Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1264

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 56

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 108

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 376

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7069

WN - Chương 19

(góc nhìn main)

“Oh, bây giờ thì, mẹ đâu rồi nhỉ?”

Tôi thắc mắc sau khi tôi đã rửa xong hết bát đũa.

Sau khi rửa xong tay, tôi đi đến hành lang và đi tới cửa nhà thì đã thấy giày của mẹ đã không cánh mà bay rồi.

“Hay lắm, chí ít thì mẹ cũng phải nói cho con biết là mẹ đã đi ra ngoài rồi chứ?”

Mẹ mình đúng là một con người hết sức tự do.

Thế quái nào mẹ mình có thể mời chị ấy vào nhà mình mà không hề hỏi xem chị ấy có đồng ý không, bắt chị ấy nấu ăn, và rồi đi ra khỏi nhà mà không hề tiễn khách cơ chứ?

“…..Từ đã, tức là bây giờ là mình thân cô thế cô với Hiyori senpai ở trong chính căn nhà mình á?”

Ngay khi tôi mới bình tĩnh một chút, tôi mới nhận ra được tình huống không thể nào ảo diệu hơn đang diễn ra ngay tại đây.

 Hyori senpai ở nhà cùng với tôi, kể cả khi chúng tôi còn chưa phải là bạn bè gì cả.

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ có gan làm mấy cái chuyện đấy.

Tôi đơn giản là đang rất là bối rối.

Tôi nghĩ rằng mình tốt hơn nên gọi Senpai ra và nhắc khéo chị ấy về nhà của mình.

“Um.”

Khi tôi quay lại nhà bếp, tôi nhận ra rằng Senpai đã tháo dây buộc tóc của mình ra.

Khi mái tóc của chị ấy xõa xuống, Senpai nhìn thẳng vào tôi trong khi dùng bàn tay mảnh khảnh ấy để gỡ rối cho mái tóc bồng bềnh ấy .

“Cô đi rồi à?”

“Đ-đúng vậy. Em xin lỗi, mẹ em là một có chút thiếu kiên nhẫn.”

“Không sao cả, cô ấy thực ra là một người rất tốt mà.”

“Cả-cảm ơn chị…..um–“

“Có chuyện gì sao?”

“…..”

Mẹ em đã đi rồi, thế sao chị còn không lượn đi cho nước nó trong?

Tôi rất muốn nói kiểu đấy, nhưng tôi đã kiềm mình được.

Nếu tôi mà nói kiểu bất lịch sự như vậy, thì tôi khi ấy sẽ có cảm giác như mình sẽ trở thành tội nhân thiên cổ vậy.

Tôi đang nghĩ xem mình nên nói cho chị ấy kiểu gì và tôi không nghĩ rằng điều đó là đúng đắn khi nói như vậy với người mà đã nấu bữa tối giúp cho gia đình tôi.

“Có phải là cậu muốn đi tắm?” Chị ấy nói.

“E-eh. Tất-tất nhiên là em sẽ đi, nhưng.”

“Nhưng?”

“Không, ý em là, sau khi chị đi.”

Có phải sự xuất hiện của tôi gây nên phiền hà cho cậu?

“Kh-không phải thế, nó chắc chắn là không phải thế…….”

“Okay, thế thì không sao rồi.”

“E-eh.”

Senpai nói chuyện với tôi với một phong thái hết sức ung dung.

Tôi thì đang tự hỏi rằng có phải là do bầu không khí ngượng ngạo giữa hai người chúng tôi hay sao mà chị ấy lại gợi ý tôi đi tắm chăng.

Không, kể cả thế, chả lẽ chị ấy định lên kế hoạch ăn trực ở đây luôn à?

Không thể nào, nếu là chị ấy định đợi mẹ mình quay lại…….không, không được.

“Th-thế thì, em bật bình đây.”

“Tôi bật rồi.”

“Th-thật à? Ch-chà, e-em đi tắm đây.”

“Okay.”

Tôi rời khỏi nhà bếp, để lại Senpai một mình ở đấy.

Tôi thì không thể ăn nói lưu loát như mẹ được, nhưng việc để khách của mẹ mình ở bên ngoài nhà bếp đấy….tôi chịu thôi không còn cách nào khác.

Bất kể tôi có nói gì, Senpai dường như không hề di chuyển tí gì cả, và tôi thì quá là lo lắng khi đứng nói chuyện với chị ấy.

Bên cạnh đó, việc tôi làm khi ấy gần như là chắc chắn phải làm vì rằng cuộc hội thoại giữa tôi và Takaya san đã khiến tôi phải suy nghĩ rằng tôi phải rời khỏi đấy ngay trước khi mình lại vạ miệng.

Tôi đang phải chật vật trong một môi trường mới,làm bạn với những người xa lạ và tham gia các mối quan hệ với những cô gái khác, nhưng tôi thì vẫn chỉ là một thằng trai tân chưa từng biết đến những người phụ nữ khác- tất nhiên là phải trừ mẹ mình ra.

Tôi đoán là tôi đã gây ra chút tổn thương cho Miyama san mà chả hề nhận ra điều đó.

Nên, trước mặt Hyori senpai, tôi chắc chắn phải ra khỏi đấy ngay để tránh đêm dài lắm mộng.

Đây chắc chắn là một nước đi an toàn.

“…..Không biết chị ấy có còn ở đấy không.”

Kể cả khi tôi đang ở trong nhà tắm, tôi không thể không lo lắng cho Senpai khi bị tôi bỏ lại một mình ở nhà bếp như vậy.

Tôi muốn nói chuyện với chị ấy nếu có thể, và tôi cũng muốn hỏi chị ấy về mối quan hệ của chị ấy và mẹ tôi là như nào.

Tôi không có đủ tự tin để làm điều đó.

Tôi nghĩ hôm nay tôi sẽ tắm lâu hơn.

Nếu chị ấy ở một mình ở nhà bếp, chị ấy sẽ rời khỏi nhà tôi sớm thôi.

Hôm nay thực sự là một ngày mệt nhọc của tôi vì sự xuất hiện bất thình lình của vị khách này.

Ngày mai tôi đi học cả ngày, và ngày kia là ngày cuối tuần.

Mong rằng hôm đấy sẽ là một ngày bình yên…….

(góc nhìn nhà gái)

“Fufu, phòng của anh lại bừa bộn nữa rồi. Anh đúng là một đứa trẻ chưa thể nào lớn được, Tokiwa kun.

Tôi đã thấy anh ấy bước vào trong phòng tắm.

Nên tôi đã vào phòng của anh ấy.

Tôi đặt lại những cuốn truyện manga ở trên giường trở lại giá sách và dọn dẹp đống bừa bộn mà anh ấy bày trên bàn.

Và rồi tôi đặt chiếc ga trải giường lên lại giường- nó đã khô vì hấp thụ đủ ánh nắng mặt trời rồi.

Mùi của nó thơm thật

Xong rồi tôi nằm trên giướng của anh ấy.

“Fufu, giường của anh nằm thoải mái quá đi. Mình ước mình có thể nằm trên đây được.”

Tôi muốn làm mọi thứ vì anh ấy, vì rằng tôi đã được mẹ chồng trăm sự nhờ vào tôi rồi

Nhưng tôi cũng không muốn bị coi là một con đĩ vì quá hấp dẫn anh ấy. Đây chính là phần khó khăn nhất.

Tokiwa kun, anh có vẻ là một người dịu dàng và kín tiếng, nên em rất muốn mình là người chủ động.

Nhưng mình cũng cảm thấy xấu hổ nữa.

Chúng tôi không hay nói chuyện cùng nhau cả.

Vì rằng đôi ta là dành cho nhau nhỉ ? Ehehe, phải, nó chính là như vậy.”

Tôi vùi mặt mình vào trong gối của anh ấy và cũng là để che đi sự xấu hổ của chính tôi.

Tôi đứng dậy, hít lấy một hơi để có thể cảm nhận được anh ấy ở trong căn phòng này.

“Anh tắm hơi bị lâu rồi nhỉ, Tokiwa kun. Em sẽ giặt giũ quần áo và chuẩn bị bữa sáng cho ngày mai cho anh khi em vẫn còn ở đây.”

Tôi có cảm giác rằng mình đã sẵn sàng trở thành cô dâu vậy.

Không, tôi đã sẵn sàng để trở thành vợ của anh ấy rồi.

Tôi đến nhà anh ấy mỗi ngày, chỉ những gì tôi nấu mới được đưa vào bụng anh ấy, chỉ những gì tôi giặt bằng tay mới được dùng cho quần áo của anh ấy và chỉ những gì có mùi của tôi mới được dùng cho anh ấy

Anh ấy ở nhà một mình.

Anh ấy là của tôi, là của một mình tôi thôi

Phải đó, tôi ạ.

Hey, Tokiwa kun.

Bên cạnh đấy…

Cuối tuần này em cũng có kế hoạch đi chơi với anh đó, anh biết mà~