Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11145

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

Tập 02: Tachibana Aoi - Chương 21: Người con gái 4 man và hai nữ thần

Quán Starbalks nằm trên đại lộ, ánh đèn neon và đèn đường chiếu sáng khung cảnh ngoài cửa sổ. Bầu trời đêm đông phủ mây mỏng, gió thổi làm cây cối lay động, ánh sáng len lỏi vào quán.

Buổi tối, quán mang một dáng vẻ khác. Không khí ấm áp, mùi cà phê hòa quyện với hương bánh ngọt. Tiếng tách chạm đĩa, âm thanh xay cà phê từ quầy, nhạc jazz nhẹ nhàng tạo nên không gian dễ chịu.

Ngồi ở góc gần cửa sổ, tôi ôm tách cà phê, thở dài. Mùa này vẫn lạnh, hơi ấm từ tách thấm vào tay, nhưng không xua tan được cái lạnh trong lòng.

“Kei!”

Cửa kính bật mở, chuông kêu vang. Quay lại, tôi thấy hai bóng dáng quen thuộc.

Kagura và Marin.

Mang theo hơi lạnh đêm, cả hai nhìn quanh, thấy tôi, nét mặt họ lập tức giãn ra.

“Kei!”

“Hajime-kun!”

Họ đồng thanh, chạy về phía tôi. Ngay sau đó, cả hai ôm chầm lấy tôi từ hai bên.

“Nhớ anh quá đi mất…”

Kagura thở phào, tóc cô chạm má tôi, mùi nước hoa ngọt ngào thoảng qua.

“Em cũng nhớ anh…”

Marin mắt ngấn lệ, nắm chặt tay áo tôi, như muốn bộc lộ sự bất an.

“Ơ, khoan, hai người gần quá!”

Bị ôm bất ngờ, tôi luống cuống. Nhưng cả hai chẳng quan tâm, càng áp sát.

“Còn kia… là ai?”

Giọng Kagura chợt đổi tông. Cô nheo mắt, nhìn qua vai tôi.

Cả hai hướng ánh mắt sắc lạnh về—Ranko.

Tóc vàng sáng, gương mặt trang điểm nổi bật, Ranko mặc áo len trễ vai, quần jeans bó, giày cao gót, phong cách gyaru thoải mái nhưng toát lên vẻ quý phái. Cô ngồi ở quầy, chống cằm, nhìn chúng tôi.

“À, ừm…”

Tôi định giải thích, nhưng Marin đã lên tiếng, giọng không vui:

“Hajime-kun, người này là ai vậy…?”

Ánh mắt cô như đâm vào tôi, khiến bụng tôi quặn lại.

“Khoan, cả hai bình tĩnh đã…!”

Tôi vội vã xua tay. Không biết có đọc được không khí hay không, Ranko mỉm cười, đứng dậy và tiến đến.

“Chào~ Tui là đứa con gái được sensei mua với giá 4 man đây~”

“…Hả?”

“…Cái…!?”

Marin và Kagura đồng thanh hít vào, tôi suýt ngã khỏi ghế.

“Hiểu lầm rồi!! À không, cũng đúng… nhưng không phải vậy!!”

Tôi lắp bắp phủ nhận, nhưng Kagura và Marin đã kẹp chặt tôi từ hai bên, lườm Ranko.

“Hajime-kun, chuyện này là sao?”

“Kei! Anh mau giải thích rõ đi!”

“Khoan đã hai người, thật sự là hiểu lầm mà!”

Ranko đứng nhìn cảnh hỗn loạn, cười khúc khích.

Run rẩy, tôi cố giải thích mọi chuyện.

Về cô gái tìm kiếm "cha nuôi", tôi đưa 4 man để cô ấy về. Cô ấy hóa ra là Reiran, người tôi gặp trong livestream. Và cả chuyện uy hiếp Marin mà tôi nói qua điện thoại với Kagura, tất cả bị Ranko nghe lén.

“Vậy là…”

Kagura khoanh tay, tóm tắt:

“Cô gái tìm "cha nuôi" thiếu tiền, anh đưa 4 man, hóa ra là Reiran, tức Ranko kia. Rồi cô ta còn nghe lén cả chuyện chúng ta nói qua điện thoại?”

“…Đúng vậy.”

Tôi gật đầu. Marin nhìn Ranko, mắt hờn dỗi.

“Vậy sao cô ta lại ở đây?”

“Là vì—”

Tôi chưa kịp đáp, Ranko mỉm cười, lên tiếng:

“Vì tui có thể giúp hai người.”

“Giúp?”

“Ừ, hai người bị Kouda Subaru uy hiếp đúng không? Tui quen biết hắn, chắc tui có thể làm gì đó.”

Như tia hi vọng lóe lên, tôi nhìn cả hai.

“Ranko nói có thể giúp. Tôi muốn hai người nghe cô ấy nói. Được không?”

Kagura và Marin nhìn nhau, nét mặt nghiêm trọng.

“…Điều kiện là gì?”

Kagura đi thẳng vào vấn đề. Marin lặng lẽ gật đầu.

“Điều kiện ư?”

Tôi ngơ ngác, không hiểu. Ranko cười tinh nghịch, nhìn tôi.

“Hai người đây là người yêu của sensei à? Hay tựa tựa như thế nhỉ?”

Kagura và Marin đồng thanh gật mạnh.

“Hả!? Khoan—”

Tôi suýt ngã, vội bám bàn. Đầu óc quay cuồng, tôi nhìn cả hai.

“Thích thật~ Vậy cho tui chen vào chút được không~?”

Ranko ném quả bom, cười nham nhở.

“Hảảả!? Khoan, sao lại thế!?”

Giọng tôi lạc đi, ánh mắt Kagura và Marin sắc như dao.

“Hừm… Can đảm đấy…”

“Cô định làm gì…?”

Trước áp lực của cả hai, Ranko nhún vai, chẳng chút sợ hãi.

“Thôi mà~ Tui cũng thích sensei lắm. Đừng căng thẳng thế, tui không phải kẻ thù. Tui muốn làm bạn với mọi người cơ~”

Ranko giữ thái độ ung dung, nhưng điều đó chỉ khiến Kagura và Marin thêm cảnh giác.

“Haha… Mọi người đang nói gì thế…”

Không chịu nổi không khí, tôi cười gượng.

Đêm ở quán cà phê này, cơn bão vẫn chưa dừng.