Trong các nhiệm vụ thám hiểm Bóng tối, chuyện gặp mấy tình huống phi lý hay rợn tóc gáy là cơm bữa.
Bị ma rượt, xe buýt tự dưng chở tới đâu không rõ, hay vừa bước chân ra đường là nguyên đám người trên phố nhìn chằm chằm vào mình…
Nhưng theo thời gian, nhiều nhân viên bảo là họ cũng dần quen với mấy chuyện kiểu đó.
‘Kể cả mình cũng bắt đầu quen rồi thì phải.’
Dù gì thì tôi cũng vượt qua được nhiệm vụ (mặc dù có dùng vật phẩm hoặc tự làm bản thân ô nhiễm), tôi vẫn hoàn thành Bóng tối cấp cao bằng cách mất luôn tứ chi.
Nhưng mà có một loại rùng rợn mà tôi mãi không quen được.
Đó là khi một truyện ma bỗng dưng ‘nhận ra’ tôi.
“...”
Tôi lật mấy trang tài liệu tiếp theo với tay run run.
Trong bản báo cáo do chính nhân viên thám hiểm gửi về còn có cả một bản vẽ tay nguệch ngoạc.
☾ Ô, có vẻ tác giả đã quyết định hi sinh thẩm mỹ để ưu tiên truyền đạt thông tin then chốt! ☽
Nhìn thì tệ thật, nhưng vẫn đủ để nhận ra… nó giống ai.
‘…Braun.’
☾ Anh cứ nói đi, bạn hiền! ☽
‘Chẳng phải nó giống tôi à?’
☾ Dựa trên phong cách vẽ, chiếc mặt nạ và kiểu tóc thì đúng là trùng khớp thật! ☽
“...”
Tên sản phẩm là 『Thanh Churro Đứa Trẻ Ngoan』 hương vị quế.
‘Đây ắt hẳn đến từ linh vật màu xanh trong công viên giải trí đó…’
Mà truyện ma nó xuất hiện thì sao? Qterw-C-1603?
Tại sao tôi lại có mặt trong một truyện ma như vậy?
Bản năng khiến tôi suýt nhìn xuống hình xăm, nhưng tôi dừng lại kịp thời.
Rồi tôi quay sang Trưởng Phòng Lee Jaheon, người đang nhìn tôi chằm chằm, và hỏi:
“Báo cáo này… chưa được đưa vào hệ thống chính thức, đúng không ạ?”
“Đúng vậy.”
Phù…
May quá.
‘Nếu Giám đốc Cheong đã cất công đưa tận tay cho mình xem trước…’
…đây là đặc ân ư? Hay chỉ là một món nợ khác?
Có lẽ là cả hai.
Một khi báo cáo được lưu chính thức vào hồ sơ, mọi thông tin định danh sẽ bị bôi đen tùy theo cấp bảo mật.
Bên cạnh đó, bọn Nghiên cứu sẽ chen chân vào với đủ loại lý do ‘phải nghiên cứu nguyên nhân hiện tượng’, rồi thực hiện mấy cuộc thám hiểm thử nghiệm…
Chắc tụi nó sẽ kiếm ai đó mặc đồ giống tôi. Hoặc… gửi thẳng tôi vào trong đó mà chẳng báo trước câu nào.
‘Có khi Kwak Jaekang lại lôi mình vô công viên giải trí thêm lần nữa.’
Nghe không khác gì ác mộng cả!
Rồi khi bị vứt vô công viên lần hai, tôi mà nhờ Giám đốc Cheong thì coi như ký luôn hợp đồng: Nhân viên trung thành làm việc 30 năm không nghỉ dưới quyền Giám đốc Cheong.
Sao mà tôi cố gắng né mấy vụ rắc rối, thì càng bị bao vây bởi đủ kiểu chết bất đắc kỳ tử thế này?
‘Chắc đó là bản chất của mấy câu chuyện ma rồi.’
Dù sao thì, tôi nên biết ơn khi được biết trước như thế này.
Dù thà gánh thêm một món nợ với Giám đốc Cheong, còn hơn để Bộ phận Nghiên cứu cắm răng vào.
‘Và vì bà ấy đã báo trước cho mình như vậy…’
“Chỗ Bóng tối mà chúng ta sẽ đi thám hiểm tuần này có liên quan tới vật phẩm này không?”
“Tôi không rõ.”
“…Nhưng anh nghĩ xác suất hơn 50% là có phải không?”
“Đúng vậy.”
Y như tôi dự đoán.
‘Nếu đã được Giám đốc cảnh báo trước, thì mình cũng nên tự mình xác nhận.’
Qterw-C-1603.
Nếu tôi quyết định chịu hành hạ tinh thần trong một câu chuyện ma nào đó, thì chí ít, tôi cũng phải chịu đựng có mục tiêu.
Tôn chỉ đó chưa từng thay đổi.
‘Mình phải xác minh.’
Và lần này, tôi có một người đồng hành đáng tin cậy.
Chuyên gia trừ tà bằng vũ lực - Đội trưởng Lee Jaheon!
…Mặc dù nghĩ lại cái vụ con ma hề, thì sự can đảm quá mức của Đội trưởng cũng dẫn tới mấy pha quyết định kỳ cục.
‘Cơ mà nếu chỉ có hai người, mình vẫn còn đường thuyết phục anh ấy, hoặc tìm cách chuồn.’
Dạo này tôi còn lên tay khoản giao tiếp nữa cơ!
Cho nên, có một tổ trưởng gan lì làm bạn đồng hành cũng không tệ, à không, phải nói là khá yên tâm mới đúng.
Mà tôi vẫn còn một vấn đề nữa.
“Soleum - ssi.”
“Vâng?”
“Cậu có định yêu cầu thêm nhân sự hỗ trợ không?”
À phải rồi.
Số lượng tối thiểu của đội thám hiểm ba người. Tức là lần này tụi tôi sẽ được thêm một người nữa.
‘Mình đoán đây như một cách trải nghiệm thử làm đội tinh anh là như thế nào.’
Thông thường thì nhân viên sẽ được phân ngẫu nhiên… nhưng mà… hừm.
“Em có thể đề xuất người cụ thể không ạ?”
“Có.”
Ồ! … khoan đã.
“...Nhưng em không muốn thông qua Giám đốc Cheong. Như vậy vẫn được chứ ạ?”
“Không được.”
“...”
‘May mà mình hỏi trước…!’
Không là ôm thêm cục nợ thật rồi.
Tôi gồng mình nuốt cái tiếng thở dài, nhưng có một câu hỏi cứ lởn vởn mãi không nhịn được.
Một chuyện tôi luôn thắc mắc về Đội trưởng Thằn Lằn.
“Xin lỗi, Đội trưởng. Sao anh lúc nào cũng trả lời ngắn gọn vậy? Có lý do gì đặc biệt không ạ?”
“Có.”
Sếp Thằn lằn ngước mắt nhìn trần nhà một giây rồi đáp, “Dựa trên phản hồi nhận được, tôi chỉ nên nói rõ khi được yêu cầu cụ thể.”
“…Phản hồi đó từ khi nào vậy ạ?”
“Ngày thứ ba sau khi cậu bắt đầu làm việc ở đây. Trong một nhiệm vụ thám hiểm Bóng tối.”
“...”
…À.
Không cần mô tả kỹ, trong đầu tôi cũng tự hiện ra nguyên cảnh tượng sống động như phim.
Bỏ qua nó, tôi nói tiếp, “Ờm, Đội trưởng, nếu không phải tình huống khẩn cấp thì… khi chỉ có hai người, em thích được trò chuyện thoải mái hơn chút.”
“Hiểu rồi.”
Và thế là, Trưởng Phòng Lee Jaheon… bắt đầu giải thích một cách rõ ràng!
“Nếu muốn yêu cầu nhân sự có đặc điểm cụ thể, hãy báo lại với tôi, Kim Soleum - ssi. Mặc dù không thể chỉ đích danh ai, nhưng cậu có thể mô tả các tiêu chí mong muốn cho ứng viên.”
“...!”
Anh ấy… tự nguyện nói chi tiết kìa!!
☾ Anh Hoẵng ơi, anh đúng là có tài thiên phú trong mảng phỏng vấn! ☽
C-cảm ơn.
Cảm giác được công nhận thì vui đó, nhưng điều quan trọng là thông tin mà Đội trưởng vừa chia sẻ.
‘Mình không được chỉ đích danh, nhưng mình có thể đưa ra tiêu chí chọn người?’
Hừm…
Sau một hồi suy nghĩ, tôi chọn ra một đặc điểm cho nhân viên hỗ trợ.
“Em muốn người đó là một trong các nhân viên cấp thấp hiện tại.”
Câu đó có ẩn ý phía sau.
Toàn bộ nhân viên cấp thấp hiện tại đều là người cùng khóa với tôi.
‘Lý do tôi làm vậy không phải vì cảm thấy lạc lõng trong group chat đâu nhé…’
Ờ thì, thật ra là nhiệm vụ lần này có hơi mờ ám, nên tôi không muốn ai có chức cao, hoặc quá quen thuộc với cách công ty vận hành, biết.
‘Với lại, mình cũng nên mở rộng vòng quan hệ thêm chút.’
Tôi nghĩ đã đến lúc làm quen thêm bạn bè trong công ty rồi.
“Được.”
Thấy Đội trưởng Lee Jaheon chấp nhận ngay không chút do dự, tôi không khỏi hào hứng.
Không biết gương mặt mới đó sẽ là ai đây ta?