Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2793

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 3

Vol.1 - Sự thức tỉnh của tên cặn bã - Chương 50 - Niềm Tin Vào Tương Lai

Tiếng hò hét ồn ào giữa đêm khuya.

Trong khi tôi còn đang đứng chết lặng trước cảnh tượng tan hoang mới ở làng Haven, thì Iris đứng cạnh tôi bỗng chỉ tay về phía ngôi làng và cười khúc khích.

"Chuyện này… chắc cũng là trò của anh nhỉ, Genesis?"

"……"

Tôi không thể trả lời.

Đúng là tôi đã cử Enrique đi làm việc, nhưng Genesis không ngu đến mức tổ chức một bữa tiệc linh đình như thế này trong một hoàn cảnh chẳng phù hợp tí nào.

Những nhân vật mang mặt nạ trong các tác phẩm thường không bao giờ hành xử như vậy.

Ít nhất, nếu có ăn mừng thì cũng phải là kiểu ngồi một mình trong quán bar sau khi mọi chuyện đã kết thúc, lặng lẽ nhâm nhi ly rượu, hay đại loại thế.

"... Mong… không phải là sự thật."

Tôi thì thầm trong tuyệt vọng.

Không thể tin được.

Tôi vốn định nhân dịp sự kiện lần này để dứt khoát cắt đứt quan hệ với Genesis, nhưng dù sao thì chuyện này cũng quá tệ.

Tôi bắt đầu không hiểu nổi lý do hành động của Genesis, nhân vật do chính mình tạo ra nữa rồi.

Kiểu như, "Đờ phắc? Đội cái mặt nạ che giấu danh tính, mà lại mở tiệc linh đình như thế này á?"

"Mà thôi kệ, nói chuyện khác đi…"

Tôi quyết định đổi chủ đề, vì mọi thứ bắt đầu trở nên quá rối rắm.

Tôi rời mắt khỏi ngôi làng đang xảy ra "thảm kịch" và nhìn thẳng vào cô gái bên cạnh.

Cùng lúc đó, tôi cũng nhớ lại được mục đích ban đầu của mình.

Tôi cứu cô ấy, là để khiến cô bớt đi sự thù địch với Ultos.

Với một nhân vật quan trọng như cô trong nguyên tác, tôi tuyệt đối không thể để cô ấy ghét mình được.

"......”

Tôi liếc nhìn biểu cảm của cô.

"Gì, gì vậy. Sao tự nhiên lại nhìn em như thế...?"

Iris trở nên rụt rè, khác hẳn với lần gặp hồi chiều.

Không còn dáng vẻ mạnh mẽ của ngày thường, cô giờ đây là một thiếu nữ xinh đẹp đúng nghĩa.

Ra là vậy.

Cô là kiểu nhân vật tsundere mạnh mẽ, nhưng một khi đã tin tưởng ai thì sẽ để lộ vẻ nữ tính đáng yêu của mình.

Nói cách khác, vẻ mặt dịu dàng của cô lúc này là bằng chứng cho thấy cô đã bắt đầu mở lòng với tôi.

Giờ thì, nên nói cái gì tiếp đây nhỉ―

Trong khi tôi còn đang suy nghĩ thì…

"Genesis!!"

Cô ấy lớn tiếng gọi.

"Hửm?"

"Cái đó… em vẫn còn kém lắm. Ở nhà thì địa vị thấp, không có sức mạnh, cũng chẳng có tiếng nói trong xã hội. Em chẳng có gì cả. Liệu một người như em..."

Cô ngập ngừng.

"―có thể trở thành giống như anh không?"

Những lời này như được vắt ra từ miệng cô ấy.

Biểu cảm của cô ấy trông rất đau khổ. Chắc hẳn trước đây cô ấy đã bị phủ nhận rất nhiều.

Nhưng―

"Có thể chứ."

Tôi đáp lại một cách dứt khoát.

"Mà nói đúng hơn, em sẽ mạnh mẽ hơn tôi nhiều."

"…Hể?"

Bởi vì tôi biết.

Iris Webern không phải con ngoài giá thú của một nam tước nông thôn gì cả, mà thực chất, cô ấy là hậu duệ của dòng dõi hoàng gia tưởng chừng đã tuyệt diệt.

Nói cách khác, cô ấy là một người cực kỳ cao quý mang trong mình dòng máu hoàng tộc.

Trong route của Iris, cô sẽ dần bộc lộ tố chất của mình và sẽ đánh sập dòng dõi hoàng gia thối nát hiện tại.

À nhân tiện, "Quý ngài khốn nạn" Kuzutos của chúng ta đã từng xem thường và bắt nạt cô chỉ vì nghĩ rằng cô là tiểu thư thuộc gia tộc nam tước. Đến khi thân thế thật sự của cô bị lộ, hắn vẫn không chịu tin, và cuối cùng bị cô phế truất.

Kuzutos à… tao thì cũng chẳng có tư cách gì để nói, nhưng mà ít ra cũng nên biết nhìn người chứ...

"Thật… thật sao? Sao anh có thể chắc chắn như vậy?"

Iris lộ vẻ nghi hoặc.

Tôi nhìn cô và đáp lại.

"Vì tôi tin chắc điều đó."

Và tất nhiên, tôi không thể nói thẳng là "vì tôi có kiến thức về nguyên tác", nên đành lấp liếm một cách mơ hồ.

"Chắc chắn sẽ có những lúc khó khăn. Nhưng—đêm tối nào rồi cũng sẽ tàn."

Đúng lúc đó, bầu trời phía xa cũng bắt đầu chuyển sáng.

"Vậy sao…"

Một khoảng lặng thoáng qua.

"Ahaha… anh nói cái gì vậy chứ. Em hỏi một cách nghiêm túc mà…"

Cô ấy bật cười rạng rỡ. Như thể không thể kìm nén được tiếng cười.

"Lạ thật. Dù hôm nay mới chỉ gặp lần đầu, thậm chí em còn không biết mặt anh—nhưng lời nói của anh luôn hướng thẳng đến tương lai."

"Tôi chỉ nói bừa thôi."

"Không đâu."

Iris lắc đầu.

"Anh đã làm lay động cả trái tim của đối thủ mà vừa nãy anh còn đang chiến đấu sinh tử. Người tên Bald đó, thậm chí cuối cùng trông anh ta cũng có vẻ rất vui."

'Cũng không hẳn đâu, nhưng thôi kệ…'

"Ờ thì… đại khái là vậy. Nói ngắn gọn thì—tôi đặt kỳ vọng vào em."

Dù sao thì, cô là người sẽ cứu cả thế giới cơ mà, không thể để cô hài lòng chỉ với một người như tôi được.

Và rồi, khi tôi đang quay lưng định rời khỏi làng Haven.

Tôi chợt nhớ ra mục tiêu ban đầu của mình.

Tôi liền hỏi.

"Em nghĩ như thế nào về cậu con trai trưởng của công tước Randall?"

"À, anh cũng biết cả vụ đó nữa sao. Mà đúng rồi, giờ anh có biết gì cũng chẳng có gì lạ nữa, nhỉ?"

Cô ấy nói vậy.

Tôi đã chuẩn bị tinh thần để bị ghét rồi.

Thế nhưng―

"Không sao đâu. Ngược lại, em còn cảm thấy có thêm động lực nữa. Anh hãy chờ xem nhé."

…Động lực???

Tôi định hỏi kỹ hơn về "động lực" đó là gì, thì cô đã quay đi với nụ cười trên môi.

"Trước hết, phải đi tìm chiếc xe ngựa bị tập kích và người đánh xe đã. Mong là họ không sao…"

―Hẹn gặp lại. Chắc chắn, một ngày nào đó.

"Trời ạ…"

Chỉ còn lại một mình, tôi không biết phải nói gì.

Bởi vì nụ cười cuối cùng mà tôi thấy ở trên khuôn mặt cô ấy đẹp đến nỗi ngay cả một người đã dồn hết tâm huyết vào cuộc đời Mob như tôi cũng phải say mê.

"Đúng là nữ chính có khác…"

Tôi lẩm bẩm, rồi bước về phía làng Haven,

Không, nói đúng hơn là đi tìm Enrique, kẻ chủ mưu thật sự đứng sau buổi tiệc này, để hỏi cho ra lẻ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Main: Là người có đủ khả năng để thâu tóm cả một quốc gia sau này, nên cậu muốn xóa bỏ phát ngôn về "vợ lẻ" bằng mọi giá. Có vẻ như cậu đã được tha thứ… chắc vậy???

Iris: Nhờ lời khuyên đầy tự tin từ chàng trai mang mặt nạ, cô đã có thêm quyết tâm. Trong lòng cô lại bùng lên ngọn lửa chiến đấu. Cô thầm thề sẽ gặp lại chàng trai đeo mặt nạ mang tên Genesis một lần nữa.