Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

133 2913

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

87 2759

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

3 9

Thám Tử Bất Tử・Reido Momiji

(Đang ra)

Thám Tử Bất Tử・Reido Momiji

Rei Shizuku

Khi sự thật về vụ án được phơi bày, tôi sẽ cùng cậu thực hiện điều XX cuối cùng.

2 9

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

3 10

Vol.1 - Sự thức tỉnh của tên cặn bã - Chương 49 - Quyết tâm của người đàn ông (※chỉ là không được truyền đạt cho lắm)

"Ta sẽ chỉ cho cậu lối ra khác. Hãy trốn thoát bằng lối đó."

"Hả?"

Tôi nhìn chằm chằm vào Bald.

"Nhưng mà, ông…"

Bald đã trúng một nhát chém của tôi, vết thương khá sâu.

Ngay cả bây giờ, hắn vẫn đang giữ chặt vết thương.

Thế nhưng…

"Không cần thương hại ta đâu, Genesis."

Bald nói với vẻ mặt thanh thản đến kỳ lạ.

"Haha… có lẽ ta của ngày xưa cũng từng giống cậu. Trông thế này thôi, nhưng ngày xưa ta cũng từng là một kẻ khát khao tìm kiếm công lý một cách chân thành hơn bất cứ ai."

"Tuyệt Ảnh……"

Tôi gọi biệt danh của Bald.

Tôi vừa gọi, vừa thắc mắc trong đầu, "Thằng cha này đang nói cái mẹ gì vậy?"

"Cái tên đó, ta đã vứt bỏ rồi. Giờ đây, ta chỉ là Bald mà thôi."

Như thể đã hạ quyết tâm, Bald bắt đầu nói.

"Cảm giác như ta đã bước đi trong bóng tối quá lâu. Có vẻ như ta đã quên mất điều thực sự quan trọng là gì. Trong khi nó luôn nằm ngay bên cạnh ta…"

"―Genesis. Anh hùng đeo mặt nạ, vị cứu tinh trong bóng tối. Thật là trớ trêu… Chính ánh sáng của cậu đã khiến ta, một kẻ luôn đắm chìm trong bóng tối, nhớ lại bản thân mình của ngày xưa."

"……"

"……"

Im lặng.

"……Ra là vậy."

Không được rồi. Tôi hoàn toàn không hiểu gì cả.

Quá nhiều chất thơ. Nào là ánh sáng với bóng tối, anh hùng các kiểu.

Có vẻ như đánh giá hắn ngang tầm với Enrique quả thật không sai.

Chỉ là khác với Enrique, hay hành động thẳng thắn một cách cục súc, thì Bald là kiểu chuunibyou phiền phức, thích nói mấy lời có vẻ sâu sắc và ra vẻ ngầu lòi.

Bản thân tôi cũng từng sử dụng chiến thuật nói những điều sâu xa với Iris, nhưng khi chính mình rơi vào hoàn cảnh tương tự, tôi mới nhận ra nó khó hiểu và gây ức chế đến nhường nào…

"Hừ, sự im lặng đó… cậu định nói là không nỡ bỏ ta lại ở đây à? Đúng là quá nhân từ."

Có vẻ nhận ra không thể nói chuyện tiếp với tôi, Bald quay sang Iris.

"Xin lỗi tiểu thư, ta đã làm nhiều điều sai trái. Đây là lời thỉnh cầu của ta… hãy đưa thằng ngu này ra ngoài. Dỡ tảng đá đó ra, sẽ thấy một lối đi nhỏ."

"Nhưng… còn ngài thì sao…"

"Làm ơn… đây là lời khẩn cầu duy nhất của ta trong đời."

"Hiểu rồi, vậy tôi sẽ chịu trách nhiệm, nhất định tôi sẽ đưa cậu ấy ra ngoài an toàn!"

"Cảm ơn… Ta mang ơn cô. Thằng ngốc này, đến giờ vẫn còn lo lắng cho ta. Làm ơn, kéo nó ra khỏi đây. Đi theo đường hầm sẽ đến gần làng Haven."

Bald cười, nói rằng hắn cảm nhận được luồng ma lực quen thuộc từ hướng làng Haven, chắc nơi đó cũng đang có chuyện thú vị lắm.

"Đi thôi, Genesis! Không cần nước mắt chia ly đâu! Nhanh lên!!"

Iris thúc giục tôi.

"Đ-được rồi."

Không hiểu tại sao bây giờ lại có bầu không khí kiểu tôi đang cực kỳ lo lắng cho Bald, nhưng tôi đã đi đến một kết luận.

Ít nhất thì, như vậy cũng được.

Xét cho cùng, kỵ sĩ đoàn là tổ chức chính nghĩa.

Họ không thể nào lao vào đánh hội đồng một gã đã bị thương tơi tả như Bald.

Cứ coi như là hắn đi đầu thú đi.

Dù sao thì Bald cũng kiệt sức rồi, chắc chẳng còn ý định chiến đấu nữa.

Nên có lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp.

Nghĩ vậy, tôi dỡ tảng đá lên thì thấy một con đường nhỏ hiện ra. Có vẻ nối ra đâu đó.

Iris là người chui vào trước.

"Nào, Genesis! Mau lên…!"

―Nhưng.

Ánh mắt của tôi bị hút chặt vào Bald, người đang lặng lẽ bước về phía cửa chính của căn cứ.

Không, thật sự... trông hắn khá đáng thương.

"―Này."

Tôi gọi theo bóng lưng của hắn ta.

"…Gì vậy?"

Bald trả lời mà không quay đầu lại.

"À thì, ý là, sau này đánh tiếp nhé."

Thành thật mà nói, đây là điều tôi thực sự muốn.

Đúng là gã Bald này nói năng có hơi thơ văn, rồi đột nhiên liếm lưỡi kiếm, có nhiều phần khiến người ta nghi ngờ hắn bị thần kinh.

Nhưng… tôi cũng thật sự thấy vui khi được chiến đấu với hắn ta.

Tôi không phải kiểu não cơ bắp, tìm niềm vui trong chiến đấu… nhưng trận đấu đó thật sự rất thú vị.

"Hừm."

Một khoảnh khắc im lặng.

Bald dừng lại một chút, như thể bị bất ngờ.

"…Ờ, được thôi, Genesis. Nhưng lần sau ta sẽ thắng. Hãy nhớ lấy."

Để lại những lời đó, người đàn ông tiếp tục bước đi.

"Đi thôi, Genesis."

Bị Iris hối thúc, tôi cũng bắt đầu hành động để nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Tôi cúi người bước theo cô ấy, chui vào lối đi nhỏ.

—Vừa đi vừa nghĩ, sau khi hắn tự thú và mọi chuyện kết thúc, mình sẽ rủ hắn đấu một trận để coi như tập thể dục.

Lối ra.

Tôi bám sát sau Iris, lết theo lối đi hẹp và dài, cuối cùng cũng được hít thở không khí trong lành.

Nơi chúng tôi đến là một ngọn đồi nhỏ.

"Phù… Cuối cùng cũng thoát rồi nhỉ."

"Ờ…"

Nhưng…

Cuộc thoát thân này thật sự rất cực khổ.

Lý do?

Chính là vòng ba của Iris.

Nữ chính Iris, vốn thường xuyên rèn luyện thể lực, nên dáng người cực kỳ đẹp.

Đặc biệt là phần thân dưới.

Con đường chúng tôi đi qua rất hẹp.

Thế nên, tôi bắt buộc phải nhìn chằm chằm vào vòng ba của Iris trong suốt quá trình di chuyển.

"…Haa…"

Tôi thở dài.

Thành thật mà nói, kẻ địch mạnh nhất đêm nay chính là vòng ba của cô ấy.

Đúng là phục binh luôn đến từ nơi không ngờ tới nhất.

Trước mắt tôi là một thứ bạo lực không thể chống lại mang tên "vòng ba".

Dù tôi đã cố giữ khoảng cách, duy trì phong thái của một kẻ giấu mặt xa lạ, nhưng cái vòng ba ấy cứ như đang muốn phá tan toàn bộ quyết tâm của tôi.

Kinh khủng thật…

Để xua tan phiền não, tôi cố gắng hết sức chống cự bằng cách nhớ lại hình ảnh bán khỏa thân của một ông chú cơ bắp tên Rain, xuất hiện trong cảnh tắm ở nguyên tác.

Và rồi…

Iris nhìn quanh, rồi thốt lên một tiếng cảm thán.

"Woa…"

Cô chỉ tay ra xa, tôi cũng nhìn theo hướng đó.

"Làng Haven, trông hoành tráng ghê."

Cô mỉm cười nhẹ nhàng.

Bình thường, với vẻ đẹp ấy, tôi hẳn đã phải ngẩn người ra vì choáng ngợp.

Nhưng…

Lúc này, tôi không thể nào để mắt đến nhan sắc của cô.

Bởi vì―

"Nhộn nhịp thật đấy… có lẽ là lễ hội mùa này chăng?"

"…Ừ, chắc vậy."

Từ ngôi làng Haven, nơi lẽ ra đã bị cướp sạch và trở thành hiện trường của một vụ thảm sát, lại đang vang vọng lên thứ âm nhạc vui nhộn đến nực cười.

 "Pi~hyarara"

"……"

Trong đầu tôi có một ý nghĩ.

Chắc chắn… chuyện này có liên quan đến hắn.

Enrique…

Tôi thầm gọi tên hắn trong lòng.

Tôi nhớ là có nói.

"Muốn một cái kết có hậu."

Chứ tôi không hề nói.

"Muốn tổ chức một bữa tiệc lố bịch đến thế này."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Main: Không tự nhận thức được bản thân là một thằng não cơ bắp.

Bald: Muốn gửi lời cảm ơn đến vị anh hùng đeo mặt nạ đã giúp ông nhớ lại con người thuở ban đầu, nhưng vì cách truyền đạt quá sến nên thất bại. Sau đó, dù người đầy thương tích, hắn vẫn một mình chiến đấu ngang ngửa với các tinh anh của kỵ sĩ đoàn để bảo vệ quyết tâm mới, nhưng trong mắt nhân vật chính thì chỉ là một màn "tự đi đầu thú."

Iris: Có vòng ba rất đẹp.

Enrique: Kẻ cầm đầu buổi tiệc, nguồn gốc của mọi rắc rối.

※ Cảm ơn các bạn đã luôn để lại bình luận và đánh giá!

Tác giả là tay mơ trên Kakuyomu, nên bất kỳ phản hồi nào cũng sẽ được đón nhận với tinh thần.

"Trời ơi cảm ơn nhiều lắm luôn á!!!" hoặc "Ra là vậy hả!!! Cách nghĩ đó thú vị phết!!!"