Tôi có một người chồng phản diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 3

Chương 3- Thức dậy ở một nơi xa lạ

Trans: Linh Nhi

Beta: Quy

Cô chợt tỉnh giấc, trước mắt là một căn phòng lộng lẫy và xa lạ. Trên chiếc giường vô cùng mềm mại, cô bị đánh thức bởi hương vị đầy ngọt ngào của ánh nắng ban mai. Căn phòng không còn chìm trong làn khói đen từ chiếc máy tính xách tay phát nổ trong kí ức của cô. Cô đặt tay lên trán. “Mình đang ở đâu thế này?” Giọng nói của cô như lời thì thầm. Cô bắt đầu xem xét mọi thứ xung quanh, nơi đây thật ngột ngạt. Cô cuộn mình trong chăn vì sợ hãi, ánh mắt chuyển động không ngừng và dừng lại ở chiếc chăn với mùi hương lạ lẫm, đó không phải chiếc chăn của cô.

Trong kí ức mơ hồ, cô nhớ mình đang chìm trong làn khói của chiếc máy tính bị nổ. “Mình đang ở đâu vậy?”, cô lại hỏi… Đây không phải phòng của tôi. Mọi thứ ở đây quá đỗi xa lạ.

Cô đứng dậy, cảm thấy có một thứ gì đó mềm mại chạm vào vai cô. Cô giật mình quay lại, nó là một mái tóc dài, đen óng và mềm như nhung khiến cô bối rối. Nó quá khác so với mái tóc rối bù xù và có màu nâu nhạt của cô. 

“Ôi mẹ ơi!” Cô nói lớn rồi bất chợt lấy tay ôm chặt miệng. Giọng tôi! Nó thật mỏng và thánh thót, giống như tiếng chim hót vậy. 

Cô nhìn thoáng qua xung quanh mình và bắt đầu cảm nhận được cơ thể. Dưới chiếc đầm bằng lụa thì đó không phải là cơ thể cô. Chiếc đầm cũng không phải của cô. Cô chưa bao giờ mua được thứ đồ xa xỉ như vậy.

“Chuyện gì đang xảy ra?” Cô ôm lấy đầu trong tuyệt vọng. Tâm trí cô bắt đầu hoảng loạn. “Sao chuyện này có thể xảy ra?”. 

“Có lẽ mình đã bị bán cho ai đó để làm thí nghiệm. Vậy cuối cùng họ có làm điều gì đó không? Gần đây họ hay phàn nàn rằng đang thiếu tiền và có thể sẽ bán mình đi.” Cô tự tát mình với hy vọng sẽ thoát khỏi giấc mơ này. 

“Họ đã thay đổi tóc và cơ thể của mình sao, thay đổi cả giọng nói của mình nữa. Vậy họ đã quyết định đường ai nấy đi, hả?” Cô ấy nhìn xung quanh mình để tìm kiếm chút manh mối.

Quả là một căn phòng đẹp đẽ và ngăn nắp. Nó trông không giống một phòng thí nghiệm buôn người mà có cảm giác giống như căn phòng của một tiểu thư giàu có giống như cô đã từng xem trong những bộ phim truyền hình Hàn Quốc. 

“Có phải mình đã bị chuyển qua nước ngoài sống không?”

“Buôn người trong nước rất nguy hiểm, vì vậy họ chắc chắn đã bán mình cho người sẽ trả giá hậu hĩnh ở nước ngoài. Có lẽ là Hoa Kỳ? Châu Âu? Một số quốc gia hoặc thế giới thứ ba?”

“Nhưng mình không biết tiếng Anh mà.”

Một người có thể tồn tại ở bất cứ đâu trên thế giới nếu người đó biết nói tiếng Anh. Thật không may, cô có một vốn từ vựng tiếng Anh hạn chế. Cô tự hỏi mình sẽ giao tiếp như thế nào trong tương lai để thoát khỏi tình trạng khó khăn hiện tại.

Cô tha thiết hy vọng mình sẽ không bị tra tấn. Gạt bỏ suy nghĩ trốn chạy sang một bên, cô cầu nguyệt sẽ sống sót sau những gì sẽ xảy đến.

Cô cảm nhận được mối lo sợ đang đến gần khi cô nghe thấy tiếng bước chân. Cô hướng ra phía cửa phòng khi tiếng chân dừng lại. Cô bắt đầu suy nghĩ về các kiểu đá đấm khác nhau cho đến khi khuôn mặt của một người phụ nữ từ từ hiện ra với tiếng cót két sau cửa. Với một tiếng cạch, người phụ nữ nhẹ nhàng tiến về phía cô. Bên cạnh phong thái, trang phục kì lạ của người đó đã thu hút sự chú ý của cô. Cô ấy mặc đồ hầu gái và cúi chào một cách chuyên nghiệp như đã luyện tập nhiều năm. Cô nhìn người phụ nữ ấy, để mắt của mình bắt gặp đôi mắt nâu nhạt của cô ấy.

“Tiểu thư của tôi!”

Cái gì! Sao mình lại được gọi là tiểu thư? Cô chưa từng nghĩ đến việc này. Cô ngạc nhiên nhìn người phụ nữ đánh rơi chiếc khay, ánh sáng lóe lên từ những chiếc dao kéo bằng bạc rơi xuống đất trong giây lát đã thu vào tầm mắt cô với âm thanh chói tai nhất. Nước bắn tung tóe dưới sàn khi người phụ nữ đó chạy ra khỏi phòng.

Có lẽ mình đã bị bán cho một người đàn ông giàu và hắn bị lạc mất con gái. Nhưng điều như này chỉ thường xảy ra trong tiểu thuyết. Đó là người giúp việc, hoặc có thể là một quản gia. Mình có nên hào hứng không?

“Tôi nghĩ tôi đã đọc quá nhiều tiểu thuyết rồi, nhưng trong trường hợp này, nó lại khá hợp lý đó.” Cô ấy lớn tiếng.

Cô thức dậy ở một nơi xa lạ sau khi bất tỉnh trong một vụ tai nạn, và cô đang lo lắng về thân phận hiện tại của mình.

Liệu họ có tắm cho mình ngay bây giờ và trang trí cho mình như một bông hoa để tặng cho người đã mua tôi không? Tôi chỉ hy vọng hắn không phải một kẻ biến thái.

Bỗng người hầu trước đó và một người đàn ông trông giống như một quản gia bước vào. Họ có vẻ ngạc nhiên khi thấy cô. Có vẻ như là sốc thì đúng hơn. Hai người hầu nữa cũng bước vào và theo dõi người hầu đầu tiên tiếp cận cô một cách thận trọng.

“Người đã tỉnh rồi, tiểu thư của tôi.”