Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11145

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 12: Buổi chiều bất an

Không khí lạnh lẽo len lỏi vào lớp học. Cái lạnh từ sàn nhà thấm qua chân.

Ngoài cửa sổ, mây xám che phủ bầu trời, gió thỉnh thoảng làm cành cây rung. Trời như sắp mưa.

Tôi chống cằm lên bàn, thở dài.

“Cậu định buồn đến bao giờ, Miyabi?”

Giọng Aoi vang lên bên cạnh, vừa ngao ngán vừa dịu dàng.

“Nhưng… đó là cuốn sách quan trọng mà.”

Tôi áp má lên bàn, lẩm bẩm.

“Cậu cho mình mượn, thế mà…”

Giờ nghỉ trưa, tôi chỉ rời mắt một chút, quay lại thì cuốn sách trên bàn đã biến mất.

“Ừ, đúng là tớ cho mượn...”

Aoi khoanh tay, trầm ngâm.

“Tớ đã nói với thầy rồi, biết đâu kẻ lấy trộm đổi ý, mang trả lại?”

“…Nếu không trả thì sao?”

“Yên tâm, cha tớ luôn mua ba cuốn: một để truyền bá, một để giữ, một để dùng. Tớ sẽ xin cha cho mượn lại. Nếu lí do hợp tình thì cha cũng thông cảm thôi à.”

Lời Aoi khiến tôi nhẹ lòng đôi chút. Nhưng sự tiếc nuối vẫn không tan.

“…Cảm ơn, Aoi.”

“Trời, Miyabi nghiêm túc quá.”

Aoi cười khổ, gõ nhẹ đầu tôi.

Đúng lúc đó, cửa lớp bật mở.

“Yo!”

Giọng nói thoải mái vang lên. Quay lại, tôi thấy Godai-senpai và Takamatsu-senpai.

“…Senpai?”

Tôi vô thức ngồi thẳng, Aoi cũng tròn mắt ngạc nhiên.

Godai-senpai bước vào với nụ cười rạng rỡ, toát lên vẻ điềm tĩnh.

Takamatsu-senpai, nụ cười tươi tắn, vuốt tóc gọn gàng. Vóc dáng săn chắc của cựu đội trưởng bóng đá lộ rõ qua đồng phục.

“Sau giờ học, anh có hẹn em nói chuyện đúng không?”

Takamatsu-senpai nói, đứng trước Aoi.

“À, vâng.”

Aoi hơi bối rối, nhưng gật đầu.

“Nhân tiện, mọi người cùng về luôn không?”

Godai-senpai nói nhẹ nhàng.

“Hả?”

Tôi bất giác hỏi lại.

Đáng ra chỉ có Aoi và Takamatsu-senpai nói chuyện riêng. Sao tự nhiên Godai-senpai lại tham gia?

“Không, chẳng phải chuyện gì nghiêm trọng, chúng ta vừa đi vừa nói được mà?”

Godai-senpai cười, như muốn làm không khí thoải mái.

“Em không phiền đâu…”

Aoi liếc nhìn tôi.

“Miyabi, tụi mình cùng về nhé?”

“…Ừ.”

Tôi do dự, nhưng gật đầu.

Tôi mới hẹn hò với Godai-senpai, vẫn chưa biết cách cư xử thế nào. Tôi không quen ở một mình với con trai, cũng chẳng biết nói gì.

Nhưng chính vì thế, tôi nghĩ đây là cơ hội để trò chuyện thêm.