Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11145

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 10: Hạt giống tin đồn, giờ hành quyết đến gần

Chuông vang lên, tiết học cuối kết thúc.

Thầy đặt phấn xuống, chậm rãi nhìn quanh.

“…Hôm nay đến đây. Đừng quên đồ nhé.”

Ai đó hô “Đứng dậy!”, tiếng ghế kéo vang lên.

“Chào thầy!”

Thầy gật nhẹ, rời lớp.

Khi thầy đi, không khí lớp lập tức thoải mái.

Tiếng kéo ghế, mở cặp, trò chuyện rôm rả vang lên khắp nơi.

Tôi liếc nhìn Miyabi. Cô ấy chống cằm, vẻ mặt khó chịu. Aoi cầm cặp, trông như đang nghĩ gì đó.

Chắc họ vẫn lo về cuốn sách.

“Này, Miyabi-chan.”

Một nữ sinh gần đó gọi Miyabi, tò mò tiến gần.

“Hôm trước, tớ thấy cậu trước nhà thể dục… Gần đây cậu thân với senpai lắm đúng không? Hai người nói gì thế?”

Senpai à, chắc là Godai-senpai năm ba.

Người đẹp nhất trường và soái ca Godai, không thành đề tài mới lạ.

Miyabi đã trả lời anh ấy chưa? Nếu rồi, họ đã là một cặp.

Nghĩ đến đó, tim tôi rối bời, đau nhói.

Các nữ sinh khác cũng tò mò vây quanh Miyabi.

Miyabi cười gượng, đáp.

“Ừ… không có gì to tát đâu.”

Cô ấy khéo léo lảng tránh.

“Ể, gì chứ! Kể đi mà!”

Tôi lặng lẽ nhìn cảnh đó.

“Aoi nghĩ sao?”

Bất ngờ, một bạn cùng lớp chuyển chủ đề sang Aoi.

“Hả?”

Aoi, đang chống tay lên bàn, ngẩng lên, hơi bất ngờ.

“Chuyện Miyabi với Godai-senpai ấy. Là bạn thời thơ ấu, cậu không tò mò à?”

“Chẳng biết. Tớ không quan tâm chuyện tình cảm của người khác.”

“Thật không? Thế chuyện tình của cậu thì sao?”

Các nữ sinh, sau khi hứng thú với Miyabi, chuyển mục tiêu sang Aoi.

“Mà này, nghe nói gần đây Takamatsu-senpai hay trêu cậu, là thật hả?”

Lời đó khiến vài nữ sinh “Hả!” lên, hào hứng.

“Gì cơ!? Thật à!? Chẳng lẽ Aoi cũng đang thân với tiền bối?”

“Cái này đỉnh thật! Miyabi với Godai-senpai, Aoi với Takamatsu-senpai, đúng là cặp đôi hoàn hảo!”

Không khí lớp lại sôi nổi.

Takamatsu-senpai – năm ba, át chủ bài đội bóng đá. Cao lớn, gương mặt nổi bật, rất được nữ sinh yêu thích. Anh ấy không thua kém Godai-senpai về độ đào hoa.

Tin đồn anh ấy theo đuổi Aoi.

Hôm qua Aoi nói vậy, chắc không chỉ là tin đồn.

Tôi liếc nhìn cô ấy.

Ánh mắt chạm nhau, Aoi khẽ run vai, quay đi.

Nhưng ngay sau đó, cô ấy khoanh tay, thở dài, tỏ ra không quan tâm.

“Thiệt tình… Không có gì đâu.”

Giọng lạnh lùng, các bạn cùng lớp vẫn không buông tha.

“Ể, chắc chắn có gì mà!”

“Tớ nghe nói senpai nói chuyện với cậu siêu dịu dàng.”

“Dịu dàng là bản chất của anh ấy. Chẳng phải tớ được đối xử đặc biệt gì.”

Aoi nói, nhìn ra ngoài lớp.

Nghe những lời này, tôi càng thấy trống rỗng.

Tôi nhận ra quan hệ giữa tôi và họ, từ bạn thời thơ ấu, giờ chỉ còn danh nghĩa.

Lo chuyện cuốn sách, tôi định ở lại lớp, nhưng cảm giác khó chịu khiến tôi đứng dậy, định rời đi.

Đúng lúc đó, tiếng nữ sinh bàn về Aoi bị một tiếng ồn khác át đi.

“Hả!? Thật á!?”

“Đỉnh thật! Người thật á!? Sao lại ở đây!?”

Lần này, đám con trai xôn xao, vài người chạy ra cửa sổ. Không khí lớp thay đổi hoàn toàn.

“Gì thế? Có chuyện gì?”

Một nữ sinh hỏi, một nam sinh phấn khích hét lên.

“Trước cổng trường, Kosaka Marin và Shinomiya Kagura đang ở đó!!”

Cả lớp lập tức náo loạn.

“Hả!? Đùa à!?”

“Sao hai người đó lại ở đây!?”

“Không phải nhầm chứ?”

“Tao kiểm tra trên điện thoại rồi, đúng là họ!”

“Thật á!? Người thật!?”

Đám con trai phấn khích tột độ, vài người vứt cặp, hét “Đi xem đây!” rồi chạy ra ngoài.

“Chờ đã! Có thật không!? Tớ đi nữa!”

Nữ sinh cũng hùa theo, nửa lớp lao ra hành lang trong hứng khởi.

Hỏng rồi…!!

Tôi vội lấy điện thoại từ túi ngực, kiểm tra. Có tin nhắn.

Người gửi: Kosaka Marin và Shinomiya Kagura.

Không chỉ số điện thoại, cả email của tôi cũng bị lộ sao…

《Kei-sensei, đồ sensei làm rơi sáng nay, tụi em sẽ mang đến trường nhé!》

《Sắp tới rồi, đợi sensei ở cổng trường nha.》

Xong đời… Lo chuyện cuốn sách và Miyabi, tôi quên béng mất.

Cảm giác tuyệt vọng khiến tôi choáng váng.

“Hà.”

Như nhận án tử.

Cúi đầu, tôi cầm cặp, nặng nề rời lớp.

*****

P/S: Tối nay chắc thả thêm 4 chương nữa. <(")