Chương 24
------------------------------------------------------------------------------
Vì quá ngượng ngùng, Shino-chan nốc một hơi cạn sạch cốc cà phê và sau đó nhìn chiếc cốc rỗng với vẻ mặt ủ rũ. Thấy vậy, tôi liền rót cho em ấy chút nước cam từ tủ lạnh. Khi nhận ly nước cam, khuôn mặt cô nàng trở nên tươi tắn hẳn.
Sau khi khiến cổ vui hơn một chút, tôi quyết định chuyển sang chủ đề nghiêm túc về việc sắp xếp phòng ngủ, một chuyện có sự ảnh hưởng lớn đến cuộc sống chung của chúng tôi kể từ bây giờ.
"À này, Shino-chan? Về phòng ngủ ấy, nhà này không có đủ phòng nên chỉ có một chiếc giường thôi, nghĩa là chúng ta sẽ phải ngủ chung với nhau."
Trong lúc Shino-chan đang vui vẻ uống từng ngụm nước cam thì bất ngờ uống một hơi lớn khi nghe tôi nói vậy.
"Cái gì!? Một cái giường đôi á? Làm sao giờ?"
"Thực ra, tôi mua cái giường đôi này là để dành cho cô dâu tương lai của mình. Mà Shino-chan cũng là bạn gái của tôi rồi còn gì."
"Ừ thì... đúng là thế nhưng..."
Em ấy ngập ngừng nhìn quanh rồi gật đầu một cái, chỉ vào chiếc ghế sofa mà chúng tôi đang ngồi.
"Vậy thì tôi sẽ ngủ sofa."
"Như thế thì tội cho Shino-chan lắm."
"Vậy anh sẽ ngủ ở đây à?"
Shino-chan xích lại gần tôi, nhìn lên với đôi mắt long lanh đầy tha thiết. Có vẻ như em ấy đã bắt đầu biết cách để nắm thóp tôi rồi, suýt chút nữa thì mình đã gật đầu đồng ý.
"Cho nên tôi mới bảo là hãy ngủ một chung giường đi. Hay là em không muốn ngủ với tôi?"
"Tại vì... nếu ngủ chung thì chắc chắn sẽ có chuyện gì đó xảy ra! Thế nào tôi cũng bị anh tấn công thôi."
Shino-chan tỏ vẻ bối rối, rồi cứ nghịch nghịch ngón tay, việc này khiến tôi không thể kìm nén nổi sự thôi thúc muốn ôm cô ấy vào lòng ngay lập tức.
"Ơ? Vậy chẳng nhẽ tôi không được tấn công sao? Tôi cứ nghĩ là mình được quyền làm thế rồi chứ."
Tôi không muốn giấu diếm tiếp nữa nên quyết định nói thẳng luôn. Sau khi nghe tôi nói, mặt Shino-chan lập tức đỏ bừng lên.
Em ấy nhấp một ngụm nước cam, nuốt ực xuống rồi ngượng ngùng đáp với giọng có chút căng thẳng và chuyển sang dùng kính ngữ một cách lạ lẫm.
"Những chuyện như vậy thì... phải theo thứ tự chứ. Đâu thể đùng một cái mà nhảy cóc đến phần chính được. Phải bắt đầu từ ôm, rồi mới tới hôn...... á, trời ơi, mình đang nói cái quái gì thế này!?"
Cô ấy nói xong liền ụp mặt vào gối, ngại đến nổi không dám nhìn tôi. Chỉ cần được chứng kiến mỗi khoảnh khắc quý giá đó thôi, cũng đủ khiến tôi cảm thấy mãn nguyện.
Nhìn Shino-chan úp mặt vào gối, tôi bật cười và lên tiếng.
"Shino-chan thật là ngây thơ. Đúng rồi, không thể vội vã được. Vậy thì, thay vì gối, em có muốn úp mặt vào ngực anh không?"
Tôi vừa nói vừa gãi đầu, Shino-chan từ từ hé mắt ra từ đằng sau chiếc gối, thở dài một cái rồi lẩm bẩm với vẻ vui mừng.
"Không còn cách nào khác, đành nghe lời anh vậy."
Và sau đó chúng tôi trao cho nhau một cái ôm cực lâu trên chiếc ghế sofa. Cơ thể Shino-chan thật ấm áp, tôi chỉ muốn mãi mãi giữ em ấy trong vòng tay như thế này. Cảm giác như sự hạnh phúc đang tràn ngập bên trong tôi.
Tôi nghĩ, nếu ra đi ngay lúc này thì cũng không còn điều gì phải nuối tiếc nữa.
---
Trans: có vẻ chị nhà cũng bạo dạn phết... (Ước gì mình cũng có người để ôm)