Cũng đã 3 năm kể từ cái ngày chúng tôi thành lập Hắc Uyển. Hiện giờ, tôi và Alpha đã được 13 tuổi, trong khi chị gái tôi, Claire, đã bước sang độ tuổi 15.
Nhưng với tôi á… mọi thứ trong thời gian này đúng là chán như con gián, thậm chí có khóc tiếng mán cũng chẳng có chút ý nghĩa gì đặc biệt hay việc gì thú vị để làm cả. Tôi và Alpha cứ từ tốn tận hưởng cuộc sống thường ngày, cứ nhẹ nhàng bay tung tăng đập phá mọi nơi mình đi qua chỉ với cần cái lý do là chúng liên quan đến Diabolos.
Nhưng với chị tôi, một cô gái đã bước vào độ tuổi trăng tròn, thì có vẻ thời gian này mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Bởi, khi những đứa trẻ quý tộc đến tuổi 15, họ thường phải đi đến trường học ở thủ đô hoàng gia để rèn luyện bản thân trong vòng 3 năm liền. Nên chắc sớm thôi, chị ấy sẽ rời khỏi mái nhà này mà đến đó. Một khỏi đầu mới cho chị ấy sẽ bắt đầu từ đây.
À thêm nữa, chị hai cũng có thể nói là niềm hy vọng đáng để trông chờ của gia đình nam tước Kagenou này, vì vậy mà mẹ của chúng tôi đang rất cố gắng làm một bữa tiệc chia tay thật lớn, cũng như hầu hết những điều tương tự cho chị ấy đây. Vâng, gánh vác niềm hy vọng cho một gia tộc cũng mệt mỏi nhỉ?
Mà thôi, nhìn chung thì mọi chuyện đang diễn ra theo hướng khá ổn. Nhưng, vào cái ngày mà chị hai chuẩn bị khởi hành đến thủ đô hoàng gia thì một vấn đề mới bắt đầu nảy sinh. Đột nhiên bả biến mất. Vì vậy, lúc này đây nhà Kagenou đang có một vài sự hỗn loạn nho nhỏ như thể mới có vài cái taepodong chỉa vào nhà vậy. Haizzz~
“Vừa bước vào là đã thấy thế này rồi….”
Cái giọng vi diệu như mới nốc dạ hương của lão già nhà tôi đấy, cũng may mặt lão không hẳn là quá tệ. Chứ nếu không là thôi rồi lượm ơi.
“Không hề có dấu hiệu xô xát, nhưng cửa sổ lại bị mở từ bên ngoài. Thêm việc cả tôi và Claire đều không phát giác được gì, chứng tỏ thủ phạm là một tên thật sự rất giỏi.”
Lão già phong nhã của gia đình tôi nói vậy trong khi đang đặt tay lên vành cửa sổ cùng với một ánh mắt xa xăm. Tất cả những gì còn thiếu để đưa khung cảnh này trở thành một bức tranh tuyệt tác, đó là thêm một ly whisky vào tay lão ta.
Và tóc……
“Thế thì sao?”
Bất chợt, một âm giọng lạnh lùng ghim thẳng vào lão ấy.
“‘Tên đó thật sự rất giỏi, vì thế nên tôi chẳng thể làm được gì hắn’ Đó là những gì ông đang cố nói sao?”
Là mẹ tôi đấy.
“Không không không không! Tôi chỉ đang cố chỉ ra sự thật thôi… ”
Bố tôi đáp lại với những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt.
“Đồ hói đầu đần độn!!!!!”
“Hiiii! tôi xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi mà !!!”
À nhân tiện, tôi là người vô hình ở đây nhé. Cái gia tộc này hoàn toàn chẳng có ai mong đợi gì ở tôi cả. Và, tôi cũng chưa gây rắc rồi gì cho ai. Giữ cái vị trí sida này trong gia tộc là điều tôi đang cố duy trì đấy.
Nhưng mà, chị hai là một người khá tốt, nên thật tình tôi cũng cảm thấy có một chút đáng tiếc cho chị ấy. Vào cái đêm tội ác này diễn ra thì tôi đang ở ngôi làng bị bỏ hoang rồi, vì vậy không thể ngăn cản chuyện này xảy ra.
Tôi lặng lẽ lắng nghe tiếng cãi vã của hai ông bà già, và, ngay khi có cơ hội, tôi liền chớp lấy nó và bay về phòng riêng của mình. Chắp hai tay lại theo hướng phòng của chị hai, tôi cầu nguyện cho chị ấy. Rồi bay thẳng lên giường.
Sau đó.
“Cô ra được rồi đấy.”
“Vâng, thưa chúa tể.”
(Note: eng để là “yes, my lord” nên nếu anh em nào muốn hiểu theo kiểu “vâng, thưa chồng yêu” thì cũng ok nhé.)
Ngay lập tức, rèm cửa phòng tôi đung đưa nhẹ nhàng, và một cô gái trẻ với bộ slime bodysuit đen tuyền bước ra.
“Beta, huh.”
“Vâng, thưa chúa tể.”
Giống như Alpha, cô cũng là một nữ nhân elf trẻ tuổi. Nhưng khác ở chỗ, Alpha có mái tóc vàng hoe, còn Beta thì sỡ hữu màu bạc.
Đôi mắt cô mang màu xanh lá giống như mèo kèm theo một nốt ruồi ngay phía dưới, cô cũng là người thứ ba tham gia vào tổ chức Hắc Uyển của tôi.
Mặc dù, tôi đã bảo với Alpha là “có chừng mực” rồi. Vậy mà, cô ấy cứ lượm họ như lượm mèo hoang trôi sông lạc chợ về ấy. Cũng vì thế mà số lượng thành viên cứ tiếp tục tăng vèo vèo hoài.
“Alpha đâu rồi?”
“Cô ấy đang tìm kiếm dấu vết của Claire-sama, thưa chúa tể.”
“Phản ứng nhanh đấy. Vậy cô có cho rằng chị hai ta còn sống không? ”
“Rất có khả năng.”
“Thế, chị ấy có thể cứu chứ?”
“Vâng, có thể… nhưng cần phải nhờ thêm sự trợ giúp của ngài Hắc Ảnh mới được ạ.”
Ah tiện thể nói luôn, bọn họ đều gọi tôi là “Hắc Ảnh” đấy. Phải chăng có phải vì anh đây là trùm cuối của Hắc Uyển không nhỉ? fufufu.
“Đó là những gì Alpha đã nó sao?”
“Vâng, thưa chúa tể. Cô ấy còn nói rằng chúng còn có con tin, nên tốt nhất là chúng ta nên tấn công toàn lực. ”
“Heeh ~”
Thành thật mà nói, Alpha đã trở nên khá mạnh mẽ gần đây rồi. Thế nên việc cô ấy yêu cầu giúp đỡ, sẽ đồng nghĩa với việc có một tên trâu chó đã tham gia vào phi vụ lần này nhỉ?
“Ta thấy sôi máu rồi đây…”
Tôi siết chặt nắm tay trong khi đột ngột giải phóng ma thuật của mình, tạo ra một vụ nổ nhỏ nhắn xinh xắn giữa căn phòng.
À, chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt gì đâu, làm màu tí cho vui thôi.
Nhưng, tôi có thể nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Beta kiểu như “Đúng như mong đợi…” kèm theo đó là vẻ mặt ngạc nhiên.
Suy cho cùng, tôi vẫn chưa hề thiếu thốn một đối thủ để ‘vật nhau’ mà. Alpha này, rồi Beta, Delta và cả những đồng đội khác nữa, chỉ cần tôi hú là họ sẽ đến ngay. Nhưng, một cái gì đó mới mẻ sau thời gian dài cũng đâu hẳn là quá tệ nhở? Và trên hết, tôi cũng đang muốn quẩy như một thế lực bóng tối với ai đó đây. Bởi vậy, những vụ việc như thế này với tôi cứ như một cơ hội trời ban không thể bỏ lỡ được ấy.
“Đã lâu rồi, ta chưa được nghiêm túc…”
Cứ như thế này, tôi cuối cùng cũng được rỉ ra cái aura của một sức mạnh ẩn trong bóng tối rồi! Thật là trông chờ quá đi~.
Ngoài mấy việc đó ra, thì gần đây, Alpha và Beta đang ngày càng thêm tí mắm dặm tí muối cho câu chuyện của chúng tôi thì phải? Mà thôi, quan tâm làm chi khi họ đang cố gắng tăng bốc tôi nhỉ? Cứ để mọi chuyện như thế không phải tốt hơn sao?
“Những kẻ gây ra chuyện này, đúng như dự đoán, chúng là thành viên của Diabolos. Hơn nữa, còn có một tên cấp cao tham gia vào vụ này. ”
“Một tên cấp cao hử? Vậy tại sao chúng lại bắt cóc nee-san của ta? ”
“Có lẽ, bọn chúng đã nghi ngờ cô ấy là một hậu duệ của anh hùng.”
“Hừm, tai mắt bọn chúng thật nhạy bén đến mức khó chịu……”
Yea, họ cứ thêm mắm muối vào thế đấy…
Hơn nữa, họ còn mở các cuộc ‘nghiên cứu’, để rồi phán những câu đại loại như “Đúng như dự đoán, lời nói của ngài hoàn toàn chính xác……” hay “Khoảng một nghìn năm trước, hậu duệ của Diabolos……” và “Từ viên đá cổ xưa này, chúng ta có thể thu thập manh mối dẫn đến sự tồn tại của tổ chức tôn thờ Diabolos…… ” cùng những thứ tương tự khác.
Ý tôi là, tôi chẳng thể đọc được cổ ngữ thì biết *éo nào được? Mà, tôi dám cá là Alpha cũng không thể đọc được chúng đâu, nên cô ấy chỉ đưa ra mấy cái cổ thư cùng mấy thứ linh tinh bí ẩn để chúng tôi có cảm giác như việc điều tra về Diabolos đang tiến triển thôi. Đúng vậy, chắc chắn là như thế rồi.
“Xin hãy xem qua sắp tài liệu này. Đây là những địa điểm chúng tôi nghĩ Claire-sama có thể bị giam giữ dựa theo những thông tin mới nhất của chúng tôi. ”
Sau khi nói vậy, Beta đặt một chồng giấy khổng lồ lên bàn của tôi. Ok, chị có thể bớt nhây dùm em chút được không ạ? Em nào biết phải làm cái quái gì với cái đống hổ lốn này đâu. Hơn một nửa trong đó là cổ ngữ đấy! Phần còn lại thì là một nùi đầy phương trình toán học mà không thể giải được hoặc một cái gì đó giống vậy thôi ạ.
Haha, quả là hay thiệt chứ, mấy chị giỏi bày việc ghê. Đến mức em không muốn thừa nhận trình độ mình thấp hơn cũng không được đấy.
Với những suy nghĩ đó, tôi lờ luôn mấy lời giải thích của Beta. Bởi có nghe thì cũng vào tai này rồi ra tai kia hết thôi. Thế nên tôi lấy đại ra một con dao và phi thẳng nó vào tấm bản đồ treo trên tường cho lẹ.
Fap.
Với một âm thanh buồn tẻ, con dao đã ghim chặt trên bản đồ.
“Ở đó.”
“Ở đó? Có gì ở nơi đó vậy, thưa chúa tể?”
“Đó là nơi của chị hai đang ở.”
“Nhưng nơi đó, ko có thứ gì- …… không, chờ đã, có thể nào……!”
Beta nhanh chóng lục lọi lại các vật liệu như thể cô vừa mới nhận ra một điều gì đó rất quan trọng.
Um, yea, em chỉ ném chơi thôi ạ.
Nhưng, wow diễn xuất của cô rất tốt đấy Beta. Sâu đến nỗi, tôi có thể dễ dàng đoán được mọi chuyện sẽ thế nào luôn này – cô chắc sẽ nói với tôi là có một nơi trú ẩn bí mật ở chỗ đó, đúng không?
“Sau khi so sánh thông tin của nhiều nguồn khác nhau, tôi nghĩ khả năng cao là có một nơi ẩn náu bí mật ở vị trí mà shadow-sama vừa chỉ ra.”
Yep, yep, chuẩn bài rồi.
“Nhưng mà, để có thể đọc qua một lượng tư liệu khổng lồ trong phút chốc, và thậm chí còn suy ra vị trí của một nơi ẩn náu bí mật ngay lập tức, thì… quả như mong đợi từ ngài shadow-sama.”
“Do cô vẫn còn thiếu kinh nghiệm thôi, Beta.”
“Vâng, tôi sẽ cố gắng gấp đôi mọi khi ạ.”
Nghiêm túc mà nói thì cô ấy đã làm rất tốt. Dù tôi biết cô chỉ đang chém gió thôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được những cảm xúc mà cô ấy muốn truyền đạt. Cô thật sự biết cách thoả mãn tôi lắm đấy, Beta.
“Tôi sẽ thông báo chuyện này cho Alpha-sama ngay lập tức. Vậy chúng ta sẽ hành động tối nay? ”
“Mm.”
Nói xong những lời đó, Beta cuối chào một cách nhã nhặn, rồi rời đi cùng với đôi mắt lấp lánh và chứa đầy sự tôn trọng. Tuyệt vời, cho Beta một vote vì màn diễn sâu xuất sắc của mình thôi nào!