Chương 30
------------------------------------------------------------------------------
Rốt cuộc, tôi đã bị người bán hàng thuyết phục mua chiếc máy massage điện.
"Anh mệt mỏi đến thế à? Sao lại mua máy massage điện vậy?" Shino-chan hỏi với giọng lo lắng.
"Ừm, cũng mệt đấy, nhưng mà không phải mệt theo kiểu em nghĩ đâu. Thực ra, anh định dùng nó theo cách hơi khác chút," tôi đáp lại bằng giọng điệu trêu chọc.
Dẫu cho Shino-chan hỏi một cách đầy trong sáng. Tôi thấy mình nói khá khéo đấy chứ.
Trong khi tôi đang tự khen bản thân, Shino-chan dường như không hiểu ý của tôi, nhưng nhanh chóng chuyển mắt sang những bộ quần áo.
"Dễ thương quá…" Cô nàng thì thầm như đang nói với chính mình, không phải vì muốn tôi nghe thấy đâu, mà chỉ như một phản xạ tự nhiên vậy.
"Nếu em thích món nào, anh sẽ mua cho em hết," tôi nói với vẻ đầy chân thành.
Shino-chan mỉm cười yếu ớt, trông có vẻ hơi tự ti. Cô ấy nhẹ nhàng chạm vào chiếc quần jeans của mình và nói:
"Em thấy vậy là ổn rồi. Em không hợp với váy hay những thứ nữ tính đâu. Nếu em mặc đồ dễ thương thì mọi người sẽ cười mất."
Nói rồi, cô ấy quay mặt đi khỏi chiếc váy màu hồng nhạt và định bước tiếp. Nhưng tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy, ngăn cô nàng lại.
"Ai mà dám cười chứ? Nếu có tên nào cười thì anh sẽ khiến người đó im miệng. Mà em cũng phải thử mới biết được chứ, anh thực sự muốn thấy em mặc thử."
"Em chưa bao giờ mặc váy cả, chắc là không hợp đâu," cô nói, đứng trước cửa hàng với vẻ ngại ngùng. Dù đang mặc trang phục của một người phụ nữ mạnh mẽ, cô ấy lại có chút e dè, điều này càng khiến tôi thấy cô ấy thật sự quá đáng yêu.
Ngay lúc đó, ánh mắt tôi và người bán hàng chạm nhau. Người đó mỉm cười với tôi, và tôi biết đây là cơ hội của mình.
"Nào, nhanh lên, đi thử đồ thôi! Chị ơi, có bộ nào hợp với cô ấy không?" tôi gọi người bán hàng.
"Khoan đã, em chưa chắc là sẽ thử mà!" Shino-chan ngạc nhiên và lúng túng.
Người bán hàng tiến đến gần Shino-chan với nụ cười chuyên nghiệp và nói:
"Bạn trai của em đang rất mong đợi đấy! Cứ làm cho bạn trai mình ngạc nhiên bằng sự dễ thương của em nhé!"
"Ơ, không, không phải bạn trai đâu…///" Shino-chan đỏ mặt.
"Ôi trời, khách hàng của chúng ta dễ thương quá, thật đáng để chọn đồ cho cô ấy! Nào, đi thôi," người bán hàng hào hứng nói.
Shino-chan không thể chống lại sự nhiệt tình của người bán hàng. Cô ấy nhìn tôi với vẻ cầu cứu, nhưng tôi chỉ giơ ngón cái lên ra dấu ủng hộ mà không làm gì khác.
Trước khi cô ấy đi thử đồ, tôi bồi thêm một câu cuối để cổ vũ:
"Anh nghĩ em chắc chắn sẽ rất hợp đấy. Anh rất mong đợi, Shino-chan."
"Aaaa…///" Cô ấy co rúm lại, cúi đầu đi theo sau người bán hàng, tai hơi đỏ ửng lên, trông thật dễ thương.
Người bán hàng thì thầm vào tai Shino-chan:
"Chị đoán là em thích cậu ấy lắm đúng không?"
"…!? Không! Không phải đâu, có lẽ là… không," Shino-chan trả lời với giọng đầy lúng túng.
"Em dễ thương quá đi mất," người bán hàng cười nói.
Những lời trò chuyện giữa hai cô gái diễn ra ở nơi mà tôi không thể nghe thấy.
---
Trans: rồi nhá bom đúng tới chương 30, trả đủ cho mấy hôm sủi đi chơi với gái luôn đấy.