Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

Shijou kanata

Một câu chuyện tình học đường ngọt ngào, nơi cô đàn chị lạnh lùng dần trở nên vô tư và đáng yêu hơn bên cạnh nhân vật chính!

44 8

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

4 7

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

58 600

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

23 31

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

54 418

Web Novel - Chương 86.2: Cách Sống Lý Trí

Cũng vào tối hôm đó.

Dù phần lớn đã hồi phục khỏi nhiễm bẩn và đầu óc cũng tỉnh táo trở lại, tôi vẫn trở về nhà với cảm giác vô cùng bất an.

‘Sao mình cứ cảm thấy déjà vu vậy trời.’

“Phù…”

Tôi ngã uỵch lên giường.

‘Rõ ràng mình bị cuốn vào một cuộc chiến quyền lực nội bộ trong Bộ phận ㄴNghiên Cứuᄀ chứ còn gì nữa.’

Tôi đúng là một cá nhân có tiềm năng vượt bậc thật, nhưng lý do mọi chuyện bị đẩy đi xa như vầy là vì hai vị giám đốc kia biết rõ sự tồn tại của nhau.

Hai bản đề nghị mà họ đưa ra đều vô lý hết sức.

...Nếu là vậy.

‘Thì mình nên chọn bên nào đãi ngộ tốt hơn.’

Ít ra như thế còn tránh được kết cục làm con tốt bị quăng xó.

‘Cái khó là mình chẳng biết thông tin cá nhân gì về cả hai người đó.’

Tài liệu「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」chủ yếu chỉ ghi chép về các nhân viên trực tiếp thực địa.

Nói cách khác, tuy có liệt kê tên và hồ sơ nhân sự, nhưng nó không đề cập đến thông tin cá nhân của đám lãnh đạo ngồi trên đầu ra quyết định.

‘Nhưng tôi có một điều chắc chắn, cả hai đều không phải hạng tầm thường, nhưng chính thế mà mọi thứ càng đau đầu.’

Tôi cảm thấy bất thường khi Giám đốc Cheong bị Trưởng nhóm Thằn Lằn gọi là ‘thực thể’, còn Giám đốc Ho thì nhìn qua là thấy sai sai từ cái ngoại hình tới kiểu nói chuyện quá thân thiện.

Lãnh đạo gì mà nhìn như sinh viên, ăn nói thì như nhân viên công tác xã hội chứ.

‘…Mình cũng lờ mờ đoán được lai lịch ông ta qua họ tên và gương mặt…’

Nhưng đến mức này thì cũng chỉ là suy đoán mà thôi.

‘Đau cả đầu.’

Chuyện ma quái không thôi mà tôi đã mệt lả người. Giờ còn dính thêm vụ đấu đá nội bộ nữa, đời quả thật không đẹp như mơ…

Sau một hồi vò đầu bứt tai, tôi quyết định tạm gác vấn đề đó lại.

…Vì hiện giờ còn chuyện khác cần lo hơn.

...

“Braun.”

☾ Anh đang gọi tôi đó à, bạn thân mến! ☽

Hừm.

“Về cái vụ tắm máu đó… không thể thay bằng cách nào khác được hả?”

Một khoảng im lặng trôi qua.

☾ …Bạn thay đổi quyết định chỉ sau một ngày thôi đó hả, Hoẵng - nim? Phá vỡ lời hứa là thói xấu lắm nha. ☽

“...”

☾ Nhưng vì tôi là bạn tốt của anh nên không sao đâu, Bạn thân mến! ☽

“Xin lỗi.”

Tôi vội vàng xin lỗi ngay lập tức.

“Anh nói đúng- tôi không nên nuốt lời. Chắc lúc đó tôi đồng ý là vì đầu óc không tỉnh táo cho lắm.”

☾ Lạ thật đó, anh Hoẵng à. Bộ nhớ của vật chủ này ghi lại rõ ràng rằng tối qua, anh hoàn toàn không có dấu hiệu kiệt sức, hoảng loạn, chóng mặt hay bất kỳ triệu chứng nào cản trở một cuộc phỏng vấn cả. ☽

『Người bạn tốt』 vẫn nói tone giọng vui vẻ như thường lệ, mà chính vì thế, nó lại càng rợn người hơn.

☾ Ồ, tôi bắt đầu tò mò không biết tiêu chuẩn nào khiến anh nghĩ là đầu óc mình không tỉnh táo đấy… ☽

“...”

Hôm nay đúng là một ngày ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Tôi trước giờ chưa từng nhận ra con thỏ bông này đáng sợ cỡ nào.

Tôi cố không nhìn trực diện con thú nhồi bông trong khi nói tiếp, “…Nhưng anh biết tôi bị nhiễm bẩn bởi cuốn cẩm nang mang về từ nhà trẻ đó chứ? Cái cuốn vẫn còn in hình xăm trên cổ tay tôi ấy.”

Chuyện Braun biết rõ là quá hiển nhiên.

Nó còn nhắc đến cuốn sổ ngay trong lần tắm máu gần nhất.

☾ Anh Hoẵng, muối tắm hôm nay của anh như được pha trộn ấy nhỉ? ☽

Rõ ràng nó biết tôi đang bị câu chuyện ma kia nuốt chửng.

“Chẳng qua anh không coi đó là ‘ô nhiễm’… mà là một dạng chuyển hóa, đúng chứ?”

☾ Chính xác, anh Hoẵng! ☽

Haah...

‘Ra là vậy…’

Chữ ‘chính xác’ mà nghe phát nổi da gà, nhưng tôi vẫn cố giữ bình tĩnh mà đáp lại.

“Nhưng tôi thì coi đó là nhiễm bẩn. Và tôi không muốn bị nhiễm bẩn.”

Tôi giơ tay lên.

Hình xăm trên cổ tay giờ đã sạch sẽ và trống trơn.

“Tôi thích phiên bản hiện tại của mình hơn.”

☾ … ☽

“Tôi cũng không thích cảm giác phán đoán của mình lật như tung đồng xu vậy.”

Và để chốt lại, tôi nói một câu mà tôi nghĩ ngay cả Braun cũng sẽ đồng tình.

“Ít nhất, tôi không bao giờ muốn biến thành giáo viên của một nhà trẻ cổ lỗ sĩ chơi mấy trò Hangman kinh dị đó.”

☾ Hmm… phải đó. Lập luận này khó phản bác thật. ☽

Braun trông như bị sốc nhẹ.

☾ Đúng rồi. Anh Hoẵng mà về làm giáo viên cho cái nhà trẻ lỗi thời kia á? Không thể nào! Quá phí phạm luôn! ☽

☾ Phải thừa nhận là tôi đã không hành xử như một người bạn tốt thực thụ rồi… ☽

☾ Được rồi. Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau hướng tới một kiểu ‘chuyển hóa’ khác tốt hơn nhé! ☽

“...”

Vậy tức là…

“Nếu tôi để bản thân bị ô nhiễm chỉ vì làm vậy giúp dễ nói chuyện với anh hơn, thì anh cũng sẽ mặc kệ tôi cứ như thế mãi luôn à?”

☾ Haha, anh đừng hỏi bằng cái giọng lạ lẫm như thế chứ. Đó chẳng phải là kết luận mà chính anh đã chứng minh suốt mấy tuần qua sao, anh Hoẵng! ☽

Trong đầu tôi chợt hiện lên những hình ảnh về bản thân trong thời gian gần đây.

Lúc bị nhiễm bẩn, tôi đã nói chuyện thoải mái và phụ thuộc hoàn toàn vào cư dân chuyện ma mà chẳng chút nghi ngờ hay dè chừng.

☾ Chuyện đó là lẽ thường mà! Vì những người giống nhau dễ trở thành bạn bè mà. ☽

Trời ạ.

Không, tôi đã đoán trước được nước đi này rồi.

Tôi hít một hơi sâu.

Giờ là lúc phải nói ra điều cần nói.

“Không đúng.”

☾ Không đúng? ☽

“Ừ. Bạn bè không nhất thiết phải giống nhau.”

Tôi cẩn thận lựa lời.

“Và việc cảm thấy thoải mái với ai đó, cũng không có nghĩa là người đó thật sự là bạn mình.”

Phần này… nói thật là tôi rất tin vào nó.

“Bạn bè là những người dù khác biệt cũng cố gắng hiểu nhau. Và dù không hiểu được, họ vẫn quan tâm bằng cách… nói chuyện với nhau.”

☾ … ☽

“Và một lần nữa, tôi không muốn bị ô nhiễm.”

Không quay đầu lại, tôi nhẹ nhàng đặt tay lên bàn, ngay nơi con thú nhồi bông đang ngồi.

“Nếu anh không thể hiểu được điều đó, thì chí ít… hãy cho tôi biết trước khi anh làm gì đó tôi không mong muốn. Anh hãy cho tôi một cơ hội được lên tiếng.”

☾ Hmm. ☽

Tiếng ngón tay nhựa gõ lách cách vang lên như thể Braun đang suy nghĩ rất nghiêm túc.

Rồi…

☾ Rất tốt, anh Hoẵng. ☽

☾ Lý trí, hợp lý, lại còn lay động lòng người. Không lý do gì để tôi không đồng ý cả! Dù sao thì anh vẫn là bạn của tôi. ☽

Tốt.

“Cảm ơn.”

Xem ra kết thúc êm đẹp rồi.

Thở phào nhẹ nhõm, tôi cuối cùng cũng quay sang đối mặt với 『Người Bạn Tốt』 của mình, con thú nhồi bông vừa hơi đáng sợ, vừa kỳ lạ đáng tin mà tôi đã triệu hồi.

Tôi nhẹ nhàng nhấc nó lên.

“Từ giờ, cùng nhau cố gắng nhé.”

Lời đó là thật lòng.

Sau đó, tôi thực hiện luôn một việc mình đã hứa lúc còn bị nhiễm bẩn: liệu pháp massage tinh dầu.

“Tôi sẽ nhìn vào cái bóng, anh cứ nói nếu có chỗ nào thấy kỳ lạ nha.”

☾ Dĩ nhiên rồi, Bạn thân mến! ☽

Thực lòng thì tôi chả phải dân chuyên, mà chỉ quan sát hình bóng để làm thì chắc cũng không mát mẻ gì cho cam, nhưng Braun có vẻ rất hài lòng.

☾ Không phải ai cũng là chuyên gia mát - xa đâu! Vầy là ổn rồi. ☽

Dù con thỏ bông ngầm đánh giá ba sao, nhưng nó vẫn bổ sung, ☾ Có điều tôi nhớ mấy buổi tắm ghê… Nếu muốn luôn ở bên anh, tôi cũng cần được phục hồi nhiều hơn nữa! ☽

“Chuyện đó… chúng ta sẽ bàn từ từ.”

…Mệt quá.

Duy trì mối quan hệ với cư dân chuyện ma kiểu như ‘người bạn tốt’ gian nan ghê.

Tuy Braun không hề đáng sợ hay căng thẳng, nhưng cũng chẳng hoàn toàn an toàn hay dễ chịu.

‘Tìm được điểm cân bằng giữa hai thái cực đó mới là cách sống lý trí.’

Và tôi phải cẩn thận để không đánh mất điểm cân bằng đó.

Sau khi được mát - xa sảng khoái, Braun lại ríu rít lên tiếng, tôi thì lặng lẽ lắng nghe.

☾ Mà nhắc mới nhớ, tôi lại tò mò nè. Trong hai bản đề nghị huyền thoại mà bạn nhận được ở công ty, anh tính chọn cái nào đó, anh Hoẵng? ☽

☾ Anh vẫn còn đang cân nhắc sao? Với tư cách chuyên gia đầu ngành, lời khuyên của tôi là vô giá… nhưng vì là anh, tôi sẵn sàng cho miễn phí luôn đó! ☽

Hmm. Ừ thì…

“Thật ra thì tôi gần như quyết xong rồi.”

☾ Ồ hố! ☽

“Tôi chỉ cần hỏi một câu cuối cùng vào ngày mai, rồi sẽ đến gặp họ.”

☾ Và nếu anh có thể bật mí chút xíu về ‘câu hỏi quyết định’ đó cho vật chủ huyền thoại này thì…?! ☽

Tôi đặt đầu lên gối và bật cười.

“Mai anh sẽ biết.”

☾ ...!! ☽

☾ Tôi có hơi xúc động đó, anh Hoẵng… ☽

Thế là một ngày sóng gió đã khép lại.

Và ngày hôm sau.

Tôi thật sự đã hỏi ‘câu hỏi quyết định’ trước khi tiến đến văn phòng của một trong hai vị giám đốc.