Tôi đã nói với nữ sát thủ người tính lấy mạng mình rằng “Tôi không muốn tới lúc chết mà vẫn còn tem, vì vậy làm ơn hãy là lần đầu của tôi.”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

(Đang ra)

Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Yeon Sanho

Nước rò rỉ sau 5 ngày làm việc tại căn cứ dưới đáy biển sâu 3.000m?

222 543

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

73 1866

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

6 54

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

22 203

Chương 1-30 - Chương 25

Chương 25

------------------------------------------------------------------------------

Tôi đã chuẩn bị mọi thứ để đi ngủ, như đánh răng và thay đồ, để có thể sẵn sàng đi ngủ bất cứ lúc nào. Thả mình xuống ghế sofa, tôi ngáp nhẹ một cách kiềm chế khiến cho nước mắt rỉ ra từ khóe mắt.

Trong khi vẫn còn nửa tỉnh nửa mơ, tôi dõi mắt qua những tin tức thời sự êm ả của ngày hôm nay. Tất nhiên, cơn buồn ngủ cũng không tha cho cô nàng xinh đẹp ngồi cạnh tôi.

"Cuối cùng thì em cũng thấy buồn ngủ rồi, Sagami..."

Shino-chan vừa nói vừa che cái miệng đang ngáp dài, trông dễ thương vô cùng. Khi tôi đang ngắm nhìn cô ấy với ánh mắt đầy trìu mến thì em ấy bối rối quay mặt đi chỗ khác.

Tôi gật đầu, tự khen ngợi mình vì đã giúp cho không khí giữa cả hai trở nên thoải mái hơn.

"Chẳng phải tối qua em ngủ ít lắm sao? Em cứ căng thẳng mãi mà. Thế nào rồi? Quyết định ngủ trên giường được chưa?"

"Nếu anh hứa không làm gì thì... có lẽ em sẽ đồng ý ngủ chung."

"Vậy thì đi ngủ thôi! Đi ngủ ngay nào!"

Tôi nắm lấy tay Shino-chan đang buồn ngủ và cô ấy cũng không chống cự mấy. Trông em ấy lúc này giống như một đứa trẻ nhỏ, không còn chút sự chống đối chút nào.

"Giường đây rồi! Êyyyyy!"

Vừa nói xong, cô ấy nhảy lên và lăn tròn ngay trên giường, nở một nụ cười tươi rói nhìn về phía tôi.

"Mềm mại quá, Sagami ơi! Lâu lắm rồi em mới được nằm cái đệm êm như thế này."

"Ừ thì anh ngủ trên đó mỗi ngày, nên cũng không thấy có gì đặc biệt lắm."

"Đây là cái đẳng cấp khiến em phải dogeza cầu xin đấy. Em có thể chìm vào giấc ngủ ngay lập tức. Mau tắt đèn đi."

Shino-chan vừa nói vừa cuộn mình trong chăn và đưa ra yêu cầu. Tiếc thật vì sau khi tắt đèn tôi sẽ không còn được ngắm Shino-chan trong bộ đồ ngủ nữa. Mà bộ đồ ngủ ấy thực ra chỉ là bộ quần áo của tôi thôi. Lần tới, tôi nhất định sẽ dẫn cô ấy đi mua quần áo thật đàng hoàng.

"Trước khi ngủ, không định tình tứ một chút nữa à?"

"Anh đúng là đồ ngốc! Đừng có làm gì kỳ quặc trong tình huống này chứ? Đồ hư hỏng!"

"Ah, bị phát hiện rồi. Thôi vậy, anh tắt đèn đây."

Tôi tắt đèn đi. Shino-chan thật là ngốc nghếch. Em ấy đâu biết bóng tối chính là lãnh địa của tôi. Tôi đã trải qua biết bao trận chiến trong bóng đêm.

Dù có đèn hay không thì tôi vẫn nhìn thấy rõ mồn một. Shino-chan trong bóng tối, trở nên vô cùng đáng yêu và dễ bị tổn thương. Tôi nhẹ nhàng bước đến như ninja, tiếp cận cô ấy và cố gắng nắm lấy tay cô nàng, nhưng tay tôi lại bị cô ấy đẩy ra.

"Em cũng giỏi trong bóng tối đấy nhé? Tiếc cho anh quá."

"Ừm thì... anh đâu định làm gì đâu."

"Vậy à? Ngủ ngon nhé."

Shino-chan nói rồi nhắm mắt lại, tôi cũng nhẹ nhàng chui vào chăn, nằm bên cạnh cô ấy. Cảm giác ấm áp từ chiếc giường khác hẳn mọi khi, khiến tôi cảm động đôi chút.

Từ trong chăn, Shino-chan thì thầm vào tai tôi.

"Muốn nắm tay không, Sagami?"

"Có chứ. Em cảm thấy dễ chịu hơn không?"

"Ừm, cũng tàm tạm."

"Vậy à. Thế nói chuyện thêm một chút nhé?"

"Chỉ đến khi em ngủ thôi đấy."

Chúng tôi cứ thế trò chuyện nhỏ nhẹ như những đêm dã ngoại trong chuyến đi thực tế của trường.

---

Trans: đăng cái chương này đúng 00:43 ngày 1/11/2024, haiz NNN mà phải dịch cái chương ngọt thế chứ lị...Lại một mùa đông không có em cạnh bên.