhưng tôi hoàn toàn không ổn chút nào.

Tổng bộ Kỵ sĩ là một tổ chức siêu mạnh, có chi nhánh khắp vương quốc, thậm chí vượt mặt cả các mạo hiểm giả về sức mạnh tổ chức.

Nghĩa là, bị họ chú ý đến là điều tối kỵ.

"Thế mà giờ, họ lại bắt đầu để ý tới mình???"

Tệ rồi…

"Có chuyện gì sao ạ?"

"Ừm, đúng vậy…"

Tôi quyết định nói lời tạm biệt với cơn ác mộng này.

Trả tờ báo lại cho Riela, tôi gạt hết mọi thông tin ra khỏi đầu.

"K-không, không có gì đâu, Riela. Ta cảm thấy… không cần đọc báo nữa đâu."

"Ể? Nhưng mà… thu thập thông tin rất quan trọng mà? Em còn khoảng 3 tờ nữa…"

"Không không, nghĩ lại thì, chỉ có thông tin thôi thì cũng không tốt lắm. Đọc báo chẳng thấy ấm áp gì cả."

Tôi rút lại lời nói trước đó.

"Vậy, có lá thư nào không?"

Đúng vậy, không cần thiết phải tự làm tổn hại tinh thần bằng cách đọc báo.

Hình như cha mẹ cũng nói là sẽ gửi thư cho tôi. Nào, hãy làm mới tâm hồn bằng một lá thư nhẹ nhà—

"Có đấy ạ. Bức đầu tiên là của tiểu thư Iris."

"…Hả?"

Chắc tôi nghe nhầm.

Tại sao lại là tên của tiểu thư ghét tôi chứ?

"T-tiểu thư Iris?"

"Vâng, đúng rồi ạ…"

 

Tại sao chứ???????

Sau một hồi im lặng, tôi cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh và hỏi Riela.

"Vậy, tiểu thư Iris… nói gì?"

Cô ấy là con gái một nam tước cấp thấp, nhưng thực chất lại mang trong mình dòng máu hoàng tộc, đúng nghĩa là một quả bom hẹn giờ.

Tuy là một mỹ nhân nhưng thành thật mà nói, tôi không muốn dính dáng gì đến cô ấy nữa.

Nếu đó chỉ là một lá thư phàn nàn kiểu "Ta sẽ không tha thứ cho những lời nói thô lỗ lần trước đâu." thì còn đỡ…

"À, ừm, là thế này ạ. Cô ấy muốn hỏi rõ hơn về câu nói "Ta sẽ lấy ngươi về làm vợ lẻ" mà ngài Ultos từng nói hôm đó ạ. Cô ấy còn bảo sẽ đến tận nơi để nói chuyện trực tiếp…"

"…Hả? Đến sao? Lần tới á?"

"Vâng. Văn phong trong thư khá mềm mỏng… nhưng có vẻ hoàn toàn nghiêm túc ạ."

Riela liếc tôi với đôi mắt lạnh nhạt kiểu "Tại ngài nói mấy lời kỳ lạ nên giờ mới thành ra như vậy đấy".

"Không, không, không, không, không…"

Tại sao lại vậy chứ…?

Tôi tưởng là đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ rồi… vậy mà giờ cô ấy lại chủ động muốn tiến lại gần?

Bây giờ, tôi mới hiểu được ý nghĩa của câu nói "Tôi có động lực rồi" mà Iris nói khi gặp tôi dưới danh nghĩa Genesis là có ý gì.

"À, lúc đó, cô ấy nói "có động lực" là ý đó sao…"

Tôi chỉ đưa ra lời khuyên kiểu "Cô có tiềm năng phát triển đấy", chứ có bảo cô ấy đứng lên chống lại tôi ngay lập tức đâu!

Vậy mà trong đầu cô ấy lại nghĩ kiểu "Mình cần phải nói chuyện trực tiếp với Ultos một lần nữa"…

…Mọi thứ loạn hết cả lên rồi.

Iris sẽ đến gặp tôi ư?

Chắc chắn là rắc rối rồi.

Dù có gặp, tôi nên đối xử với công chúa không biết thân thế của mình như thế nào đây?

Nếu tôi cư xử ngạo mạn, thì chẳng khác nào kích lại death flag. Còn nếu tôi nhún nhường thì lại càng gây nghi ngờ.

Mệt mỏi thật sự…

Sau một hồi cân nhắc đủ thứ―

"Riela." 

Tôi nở nụ cười gượng gạo.

"Lá thư đó… cho qua đi được không?"

"Ể, ngài không đọc nữa sao?"

"Ừm… đủ rồi… À đúng rồi!!! Lá tiếp theo là của ai?"

Riela thở phào nhẹ nhõm, "May quá, ngài Ultos không hứng thứ", rồi đưa tôi bức thư kế tiếp.

"Ừm, lá tiếp theo… đây ạ."

Ồ, được đấy. 

Phong thư trông có vẻ cao cấp. Đây chính là từ cha mẹ tôi—

"Là từ ngài thị trưởng Gregorio ạ."

Ngay khoảnh khắc đó.

Tôi đặt ly trà xuống, buông bánh ngọt ra, rồi cường hóa cơ thể bằng ma lực.

Tôi ngay lập tức dịch chuyển tốc độ cao tới bên cạnh Riela.

"Kyaaa!"

Riela hét lên.

Tôi chạm vào lá thư một cách nhẹ nhàng. Không cảm nhận được ma lực nguy hiểm nào đặc biệt.

Điều đó có nghĩa là…

"Vứt nó đi."

"Ể!? Nhưng, nhưng đó là thư mà???"

"SIÊU PHẨM RÁC. Cứ vứt nó đi, không vấn đề gì."

Thư từ tên điên đó gửi đến auto là rác.

"Thôi, đốt luôn đi. Thiêu rụi nó thật hoành tráng vào."

"V-Vâng…"

Riela mang thư đi đốt.

Chắc chắn nội dung sẽ kiểu "Mày làm tốt lắm". Không đáng để đọc.

Tôi thở dài, vươn tay lấy lại ly trà yêu dấu giúp tôi xoa dịu tâm hồn―

Nhưng chưa kịp uống, thì Riela với đôi má ửng hồng đã quay lại.

"T-thật tuyệt vời ạ!! Y như ngài nói! Đốt thư xong thì những dòng chữ sẽ hiện ra!!"

"......Tốt quá ha."

Bị đôi mắt long lanh tràn đầy sự ngưỡng mộ của Riela đánh bại, tôi đành nhận lại lá thư với vẻ miễn cưỡng.

Tôi đã có linh cảm xấu rồi, nhưng vẫn đọc những dòng chữ hiện ra.

"Hỡi Đức Vua của tôi―Tổ chức của ngài, 'Đêm Sáng', đã bắt đầu hành động trở lại. Chúng thần đã sẵn sàng chờ lệnh. Nào, chúng ta hãy cùng nhau gieo rắc sự hỗn loạn và tuyệt vọng lên khắp thế gian—"

"Dừng."

Tôi rời mắt khỏi bức thư, ôm đầu.

Nội dung vô nghĩa đến phát hoảng.

Trước hết, "Đức Vua của tôi" là ý gì vậy!?

Từ bao giờ mà lại tôi thành vua của hắn?

Rồi cái gì mà "Tổ chức của ngài".

Ai nói tôi muốn trở thành thủ lĩnh của một bang hội đen chứ?

"Tôi… tôi không hiểu gì nữa cả."

Tôi sợ hãi.

Tên này đang nói cái quái gì vậy?

Tôi cảm thấy đau đầu dữ dội.

"Nhưng ngài thật tuyệt vời!! Đánh bại một tổ chức ngầm hùng mạnh chỉ trong một đêm, lại còn biến chúng thành thuộc hạ… Ngài Ultos định trả lời thế nào ạ!?"

"Ờ… trả lời à…"

Tôi suy nghĩ.

Giải quyết thế nào đây…

Nhưng rồi,

"Ừm… thôi để sau đi."

Tôi gượng cười.

Không thể. Không thể nào đọc được suy nghĩ của hắn.

Cái quái gì mà "cùng nhau gieo rắc tuyệt vọng"!?

Từ khi nào tôi nói muốn làm điều đó????

Khó hiểu quá.

Kết quả là, trước mặt Riela đang tươi cười "Quả là ngài Ultos, thật tuyệt vời", tôi chỉ biết chết lặng.

Tôi hoàn toàn không thể tiến gần hơn tới kiếp sống của một nhân vật quần chúng…

Ít nhất, cho tôi một chút tin tích cực đi―

"À đúng rồi!!!"

Tôi chợt nhớ ra.

"Sieg thì sao rồi? Cậu ấy vẫn đang chăm chỉ luyện tập chứ?"

Tôi hỏi Riela.

Tôi đã sai người đến làng Rag bên cạnh làng Haven để xem tình hình của Sieg, nhân tiện hỏi thăm vụ tấn công ở Haven.

Nếu theo nguyên tác, thì lúc này cậu ấy đã bắt đầu lao vào khổ luyện rồi――

Tuy nhiên, những lời nói từ miệng Riela khiến tôi chết sững.

"À, cậu Sieg ấy ạ. Cậu ấy vẫn đang… tự nhốt mình trong phòng."

Hả?

"Tự nhốt mình á…"

"Vâng. Nghe nói vào đêm làng Haven bị tấn công, cậu ấy đã giao chiến với ai đó… và vì quá sốc do thất bại nên đã tự cô lập mình ạ."

"…………"

"Ngài có sao không ạ???"

Sieg không bắt đầu luyện tập sao?

Khoan, điều đó… điều đó… không phải rất tệ sao?

"…Hơn nữa, Sieg không phải là cậu bé mà là một cô gái xinh đẹp của làng…"

"Ha… hahahaha…"

Riela lầm bầm gì đó, nhưng tôi không còn nghe thấy gì nữa.

Cạch, tôi lảo đảo bước tới mở cửa sổ tìm chút không khí.

Bên ngoài bình yên đến khó chịu, nhưng bên trong tôi thì hoàn toàn ngược lại.

Ở đâu đó, có một thằng gào tên tôi rồi đi gây loạn, Bald.

Ở đâu đó, có một nữ chính đầy rắc rối, không biết từ đâu lại có động lực và tiến gần đến tôi, Iris.

Và ở đâu đó nữa, có một tên điên đang sùng bái tôi như thần và rủ tôi chinh phục thế giới, Thị trưởng Gregorio. 

Còn nhân vật chính trong nguyên tác thì chẳng có dấu hiệu gì là sẽ hành động cả.

Tôi chợt nhớ lại lời của Enrique nói hôm trước.

"Cậu sẽ mãi mãi như vậy thôi."

"Không, không, không, không, không, không, không, không…"

Tôi thề trước khung cảnh yên bình trước mắt.

Không thể nào có chuyện như vậy xảy ra.

Chỉ là một chút hiểu lầm thôi.

Tôi sẽ không bao giờ dùng cái tên Genesis nữa.

Sẽ không bao giờ dây vào mấy nhân vật trong nguyên tác nữa.

Tôi thề, rằng tôi sẽ sống như một mob trong con game 18+ này――

Nhưng, vào thời điểm đó tôi vẫn chưa biết…

Rằng tôi sẽ bị buộc phải đeo lại chiếc mặt nạ mà tôi đã thề sẽ không bao giờ đeo nữa.

Rằng tôi sẽ bị kéo vào vòng xoáy ngầm, dù đã thề sẽ không can thiệp vào cốt truyện.

Rằng tôi sẽ bị cuốn vào những trận chiến kinh thiên động địa, dù chỉ muốn làm nhân vật quần chúng.

Vào lúc đó, tôi vẫn chưa biết được—

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Main: Vừa thoát khỏi sự kiện ở Lyon thì death flag ập đến từ mọi phía, và "death" thành công.

Death Flag (1) – route Bald: Bald sau khi thua main lại "thức tỉnh" như một nhân vật trong manga shounen, làm cho cả kỵ sĩ đoàn bị coi là vô dụng. Genesis bị nghi ngờ là kẻ giật dây. Quá tuyệt vời luôn!

Death Flag (2) – route Tiểu thư Iris: Sau khi được Genesis cổ vũ, Iris quyết định tiếp cận Ultos nhiều hơn. Vì là con cháu hoàng gia nên không thể lơ là, nhưng nếu quá thân thì lại bị kéo lên sân khấu diễn tiếp. Rắc rối chồng chất.

Death Flag (3) – route Thị trưởng Gregorio: Hắn vui mừng vì gặp được một tên còn điên hơn cả mình. Muốn cùng main làm bá chủ thế giới ngầm. Vì hắn quá mê mẩn main nên không lo bị phản bội, nhưng vẫn sẽ khiến main chìm sâu vào thế giới ngầm. Nguy hiểm.

Death Flag (4) – route Cô bé Siegfried: Một thiếu nữ xinh đẹp với tinh thần tan nát. Nếu cứ để cô ấy như vậy, khi thế giới gần bị hủy diệt, main sẽ phải chiến đấu thay cho cô ấy. Tinh thần của cô ấy đang chết dần nên nếu muốn giúp cô ấy lấy lại động lực thì cần phải cẩn thận, nếu không sẽ bị dựa dẫm cả đời, rất nguy hiểm.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

※Vậy là kết thúc chương 2!!!!!!!

Tôi định sẽ "luyện thêm rồi quay lại sau", nên có lẽ chương 3 sẽ cách một thời gian.

Mong nhận được bình luận, ủng hộ, review từ các bạn nha!!!!!!!!!!!!!!

À cảnh báo trước. 

Một người chuyên viết truyện tình cảm isekai mà không có dàn ý, lại cố gắng đăng truyện fantasy isekai mỗi ngày, sẽ lãnh hậu quả kinh khủng cả về mạch truyện lẫn sức khỏe. Hãy chuẩn bị tinh thần trước nhé (dù chắc chả ai làm vậy đâu).