Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

42 6224

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

71 909

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Tạm ngưng)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

34 68

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

(Đang ra)

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

Ibarakino

"Sự cố của Anh trai của Wine chỉ là tai nạn"... các bạn mong đợi gì ở tôi!?

12 95

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

13 13

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

12 78

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 12: Buổi chiều bất an

Không khí lạnh lẽo len lỏi vào lớp học. Cái lạnh từ sàn nhà thấm qua chân.

Ngoài cửa sổ, mây xám che phủ bầu trời, gió thỉnh thoảng làm cành cây rung. Trời như sắp mưa.

Tôi chống cằm lên bàn, thở dài.

“Cậu định buồn đến bao giờ, Miyabi?”

Giọng Aoi vang lên bên cạnh, vừa ngao ngán vừa dịu dàng.

“Nhưng… đó là cuốn sách quan trọng mà.”

Tôi áp má lên bàn, lẩm bẩm.

“Cậu cho mình mượn, thế mà…”

Giờ nghỉ trưa, tôi chỉ rời mắt một chút, quay lại thì cuốn sách trên bàn đã biến mất.

“Ừ, đúng là tớ cho mượn...”

Aoi khoanh tay, trầm ngâm.

“Tớ đã nói với thầy rồi, biết đâu kẻ lấy trộm đổi ý, mang trả lại?”

“…Nếu không trả thì sao?”

“Yên tâm, cha tớ luôn mua ba cuốn: một để truyền bá, một để giữ, một để dùng. Tớ sẽ xin cha cho mượn lại. Nếu lí do hợp tình thì cha cũng thông cảm thôi à.”

Lời Aoi khiến tôi nhẹ lòng đôi chút. Nhưng sự tiếc nuối vẫn không tan.

“…Cảm ơn, Aoi.”

“Trời, Miyabi nghiêm túc quá.”

Aoi cười khổ, gõ nhẹ đầu tôi.

Đúng lúc đó, cửa lớp bật mở.

“Yo!”

Giọng nói thoải mái vang lên. Quay lại, tôi thấy Godai-senpai và Takamatsu-senpai.

“…Senpai?”

Tôi vô thức ngồi thẳng, Aoi cũng tròn mắt ngạc nhiên.

Godai-senpai bước vào với nụ cười rạng rỡ, toát lên vẻ điềm tĩnh.

Takamatsu-senpai, nụ cười tươi tắn, vuốt tóc gọn gàng. Vóc dáng săn chắc của cựu đội trưởng bóng đá lộ rõ qua đồng phục.

“Sau giờ học, anh có hẹn em nói chuyện đúng không?”

Takamatsu-senpai nói, đứng trước Aoi.

“À, vâng.”

Aoi hơi bối rối, nhưng gật đầu.

“Nhân tiện, mọi người cùng về luôn không?”

Godai-senpai nói nhẹ nhàng.

“Hả?”

Tôi bất giác hỏi lại.

Đáng ra chỉ có Aoi và Takamatsu-senpai nói chuyện riêng. Sao tự nhiên Godai-senpai lại tham gia?

“Không, chẳng phải chuyện gì nghiêm trọng, chúng ta vừa đi vừa nói được mà?”

Godai-senpai cười, như muốn làm không khí thoải mái.

“Em không phiền đâu…”

Aoi liếc nhìn tôi.

“Miyabi, tụi mình cùng về nhé?”

“…Ừ.”

Tôi do dự, nhưng gật đầu.

Tôi mới hẹn hò với Godai-senpai, vẫn chưa biết cách cư xử thế nào. Tôi không quen ở một mình với con trai, cũng chẳng biết nói gì.

Nhưng chính vì thế, tôi nghĩ đây là cơ hội để trò chuyện thêm.