Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Vol.2 - Nhân vật quần chúng - Chương 02 - Cuối cùng, đã đến lúc

“Cũng lâu rồi nhỉ, Ultos. Dạo này con sống có tốt không?”

“Đúng vậy, chúng ta đã lâu rồi không gặp nhau. Bọn ta xin lỗi vì quá bận rộn.”

“Dạ không sao, thật tốt khi được gặp lại hai người – cha, mẹ.”

Tôi vừa tới Lyon cách đây không lâu.

Phải công nhận là nó lớn thật.

Lyon là một thành phố mà nếu chỉ xét riêng về quy mô, nó thậm chí có thể sánh ngang với cả Thủ Đô Hoàng Gia.

Hiện tại, chúng tôi đang ở trong một dinh thự yên tĩnh nằm cách xa sự ồn ào và náo nhiệt của trung tâm thành phố.

Cũng có thể nói đây là ngôi nhà thứ hai của Gia Tộc Randall tại Lyon.

Và tại đây, tôi đang dùng bữa với cha mẹ của mình.

Tôi trò chuyện nhẹ nhàng với cha tôi, Dominique, và mẹ tôi, Amelie.

“Ta đã nghe về kết quả giám định Ma Thuật của con rồi. Nó thật sự rất ấn tượng. Cả ta và Amelie đều không có kỹ năng đặc biệt gì về Ma Thuật. Ta thật sự rất vui vì con có thiên phú trong khoảng này.”

“Đúng vậy.”

Mẹ tôi cũng gật gù đồng tình với những gì cha nói.

“Thú thật, lúc đầu ta đã có một chút lo lắng khi chọn người hướng dẫn cho con.”

“Lo lắng?”

Tay tôi khựng lại.

Một cảm giác bất an đột ngột bao trùm lấy tôi.

“Ừm…khi chúng ta đang cố tìm kiếm những pháp sư nổi tiếng trong độ khoảng từ 30 đến 40 tuổi để chỉ dạy cho con, thì con lại bắt đầu khóc lóc và nổi điên lên. Sau đó còn nói rằng mình chỉ muốn được dạy bởi những nữ pháp sư trẻ đẹp.”

Mẹ tôi bổ sung.

Ugh…

“Nhưng có vẻ chúng ta đã lo lắng vô ích rồi. Ta chắc chắn rằng con với Carla Orland sẽ rất hợp nhau. Có khi còn là Best Match luôn ấy chứ.”

“Ahaha…”

Tôi chẳng biết nói gì, đành cười trừ cho qua chuyện.

Hai người họ có vẻ hiểu và cười theo.

Cả hai người dường như đều tin rằng Kuzutos có ý tưởng của riêng mình.

Nhưng, tôi có thể dễ dàng hiểu rõ những động cơ thầm kín của Kuzutos. 

Kuzutos…thằng nhãi chết tiệt…chọn một người phụ nữ xinh đẹp mà không cần suy nghĩ gì luôn.

Mặc khác, tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Ơn trời, cha mẹ của Kuzutos là những người tốt.

Họ nói chung là những người tử tế, không phải kiểu hay nghi ngờ người khác.

Họ quản lý những người dưới quyền và lãnh thổ của mình rất tốt, và không ngần ngại truyền thừa nó lại cho thế hệ tiếp theo.

Có thể nói, họ là những quý tộc kiểu mẫu mà ai cũng hằng mơ ước.

Nhưng mà, sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn cảm thấy bất an.

Ví dụ như lúc tôi hỏi về sự gia tăng đột ngột của những vụ quái vật tấn công.

“À, con không cần phải lo về nó đâu, Ultos. Như con đã biết, số lượng quái vật tấn công tăng lên trong những năm gần đây, nhưng tất cả chúng chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Ta chắc chắn rồi nó sẽ ổn định lại sau một thời gian thôi.”

Và rồi, khi tôi hỏi những chuyện liên quan tới chính trị.

“Hmm, đúng vậy. Có rất nhiều những hành động đáng ngờ ở Kinh Đô, nhưng không cần phải lo lắng. Ta nghe nói chúng sẽ được giải quyết sớm thôi.”

Ông ấy nói với một nụ cười.

Cha mẹ tôi đúng là những người lãnh đạo tài giỏi.

Họ cẩn thận lắng nghe những lời người khác nói và suy nghĩ về chúng một cách thấu đáo.

Bảo sao sự ổn định của Gia Tộc Randall là điều không gì có thể sánh bằng.

Tuy nhiên, điều đó chỉ đúng nếu như tình hình hiện tại tiếp diễn.

Xui thay, đây là thế giới của ‘Last Aca’.

Mọi thứ sẽ không đi đúng theo những gì mà họ đã nghĩ.

Hay đúng hơn, kể từ bây giờ, hàng loạt những sự kiện khó tin sẽ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Sự bùng phát của quái vật vẫn tiếp diễn, trộm cướp hoành hành, một con rồng huyền thoại được hồi sinh, và thậm chí có cả một tổ chức đang âm mưu hủy diệt thế giới.

Túm cái váy lại.

Trong cái thế giới 18+ này, nơi mà đâu đâu cũng toàn là những con quỷ, quái vật hung dữ, cha mẹ tôi sẽ không thể nào thích ứng kịp.

Đáng quan ngại nhất vẫn là cái tổ chức bí ẩn kia, bọn chúng đã để mắt tới họ.

Khi sự kiện xảy ra, đó cũng chính là lúc mà cha mẹ Kuzutos mất đi quyền lực và địa vị.

“Mà nhân tiện thì.”

Tôi nói rồi nhìn quanh dinh thự.

Bên trong dinh thự được trang trí bằng rất nhiều đồ xa xỉ.

Nào là tranh vẽ, đồ dùng bằng bạc, rượu vang đắt tiền,...

Chỉ riêng chiếc vòng cổ của mẹ Amelie đang đeo thôi cũng đã được trang trí bằng rất nhiều viên ngọc lớn rồi.

“Ở đây có khá nhiều đồ vật tinh tế.”

“Như con thấy đấy, tất cả chúng đều là quà của Gregorio, thị trưởng của Lyon tặng. Mặc dù ông ấy tự nhận mình là một người sống giản dị nhưng vẫn thường xuyên tặng những đồ xa xỉ cho chúng ta. Dù ta cũng không thích mấy thứ đồ đắt tiền cho lắm nhưng mà từ chối thì khó xử lắm.”

Tôi hiểu rồi.

Quà tặng à?

Sau đó, tôi không do dự mà hỏi.

“Vậy có phải ông ấy là người mà cha mẹ muốn giới thiệu cho con không?”

Cả hai người đều gật đầu trước câu hỏi của tôi.

Có vẻ như họ rất mong chờ được gặp thị trưởng.

Tôi đoán họ rất muốn giới thiệu con trai của mình với thị trưởng nhanh nhất có thể.

“Con sao vậy, Ultos? Lo lắng sao? Không sao đâu, ông ấy không phải người xấu. Gregorio là một người rất chăm chỉ và tốt bụng. Hơn nữa, tình cờ là các quý tộc cũng đang tập trung tại Lyon. Những đứa con của họ chắc cũng tầm tuổi với con. Ta đoán là họ muốn tập hợp những đứa trẻ cùng thế hệ lại để tạo cơ hội gặp mặt và giao lưu.”

“Trong trường hợp đó—”

Tôi cúi đầu.

“Con cảm ơn ạ. Con sẽ rất vui khi được gặp ông ấy.”

Đây rồi. Cuối cùng cũng đã đến lúc.