Buổi sáng đến sớm với trường trung học Tokiwadai.
Nhưng ngay cả vậy, 5:20 AM vẫn hơi quá sớm. Vào thời điểm chim hót buổi sáng chỉ vừa mới bắt đầu, kí túc xá của những cô gái được bao bọc trong sự im lặng hoàn toàn. Cuộc sống kí túc xá thường được gọi chung cho toan bộ, nhưng 80% trong 2.3 triệu cư dân của Thành Phố Học Viện là học sinh, nên có nhiều kiểu cách và loại cuộc sống kí túc xá. Thậm chí trong tất cả chúng, quy định của trường trung học Tokiwadai về giờ giới nghiêm và tắt đèn là chặt chẽ hơn cả. (Mặc dù, Level 5 và thành viên Judgement nào đó thỉnh thoảng lại lẻn ra bên ngoài.)
Bên ngoài kí túc xá dành cho trường trung học Tokiwadai cũng không ngoại lệ.
Shirai Kuroko có lẽ đã thức giấc, nhưng có vẻ như cô là người duy nhất.
Cô đang lăn qua lăn lại trên chiếc giường của chính mình.
Không phải là cô đã thức dậy; mà là cô không thể ngủ được.
Cô thường có dây ruy băng mỏng buộc tóc hai bên trái và phải lên, nhưng mái tóc cô giờ đang trải rộng trên giường vì cô đã bỏ chúng ra. Cô không mặc gì ngoài chiếc quần lót và một chiếc neglinee mỏng và nhìn xuyên suốt đến nỗi thực tế nó sẽ vô hình khi nhìn từ đằng xa. Điều đó là cho mọi thứ từ bộ ngực phẳng đến cái rốn sâu có thể nhìn thấy được, nhưng cô dường như không quan tâm. Điều này không đơn giản là vì cô đang ở trong kí túc xá nữ. Nó có liên quan nhiều đến việc bạn cùng phòng là một người đặc biệt với cô.
“…”
Có vẻ như Shirai Kuroko sẽ tiếp tục lăn qua lăn lại mãi mãi, nhưng rồi đột nhiên cô đông cứng tại chỗ.
Cô nhìn qua chiếc giường bên cạnh.
Chỉ có một khoảng trống 50cm giữa hai chiếc giường. Một cô gái đang nằm cách một khoảng khá ngắn và cô đã ngủ say không như Shirai. Mái tóc nâu dài ngang vai của cô có dính chút mồ hôi và những ngón tay trắng, thanh mảnh chỉ vừa vặn đưa ra khỏi bộ pijama rộng thùng thình màu xanh nhạt của mình. Cô chắc đã phải trải qua một sự thay đổi trong trạng thái tâm trí của mình dạo gần đây vì cô đã chuyển chiếc kẹp tóc mà cô mang ở một bên đầu thành cái có nhiều trang trí hơn. Tuy nhiên, giờ nó đang nằm ở cạnh bàn.
Đây là onee-sama yêu quý của Shirai, Misaka Mikoto.
Cô gái tuyệt vời đó là một trong bảy Level 5 của Thành Phố Học Viện và là một trong hai Level 5 của trường trung học Tokiwadai, cô được biết đến như là át chủ bài của trường, và cô là mục tiêu của sự ghen tị thậm chí cả bên trong bản thân ngôi trường ưu tú đó cũng là mục tiêu của sự ghen tị. Cô đang chìm vào chiếc giường trong khi cô đang nằm nghiêng qua một bên.
“…Nheh heh heh… Anh đã thua trò chơi trừng phạt, nên anh phải làm bất cứ chuyện gì tôi nói đấy…”
Đôi môi dễ thương của cô cong lên thành nụ cười vô cùng hạnh phúc khi chúng thốt ra những lời đó trong giấc ngủ của cô.
Trên giường của chính mình, Shirai dùng cả hai tay sột soạt tóc mình dữ dội.
(Gwahh!! Mình phải biết cho được! Chuyện gì xảy ra với onee-sama gần đây vậy!? Chị ấy đã như thế từ khi Daihaseisai kết thúc rồi!! Chị ấy đang nói với ai trong giấc mơ vậy chứ!?)
Shirai bắt đầu thở dốc nặng nề. Khi cái tên cho thấy Shirai Kuroko là một cô gái và Misaka Mikoto cũng như vậy, nên đây là một trong những vấn đề tính cách phức tạp của những cô gái.
Đơn giản phải nói là nó quá thẳng thừng với cô, nên cô gái lớp dưới ấy thích tấn công theo cách lòng vòng hơn.
Nếu những lời Misaka nói trong giấc ngủ của mình hướng đến bản thân Shirai, thì sẽ chẳng có vấn đề gì cả. Tuy nhiên, Shirai không nhớ đã thách thức trò chơi trừng phạt với bạn cùng phòng của mình trong thời gian qua. Chuyện đó để lại vấn đề chính là những lời đó ám chỉ một đứa con trai hay một cô gái. Với Shirai, rất nhiều cảm xúc cá nhân đang đi trên đó.
Trong khi vẫn hoàn toàn không biết những lo lắng đó, Misaka Mikoto dùng cả hai tay để nắm và ôm lấy cái gốm ôm lớn mà cô thường gối đầu vào.
“…Tôi phải bắt anh làm gì trước đây….Ừm ừm…”
(Quỷ tha ma bắtttttttttt!! Onee…Onee-sama, sao chị lại cọ má vào cái gối như thế chứ!? Cái gối mịn đó đại diện cho ai vậy!?)
Shirai Kuroko bắt đầu lăn qua lăn lại dữ dội trên giường mình một lần nữa, nhưng cô gái trông hạnh phúc không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Lúc này là 5:25 AM.
Một buổi sáng mất ngủ khác bắt đầu.