Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

Truyện tương tự

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

108 11253

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

(Đang ra)

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

Kidachi Kanon

Sau bao trăn trở, cậu đưa ra quyết định đó. Nhưng nào ngờ, ngay ngày hôm sau, cậu đã phải đối mặt với sự thật đầy nghiệt ngã về Shirakisawa Honoka…

1 7

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

5 20

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

36 246

Tập 01 - Chương 19: Kết thúc kì thi và bắt đầu kì nghỉ hè

Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, và kỳ thi cuối kỳ cũng đã đến.

Những cuộc cãi nhau vào buổi sáng giữa Karen và Lala đang dần trở nên quen thuộc. Sau vài lần cãi vã ầm ĩ, giờ thì hai cô nàng cuối cùng cũng đã trở nên bình tĩnh hơn, thậm chí họ còn nói chuyện bình thường với nhau nữa cơ. Nhưng mà, ngày nào cũng phải có ít nhất một lần họ tranh cãi, đúng là không biết hai người này thân nhau hay ghét nhau nữa không biết.

Thỉnh thoảng, họ còn lôi tôi vào cái cuộc chiến khoe khoang của họ, điều đó khiến tôi tự hỏi rằng: “Mấy cô nàng này đang tranh cãi với nhau cái điều gì chứ?”

Tóm cái váy lại, mỗi một buổi sáng đi học là một điều bí ẩn không có lời giải.

Chưa hết đâu nhé, vì một lý do nào đó mà có một tin đồn đang lan truyền rằng tôi đã bị Karen và Lala kéo theo khi cả ba cùng nhau đi học. Thế là tôi bị gán cái mác là “tên không biết thân phận của mình” và bị thì thầm nói xấu sau lưng, Cay thật.

Nhờ cái vụ này mà tôi đã tôi luyện được cho mình một kỹ năng chính là" không quan tâm đến ánh mắt người đời". Nhưng thật ra thì, tôi cũng chẳng biết nên vui hay buồn vì chuyện này nữa, haizz.

Nói sao nhỉ, cứ như tôi đang chạy trốn khỏi một con quái vật rồi vô tình có được cái chỉ số nhanh nhẹn cao nhất thế giới(?) vậy, ngầu voãi. Nghe như tên của một cuốn tiểu thuyết luôn ấy!

Còn Shirahata-san thì dường như đang dồn hết sức lực cho việc ôn thi. Dạo gần đây, đêm nào cô ấy cũng nhắn tin cho tôi rồi tuyên bố “Tớ sẽ đánh bại Karen bằng mọi giá!!”

Tôi chỉ nghĩ: “Nói với tớ điều đó thì điểm số cũng có tăng được đâu mà…”

Rồi cứ thế thời gian trôi qua, và…

Kỳ thi cuối kỳ - con boss cuối cùng trước kỳ nghỉ hè - đã đến.

----

“Karen lại đứng nhất lần vào này nữa rồi, xin chúc mừng nhé!”

“Cảm ơn cậu! Nhưng lần này chỉ hơn người thứ hai có một chút xíu thôi à.”

Kỳ thi đã kết thúc, bảng xếp hạng được dán ở hành lang. Hiện tại thì tôi, Karen, và cặp đôi hoàn hảo kia đang đứng xem kết quả.

Như tôi đã nói, Karen đứng nhất. Shirahata-san thật đáng tiếc chỉ đạt vị trí thứ hai.

Còn tôi thì đứng thứ năm, cũng tạm ổn nhể. Cái cách học của tôi đúng là không hiệu quả thật. Tôi đã phải thức trắng mấy đêm liền và liều mạng để giành điểm đấy, nhưng dù sao cuối cùng tôi cũng đã làm được. Cơ mà, tôi không muốn lặp lại việc này lần nữa đâu. Giờ tôi chỉ muốn ngủ thôi…

“Nhưng mà hai người đứng đầu lần này đúng là đẳng cấp thật đấy. Tớ cũng phải cố gắng hơn mới được,” tôi nói.

“Trời, cậu dám nói thế khi bản thân lại đứng tận thứ năm, vị trí quá ngon nghẻ thế còn gì! Ghen tị ghê.” Keru lên tiếng.

“Nhưng Otoha cũng đứng thứ tư, lần này anh lại thua em rồi. Đúng là bạn gái của anh có khác!”

“Nhờ anh dạy em mới đạt được điểm cao thế này đó, Keru. Cảm ơn anh nhé!”

“Ừm, không có gì!”

Đúng là cặp đôi romcom này lúc nào cũng ổn định đến đáng sợ luôn.

Nhưng không hiểu sao, gần đây cứ nhìn họ tình tứ là tôi lại nghĩ: “Cặp đôi hạnh phúc bùng nổ đi cho rồi!!!”

Chắc tại kỳ nghỉ hè sắp đến rồi, ngay cả cặp đôi hoàn hảo này cũng bắt đầu phấn khích, nên cái không khí ngọt ngào của họ càng dần lan tỏa mạnh liệt hơn.

Dù vậy, có gato với họ thì kỳ nghỉ hè của tôi chắc cũng chẳng có chút lãng mạn nào đâu. Từ khi tôi bắt đầu đi tìm một mối tình mới, tôi vẫn chưa được gặp bất kỳ một cơ hội tình yêu nào cả. (are you sure about that?)

Chỉ mong là kỳ nghỉ hè này đừng có hoàn toàn trống rỗng(?) là được.

Đang mải suy nghĩ thì Karen, người vừa xem bảng xếp hạng xong, bước đến bên tôi.

“Hai con người kia tình tứ ghê thật. Mà cũng phải thôi, sắp tới nghỉ hè rồi mà.” cô ấy nói.

“Ừ, chắc họ bị bùa mùa hè nhập rồi,” tôi đáp.

“Vậy còn cậu, Ritsu, cậu có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ hè chưa?”

“Chưa có gì cả.”

“Vậy thì… hay là cậu cùng tớ--…”

Karen chưa kịp nói hết câu thì đã bị ngắt lời. Một người dừng lại ngay trước mặt cô ấy.

“Karen-san… lần này… tớ thua… rồi!”

Shirahata-san, một cô gái xinh như thiên thần, nói với giọng điệu đầy tiếc nuối rồi nghiến răng và nắm chặt tay, cố gắng giữ cái nụ cười thiên thần của mình.

“A, cậu là Shirahata Niina, đúng không? Người đứng thứ hai lần này.” Karen đáp.

“Ư…!!”

Từ “thứ hai” như một đòn chí mạng giáng thẳng vào Shirahata-san.

Karen cũng thuộc kiểu người không chịu thua. Nhấn mạnh từ “thứ hai” như vậy, rõ ràng là cổ đang muốn đè bẹp Shirahata-san. Ôi, chuyện này sắp trở nên nguy hơn rồi…

“Nhưng mà lần này thì đúng là sát nút thật. Có khi là tớ thua cũng không có gì lạ.” Karen nói tiếp.

“Hả?”

Tôi bất giác buột miệng, giọng khá ngớ ngẩn.

Cái gì thế này? Karen đáp lại một cách tử tế như vậy ư?! Cô ấy có phải là Karen mà tôi biết nữa không? Cổ có uống nhầm thuốc không vậy!?

“Thôi thì vào kỳ thi giữa kỳ lần tới, cả hai chúng ta cùng nhau cố gắng nhé!”

“V-vâng! Lần sau tớ nhất định sẽ không thua đâu!”

Nói rồi, hai cô gái đứng đầu bảng xếp hạng bắt tay nhau ngay trước bảng điểm.

Ơ, khoan đã? Sao tự nhiên cả hai người này lại trở nên… hòa nhã thế này nhỉ?

Sau đó một đám đông xung quanh không biết chui từ đâu ra bắt đầu vỗ tay và reo hò “Ôôô”. Cả khu vực trước bảng xếp hạng ngập trong những tiếng vỗ tay.

Cái quái gì thế này?

Thành tích đứng thứ năm đáng tự hào của tôi bỗng chốc bị lu mờ rồi, huhuhu.