Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

76 923

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

29 25

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

72 940

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

122 2264

Web Novel - Chương 64: Phòng 101, Phòng Nguyền Rủa – ‘Gia Đình Kì Lạ’ Re (2)

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 22

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Hành Lang

 

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

“Thế là có 4 người đã thất bại trong số chúng ta.”

“Chị Eunsol, cô Elena, Ahri, và ông Mooksung không thể trốn thoát, đúng chưa?” Tôi hỏi.

“Ta không có gì để bào chữa cả.” Ông Mooksung đáp.

“Xin lỗi mọi người.”

“Hmm, em cũng rất tiếc, nhưng mà chúng ta nên tập trung suy nghĩ phương án khác thì hơn.”

“Đây là vấn đề tương đối nghiêm trọng,” ông Mooksung nói. “Nghe này, kế hoạch đầu tiên của chúng ta là kiểm tra độ khó của trốn thoát, sau đó cắt cử 1 người để trốn thoát còn 7 người kia sẽ tiếp tục phá giải, đúng chưa? Nhưng 4 người đã thất bại, có nghĩa là chúng ta sẽ chỉ có vài người nữa có thể đi tiếp thôi. May mắn là ta có thể cam đoan không có vấn đề gì trong lần tiếp theo. Ta sẽ không lặp lại sai lầm này lần nữa.”

Tôi quyết định sắp xếp lại tình huống.

“Đầu tiên thì chúng ta nên sắp xếp lại lí do thất bại.”

Eunsol: Nhà quá rộng; có quá nhiều người và không thể trốn thoát mà không tiếp xúc với bất cứ ai.

Elena: Nhà quá nhỏ, và khởi đầu trong cùng một căn phòng với gia đình.

Mooksung: Bị ngợp do thành viên gia đình được hồi sinh.

Ahri: Nơi khởi đâu là Khách Sạn Đầu Tiên, nên trốn thoát là bất khả thi.

“Thế này đã được chưa?”

Mọi người đều gật đầu.

Tôi có thể nhận thấy là có vài lí do không thể ngờ tới. Tôi kohong nghĩ là nhà to quá thì sẽ không thể trốn thoát, và bắt đầu từ Khách Sạn trước đây cũng tương đối sốc đối với tôi.

“Ahri?” Tôi hỏi

“Hn?”

“Anh biết là em không thể đưa bản thân ra khỏi Khách Sạn, nhưng theo lời em thì em chỉ có ‘mẹ em’ là người thân duy nhất xuất hiện đúng chưa?”

“Đúng rồi anh.”

“Thế thì tình huống khá giống với anh Jinchul, hay có khi em thử ‘áp chế’ mẹ em lần sau xem? Em có thể học anh Jinchul rồi trốn thoát sau khi đập mẹ em một trận ngay khi cô ấy định lại gần.”

“Này Kain! Em không thích cách anh nói chuyện đâu nhé! Ý anh đập mẹ em một trận là sao? Anh đang làm em cảm thấy như cứt ấy! Em không đập mẹ em, mà là đứa giả mạo mẹ em.”

“...”

Ahri không nói gì một lúc, và cũng chẳng có dấu hiệu gì là đồng tình.

“...”

“Em xin lỗi, nhưng mẹ em khá mạnh đó. Em không nghĩ em làm được gì đâu. Em không thể đánh bại cô ấy dù dùng cách gì đi nữa, và cũng không thể cản cô ấy lại gần được.”

...

Chuyện gì đang diễn ra đây, tôi tự hỏi.

Có khá nhiều thứ chúng tôi vẫn chưa thể nắm rõ về năng lực của Ahri, nhưng để mà em ấy chắc chắn mình không thể đánh bại mẹ mình...

Mẹ em ấy là người như thế nào? Cô ấy có còn là người không?

“Thôi!” Chị Eunsol tiếp lời tôi “Ahri thì khó rồi, thế còn mọi người thì sao? Đầu tiên thì... bác? Bác chắc là có thể tiếp tục chứ?”

“Ta có thể cam đoan ta sẽ không phạm phải sai lầm này lần thứ hai.”

“Đó là sai lầm đơn giản với bác, thì cứ cho rằng các lần sau bác sẽ ổn đi. Còn mọi người thì... Ahri, em không thể làm gì đúng chứ?”

“Em xin lỗi nhưng mà vâng. Hoàn toàn không thể.”

“Thế thì chịu rồi. Chị nghĩ là cuối cùng sẽ chỉ còn Elena và chị thôi.”

“Hah, đây là một tình huống kì quái phải không” anh Jinchul nói “Với chị thì là nhà to quá, còn với cô Elena thì nhà lại nhỏ quá.”

Cả chị Eunsol và Elena đều im lặng một lúc, và chúng tôi đều tự băn khoăn.

Dù gì đi nữa thì có 3 thành viên không thể đóng góp là khá khó nhằn. Một người phải là thành viên chỉ dùng để trốn thoát, và 3 người không thể hành động có nghĩa là chúng tôi phải phá giải lời nguyền chỉ với 4 thành viên.

Sau 5 phút im lặng, chị Eunsol lên tiếng.

“Chị rất xin lỗi nhưng chị không nghĩ chị làm được gì cả. Chị không thể đấm người nhà như Jinchul, và nhà thì quá rộng để bí mật chạy đi.”

“Em nghĩ em có thể có cơ hội tốt hơn chị Eunsol”, Elena nói, “Vì em chỉ cần 5 giây thôi. Với 5 giây thì em nghĩ em có thể ra khỏi nhà, vì nó khá nhỏ.”

“Vấn đề là Gia Đình Kì Lạ xuất hiện ngay cạnh em nên chỉ 5 giây cũng sẽ rất khó đấy”

“Ah!” là khi đó.

“Songee? Chuyện gì thế?”

“Chị Elena. Chị có thể ra khỏi nhà mà không cần nghe lẫn nhìn không?”

“Chị nhớ kĩ căn nhà như lòng bàn tay. Vì nó cực kì nhỏ.”

...Vì lí do nào đó mà tôi có cảm giác Elena đang cau có thường xuyên vì nhà cô ấy nhỏ quá.

“Thế em chặn giác quan của chị trước khi chúng ta vào phòng, như cách em làm với anh Jinchul lần trước thì sao? Thế này tốt hơn nhiều so với khi nhắm mắt bịt tai, nên sẽ đủ để bảo vệ tâm trí chị ngay cả khi đứng cạnh ‘Gia Đình Kì Lạ’. Nó sẽ có hiệu lực 10 phút nên nó sẽ có tác dụng, nếu chị có thể ra khỏi nhà trong khoảng thời gian đó.”

“Nhưng mà nếu chị ra khỏi đó như vậy thì em sẽ gặp nguy hiểm mà Songee? Em có nói mình chỉ dùng được vòng tay lên một người mỗi lần mà? Nếu em dùng nó lên chị thì em sẽ không thể bảo vệ bản thân đến khi nó ‘hồi chiêu’ xong mà?”

“Em xuất hiện trong phòng của em, không giống như chị đâu. Em chỉ cần khóa cửa 30 phút hay 1 tiếng rồi ra khi cái vòng tay có tác dụng trở lại.”

“Songee, em có thể dùng phương pháp đó với chị Eunsol không?”

“Em chỉ có thể dùng nó lên 1 người mỗi lần thôi ạ.”

“Vậy thì dùng nó lên Elena đi. Không may là chị không thể trốn thoát khỏi nhà mà bị chặn giác quan. Nhà chị lớn quá.”

Team Trốn Thoát: Park Seungyub

Team Tiếp Tục: Han Kain, Yu Songee, Cha Jinchul, Kim Mooksung, Elena

Team Bỏ Cuộc: Lee Eunsol, Kim Ahri

Thế này chắc là được rồi.

Bỏ lại hai người không thể đi tiếp, và một người nắm trọng trách trốn thoát thì chúng tôi còn lại 5 thành viên. 5 người có vẻ là một con số ổn, và đằng nào thì chúng tôi cũng không thể gia tăng thêm được nữa.

Nhìn thấy tôi ghi lại mọi thứ, mọi người đưa mắt nhìn nội dung, và vài người tỏ ra khó chịu.

“’Team Bỏ Cuộc’ có vô duyện quá không? Team kiểu gì vậy? Chỉ cần gạch tên chị là được rồi mà” chị Eunsol nói.

“Kain viết tên chúng ta như thể chúng ta không đóng góp gì cho bài thuyết trình ấy”

“...Anh chỉ viết cái này cho bản thân thôi.”

“Hmm, thế là mọi thứ xong xuôi. Chỉ có cái này ta muốn hỏi cho chắc, nhóc Seungyub,” ông Mooksung nói.

“Dạ ông!”

“Cháu chắc cháu có thể trốn thoát chứ? Cháu là người cần phải trốn thoát đầu tiên ngay khi vào phòng để đảm bảo sự sinh tồn của mọi người, nên nhiệm vụ của cháu là quan trọng nhất. Nếu cháu thất bại, mọi người sẽ chết.”

“Cháu nghĩ cháu có thể hoàn thành 100%. Cháu thoát ra trong chưa đầy 10 phút nữa. Bố mẹ cháu không vào phòng thường xuyên lắm, nên cháu có thể nhảy ra ngoài cửa sổ và chạy đi vậy thôi.”

Như thể cậu em không quen được khen và đặt kì vọng như vậy, Seungyub đỏ mặt lần nữa.

Nhưng mà ông Mooksung nói đúng.

Thoạt nhìn thì có vẻ team tiếp tục sẽ quan trọng hơn, nhưng bọn họ sẽ không thể yên tâm tiếp tục nếu không có một phương pháp bảo đảm trốn thoát ở sau lưng. Đó là lí do người trốn thoát là người quan trọng nhất.

“À thì, em thấy có một điểm rất lạ.”

“Gì thế Seungyub? Kể với mọi người đi.”

“...”

“Sao em không nói gì hết? Có gì sai à?”

“Mọi người làm ơn đừng hiểu lầm. Em không định chơi game nào đâu, và em chỉ lên mạng vì rất lâu rồi mà, đúng không?”

“Thôi ông em cứ khai thật ra. Mày đã làm 1 game LOL đúng chưa? Không sao hết nhé. Chỉ cần trốn thoát được thì không ai phàn nàn gì hết.”

“Em nghiêm túc đấy anh Jinchul! Em thật sự là không chơi game. Em chỉ đang lướt web, và mọi thứ vô cùng kì lạ.”

“Ý em là internet kì lạ à?”

“Mọi người trên show ăn uống thì ăn những con côn trùng kì lạ; kênh bóng chày thì mọi người ném bóng vào lẫn nhau, còn kênh drama thì mọi người đánh nhau bằng kiếm thật. Em lướt vài phút, nhưng rồi đầu em cũng cảm thấy kì lạ, nên em đã tắt ngay và ra khỏi nhà.”

“Em có thể chia sẻ trải nghiệm chứ?” Songee hỏi.

“Em cũng thấy cái gì kì lạ à?”

“Mọi người đã biết thì em có thể sử dụng ‘Ái Lực’ chủ động hơn trước. Kiểu như, em có thể truyền đạt ý nghĩ và cảm nhận đối phương đang nghĩ gì và trao đổi thông tin sâu xa hơn, nên em đã thử dùng nó lên gia đình và vật nuôi trong nhà. Kết quả là đã thất bại; Nó không có tác dụng và chúng không phản ứng gì cả. Mọi người nghĩ điều này là sao?”

“Hmm. Ta có một ý tưởng,” ông Mooksung nói.

“Ý bác là gì?”

“Năng lực của Songee cho phép mình giao tiếp với một ‘thực thể hỗn mang’ phải chưa? Nếu thành viên ‘Gia Đình Kì Lạ’ không phải ‘thực thể hỗn mang’ mà chí là con người hay động vật bình thường, thì đó là lí do mà năng lực của cháu nó không hoạt động.”

“Ý bác là kể cả thành viên Gia Đình Kì Lạ cũng chỉ là nạn nhân của lời nguyền vì một lí do khác sao?”

“Đó chẳng phải là thứ được gợi ý ám chỉ sao? Gia đình không phải căn nguyên lời nguyền.”

Nghe họ nói mà tôi cảm thấy hơi xấu hổ.

Không giống như tôi, người trốn thoát mà không làm gì cả, thì Seungyub và Songee vẫn trốn thoát mà còn tìm ra thông tin trọng yếu. Tôi đáng lẽ đã nên làm thêm gì đó.

Tôi quyết định mình nên chủ động tìm kiếm thông tin hơn lần sau.

Còn bây giờ tôi đã ghi lại note mà Seungyub và Songee tìm thấy.

Internet là nơi kì lạ.

Gia đình có thể là người bình thường.

Kết hợp cả 2 lại thì chúng tôi có thể đi đến một giả thuyết.

“’Internet’ liệu có phải căn nguyên lời nguyền không?”

“Gia đình bị lời nguyền ám vì sử dụng internet à? Hay có lẽ động vật cũng bị rồi mới lây sang người?”

“Không có gì là chắc chắn hết, nhưng tôi tin rằng Team Tiếp Tục nên nhìn vào những sự kiện trên internet trước tiên.”

Sau khi thảo luận thêm 30 phút, chúng tôi đã tổng kết tình hình và đặt mục tiêu xong.

Cuối cùng tôi xé tờ giấy, rồi đặt lên bàn cho mọi người xem.

Team Trốn Thoát: Park Seungyub

Team Tiếp Tục: Han Kain, Yu Songee, Cha Jinchul, Kim Mooksung, Elena

Team Nghỉ Ngơi: Lee Eunsol, Kim Ahri.

 

Mục tiêu của Team Tiếp Tục: Tìm ra căn nguyên lời nguyền. Tìm chủ yếu trên Internet.

Tôi nghĩ là chúng ta đã có xuất phát điểm khá vững cho lần này.

“...Kain. Em có thể làm ơn gạch tên chị được không?”

“Em nghĩ anh ấy là hạng người sẽ đi báo cáo với giáo viên về những người không có ích trong nhóm á-”

***

Lần thử thứ 3

***

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 22

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 101 (Phòng Nguyền Rủa – Gia Đình Kì Lạ)

 

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

Khoảnh khắc tôi tỉnh lại cũng là lúc tôi bật bộ lọc. Sau đó, tôi bật máy tính của mình lên.

À đúng rồi, mình không thể quên nhắc gia đình không làm phiền.

“Mẹ ơi!”

“Kain à?”

Ngay cả khi có bộ lọc thì não tôi cũng đơ một chút sau khi nghe giọng mẹ tôi.

“Con cần đăng kí môn học, nên mọi người đừng làm phiền nhé!”

Có vẻ bây giờ đang là tháng Hai, nên sẽ chẳng có gì sai nếu tôi viện cớ rằng mình đang dở tay apply môn trên đại học cả.

Bước chân bà ấy dần rời xa khỏi phòng tôi.

Bật máy lên, tôi lướt web chừng một phút và lập tức hiểu lời Seungyub.

Thật tình, cả thế giới mạng đã hoàn toàn phát điên, và tôi hiểu Seungyub còn đang nói giảm nói tránh. Có những show mà người ăn thịt người, mục tin tức và drama thì thật sự kinh hoàng, theo nghĩa đen.

Kể cả bọn tâm thần mà thấy thì cũng phải nổi da gà.

Trong chưa đầy 1 phút kể từ khi tôi bắt đầu xem video, đầu tôi đã đau như búa bổ và tai tôi thì đã nghe thấy những âm thanh lạ rồi.

Một thường thức vặn vẹo dần ngấm vào đầu tôi.

...Người ăn thịt người thì sao chứ?

...

Nhanh chóng tắt màn hình, tôi lùi lại.

Đầu tôi dần thông suốt sau khi nghỉ 5 phút.

Tôi nghĩ vu vơ một lúc.

‘Truyền thông’ mới là thứ kì lạ. Chẳng có vấn đề gì khi tôi sử dụng các nền tảng tìm kiếm như Naver hoặc Google. Những cái show truyền hình, ăn uống, thể thao, tin tức, drama kia mới là thứ điên rồ.

Nhưng vẫn còn rất nhiều câu hỏi bỏ ngỏ. ‘Truyền thông’ có phải vấn đề không? ‘Truyền thông’ có phải căn nguyên lời nguyền không?

Thế thì Khách Sạn đang muốn chúng tôi làm gì?

Đây có lẽ không phải cách tiếp cận đúng. Tôi nghĩ lại về Phòng 103 mà Songee đã phá giải. Căn nguyên lời nguyền khi đó là lũ Athanasia, và phòng đã được phá giải khi em ấy quét sạch bọn chúng.

Nói cách khác thì căn nguyên lời nguyền có lẽ là thứ mà có thể tự tay đập tan. Thứ đó chắc đã làm truyền thông trở nên ô nhiễm và lây lan tư tưởng tới mọi người trên thế giới.

Tôi nghĩ ra một giả thuyết.