“Dồn tới chỗ cột cờ đi!”
Căn cứ vào mục tiêu gã nhắm tới, có vẻ tên đó chính là người đại diện của ga Myeongdong. Bọn chúng đã bắt tay với Dongdaemun để dựng nên màn này.
[Người đại diện ‘Kim Hyuntae’ của Myeongdong đã sử dụng hiệu ứng bổ sung của ‘Cờ Đỏ’!]
Bên đó đã đổi màu cờ rồi sao. Còn là màu ‘đỏ’ nữa.
Thật ra, điểm mấu chốt của kịch bản ‘Cướp Cờ’ này chính là màu cờ. Lá cờ chuyển từ trắng sang đỏ, xanh, nâu, tím và cuối cùng là màu đen. Khi màu cờ thay đổi thì hiệu ứng đi kèm cũng được nâng cấp đáng kể.
[Ga Myeongdong đã nhận được hiệu ứng cường hóa của Cờ Đỏ!]
[Sức tấn công và phòng thủ tăng lên 5%!]
Lá cờ đã đổi thành màu đỏ, có nghĩa là gã đã chiếm được một hoặc vài ga, hoặc giết được người đại diện của một ga nào đó.
Nhìn tổng thể thì có vẻ gã có sức mạnh chiến đấu khá tốt. Có điều…
Nhắm đến Chungmuro là sai lầm rồi.
[Nhân vật ‘Gong Pildu’ đã kích hoạt kỹ năng ‘Vùng Vũ Trang’ Lv. 6!]
[Nhân vật ‘Gong Pildu’ đã kích hoạt kỹ năng ‘Lãnh Địa’ Lv. 6!]
Gong Pildu ra tay vừa kịp lúc.
“Lũ chó đẻ…!”
Mừng là tôi không cần phải dùng đến Quyền Ra Lệnh. Đã vậy thì, tôi sẽ để việc phòng thủ ga Chungmuro lại cho Gong Pildu.
Tám tháp pháo mini đồng loạt khai hỏa vào nhóm Myeongdang đang chạy về phía cột cờ.
“G-Gì vậy?”
“Á ặc!”
Đùng đùng đùng!
Máu thịt văng tứ tung. Kinh thật.
“A! Tập trung lại đây!”
Nhóm Myeongdong tập hợp lại tạo thành một hàng phòng thủ chắc chắn, nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để chống lại hỏa lực của Vùng Vũ Trang cấp 6. Để Gong Pildu một mình xử lí kịch bản Phòng Thủ Khẩn Cấp đúng là quyết định đúng đắn.
Keng! Keng! Keng!
Đã bao nhiêu đợt khai hỏa rồi nhỉ? Những viên đạn ma thuật cuối cùng cũng bắn sập màn bảo vệ của nhóm Myeongdong. Gong Pildu là một kẻ thù đáng sợ nhưng lại là một đồng minh rất mạnh mẽ.
“S-Sao không có thông tin gì về chuyện này hết vậy!”
“Rút lui!”
Không còn nơi nào để chạy đâu.
“Mấy người đi đâu đấy?”
[Đã kích hoạt phần tùy chọn đặc biệt của Vẹn Tín.]
[Thuộc tính Ether được chuyển đổi sang ‘Hoả’.]
Thanh kiếm Ether rực lửa chém xuống, tạo nên bức tường lửa chặn kín đường thoát. Ngay lúc đám người đang hoang mang, Gong Pildu liền nhắm vào khai hỏa.
Đùng đùng đùng!
“Đ-Đột phá vòng vây đi! Mau…khụ khụ!”
Người đại diện ga Myeongdong đã bị đạn ma thuật xuyên thủng đầu, lá cờ theo đó rơi xuống đất. Cặp mắt Gong Pildu sáng rỡ lên khi nhìn thấy lá cờ. Chậc, ông già này.
“Muốn tôi giẫm lên lưng ông tiếp hả?”
Gong Pildu chợt khựng lại.
“Mẹ kiếp…”
Tôi lập tức nhặt lấy lá cờ Myeongdong nằm trên đường ray. Nhóm Myeongdong ngay lúc đó cũng mất đi thần trí.
[Bạn đã giành được cờ của ‘Nhóm Myeongdong’.]
[Cờ Trắng của bạn đã hấp thu thành tựu tích lũy của Cờ Đỏ.]
[Cờ Trắng của bạn đã nâng cấp thành Cờ Đỏ.]
Tôi cảm thấy có một nguồn sức mạnh dâng lên trong cơ thể.
[Bạn đã tiến gần hơn đến Con Đường Đế Vương.]
Những lá cờ có cấp độ cao hơn cờ đỏ sẽ nâng cấp kỹ năng của không chỉ người đại diện mà còn của những thành viên khác trong nhóm.
Bên cạnh chỉ số tổng thể hay vật phẩm cấp S trở lên, thì lá cờ này cũng là một trong những cách gia tăng sức mạnh chiến đấu. Do vậy nên nhiều nhóm sẽ tấn công những ga khác nữa ngoài ‘ga mục tiêu’ của mình.
Những ‘Ứng Viên Vương Vị’ khác có lẽ đã tiến hành tấn công trên diện rộng để thay đổi màu cờ rồi.
Sau cùng thì, kẻ nào càng mạnh thì càng có nhiều quyền lực trên thế giới này mà.
[Những thành viên còn lại của nhóm Myeongdong đang chờ đợi phán quyết của bạn.]
Tôi túm lấy một tên đang bị thương trong đám Myeongdong và tra hỏi.
“Tại sao lại nhắm tới Chungmuro?”
Ngay từ khi nghe Kang Ilhun nói, tôi đã nhận ra điều bất thường. Đúng là Chungmuro chỉ vừa mở cửa, nhưng không lý nào chúng lại ào đến như đã đợi từ lâu như vậy được. Với cả cách chúng quan sát cả đội của tôi và ánh mắt kì lạ của cả bọn khi biết tôi là người đại diện…
Đám người này đã biết về Chungmuro ngay từ đầu. Tôi kề kiếm vào cổ tên đó và hỏi tiếp.
“Khai mau, là ai cấp thông tin của Chungmuro cho các người?”
Khả năng cao là những Giáo Đồ. Mấy kẻ tôi gặp ở hầm ngục Rạp Chiếu Phim cũng nhắc tới ‘thông tin tuyệt mật’ mà những người khác không biết.
Tôi đã tìm khắp các phần trong ‘Cách Sống Sót’ nhưng không hề thấy nhóm nào có tên là ‘Giáo Đoàn’ cả. Nếu vậy, bọn chúng là ai?
Có hai giả thuyết.
Một, có một biến số nào đó làm xuất hiện một nhà tiên tri khác ngoài Anna Croft.
Và hai…ngoài tôi ra, còn có một ‘độc giả’ khác.
Nói thật thì, tôi nghĩ có thể là vế sau. Thuộc tính ‘Nhà Tiên Tri’ không dễ có được đến vậy. Hơn nữa ‘Giáo Đoàn’ là chỉ số nhiều…
Chà, chắc là tôi phải đi kiểm tra xem sao.
Tôi nhìn sang Gong Pildu và nói,
“Cơ mà…ông làm vừa phải thôi chứ, đánh gì dữ vậy?”
“Mắc gì tao phải nhân từ với đám chuột nhắt chạy loạn đó?”
Gong Pildu khó chịu ra mặt.
Đáng tiếc, đám người nhóm Myeongdong không thể trả lời thêm câu hỏi nào vì đã ăn quá nhiều đạn. Tôi còn chưa kịp hỏi thì chúng đã hộc máu chết hết rồi.
Vậy nên tôi chỉ hỏi được mỗi một người. Tôi nhìn xuống Kang Ilhun đang được Lee Hyunsung giám sát. Mắt hắn láo liên, hai tay bị trói chặt bởi ‘Tơ Phù’ của Yoo Sangah.
Yoo Sangah hỏi,
“Mọi thứ đã được lên kế hoạch ngay từ đầu rồi sao?”
“Khả năng cao là vậy. Ngay khi ga vừa mở cửa, đã có hai nhóm liên kết lại và tấn công. Có vẻ đã hợp tác với nhau từ trước.”
“Sao anh có thể bình tĩnh như vậy…”
Yoo Sangah rầu rĩ.
“Cô tiếc hả? Cái thỏa thuận liên minh kia ấy.”
“…Hơi hơi.”
“Đừng tin người quá. Mọi chuyện sau này sẽ không dễ dàng như cô nghĩ đâu.”
“Tôi biết. Nhưng… nếu có thể, tôi vẫn muốn tin. Dù sao thì, tôi có thể đến được đây cũng là vì đã tin tưởng một người mà.”
Yoo Sangah nhìn tôi.
“Nè, hai người còn định tám chuyện bao lâu nữa vậy? Mau tới đây moi thông tin từ tên này coi.”
Jung Heewon đột nhiên xen vào. Đúng vậy, giờ không phải lúc đưa ra bài học cuộc sống. Tôi gỡ bỏ sợi tơ đang buộc quanh miệng Kang Ilhun ra.
Kang Ilhun đang cố gắng giữ bình tĩnh.
“…Các người định làm gì?”
“Tùy vào mày giao ra được bao nhiêu thông tin.”
“Dựa theo tiêu chuẩn nào?”
Vẫn còn trả treo được à? Tên này cứng hơn tôi tưởng. Đã vậy, phải dùng tới biện pháp mạnh…
Jung Heewon nói,
“Các chòm sao đã công nhận tên này là ‘kẻ xấu’ rồi. Muốn thử tra tấn không?”
“Tra tấn làm gì cho mệt người? Không chịu nói thì cứ giết quách đi cho xong.”
“Hả?”
Tôi rút kiếm ra ngay tắp lự. Kang Ilhun thấy vậy thì run bần bật.
“Tao sẽ đếm đến ba. Không chịu mở miệng thì chết. Không có chuyện đổi ý đâu nhé.”
Tôi kích hoạt Thuần Bạch Tinh Năng và đâm mạnh kiếm xuống đất.
“Một.”
Rắc rắc!
Mặt đất nứt ra vì sức mạnh của Thuần Bạch Tinh Năng, tôi từ từ di lưỡi kiếm về phía trước. Vài mảnh gạch văng lên mặt gã.
“Hai.”
Hơi nóng của thanh kiếm ập vào mặt khi tôi chĩa nó tới trước mũi gã. Chỉ một chút nữa là lưỡi kiếm sẽ cắt phăng con mắt của gã.
“Ba…”
“Ga Dongmyo!”
Tôi mỉm cười. Tra tấn sao? Không cần thiết.
Kang Ilhun thở hổn hển giải thích,
“…Là một kẻ đến từ ga Dongmyo đưa thông tin về Chungmuro cho bọn tôi.”
Dongmyo ư, ở đó có ai nhỉ?
“Kẻ đó là ai?”
“Hắn tự xưng mình là một Giáo Đồ…”
Khoan đã, tình trạng của tên này có chút kỳ lạ. Cặp mắt trợn trắng và lưỡi gã thè ra như người chết. Tôi có cảm giác không lành.
Không lẽ là ‘Ám Hiệu’?
“Cô Yoo Sangah, mau dùng tơ chặn miệng gã lại!”
May là Yoo Sangah hành động kịp thời trước khi gã kịp cắn lưỡi. Dùng cả ‘Ám Hiệu’ để ngăn thông tin bị rò rỉ luôn sao…bọn chúng cẩn thận hơn tôi nghĩ.
Mặt khác, thế này thì dễ giải quyết hơn rồi. ‘Ám Hiệu’ là kỹ năng chỉ có thể sử dụng thông qua mặt đối mặt.
Tôi nhìn xuống Kang Ilhun và nói.
“Mày may đấy.”
Có tên này trong tay, tôi chắc chắn sẽ tóm được một tên Giáo Đồ.
_______________________________________
Trước khi tiến hành truy lùng trên diện rộng, tôi đi tới tầng thượng của rạp chiếu phim.
“Cậu ta chưa tỉnh lại sao?”
Lee Jihye giật mình, chắc là vì con bé không ngờ tôi sẽ quay lại đây. Yoo Junghyuk đang nằm trên gối con bé, vẫn bất tỉnh.
“Ở dưới sao rồi?”
“Nhóc không cần lo, cứ nghỉ ngơi đi.”
“Sư phụ…sẽ ổn chứ?”
“Cậu ta sẽ không sao đâu. Dù có thể sẽ có vài chấn thương tinh thần.”
“…Chấn thương tinh thần?”
“Trạng thái tinh thần của tên này còn mỏng manh hơn cả một đứa trẻ. Cứ để cậu ta ngủ một lát là ổn thôi.”
“Chú hình như biết rất rõ.”
“Tôi là người hiểu cậu ta nhất trên thế giới này.”
Tôi nói một cách khô khốc và lấy ra mấy tờ giấy, sau đó viết vài thứ lên đó. Tôi viết đầy những ghi chú lên giấy rồi đưa cho Lee Jihye.
“Khi nào Yoo Junghyuk tỉnh dậy thì đưa cho cậu ta. Và đừng có đọc trộm đấy. Biết chưa?”
“…Biết rồi.”
Dù có nói vậy thì đảm bảo Lee Jihye vẫn sẽ lén đọc. Tuy nhiên, con bé sẽ không hiểu gì đâu, vì những thứ này chỉ có một mình Yoo Junghyuk biết.
Mà khoan, không biết thông tin trên giấy có bị che bằng ◼◼◼ đối với các chòm sao không nhỉ?
[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ ghét kí hiệu ◼.]
Có này. Tôi vừa xoay người định rời đi thì Lee Jihye chợt mở miệng.
“Nhân tiện, tôi hỏi chú một chuyện được không?”
“Cái gì?”
“Trước đó, với sư phụ. Sư phụ với chú…”
Bằng cách nào đó, tôi hình như biết Lee Jihye định nói gì. Chết tiệt, Lee Jihye cũng nghe được giống Jung Heewon à?
Tôi đã quá ngu ngốc. Tôi chỉ mãi để ý đến các chòm sao mà quên mất những người ở gần đó cũng có thể nghe được. Yoo Junghyuk hẳn sẽ cười vào mặt tôi mất.
Nên bịa chuyện thế nào đây?
“À, cái đó. Hai người.”
“Hả?”
Tôi quyết định giả ngu.
Lee Jihye bỗng nghiêm mặt.
“Ý tôi là, lời chú nói đó.”
“Nói gì?”
“Tỉnh lại coi thằng kia! Đừng chìm đắm trong những cảm xúc đó nữa!”
Lee Jihye nhái lại giọng tôi và gào lên. Tự nhiên bị người ta nhại lại kiểu này làm tôi sượng ghê.
“Cậu thật sự có suy nghĩ kiểu vậy luôn à? Quyết…Quyết tâm đó! Cậu quên mất quyết tâm của mình rồi ư?”
“…?”
Gì lạ vậy? Con nhóc này, lời bị lọc bớt rồi mà nó vẫn nghe được từng ấy luôn sao?
“Tôi đến đây là vì cậu! Sao cậu lại cô độc chứ? Chúng ta ở bên nhau mà!”
“Không, khoan đã.”
“Tôi đã luôn ở bên cậu! Đừng mất hy vọng! Hãy nghĩ đến đứa trẻ!”
“Đó không phải những gì tôi…”
“Tại sao tôi lại đến đây nếu cậu cô độc chứ…!”
Tôi nhìn chằm chằm Lee Jihye một lúc.
…Sao con nhỏ này lại nghe thành như vậy được thế?
“K-Kiểu kiểu vậy? Ông chú, chú với sư phụ…”
Tôi thở dài.
“Muốn nghĩ sao thì nghĩ.”
“…Được rồi. Đừng lo, tôi sẽ tận tay giao bức thư tình này cho sư phụ!”
Tôi nhún vai và xoay người. Lee Jihye tiếp tục lảm nhảm sau lưng tôi.
“Từ từ! Thế quái nào mà chú có con được vậy?”
“Đi mà hỏi Yoo Junghyuk ấy.”
Rồi nhé, Yoo Junghyuk, tôi để đống lùm xùm này lại cho cậu xử lý đó. Ngay sau đó, hàng loạt tin nhắn gián tiếp nhảy ra làm đầu tôi như muốn phát nổ.
[Vài chòm sao kinh ngạc trước sự thật sau bộ kiểm duyệt ngôn ngữ.]
[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ tôn trọng khẩu vị của bạn.]
[Chòm sao ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ thích tình đồng đội của bạn.]
[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ cảm thấy chuyện này thật nực cười.]
[Bạn nhận được 600 xu tài trợ.]
…Mấy tên ngốc này nữa. Suy cho cùng, những gì cần nói với Yoo Junghyuk tôi cũng đã nói xong.
Tôi dạo quanh rạp chiếu phim một lượt. Trong lúc Yoo Junghyuk đang bận làm hoàng tử ngủ trong rừng, tôi phải thu về càng nhiều lợi ích càng tốt.