Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

64 7681

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

57 751

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

187 2851

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

78 969

Vol.2 - Giúp tương lai của nhân vật chính khôi phục - Chương 03 - Quyết tâm không lay chuyển – Góc nhìn: Enrique

Enrique không thể kìm nén nụ cười của mình.

"Vậy nha~", giọng của Ultos vang lên với vẻ thiếu nghiêm túc. 

 Enrique vẫy tay đáp lại, "Được.", rồi bước ra khỏi phòng mà không ngoái nhìn.

"―Ra là vậy, cậu chủ. Coi bộ cũng khí thế lắm chứ."

Anh vừa đi vừa lẩm bẩm.

Một loạt chuỗi sự kiện xảy ra ở Lyon.

Dư âm của nó vẫn còn đang lan truyền khắp nơi, và ở vương quốc, người ta vẫn đang bàn tán về những âm mưu của các quốc gia khác hoặc những tổ chức mờ ám.

Nhưng, không ai có thể ngờ tới.

'Tất cả điều này đều do cậu chủ sắp đặt.'

Đúng vậy.

Ultos, người bị cả thế giới gán cho cái mác "công tử bột ngu ngốc", mới chính là người đứng sau giật dây mọi chuyện.

Và không chỉ có thế.

"Mà này cậu chủ, trong lúc tôi đang quẩy trong làng thì cậu đã làm gì thế?"

"À~ tôi có chút việc với thằng cha tên Bald gì đấy đấy."

"Gì!? …Là "Tuyệt Ảnh – Bald" á!? Hắn vẫn còn sống sao…!!"

Khi nghe Ultos kể lại sự việc một cách hời hợt, Enrique đã kinh ngạc đột độ.

Tuyệt Ảnh – Bald. Cậu chủ đã chiến đấu với hắn sao?

Rồi thậm chí…

"Cái gì!? Bald liếm kiếm á!?"

Bald, theo lời Ultos kể, đã… liếm kiếm.

―Đó là một thói quen của Bald.

Khoảnh khắc mà toàn bộ sức mạnh của Tuyệt Ảnh được bộc lộ.

Đây là một nghi thức mà Bald chỉ thực hiện khi hắn gặp phải một đối thủ xứng tầm.

Bald ở trạng thái nghiêm túc.

Enrique biết rõ sức mạnh của hắn ta.

Bald là một gã cực kỳ cẩn trọng và luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo nhất.

Cái danh Tuyệt Ảnh trong thế giới ngầm không phải hư danh. Hắn ta là một trong những chiến binh hàng đầu, người đã rèn luyện ma thuật "Bóng" đặc biệt của mình đến đỉnh cao. Tính lạnh lùng khiến hắn phân tích kẻ địch một cách tỉ mỉ, và lối đánh kết hợp giữa ma thuật đặc trưng và kiếm thuật của hắn được biết đến là vô cùng mạnh mẽ.

Chưa kể, Ultos còn chiến đấu với Bald vào ban đêm.

Ban đêm chính là thời điểm của "Tuyệt Ảnh".

Thời điểm mà ma thuật "Bóng" phát huy hiệu quả tối đa, lãnh địa riêng của Bald.

Nếu Enrique phải đối đầu với Bald vào ban đêm, chắc chắn anh cũng sẽ gặp khó khăn.

―Vì thế Bald mới có biệt danh "Tuyệt Ảnh".

Biệt danh là minh chứng cho việc kẻ đó mạnh đến mức nào.

Một thứ sức mạnh áp đảo không thể bị ngăn cản. Chính vì điều đó mà Enrique được gọi với danh xưng "Quỷ Nhân". Và dĩ nhiên, Bald cũng thế.

Vừa đi dọc hành lang, Enrique vừa nhớ lại lần mình đã chiến đấu với Bald.

"Mình đã từng đụng độ với hắn… Nhưng cậu chủ lại đánh bại được hắn ta sao?"

Đúng vậy.

Enrique đã từng chiến đấu với Bald. Cuộc chiến đó kéo dài ba ngày ba đêm, và thành thật mà nói, hắn là một đối thủ mà Enrique không hề muốn đối đầu. Hắn phiền phức và Enrique cũng không ưa gì gã đó.

Thế mà, cậu chủ – Ultos, đã cầm chân và đánh bại một gã mà ngay cả Enrique cũng phải e dè.

Hơn nữa, cậu không làm điều đó vì tiền tài hay danh vọng. Cậu đã bí mật cứu một cô gái và ra lệnh cho Enrique giúp đỡ cả ngôi làng.

'Gì thế, cậu chủ. Thế này, ngầu quá còn gì.'

Đúng là hình mẫu của một vị anh hùng chân chính. Enrique không thể không nghĩ vậy.

Chắc chắn, nếu công khai sự thật thì Ultos sẽ được trao huân chương. Dù chuyện tấn công thị trưởng thì có hơi quá tay, nhưng việc cứu cả làng và vị tiểu thư kia là sự thật không thể chối cãi.

Cái nhìn của người đời dành cho Ultos chắc chắn sẽ thay đổi.

Thế nhưng, Ultos lại không làm vậy.

Dù đã gây ra một biến cố lớn đến như thế, cậu ấy vẫn sống như thường lệ trong dinh thự.

Tuy nhiên, chính điều đó lại khiến Enrique có chút lo lắng.

Nhìn thấy Ultos thong thả trong dinh thự, nhâm nhi trà mọi ngày, Enrique đã không ít lần nghĩ rằng.

'Cậu chủ không phải là đã mất lửa rồi đấy chứ?'

Con người thường dễ lơ là khi mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ.

Enrique, người đã từng nhiều lần vào sinh ra tử, đã chứng kiến không ít đội mạo hiểm giả hay chiến binh, sau khi đạt đến đỉnh cao, lại buông lỏng và mất hết đi khí thế.

Chính vì vậy, hôm nay Enrique đã chất vấn Ultos.

"Cậu chủ, khi nào thì bắt đầu lễ hội tiếp theo?"

Và nhờ vào cuộc trò chuyện đó, Enrique đã tin chắc một điều.

"Thú vị thật…"

Ultos vẫn chưa kết thúc.

Chiếc mặt nạ trong cậu vẫn chưa vỡ. "Nghĩa vụ của kẻ mạnh – Noblesse Oblige" trong cậu vẫn còn chưa lụi tàn.

Phải.

Enrique tin chắc rằng.

―Ultos Randall, đang lên kế hoạch cho bước đi tiếp theo.

Vốn dĩ, là cựu mạo hiểm giả cấp S, Quỷ Nhân – Enrique, không phải là một kẻ ngốc.

Mặc dù phong cách của anh là nghiền nát mọi thứ bằng bạo lực tuyệt đối, nhưng đồng thời, anh cũng có thể nhìn thấu mọi việc nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú của mình.

Và trực giác nhạy bén của Enrique đã khẳng định điều đó.

―"Hãy chờ thời điểm thích hợp.", câu nói đó.

―Cùng với ánh mắt như đang nhìn về nơi xa xăm, như thể đang kiếm tìm một điều gì không thể chạm tới.

Và, lá trà từ vùng Gradior.

"Lá trà từ Đế quốc Gradior… hình như là loại cao cấp nhất thì phải."

Enrique lẩm bẩm.

Trà Gradior không phổ biến với các mạo hiểm giả, nhưng lại là đồ uống ưa chuộng của kỵ sĩ đoàn.

Người ta đồn rằng nó có tác dụng xoa dịu tâm hồn, thường được dùng trước các trận chiến quan trọng.

Enrique cũng từng nghe một cựu kỵ sĩ đoàn kể lại thời còn là mạo hiểm giả.

Và từ tất cả những dữ kiện đó, xuống dòng, mũi tên suy ra.

"Cậu chủ không hề lơ là một chút nào."

Một nụ cười bất giác hiện lên.

Và hơn hết, Enrique cảm nhận được.

Luồng ma lực lạnh lẽo tỏa ra ngay khi Ultos đứng dậy.

Lượng ma lực đủ để làm da anh nổi cả da gà.

Một công tử quý tộc lười biếng trong suốt hai tuần qua, liệu có thể phát ra một thứ như thế không?

―Câu trả lời là không.

Không sai.

Trực giác của Enrique mách bảo rằng.

Cậu chủ đã nhổ "răng nanh"?

"Răng nanh" của người đó vẫn không hề thay đổi. Quyết tâm trong người đó cũng chưa từng lay chuyển.

Không, mà ngược lại…

"Có lẽ là đã chuẩn bị sẵn sàng?"

Enrique rời khỏi dinh thự.

Ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy cửa sổ phòng của Ultos.

Dù tự thấy mình có hơi màu mè, nhưng Enrique vẫn cúi đầu chào người mà anh kính trọng.

"Dù không giỏi mấy vụ này cho lắm, nhưng tôi sẽ đi thu thập thông tin giúp cậu vậy."

Enrique, cựu mạo hiểm giả cấp S, huyền thoại được mệnh danh là Quỷ Nhân, bật cười.

"Để dành món ngon sau cùng cũng không phải là ý tồi. Tôi thì vốn là kiểu thích chừa món khoái khẩu sau cùng."

―Cảm nhận được một lễ hội thú vị đang đến gần.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ultos: "Ánh nhìn như thể đang tìm kiếm một điều gì đó ở nơi xa xăm…". Thực ra cậu chỉ thấy hơi khó xử khi phải nhìn chằm chằm vào một người đàn ông như vậy. "Lá trà từ Gradior". Thật ra là do Riela mua, uống thấy nó ngon nên thích. Chứ cậu cũng chẳng hề biết kỵ sĩ đoàn uống để lấy tinh thần.

Nhân tiện, khi Ultos bất chợt nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu thấy Enrique đang cúi chào một cách khoa trương và cảm thấy một cơn ớn lạnh bí ẩn.

Enrique: "Chú chó trung thành" Enrique. Nhờ kinh nghiệm chiến đấu dày dặn, anh đã đi đến một kết luận hoàn toàn… trật lất. Trái ngược với mong muốn của cậu chủ, bản thân anh lại tràn đầy động lực trước dự cảm về một cuộc chiến mới.

Bald: Lẽ ra phải là một kẻ mạnh tuyệt đối, nhưng vì bị dân mạng trêu là "ông chú liếm kiếm" nên phải tái xuất dưới góc nhìn của Enrique. Thực ra, hắn mạnh thật đấy. Làm ơn hãy nghiêm túc công nhận điều đó (năn nỉ).