Toàn Trí Độc Giả

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

111 870

Bạn thuở nhỏ của tôi là một VTuber!

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là một VTuber!

AkuaSenpai

Một bộ romcom mới tràn đầy lời thoại dí dỏm, những hiểu lầm dở khóc dở cười, thần tượng ảo và cả... chủ nghĩa khổ dâm, đến từ tác giả của "Blood? Suckers!".

27 132

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

81 662

Hầu Gái Chiến Binh Hủy Diệt Dị Giới

(Đang ra)

Hầu Gái Chiến Binh Hủy Diệt Dị Giới

Kawanabe Kashima

Dường như, cô ấy đang che giấu một bí mật nào đó vô cùng to lớn...

6 13

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

114 1779

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

119 2029

Hồi 10 - Trận chiến tương lai - Chương 42

[Kịch bản chính #3 – Phòng Thủ Khẩn Cấp đã kết thúc.]

[Bạn nhận được 1,000 xu phần thưởng.]

Kịch bản chính đáng lẽ chỉ bắt đầu sau khi mặt trời mọc, lần này lại bắt đầu khi kịch bản chính thứ ba vừa kết thúc chưa được 10 phút.

[Kịch bản chính thứ tư sắp bắt đầu!]

Mẹ kiếp, kịch bản thứ ba mới kết thúc chưa bao lâu mà…

Tôi đi thẳng đến chỗ Lee Jihye.

“Nhóc canh chừng Yoo Junghyuk đi.”

“…Có chắc là tôi làm được không vậy?”

“Dù gì giờ nhóc cũng không đi xuống lầu được. Một khi cậu ta tỉnh lại là rắc rối dữ lắm.”

Lee Jihye nhìn sang Yoo Junghyuk rồi gật đầu.

“Hãy báo cho tôi khi cậu ta tỉnh dậy. Tôi sẽ đập thêm một phát nữa vào gáy cậu ta.”

Tôi đi xuống lầu cùng Jung Heewon. Tôi cõng theo Lee Gilyoung đã say giấc nồng sau khi ngắm cơn mưa sao băng.

Hầm ngục đã biến mất, nơi này trở lại thành một rạp chiếu phim bình thường. Những vật phẩm trong phòng phần thưởng ở tầng 5 đều đã biến thành những đạo cụ sân khấu bình thường. Như thể mọi thứ xảy ra vào hôm qua chỉ là một giấc mơ thoáng qua.

Bỗng giọng nói của Bihyung vang lên.

[…Ngươi có biết ta định nói gì không?]

‘Biết.’

[Ha…Ta suýt đột quỵ luôn đó.]

Tôi hơi nhẹ nhõm khi nghe thấy lời càm ràm của Bihyung.

Các chòm sao tuy rất mạnh, nhưng không phải toàn tri. Đó là do toàn bộ âm thanh và hình ảnh của kịch bản đều được phát sóng thông qua các ‘kênh’. Điều này nghĩa là gì?

‘Bộ lọc có hoạt động không đấy? Lúc đó ta hơi quá khích nên nói khá nhiều.’

[Đương nhiên là có. Bộ kênh của ta có nhiều trục trặc lắm hay gì? Đống thông tin đó đều được lọc đi cả rồi.]

Nếu suy đoán của tôi là đúng, những lời tôi nói với Yoo Junghyuk sẽ được truyền tới các chòm sao như thế này.

-Cậu thật sự có suy nghĩ kiểu vậy luôn à? Cậu quên mất quyết tâm của mình khi ◼◼ rồi ư?

-Sao cậu lại cô độc chứ? Khi cậu ◼◼◼◼ một cách ngu ngốc trong ◼◼◼◼◼, khi cậu gào khóc vì ◼◼◼◼◼◼, hay khi ◼◼◼! Thậm chí khi người cậu yêu ◼◼ cho cậu ◼◼…!

-Hãy giúp đỡ mọi người và chiến đấu chống lại những ◼◼ chết tiệt kia đi! Khi mà cậu ◼◼ với ◼◼◼ ấy!

Nói thật thì, tôi cũng không biết có bao nhiêu thông tin bị lọc đi nữa.

Có lẽ còn nhiều hơn thế này, nhưng vậy là được rồi. Trong nguyên tác, Yoo Junghyuk cũng trải nghiệm việc thông tin bị chặn thế này ngay từ đầu, mặc dù tin tức về việc ‘hồi quy’ đã bị rò rỉ ra ngoài.

[Các chòm sao không nghe thấy gì đâu. Đừng lo. Vấn đề ở đây là cả ta cũng không nghe được nhiều.]

‘…Ngươi cũng không nghe à?’

Lạ vậy. Cả Dokkaebi cũng không nghe được những thông tin đó ư?

[Ừm. Ngươi đã nói cái gì vậy?]

Thông tin mà ngay cả Dokkaebi cũng không biết. Hình như tôi có một cái như vậy. Vậy là…ràng buộc của ‘xác suất’ đã bắt đầu rồi? Tự nhiên tôi lại nghĩ đến vài thứ trong ‘Cách Sống Sót’.

「‘Xác suất’ là một rào cản kiểm soát hệ thống Stream Tinh.」

…Tôi có nhớ một ít, nhưng nói thật tôi cũng không rõ về nó lắm. Một lý do khiến ‘Cách Sống Sót’ bị flop chính là nó có quá nhiều thiết lập mà tác giả không giải thích kỹ.

‘Phản ứng của các chòm sao như nào?’

[Bọn họ nổi đóa hết cả lên rồi. Ai cũng om sòm hỏi ngươi đã nói cái gì.]

Đúng như dự đoán. Các chòm sao bị màng lọc giới hạn thông tin và bộ phim hành động trở thành một vở kịch câm.

Vẫn có khả năng các chòm sao sẽ đưa ra được một vài suy đoán nếu bọn họ đủ thông minh. Việc lời nói của tôi bị lọc đi nghĩa là tôi biết được những thông tin không nên được tiết lộ ở thời điểm hiện tại.

[Vài chòm sao đang đợi bạn tiết lộ bí mật.]

[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ thích thú với sự tồn tại của bạn.]

[Bạn nhận được 2,000 xu tài trợ.]

Cứ tưởng Bihyung quên mất rồi chứ.

[Ta đã nhận được rất nhiều tin nhắn gián tiếp mà không gửi qua cho ngươi. Hiểu không?]

‘Sau này cứ làm vậy đi. Ta chỉ muốn nhận thông báo về xu thôi.’

[…Ta thành quản lý của ngươi rồi à?]

Thân hình Bihyung biến mất. Hình như nó càng ngày càng dễ thương hơn rồi. Đã xong một chuyện, tiếp theo là…

“Anh Dokja, có mệt không? Để tôi cõng Gilyoung cho.”

“A, được vậy thì tốt quá.”

Tôi giao Lee Gilyoung cho Jung Heewon. Gương mặt cô ấy nghiêm túc lạ thường. Tôi do dự một lúc rồi mở miệng.

“Cô Heewon.”

“Hử?”

“Cô đang lo ngại điều gì sao?”

“Không phải, chỉ là…”

Jung Heewon ngập ngừng rồi thở dài.

“Ha…Được rồi. Cứ giữ trong lòng thế này cũng chả giống tôi chút nào.”

Đúng là vậy.

Jung Heewon trực tiếp đi vào vấn đề.

“Thân phận thật sự của anh Dokja là gì vậy?”

“…Trước đó cô đã nghe được gì rồi sao?”

“Một chút.”

Tôi cứ tưởng cô ấy không nghe được gì vì chúng tôi cách nhau khá xa. Không may là cô ấy đã nghe được vài thứ. Jung Heewon đứng gần hơn Lee Jihye nhiều, và giữa người với người trực tiếp thì không có bộ lọc nào cản được…

Lee Gilyoung phát ra tiếng ngáy nhỏ. Tôi quyết định nói ra một nửa sự thật.

“Tôi biết trước một phần của tương lai.”

“Thật sao?”

“Ừm.”

Jung Heewon suy nghĩ gì đó một hồi lâu. Có lẽ cô ấy đang băn khoăn không biết lời tôi nói có thật hay không. Rồi Jung Heewon cắn môi, dường như đã đưa ra quyết định.

“Cô Yoo Sangah và anh Lee Hyunsung có biết chuyện này không?”

“Họ vẫn chưa biết.”

Tôi thành thật trả lời, còn Jung Heewon mang theo Lee Gilyoung từ từ bước ra xa khỏi tôi.

“…Anh không định giết tôi đâu nhỉ?”

“Cô nói gì thế?”

“Thường thì tình huống tiếp theo sẽ là kiểu ‘cô đã biết quá nhiều về tôi’ ấy…”

Tình huống bình thường nào mà diễn ra kiểu đó hả trời? Tự nhiên tôi thấy mình giống người xấu ghê.

“Tôi không biết có tình huống bình thường nào giống vậy không, nhưng nếu tôi muốn giết cô Heewon thì cô đã chết từ lâu rồi.”

“Thật ra, đúng là có hơi kì lạ thật.”

“…Tôi hoàn toàn không có ý xấu. Ngược lại thì đúng hơn.”

“Ngược lại?”

Tôi nhìn thẳng vào mắt Jung Heewon và nói.

“Những kịch bản sắp tới sẽ nguy hiểm hơn nhiều. Cô có thể sẽ suýt chết không ít lần và mất đi rất nhiều thứ quý giá.”

“…Thì?”

“Vậy nên…”

Tôi tiếp tục nhìn đôi mắt đang dần dao động của Jung Heewon và nói.

“Từ giờ hãy đồng hành cùng tôi.”

“…Ý anh là sao?”

“Ý tôi là muốn cô trở thành đồng đội của tôi.”

Đến lúc xây dựng thế lực cho bản thân rồi. Những người đáng tin cậy’ tuyệt đối sẽ không phản bội tôi.

Jung Heewon, người mà tôi đã hỗ trợ thức tỉnh và đọc được suy nghĩ, là một tài năng vô cùng thích hợp. Jung Heewon đơ người.

“Vậy là trước giờ anh Dokja chưa từng coi tôi là đồng đội của anh sao?”

“Thật ra là ngược lại cơ. Tôi không nghĩ mình là người không coi cô là đồng đội.”

Ánh mắt Jung Heewon rung lên.

Tôi chậm rãi lùi lại một bước.

“Nếu cô không muốn trở thành đồng đội của tôi, thì cứ nghĩ việc này như một thỏa thuận cũng được. Tôi cần sức mạnh của cô Heewon và thông tin của tôi sẽ giúp ích cho cô. Có qua có lại. Điều quan trọng là mối quan hệ của chúng ta từ giờ về sau sẽ luôn như vậy.”

“Chuyện này có hơi đột ngột…Tôi phải trả lời ngay sao?”

“Không.”

Đối với người như Jung Heewon, tiếp cận một cách thoải mái sẽ dễ dàng hơn tấn công dồn dập. Thật ra, phản ứng của cô ấy cũng không quá tệ.

[Nhân vật 'Jung Heewon' cảm thấy nhẹ nhõm trước sự trung thực của bạn.]

[Nhân vật ‘Jung Heewon’ đang nghiêm túc cân nhắc lời đề nghị của bạn.]

Có lẽ sẽ không lâu đâu. Tôi có sức ảnh hưởng rất lớn đến sự kiện thức tỉnh của Jung Heewon và sự hiện diện của tôi đã ăn sâu vào tiềm thức của cô ấy.

Có khả năng sau khi kịch bản này kết thúc, sự kiện ‘lựa chọn nhà tài trợ lần hai’ sẽ bắt đầu. Khi đó Jung Heewon sẽ có một nhà tài trợ. Sức mạnh thực sự của cô ấy sẽ được bộc lộ.

“Vậy tôi hỏi anh cái này được không?”

“Vâng.”

“Anh có biết tôi ở tương lai sẽ làm gì không?”

Tôi nhìn lên trời. Cái này có bị lọc không nhỉ?

“Tôi cũng không biết.”

“…Hả?”

“Trong tương lai mà tôi biết không tồn tại Jung Heewon.”

“Sao chứ…”

“Bởi vậy thỏa thuận này thật sự rất hữu dụng với cô Heewon.”

Jung Heewon mở to mắt.

Jung Heewon không tồn tại trong nguyên tác. Cô ấy là một biến số do tôi trực tiếp tạo ra. Thuộc tính của cô ấy khá tốt và nếu có được một nhà tài trợ đàng hoàng, cô ấy có thể sẽ là một trong những nhân vật chủ chốt góp phần thay đổi những kịch bản trong tương lai. Nhất là nếu tôi phải chiến đấu với những người có ‘những biến số khác’ mà tôi không biết.

Một tiếng động lớn vang lên từ dưới tầng.

“Cô cứ suy nghĩ tiếp đi. Giờ thì đi nhanh nào.”

Chúng tôi đi xuống tầng dưới và thấy cảnh một đám người đang bao vây lấy một nhóm nhỏ.

“Cái thằng khốn nạn Kim Dokja đó đi đâu rồi? Nói nhanh.”

Nhìn kĩ hơn thì đó là Liên Minh Địa Chủ đang đe dọa Lee Hyunsung. Tôi chậm rãi tiến gần bọn họ và lớn tiếng gọi.

“Cô Yoo Sangah, anh Lee Hyunsung.”

“Mày!”

Một thành viên trong liên minh gào lên ngay khi tôi đặt chân xuống sân ga tuyến số 4.

Tôi nhìn thấy một ông chú trung niên quen thuộc. Dấu vết của một cuộc chiến ác liệt vẫn còn trên người tên khốn đó. Nhìn sơ qua thì chỉ số của ông ta đã tăng lên đáng kể. Tốt lắm.

“Gong Pildu.”

Gong Pildu phát động Vùng Vũ Trang và tám tháp pháo trồi lên. Các thành viên trong liên minh đang tập trung xung quanh ông ta nhìn chằm chằm vào tôi. Có vẻ họ quên mất ai là người cứu sống bọn họ rồi.

“Cái thằng chó má…!”

Ngay lúc Gong Pildu định nói gì đó, một dòng điện chợt xẹt qua trên không.

[Kịch bản thứ tư sẽ bắt đầu sau 5 phút!]

Cùng với thông báo hệ thống, Dokkaebi Bihyung xuất hiện.

[Hahaha, mọi người! Tất cả vẫn khỏe chứ?]

Biểu cảm ai cũng cứng lại khi nhìn thấy gương mặt của tên oắt khó ưa kia.

[Có vẻ các ngươi bận rộn lắm nhỉ!]

“C-Chuyện gì nữa đây?”

[Tất nhiên ta đến để thông báo về kịch bản thứ tư rồi.]

“Khốn nạn…”

[Rồi rồi, đừng có bất lịch sự như vậy. Các ngươi không muốn biết ta đã làm gì với kẻ đầu tiên làm ầm ĩ lên đâu nhỉ? Kịch bản chính thứ tư sẽ có liên quan đến các ga khác. Một câu chuyện cực kì thú vị đang đợi chờ các ngươi. Đảm bảo ai cũng sẽ thích nhé!]

Ai nấy đều đen mặt sau khi nghe về các ga khác.

Một mình Chungmuro là đủ mệt rồi. Rõ ràng là sẽ rắc rối hơn rất nhiều nếu các ga khác cùng tham gia kịch bản. Bihyung bật cười.

[Nhân tiện, trước khi bắt đầu kịch bản này, các ngươi phải thực hiện một nhiệm vụ khác trước đã. Càng đông người thì càng rối không phải sao? Vì thế, các ngươi cần có một đội trưởng để dẫn dắt tất cả mọi người. Nói cách khác, các ngươi phải chọn ra một người đại diện!]

Người đại diện à. Cuối cùng cũng bắt đầu rồi.

[Kể từ bây giờ, chúng ta sẽ chơi trò cướp cờ nhé. Coi nó là một trò chơi khởi động cũng được. Về luật thì…đây, các ngươi tự xem đi!]

Bihyung mỉm cười và biến mất, ngay sau đó một cửa sổ tin nhắn hiện ra trước mặt mọi người.

[Kịch bản phụ đã xuất hiện!]

[Kịch bản phụ – Bầu Ra Người Đại Diện]

Danh mục: Phụ

Độ khó: C

Điều kiện: Giành được ‘Cờ Trắng’ được cắm ở giữa sân ga.

Giới hạn thời gian: 30 phút

Phần thưởng: 1,000 xu, danh hiệu ‘Người đại diện ga Chungmuro’

Thất bại: --

*Người đại diện của ga có khả năng kiểm soát các thành viên trong ga.

Gong Pildu đã đang chạy đến chỗ lá cờ trước cả khi cửa sổ tin nhắn hiện lên. Cái thây cỡ đó mà chạy như ma ấy.

“Tất cả tránh đường!”

Gong Pildu đẩy những người cản đường ra như một cái đầu máy xe lửa và đang dẫn đầu chạy đến chỗ lá cờ. Không thể để như vậy được. Ngay khoảnh khắc đầu ngón tay ông ta sắp chạm đến lá cờ, tôi liền mở miệng.

“Gong Pildu, nằm xuống!”

[Theo điều khoản hợp đồng, ‘Quyền Ra Lệnh’ được kích hoạt!]

“Ặc!”

Tôi bước lên lưng của Gong Pildu nằm bẹp dưới đất và cầm lấy lá cờ trắng.

[Bạn đã rút Cờ Trắng khỏi cột cờ.]

[Bạn đã trở thành ‘người đại diện’ của ga Chungmuro.]

[Bạn đã đủ điều kiện để bước lên ‘Con Đường Đế Vương’.]