Tôi bị Ngân Long Vương Nữ biến thành Ấu Long Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

300 2801

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

(Hoàn thành)

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

Fujita

Narumi trở thành hầu gái, còn Hirotaka lại là ông chủ của cô…? Một câu chuyện sáng tác bùng nổ trí tưởng tượng!

8 4

Bữa tối của Valhalla

(Đang ra)

Bữa tối của Valhalla

Kazutoshi Mikagami

Không không, tôi chỉ là một con lợn rừng thôi mà!?

1 4

Chronicle Legion

(Hoàn thành)

Chronicle Legion

Takedzuki Jou

Tất cả xoay quay những người anh hùng được tái sinh cùng dàn thiếu nữ tài sắc đầy quyến rũ

232 24

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

123 39

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

183 1273

【Tôi bị Long Vương Nữ biến thành Ấu Long Cơ】 Quyển 1: Trùng Sinh - Chương 32 : Hoài Nghi

Dưới ánh trăng, trong khu rừng ẩn nấp, một bóng trắng từ trần nhà thả mình xuống.

Đắc thủ, dễ hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

Dễ như trở bàn tay mà liền từ giữa đũng quần của kỵ sĩ đại gia vớt ra chìa khóa, Mạc Ly mở khóa cửa lớn trên xe ngựa vận chuyển hàng hóa.

Đám kỵ sĩ đại gia này phỏng chừng là đã quen sống an nhàn, đối với nguy hiểm một chút phòng bị đều không có. Chỉ dùng chút mưu mẹo liền khiến bọn họ tất cả đều ngã gục.

Bất quá điều này phần lớn quy công cho bình dược luyện kim thần kỳ trong chiếc nhẫn này. Thích khách tầm thường sao có thể có năng lực nghịch thiên như ẩn hình.

Là một thích khách thành thục, hắn cũng không bị xu thế tất yếu thắng lợi làm choáng váng đầu óc. Khi chưa hoàn toàn thắng lợi, hắn sẽ luôn giữ cảnh giác, để tránh xuất hiện cá lọt lưới.

Những chiếc xe ngựa này có quy mô cực kỳ lớn, cũng không biết là chuẩn bị để vận chuyển thứ gì.

Lặng lẽ không một tiếng động lẻn vào, Mạc Ly sờ đến kho hàng bên trong xe ngựa. Sự thật chứng minh hắn cẩn thận là chính xác. Ở chỗ ngoặt truyền đến tiếng nói chuyện của hai người.

“Cẩn thận một chút, thứ này có thể đáng giá hơn chúng ta nhiều. Làm rơi xuống đất là hai chúng ta có thể khó giữ được cái mạng nhỏ này!”

“Được rồi được rồi, cuối cùng một rương, làm xong nhanh chóng đi ra ngoài ăn cơm đi. Ta đều đói đến bụng dán lưng rồi. Tấm tắc, những kỵ sĩ đại gia đó sống thật đúng là quá thích ý, trời lạnh thế này còn có thể ngồi bên cạnh nồi lẩu ăn thịt ca hát… Nói, lúc này sao lại không có tiếng động gì? Có phải hơi yên tĩnh quá mức không.”

“Ai biết được, đi thôi đi thôi. Hậu cần không có nhân quyền, việc khổ việc nặng gì cũng là chúng ta làm. Cái đám kỵ sĩ đó chỉ cần ở bên cạnh làm bộ làm tịch tuần tra một chút, ăn nhậu chơi bời là đủ rồi.”

“Ngươi thật đừng nói, chờ có người tập kích đoàn xe thì có bọn họ bận rộn đó. Một cái không cẩn thận không chừng mạng nhỏ cũng mất.”

“Thôi đi, ngươi còn không biết sơn tặc gần đây đều là tay chân của đại gia Thôi Tạp chúng ta sao? Biết được lô hàng này là của quý tộc đại gia, cái đám tặc ô hợp bắt nạt kẻ yếu đó liền trạm canh gác cũng triệt, nhát gan lắm.”

Trên con đường lớn của lãnh địa bá tước Thôi Tạp có rất nhiều ổ cướp, đối với các thương nhân đi ngang qua con đường này không nghi ngờ gì là một cơn ác mộng. Không muốn bị đánh cướp, phải ngoan ngoãn nộp ‘phí bảo hộ’ cho bá tước Thôi Tạp. Đây là quy tắc ngầm mà mọi người đều hiểu rõ nhưng không nói ra.

“Xì xì… Nói nhỏ tiếng chút, tai vách mạch rừng. Bị người mách lẻo ngươi liền chờ gặp xui xẻo đi.”

“Ngươi sợ gì? Những kỵ sĩ hôi hám đó đang bận ăn lẩu đâu, nơi này nào có người a. Chẳng lẽ còn có thể có kẻ trộm vào sao?” Một người khác cười nhạo nói.

“..........”

“Này, sao tự nhiên lại không nói gì a? Giả vờ thâm trầm sao ngươi?” Tên tạp vụ này xoay người trêu chọc nhìn về phía đồng bạn, đột nhiên cảm giác lưng lạnh toát.

Vừa rồi còn đang cùng mình khoác lác cười đùa, đồng bạn của hắn đã hai mắt lật ngược ngất xỉu, mà bên cạnh hắn lúc này đang đứng một bóng người áo bào trắng.

“!Có, có… Có thứ…” Lời nói còn chưa nói xong liền bị Mạc Ly dùng chuôi dao gõ ngất.

“Ta nói hai ngươi nói ồn ào cái gì vậy?? Không thấy… Ngươi?? Ngươi là ai?!” Người đàn ông đi ra ở chỗ ngoặt thấy Mạc Ly mặc áo bào trắng, kinh ngạc.

“Thích khách, có thích khách, có thích khách! Ách ách…” Người đàn ông mở to hai mắt, yết hầu bị máu loãng tắc nghẽn khiến hắn hít thở không thông. Lúc này mới ý thức được có một mũi tên cắm ở cổ.

“Làm gì ra tiếng đâu.” Mạc Ly thu hồi nỏ cầm tay.

Không ra tiếng còn có thể xem xét tha cho hắn một mạng.

Làm sạch những tên tạp vụ phụ trách hậu cần, Mạc Ly đẩy ra cánh cửa phòng trong cùng.

Từ lúc nãy hắn đứng bên cạnh nghe, tự nhiên là đã nghe lọt tất cả cuộc đối thoại của hai người.

Tuy đã sớm biết quý tộc tham lam và làm càn, nhưng khi biết đến tình hình thực tế chung quy vẫn vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Đây là thổ phỉ trong truyền thuyết sao.

Vì thế, đám quý tộc vì lợi ích mà không hề có giới hạn này buôn lậu hàng hóa cụ thể là cái gì, hắn đại khái đều sẽ không cảm thấy ngạc nhiên.

Đá văng thi thể xấu xí dưới chân, Mạc Ly lập tức đi vào trong phòng chứa đồ.

Cánh cửa này cũng bị khóa, hơn nữa khóa cửa xe ngựa có thể nói là bảo vệ ba lớp trong ba lớp ngoài, rất chú trọng a.

Chìa khóa cửa lớn khẳng định là không thể dùng để mở khóa rương, bất quá điều này không làm khó được Mạc Ly.

Là một lão thích khách đã lăn lộn trong sinh tử, khóa tầm thường hắn thậm chí dùng dây lưng cũng có thể mở được.

Từ áo choàng lấy ra hai sợi dây thép, một trận sột soạt, chỉ nghe một tiếng “rắc” thanh thúy, khóa rơi xuống đất.

“Đây là thứ gì? Thuốc luyện kim?” Thưởng thức dược tề không màu lấy ra từ trong rương, Mạc Ly lâm vào trầm tư.

Hắn lấy ra kính luyện kim của Raabe, không lâu sau phía dưới xuất hiện một hàng chữ nhỏ.

‘Hoàng hôn của chư thần, hiệu quả: Vô hiệu hóa và che chắn năng lực huyết mạch của Thuật Sư Huyết Mạch cấp dưới cấp bảy.

Tác giả: Tà Giáo Đồ Lạp Sâm Lạp Đức.’

“Tà Giáo Đồ??...” Nhìn thấy chữ này Mạc Ly mày nhăn lại ngay lập tức.

Đời trước vì đi nhầm đường mà từng làm Tà Giáo Đồ, hắn hận thấu cái đám tinh linh mạng người rác rưởi đó, hận hơn cả quý tộc.

Tưởng tượng đến đám quý tộc kia bề ngoài ra vẻ đạo mạo luôn miệng căm thù Tà Giáo Đồ đến tận xương tủy, nhưng ngầm lại cùng Tà Giáo Đồ cùng một ruột, Mạc Ly liền cười lạnh không thôi.

“Này này, hàng hóa đã cướp được rồi, gần như có thể cho ta phần thưởng rồi chứ?” Mạc Ly chọc chọc chiếc nhẫn trong tầm tay, sau đó chiếc nhẫn phát ra vài tia sáng ảm đạm rồi không có phản ứng gì nữa.

Ý tứ này là làm mình vào nhẫn để lãnh thưởng? Cũng đúng.

Nhiệm vụ hoàn thành, Mạc Ly cũng nên rút lui. Những quý tộc này cùng Tà Giáo Đồ thông đồng làm gì không liên quan đến chuyện của hắn. Lưu lại thêm một phút liền sẽ tăng thêm một phần nguy hiểm.

Những dược tề luyện kim này chú định là không có cách nào mang đi quá nhiều, Mạc Ly cũng chỉ giữ lại ba bình trên người rồi rời đi.

Cuối mùa thu gió hiu quạnh lạnh buốt, Mạc Ly nheo mắt lại. Vốn dĩ hắn định trực tiếp chạy lấy người.

Cho đến khi xong việc hắn mới phát hiện cách đó không xa trong rừng còn ẩn nấp một đoàn xe khác.

Cùng với chi đoàn xe này không giống, chi đoàn xe kia quy mô rõ ràng lớn hơn nữa, hơn nữa trang hoàng càng thêm xa hoa.

? Chẳng lẽ mục tiêu mà mình ra tay sai rồi? Đoàn xe phía trước này chỉ là hư trương thanh thế, hàng hóa quý giá thật sự được sắp xếp ở phía sau xe sao?

Mạc Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này. Rốt cuộc theo lý mà nói hắn đã cướp bóc thành công, nhưng chiếc nhẫn lại chậm chạp không có phản ứng.

Có lẽ, hàng hóa thật sự ở trong khoang xe lớn nhất phía sau? Hơn nữa, vẻ ngoài trang hoàng đều tráng lệ như vậy, bên trong nhất định có không ít đồ vật đáng giá đi?

Xoa xoa tay, Mạc Ly tính toán tiến đến tìm hiểu đến cùng.

So sánh với đoàn xe của bá tước Thôi Tạp, chi đoàn xe phía sau này có vẻ yên tĩnh hơn nhiều, hơn nữa nói là đoàn xe cũng không đủ chính xác, rõ ràng chỉ có một chiếc xe ngựa mà thôi.

Hàng rào chế tạo từ kim loại quý, vòm cao làm từ vàng ròng khảm đá quý giống như vương miện trên đỉnh đầu.

Chiếc xe ngựa tinh xảo giống như tác phẩm nghệ thuật này khiến Mạc Ly không khỏi hoài nghi, xe ngựa vận chuyển hàng hóa cần phải chế tạo đẹp mắt đến mức mười phần như vậy sao?