“Phóng, buông ta ra! Ta không phải ma vật, ta là nhân loại a!” Rời khỏi hồi ức, Mạc Ly giãy giụa, nề hà đôi tay bị dây thừng bó chặt đến mức gắt gao, ngồi quỳ trên mặt đất hoàn toàn không thể đứng dậy.
“Nha a, tiểu ma vật này không những có thể nói, còn biết ngụy trang nhân loại? Được đấy, mập mạp, ngươi nói là loại ma vật gì? Trông trí lực còn rất cao.”
“Ai biết được....... Ít nhất ta cảm thấy ma vật bình thường không nên lớn lên xinh đẹp như vậy mới đúng.” Thay cái quần, mập mạp đi trở về, nheo lại con ngươi, đánh giá cái sừng trên đầu Mạc Ly và cái đuôi đang thấp thỏm bất an mà lay động nhoáng lên phía sau.
“Ngô!.......” Không biết vì sao, bị người nhìn chằm chằm vào sừng và đuôi không ngừng làm Mạc Ly cả người không được tự nhiên, theo bản năng muốn giấu chúng đi.
“Có lẽ, là loại quái vật như thằn lằn, hay nói cách khác là, long?”
Suy đoán của mập mạp làm Mạc Ly trong lòng lộp bộp một chút.
“Ta, nhân gia, nhân gia là quái thằn lằn! Không sai, cái loại ma vật thằn lằn cấp thấp tùy ý có thể thấy được bò đầy đất! Chính là đem ta xưng cân lượng bán cũng bán không bao nhiêu tiền trinh a.” Mạc Ly cãi cọ, cái đuôi phía sau lắc lư cái không ngừng, giống như một con mèo đang khẩn trương không thôi vậy.
“Chính là a mập mạp, sao có thể là long a, không nói đến việc long loại đồ vật này có tồn tại hay không, nào có long yếu như vậy chứ?” Người đàn ông lông gà trêu chọc.
“Ngươi muốn nói nàng là long, ta còn nói truyền thuyết cánh rừng này cũng có long đâu, tin đồn vô căn cứ thôi, hù người.” Người đàn ông lông gà rõ ràng không tin điều này, biểu hiện thật sự là khinh thường.
“Ai biết được, ngươi xem nha đầu ma vật này biết ăn nói, miệng phun nhân ngôn hơn nữa trí lực còn rất cao, có lẽ là loại ma vật hi hữu đặc biệt đó.” Mập mạp phán đoán.
“Nói như vậy cầm đi bán đi có thể kiếm không ít tiền lạc?? Tấm tắc.......” Mắt người đàn ông lông gà sáng lên, tỏ vẻ nhắc đến tiền hắn đã có thể không còn mệt nhọc.
“Chờ, chờ một chút! Ta thật sự chỉ là ma vật thằn lằn bình thường mà thôi, các ngươi chính là đem ta đại tá tám khối cắt thành thằn lằn thịt bán đi cũng không ai sẽ mua a! Thật sự, thịt ta vừa cứng vừa chua ăn sẽ tiêu chảy, ô ô.........”
Loli tóc bạc hai tay bị trói sau lưng, trong tư thế ngồi quỳ khóc như hoa lê dính hạt mưa, hốc mắt đỏ bừng, mắt to chớp chớp, ra sức bán đáng thương, sợ một lời vô ý liền sẽ bị làm thành long thịt khô.
Nhưng mà đáng tiếc chính là, hai người này căn bản không bị đẩy vòng vòng, phải biết hai tên gia hỏa chính là không chuyện ác nào không làm không có đạo đức điểm mấu chốt bọn buôn người, tiểu cô nương khóc sướt mướt bọn họ thấy nhiều, cũng chưa thấy hai tên ngoạn ý nhi không phải thiện tra này phát quá thiện tâm.
“Kỳ thật ta có một ý tưởng.” Liếc nhìn Mạc Ly đang cố gắng chớp mắt ra nước mắt, mập mạp mở miệng.
“Nga? Ý tưởng gì?”
“Dứt khoát, không đem chỉ ma vật này nộp lên, dù sao hai ta cũng đến không được cái gì chỗ tốt.”
“Ý của ngươi là, hai ta tìm một cơ hội đem nàng bán đi?”
“Cái này, không quá ổn thỏa.” Mập mạp nhíu mày giải thích. “Rốt cuộc chúng ta ai cũng không biết chủng loại ma vật này, vạn nhất bị người hố thì sao? Đến lúc đó đã có thể mệt thảm.”
“Nói cũng là....... Vậy ý ngươi là?”
“Ý thức ta là, dứt khoát đôi ta lưu trữ tính, chúng ta hai cái tự mình lấy ra dùng.”
“Lấy ra dùng??” Người đàn ông lông gà nghe không hiểu ra sao, không rõ một đầu ấu niên kỳ ma vật nên dùng như thế nào, bên cạnh Mạc Ly thì nghe đến kinh ra một tiếng mồ hôi lạnh.
Chờ, chờ một chút, hai người kia sẽ không tưởng........ Không thể nào, không thể nào!
“Dùng như thế nào còn cần ta nói? Ha hả a.” Mập mạp lộ ra một nụ cười đáng khinh đến cực điểm.
“Ma vật này là cái mẫu phải không, hơn nữa lớn lên còn tặc xinh đẹp. Lão tử sống đến bây giờ, nhân loại nữu nhi gặp qua đừng nói là đuổi kịp nàng, có một phần mười trình độ của nàng cũng không có.”
“Uy uy, mập mạp! Ngươi thượng não là không?? Đừng quên đây chính là ma vật a, ma vật! Ngươi XP có cổ quái đến đâu cũng được, nhưng làm ma vật, ngươi thật sự hạ thủ được a?” Ít nhất trong người mà làm người phương diện, người đàn ông lông gà bình thường hơn mập mạp này nhiều, tuy nói hai người này đều không phải thiện tra.
“Chẳng lẽ ngươi thích ma vật??”
“Ta nhưng không thích ma vật, hơn nữa, chỉ cần lớn lên đủ xinh đẹp, có phải ma vật hay không thì có liên quan gì đâu?”
“Nhưng, nhưng nàng không phải người a.” Giọng người đàn ông lông gà âm đều rùng mình.
“Kia không phải càng tốt sao, ta lớn như vậy còn chưa hưởng qua tư vị nhi gì của ma vật đâu, vừa lúc nếm thử mới mẻ.”
“Đừng đem loại chuyện này nói đến giống như cùng ăn hải sản giống nhau nhẹ nhàng a, nàng tuy xinh đẹp, nhưng cấu tạo thân thể của chúng ta cũng không giống nhau, hơn nữa điều này không phù hợp giáo lí!”
“Ha? Giáo lí? Loại người pháp luật bên cạnh bên ngoài như chúng ta còn sẽ để ý loại đồ vật đó?” Mập mạp khinh thường.
“Đừng nhiều lần nhiều như vậy, tiểu nha đầu ma vật này lão tử hôm nay muốn định rồi, ngươi nói gì cũng không hảo sử.”
Ngày thường, lời nói và hành động của mọi người đã chịu ước thúc đạo đức và pháp luật, mặt đáng ghê tởm thường sẽ không biểu hiện ra ngoài. Nhưng nếu pháp luật vô pháp quản thúc, hoặc có thể nói vẻ đẹp họa thủy cấp bậc đủ để khiến người ta làm lơ pháp luật vào khoảnh khắc đó, con người liền sẽ mất đi lý trí.
Thực không khéo, Mạc Ly hai điều đều chiếm.
Giờ khắc này, nàng kẹp ở bên trong nghe hai người lên tiếng run bần bật, nghe bọn hắn muốn như thế nào như thế nào liệu lý chính mình, yếu ớt đáng thương lại bất lực.
Nàng cảm nhận được cảm giác vô lực vô pháp chúa tể chính mình vận mệnh, cho dù là Long chủng, với đôi bàn tay ấu tiểu của nàng cũng căn bản không làm được gì.
Nếu phát hiện thân phận của mình chính là tồn tại có địa vị xã hội càng cao, hôm nay nàng sẽ đảo lớn hơn nữa mốc......
Nhìn khuôn mặt mập mạp kia đang tràn đầy dữ tợn tễ lên đáng khinh tươi cười, Mạc Ly liền ngăn không được buồn nôn.
“Hắc hắc, khuôn mặt này, chỉ là nhìn đã khiến người muốn ngừng mà không được a.” Mập mạp dùng bàn tay to tràn đầy vết chai thô ráp nắm cằm Mạc Ly, nâng đầu nàng lên để nhìn thẳng.
“Tốt, hảo xú....... Ngươi sáng không đánh răng đi, nôn.......” Khi đến gần, mùi hành tây đó làm Mạc Ly một trận đầu váng mắt hoa, hơn nữa vì khoảng cách quá gần, nàng thậm chí có thể nhìn thấy tàn lưu rau hẹ diệp trong kẽ răng mập mạp.......
Thật ghê tởm a!
“Hừ, xú? Không quan hệ, ta sẽ làm ngươi từ từ thói quen thượng loại này hương vị!” Nói rồi, mập mạp nắm miệng Mạc Ly, cường tâm lột ra đôi môi nàng.
Mạc Ly mở to hai mắt, cảnh tượng quá mức kinh tủng đến nỗi nàng quên mất giãy giụa.
Nàng, sống gần như hơn ba mươi tuổi, hôm nay rốt cuộc muốn vứt bỏ nụ hôn đầu tiên sao?
Vứt bỏ liền tính, vì sao lại bị một cái đại mập mạp lôi thôi lếch thếch ghê tởm như vậy cường đoạt........
Không tiếp thu được, nàng hoàn toàn không tiếp thu được!
Không chỉ là vì buồn nôn, vẫn là vì giới tính trên tâm lý, nàng là nam nhân a, bị một đại thúc ghê tởm như vậy cưỡng hôn, nàng nhất định sẽ tự sát!
Nàng hồi tưởng lại lời Elsa đã nói với nàng, lúc này mới hiểu được thâm ý này.
Không chỉ là đối với người biết được thân phận nàng, bề ngoài của nàng đối với nhân loại bình thường mà nói là một mặt độc dược nói sẽ nghiện.
Mạc Ly gắt gao khép kín mí mắt, trong lòng mặc niệm nhìn không thấy nhìn không thấy, nhìn không thấy thì tương đương với chưa phát sinh quá..........
Một giây trôi qua, hai giây trôi qua, dần dần, một phút trôi qua.
Ai?
Mạc Ly nghi hoặc mà mở bừng mắt, phát hiện không biết từ khi nào, hai tên gia hỏa trước mặt này đã ngất đi rồi.
Cùng lúc đó, một bóng ma đại đại bao phủ nàng.
Tình huống như thế nào?.......
Nàng chậm rãi ngẩng đầu, đột nhiên đồng tử co chặt.
Trước mặt, cái đầu cự thú hoảng sợ không biết xuất hiện từ khi nào đang dùng cái thâm lục long đồng to bằng luân bàn lẳng lặng mà nhìn chằm chằm nàng.
“Long, long......”
Giọng nàng bắt đầu nói lắp, ngay sau đó như cảm xúc hoàn toàn bạo phát vậy, la to.
“Cứu mạng oa, thật sự có long oa! Mau tới người cứu cứu ta oa!”