Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

243 4591

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

177 479

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

51 296

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

25 188

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

39 401

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

317 16641

Tập 02 - Chương 03: Kì nghỉ hè đặc biệt của Karen

Kỳ nghỉ hè có ý nghĩa gì đối với tôi?

Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ về điều đó, nhưng khi nghĩ lại thì tôi thấy nó chẳng có gì đặc biệt đáng chú ý cả, và thực sự là khá nhàm chán. 

Đôi khi tôi đi mua sắm với bạn bè của mình, đôi khi tôi cũng đến thư viện để học. Tôi nghĩ rằng chỉ cần nằm dài ở nhà cả ngày cũng đủ vui rồi, và đúng là có những ngày tháng tôi đã làm vậy thật.

Nhưng những kỳ nghỉ hè trước đây tôi chỉ lặp đi lặp lại như vậy, nên giờ đây chúng đã dần mất đi sức hấp dẫn.

Tôi từng nghĩ rằng dù kỳ nghỉ hè có kết thúc, thì sang năm lại có kỳ nghỉ mới đến thôi, nên chẳng làm sao cả. Nhưng bây giờ thì tôi không còn có thể nhàn nhã đưcoj như vậy nữa.

Kỳ nghỉ hè năm nay, tôi muốn nó thật khác biệt.

Tôi muốn có một kỳ nghỉ hè thật đặc biệt, một kỳ nghỉ hè mà cho đến tận năm sau tôi cũng sẽ không thể có lại.

Tôi đã biết cách để làm kỳ nghỉ hè của mình trở nên thật đặc biệt. Chỉ là, cho đến giờ thì tôi vẫn chưa làm được. Không, đúng hơn là tôi chưa thể làm được chứ.

Nhưng tôi không thể cứ đứng yên như thế này mãi được.

Vì thế cho nên, tôi quyết định sẽ lấy hết can đảm.

“Được rồi!”

Chỉ cần nhấn thêm một nút nữa trên chiếc điện thoại thông minh trong tay, là tôi có thể thay đổi kỳ nghỉ hè này, dù chỉ là một chút.

“Mình nghĩ gọi điện sẽ tốt hơn là gửi email.”

Vào lần trước, tôi đã làm hỏng chiếc điện thoại có dây, nên giờ tôi không thể dùng lại được nữa. Gửi email thì lại khô khan quá, và cứ như thế này thì tôi sẽ chẳng thể tiến bộ thêm được.

“Được rồi… gọi thôi nào…”

Trong chuyện này, động lực là điều quan trọng nhất. Chính vì vậy, tôi nhấn nút gọi mà không cần nghĩ ngợi gì về hậu quả.

*Reng, reng, reng. Reng, reng.*

Âm thanh này khiến cho con tim tôi đập nhanh hơn. Thật là xấu hổ.

Nhưng tôi giữ chặt điện thoại mình vào tai bằng cả hai tay để tránh cho bản thân không bỏ chạy.

Một lúc sau, tiếng chuông đột nhiên dừng lại.

[Alo? Có chuyện gì thế?]

“…Hả?!”

Ritsu nghe rồi kìa…!

Thật là kinh khủng. Tim tôi dần đập nhanh hơn, cơ thể như đang nóng lên. Chắc chắn là do mùa hè thôi. Do trời quá nóng mà...

Không sao đâu. Tôi hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói.

“Alo? Xin lỗi vì đã gọi cậu vào tối muộn như thế này nhé.”

[Không sao đâu. Nhưng có chuyện gì thế?]

“K-không, ý là… cậu biết đấy? Kỳ nghỉ hè vừa mới bắt đầu mà thôi.”

[Ừ… đúng vậy.]

“Dù là mùa hè vẫn chưa thực sự bắt đầu đâu, nhưng vậy mà trời đã bắt nóng đến thế này rồi. Có khi nào đây là bằng chứng cho hiện tượng nóng lên toàn cầu không nhỉ?”

[Ơ, tự nhiên cậu nói cái gì thế?]

Óe!!

Không được, không được! Tôi xấu hổ quá, chẳng thể nói được câu gì nên hồn cả! Ôi… tôi đúng là vụng về thật đấy.

Nhưng nếu giờ mà ngắt cuộc gọi, tôi sẽ bị tụt lại xa mất. Không, tôi đã bị tụt lại rất xa rồi. Tôi không thể để mình phải chậm trễ thêm nữa.

Phải can đảm lên! Nếu mày thực sự thích Ritsu, mày phải làm được đến mức này chứ!

Tôi hít thêm một hơi thật sâu. Đã bình tĩnh hơn nhiều. Rồi tôi nói ra điều mà mình muốn nói.

“Này, trước khi đi biển, hay là… chúng ta cùng đi mua đồ bơi nhé?“

Tôi đã nói được rồi…! Tôi thực sự đã nói được rồi!!

Có thể ai đó sẽ nghĩ : À, chỉ vì có thể mời được người khác đi chơi thôi mà đã vui mừng như ăn tết thế này, thì quá là tầm thường rồi! Nhưng đối với tôi, đây là một bước tiến rất lớn. Trong mắt của tôi, là vừa đủ điểm đậu!

Sau một khoảng lặng ngắn, Ritsu trả lời:

[Ừ. Được thôi.]

“Yaaaay!!!”

Đúng vậy! Lịch trình kỳ nghỉ hè của Ritsu đá có thêm buổi hẹn của tôi rồi!!

Giờ tôi đang ở đỉnh cao của sự hạnh phúc. Vui quá đi mất, tôi bất giác hét lên “Yaaaay”!

Ơ? Khoan? Tôi vừa hét lên “Yaaaay” trong lúc đang nói chuyện với Ritsu sao?

Nhận ra điều đó, mồ hôi lạnh bắt đầu tua ra như tắm.

[Y-yaaaay á?]

“K-không, không có gì hết!! Thật sự là không có gì đâu!! Quên đi! Nhất định phải quên điiiiii!!”

[À, ừ. Tớ hiểu rồi…]

Phù. Thoát nạn rồi.

“Vậy thì, chi tiết ngày giờ để sau khi đã lên kế hoạch đi biển thì chốt nhé.”

[Đã hiểu.]

“Vậy thì… chúc ngủ ngon…”

[…Chúc ngủ ngon.]

Tôi nhấn nút kết thúc cuộc gọi. Với cùng một động lực, tôi lao lên giường và ôm chặt chiếc gối mang hình trái tim.

Tôi… thậm chí còn nói được cả câu “chúc ngủ ngon” cơ á!

Hơn nữa, tôi đã hẹn được một buổi đi chơi với Ritsu và phần “tsun” trong cái cách nói chuyện tsundere với Ritsu cũng không xuất hiện. Lần này, tôi đã trò chuyện với cậu ấy một cách hoàn toàn bình thường.

“Ưưư!!!”

Tôi không kìm được mà quằn quại trên giường.

Muốn hét lên thật to.

Tôi vui đến mức không thể kìm nén được nữa.

“Chắc chắn đây sẽ là một kỳ nghỉ hè đặc biệt.”

Tôi lẩm bẩm với trần nhà.

Hình như ờ đâu đó, tôi đã nghe thấy một giọng nói đáp lại, “Chắc chắn là vậy rồi.”