Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

42 6224

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

71 909

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Tạm ngưng)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

34 68

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

(Đang ra)

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

Ibarakino

"Sự cố của Anh trai của Wine chỉ là tai nạn"... các bạn mong đợi gì ở tôi!?

12 95

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

13 13

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

12 78

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 06: Hội con gái tụ tập và tranh đấu

Căn phòng với cửa sổ kính lớn nhìn ra đại lộ, nhưng không một tiếng ồn bên ngoài lọt vào.

Trên cao, bầu trời giờ đã phủ mây, khác hẳn ban nãy.

Ánh nắng xuyên qua khe mây, rơi xuống tấm thảm trơn trên sàn.

“Ra vậy… Tôi đại khái nắm được tình hình của Kei-sensei rồi.”

Ngồi đối diện qua chiếc bàn thấp, chị Hizaki đặt tách cà phê xuống, thở nhẹ.

“V-Vâng, xin lỗi vì làm phiền.”

Tôi gãi đầu đáp lại. Bất chợt, ánh mắt tôi chạm phải Marin ngồi ngay cạnh.

Cô ấy đỏ mặt, ngượng ngùng quay đi.

Mà gần quá, gần quá đi mất…

Dù ngồi cùng sofa, chiếc ghế này đủ cho bốn người, vậy mà chỉ cần động nhẹ là khuỷu tay đã chạm nhau.

Nếu giờ fan của Marin thấy cảnh này, chắc sáng mai tôi đã trôi nổi trên vịnh Tokyo mất.

“Xin lỗi hai người, nhưng đạo diễn và ekip hình như đang kẹt xe. Chúng ta phải đợi thêm chút nữa.”

――Cốc cốc.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cửa. Ai đó gõ cửa phòng tiếp khách.

“Mời vào.”

Chị Hizaki lên tiếng. Cửa chậm rãi mở ra.

“Xin phép.”

Một giọng nói trong trẻo, ngọt ngào. Người bước vào là một phụ nữ trẻ.

Gương mặt tinh xảo như búp bê, vóc dáng cân đối, đẹp đến mức khiến người ta phải xuýt xoa.

Cô ấy khẽ cúi đầu, bước vào phòng với dáng vẻ tao nhã, như đang diễn trên sân khấu, cuốn hút mọi ánh nhìn.

“Ồ, chẳng lẽ…”

Người phụ nữ vừa bước vào nhìn tôi chằm chằm.

Đôi mắt đen huyền đầy u uất chạm vào tôi, khiến tôi giật mình, vội quay đi. Nhưng lại chạm mắt Marin, lúc này đang bĩu môi.

Hỏng rồi, chắc cô ấy nghĩ tôi lơ đễnh.

Phải tập trung lại…

“Kei-sensei?”

“Hả?”

Nghe gọi tên, tôi quay lại nhìn người phụ nữ bí ẩn.

“À, để tôi giới thiệu. Đây là nhân vật hot nhất hiện nay, Rangaku Koto Hajime-sensei. Và đây là ca sĩ kiêm diễn viên Shinomiya Kagura. Cùng với Marin, cô ấy là một trong hai nữ chính của bộ phim lần này.”

Nữ chính kép, ra vậy, hai người này… Đúng là nếu nhìn kĩ thì cả hai có nét giống Miyabi và Aoi trong tiểu thuyết của tôi. Kiểu tóc cũng gần giống.

“Rất vui được gặp, sensei. Cứ gọi em là Kagura nhé.”

Shinomiya cúi người, mỉm cười nhìn tôi từ trên xuống.

Không, tư thế này nguy hiểm quá. Cổ áo blouse trắng của cô ấy lộ ra đường cong cực kỳ… à mà, so với lúc nãy, cô ấy thoải mái hơn nhiều. Chắc đây mới là con người thật của cô ấy.

Tôi vô thức liếc thêm lần nữa.

Nhưng ngay lập tức, một ánh mắt sắc lạnh từ phía sau khiến tôi vội cúi đầu, giả vờ tránh ánh nhìn.

“Haha, sensei ngại à? Dễ thương quá!”

Shinomiya vui vẻ nói, bất ngờ ngồi xuống cạnh tôi, nắm lấy tay tôi.

“Hả!? C-Cái gì――”

“Em là fan cuồng của Kei-sensei! Cho em bắt tay nhé!”

Tôi hoảng loạn, nhưng Shinomiya mắt lấp lánh, hào hứng nói.

Không, Shinomiya, cô đang nắm tay tôi rồi, dù là ép buộc…

Bình thường, tôi chẳng bao giờ nắm tay con gái.

Với Miyabi và Aoi, cũng chỉ khi còn tiểu học.

Thậm chí ở lễ hội thể thao, khi nhảy chung, bạn nhảy nữ còn tỏ ra khó chịu với tôi.

“Này, Kagura! Tớ còn chưa được bắt tay Kei-sensei đây!”

“Hả? Á!”

Đôi tay đang bị Shinomiya nắm chặt bỗng bị Marin, từ phía sau, giật lại.

Tôi ngớ người, chỉ biết phát ra âm thanh ngớ ngẩn.

“Gì chứ, có sao đâu, mình cũng mong được gặp Kei-sensei mà. Với lại, trông Marin còn thân thiết với sensei hơn nữa kìa. Ồ? Haha, mà Marin cũng đang lén nắm tay sensei kìa.”

“Á…! X-Xin lỗi, Kei-sensei!”

Bị Shinomiya chỉ ra, Marin đỏ mặt, vội buông tay tôi.

Từ nãy đến giờ, vui mừng xen lẫn ngượng ngùng, cảm xúc của tôi cứ lên xuống.

Cứ thế này, tim tôi chẳng chịu nổi mất.

Tôi xoa ngực, thở dài để bình tĩnh.

Mà hai người này quen nhau à? Họ gọi nhau bằng tên…

“Khụ! Xin lỗi vì ngắt lời khi đang hào hứng, nhưng chúng ta tiếp tục được chứ?”

Chị Hizaki, không chịu nổi, chen vào với vẻ mặt khó xử.

“V-Vâng, mời chị.”

Tôi cúi đầu xin lỗi, hai cô gái cũng cười gượng, cúi đầu theo.

“Trước khi đạo diễn và nhà sản xuất đến, tôi sẽ giải thích sơ lược. Trước tiên――”

Khi chị Hizaki bắt đầu đọc tài liệu, tôi cảm nhận được gì đó chạm vào tay phải.

Giật mình nhìn xuống, một bàn tay trắng trẻo, thon dài nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay tôi trên sofa.

Cảm giác mềm mại bao lấy tay tôi, khiến tôi run run.

Nuốt nước bọt, tôi liếc sang Shinomiya. Cô ấy mỉm cười, ánh mắt quyến rũ nhìn tôi.

Nhưng ngay lúc đó, mu bàn tay trái tôi cũng cảm nhận được điều tương tự.

Quay lại, tôi thấy Marin, môi bĩu, đang nắm tay tôi và lườm Shinomiya.

Tình huống này là sao chứ…

Trong khi chị Hizaki bình thản đọc tài liệu, tôi toát mồ hôi lạnh, chỉ biết cúi đầu.