Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

42 6224

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

71 909

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Tạm ngưng)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

34 68

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

(Đang ra)

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

Ibarakino

"Sự cố của Anh trai của Wine chỉ là tai nạn"... các bạn mong đợi gì ở tôi!?

12 95

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

13 13

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

12 78

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 13: Tin đồn không muốn biết và sự thật muốn hiểu

Hành lang sau giờ học rộn ràng tiếng trò chuyện và bước chân. Người đến câu lạc bộ, người chuẩn bị về, người tán gẫu với bạn – một buổi chiều bình thường của trường học.

Tôi và Aoi cùng hai senpai rời lớp, vừa đi vừa nói chuyện vu vơ.

Bỗng, cuộc trò chuyện của vài bạn cùng lớp gần đó lọt vào tai tôi.

“Vãi, sốc thật.”

“Gì thế?”

“Hồi nãy trước cổng trường, mày thấy Kosaka Marin với Shinomiya Kagura không?”

“Thấy chứ! Đúng là người thật, ngỡ ngàng luôn.”

“Mà này, nghe chuyện thằng Aizawa lúc đó chưa?”

“Aizawa? Thằng trầm trầm đó hả? Nó làm sao?”

“Mày không thấy à? Aizawa nói chuyện thân thiết với hai người đó lắm!”

“…Thật á?”

“Ừ, rồi cả ba còn bảo đi cà phê cùng nhau.”

“Hả!? Sao lại thế? Sao Aizawa lại quen được họ?”

“Chẳng biết… Nhưng nhìn không giống kiểu xa lạ, thân lắm.”

“Đỉnh quá… Lớp mình có nhân vật thế á?”

“Thật, bí ẩn vãi, như trận đấu trong mơ ấy.”

Tôi đứng sững. Tim đập mạnh.

“Cậu nghe thấy chứ?”

Aoi lên tiếng, giọng ngạc nhiên.

“Kei… với Kosaka Marin và Shinomiya Kagura?”

Tôi nghi ngờ tai mình.

Aoi, dường như nghĩ giống tôi, nhìn tôi, nhíu mày.

Kosaka Marin và Shinomiya Kagura, hai ngôi sao nổi tiếng.

Một người là diễn viên thanh khiết, một người là ca sĩ quyến rũ. Hai người đó ở cùng Kei?

“…Không thể nào.”

Aoi nói, giọng ngao ngán.

“Khó tin thật… nhưng nếu là thật thì sao?”

Tôi không giấu nổi bối rối, miệng khô khốc.

Kei ở trường luôn cô độc, chẳng thấy thân với ai.

Sao cậu ấy lại ở cùng người nổi tiếng?

Tôi không hiểu lí do. Nhưng chính vì không hiểu, tôi muốn biết.

“…Đi xác minh không?”

Tôi cố giữ bình tĩnh, nói.

“Được thôi… Xác minh thì có mất gì đâu.”

Aoi cười khổ, gật đầu.

“Vậy bọn anh đi cùng nhé.”

Godai-senpai bất ngờ chen vào.

“Hả?”

“Không, anh tò mò thôi. Chuyện về Kei hiếm lắm mà.”

Takamatsu-senpai cũng cười, nói thêm. Godai-senpai gật đầu đồng tình.

Tôi thấy kì lạ.

Cách nói của hai senpai như thể họ biết Kei.

Tôi tưởng họ chưa từng nói chuyện với Kei, nhưng liệu họ đã gặp ở đâu?

Liếc sang, tôi thấy Aoi cũng nghi hoặc nhìn hai người.

――Có gì đó không ổn.

Nhưng giờ không phải lúc đào sâu.

Tôi giữ mối nghi ngờ trong lòng, không nghĩ nhiều.

Giờ tôi chỉ muốn biết Kei đang làm gì, biểu cảm ra sao.

“Nhưng hai người biết quán cà phê họ đến là đâu không?”

Godai-senpai gọi từ phía sau.

“Nếu là quán Kei hay lui tới, chắc chỉ có một nơi, đúng không Miyabi?”

Lời Aoi khiến tôi gật đầu.

Từ hồi sơ trung, khi Kei dần xa cách, cậu ấy hay đến một quán cà phê một mình.

Vài lần tôi và Aoi đến nhà Kei, mẹ cậu ấy đã nói về nơi đó.

“…Ừ, đi thôi.”

Chúng tôi quyết định đến quán cà phê để xác minh sự thật.