Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

330 1305

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

45 412

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

7 15

Web Novel (Phần 1: 102 - 200) - Chương 119.2: Hãy Nhìn Tôi

Bàn tay đang thò ra khỏi cái thân bị xé của con thú bông 『Người Bạn Tốt』 mà tôi đang ôm.

Rẹttttttttt.

Nửa dưới của thú bông rách toạc, một cánh tay, rồi đến cả bờ vai trồi ra. Một cánh tay khác thô bạo chống vào bồn rửa.

Phần còn lại của cơ thể khổng lồ đổ ập xuống, lấp kín cái phòng tắm chật chội.

8fl9ciiz o

Một dáng người cao lêu nghêu, mặc bộ vest ba mảnh màu nâu chỉnh tề, đôi giày da đen bóng loáng, và–

Cq0wb1iu o

Một chiếc TV cổ điển thay cho cái đầu.

Trên màn hình là khuôn mặt đang mỉm cười.

【 :D】

Cái đầu TV khổng lồ khẽ nghiêng về phía tôi, chui ra trọn vẹn từ phần thân thú bông bị rách toạc.

【Soleum - nim!】

Chiếc đầu TV gật gù khi người dẫn chương trình túm lấy vai tôi.

【Trời đất, chắc anh lo cho tôi lắm nhỉ! Haha! Nhưng giờ thì không cần lo nữa. Đây rồi, người dẫn chương trình đáng tin cậy của anh, Braun, đã tìm được anh rồi!】

Vị MC ma quái xoay xoay cái nhãn trên tay, làm phần nửa trên rách nát của thú bông lủng lẳng đung đưa.

【À, việc khôi phục lại cái thẻ này đúng là một nước cờ xuất sắc! Nhờ nó mà tôi tìm ra được địa chỉ này. Hú hồn.】

【Tôi không mong vỗ tay hay khen ngợi đâu, nhưng nếu anh cứ nhất quyết thì… tôi cũng không từ chối đâu. Haha! May thay tôi vừa kịp kết thúc buổi diễn tập phát sóng trực tiếp.】

【Và thế là chúng ta lại gặp nhau sớm thế này!】

“...”

【Anh Soleum?】

Cái quái gì thế này?

【Trông anh chẳng mấy vui mừng khi thấy tôi. Hmm… À! Có phải vì thú bông bị hỏng không? Đúng rồi. Khán giả nào cũng dễ bị ảnh hưởng bởi những gì họ thấy phải không? Nhưng đừng lo!】

Tách!

Người dẫn chương trình búng tay.

【Thế này thì sao?】

Biểu tượng mặt cười trên màn hình biến mất.

Thay vào đó, một hình ảnh bắt đầu cựa quậy hiện lên.

…Một con thỏ『Người Bạn Tốt』đeo chiếc nơ đặc trưng.

【Nhìn xem! Người bạn bông của anh đã trở lại, ngay đây, trên màn hình của tôi! Vẫn đáng yêu chưa? Ô, nó còn đang vẫy tay nữa kìa!】

“Người Bạn Tốt…”

【Chính xác! Người Bạn Tốt của anh đây rồi. Tôi, Braun, chính là Người Bạn Tốt của anh!】

Không.

“『Người Bạn Tốt』…”

“Đáng lẽ phải là một con thú bông.”

...

...

【Anh Soleum.】

Click.

Một luồng đèn chiếu điểm rọi vào căn phòng WC, biến nó thành phim trường.

Ánh sáng tập trung vào tôi và gã MC huyền thoại đang đứng trước mặt.

Tôi không thể quay đi được.

【À, ra vậy. Anh còn chần chừ vì một ngộ nhận lớn, nhưng cũng chẳng sao đâu. Bởi vì tôi là một MC vừa tử tế, vừa tài giỏi.】

【Và như mọi khi, tôi cực kỳ giỏi giải thích. Để tôi làm rõ nhầm lẫn này cho anh nhé.】

Bàn tay đeo găng không chỉ nắm cái thẻ, mà cả con thú bông rách nát.

Con thỏ『Người Bạn Tốt』trên màn hình TV lập tức chập chờn rồi biến mất, nhường chỗ cho biểu tượng mặt cười quen thuộc.

Rồi–

Fwoooooosh!

…Con thú bông『Người Bạn Tốt』trên tay hắn bị thiêu rụi.

【Chẳng có gì phải lo cả.】

Khi hắn phủi tay, một nắm tro nhỏ rơi xuống nền nhà từ đôi găng.

Tôi ngẩn người chứng kiến.

Nhưng–

“Không phải chỉ là nhét một phần linh hồn ai đó vào thú bông để nó giả làm bạn bè…”

【Nào… nghĩ lại đi. Anh đã gọi Người Bạn của mình tới bằng cách nào?】

========================

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Công ty Daydream Inc: Truyện Kinh Dị

『Người Bạn Tốt』:

Một vật phẩm kỳ lạ có thể mời gọi ai đó từ Thế Giới Khác, cho một phần linh hồn họ trú ngụ trong con búp bê và trở thành bạn của bạn.

========================

Nói cách khác, dùng thú bông, chiếc nơ và đồng xu, tôi đã…

【Gọi TÔI tới.】

Hắn tự chỉ vào mình.

【Nếu điện thoại hỏng, có phải cuộc hẹn bị hủy không? Nếu đập nát hộp thư, hóa đơn có biến mất không? Nếu xé nát thư tình, mối quan hệ có kết thúc không? Câu trả lời thì ai cũng rõ.】

【Tất nhiên là không!】

【Thế thì câu hỏi là-】

【Phá hủy thú bông có hủy lời mời của anh không?】

Hắn dang rộng hai tay.

【Không đời nào!】

A.

【Những gì anh làm chính là một nghi lễ vĩnh cửu. Ồ, đúng vậy…】

“...”

Bộ não tê cứng của tôi từ từ xử lý câu chữ.

“Vậy thì–”

Nghi lễ『Người Bạn Tốt』vốn không phải là triệu hồi một mảnh nhỏ của thực thể phi nhân. rồi nhốt vào thú bông để nó giả làm bạn.

Cái móc khóa chỉ là một cái ‘bộ lọc’, hạn chế mức độ thực thể kia lộ diện, giống như một trò đóng vai trẻ con.

【Anh muốn tiếp tục gọi đây là tình bạn chứ? Thế thì tôi sẽ mãi mãi là bạn của anh, anh Soleum! Ôi, thật là một từ đẹp tình bạn vĩnh cửu!】

Màn hình TV hiện biểu tượng đang rơm rớm nước mắt, nhưng nhanh chóng lại trở về nụ cười rạng rỡ.

【Và người chơi xuất sắc nhất, một lần nữa, anh xuất hiện đúng thời khắc hoàn hảo! Soleum - nim…】

Bàn tay đang giữ vai tôi vỗ nhẹ như khích lệ.

Rồi cất lời–

【Chương trình đàm thoại mới đã sẵn sàng.】

“...!”

【Khách mời mới, sân khấu mới, nhạc mới, mùa mới… Tất cả đã được chuẩn bị cho buổi ghi hình. Buổi đàm thoại nhỏ bé của tôi được tạo ra chỉ để khán giả tận hưởng.】

【Xin giới thiệu với anh công việc mới…】

Không.

Tôi theo phản xạ lùi lại và chạm vào cánh cửa.

Tôi phải rời khỏi đây, thoát khỏi luồng đèn rọi này, lấy lại bình tĩnh và nghĩ cho rõ—

【Ôi trời.】

Biểu tượng mặt cười biến mất khỏi màn hình TV.

Không.

Màn hình đen ngòm.

【Anh đã từng nói mình là fan của chương trình, rằng anh rất thích nó, ngay cả khi chỉ là một thí sinh. Thế nhưng bây giờ, khi có cơ hội thực sự trở thành một phần của chương trình, sao anh lại bỏ chạy? Sau bao lời khuyên, giúp đỡ, sự ủng hộ và tận tâm tôi đã dành cho anh?】

【Anh Soleum, tình bạn chẳng phải là mối quan hệ tương hỗ hay sao? Cái sự chối bỏ đầy cảm tính và một chiều này! Thật là, thật là… đau lòng.】

Tôi thấy dạ dày mình muốn lộn ngược.

“X-xin lỗi…”

【Ô, đâu cần xin lỗi, anh Soleum. Những lời xin lỗi sáo rỗng không phải đức tính của một nhà sáng tạo chương trình.】

【Và như bao giờ, tôi là một MC luôn thấu hiểu và đồng cảm với những suy nghĩ, cảm xúc thẳm sâu nhất của khách mời…】

【Vậy nên.】

Khoảnh khắc tiếp theo—

【Braun này sẽ chân thành thuyết phục anh.】

Loé sáng.

Màn hình tràn ngập một biểu tượng mặt cười khổng lồ.

Tràn.

Kín hết.

“Đợi đã…”

Nhưng cái đầu TV khổng lồ đang áp sát.

Gần hơn.

Gần hơn nữa.

【Giờ thì…】

【Hãy nhìn tôi.】

Unompouh o

Link ảnh 1: Link ảnh 2: