Phần VIII:Kỹ năng chiến đấu mới
Sau khi chuẩn bị xong xuôi đồ nghề cho chuyến thám hiểm, mỗi người sẽ được chọn một số vật tư được bán ở quảng trưởng và cuối cùng lên đường chuẩn bị cho lần thám hiểm thứ hai trong mê cung.
“Ah, cô có vẻ bận rộn chuẩn bị lên đường nhỉ. Tôi rất vui khi cô quyết định hợp tác với Arhito, thưa quý cô,” Ribault nói.
“Ôi, xin đừng gọi tôi là quý cô như vậy... Tôi nhỏ tuổi hơn Atobe đó ạ.”
“Hahaha, xin lỗi, xin lỗi. Dù sao thì, hãy bảo trọng nhé. Tôi nghĩ rằng hôm nay ba người sẽ có thể đi hết Cánh đồng Bình minh đấy. Ở đó chỉ có ba tầng thôi mà.”
“Cảm ơn anh. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức,” tôi trả lời, rồi cùng nhau đi tới mê cung, với ánh mắt của Ribault dõi theo từ phía sau.
Khung cảnh mở rộng trước tầm mắt chúng tôi, một luồng sáng mạnh thình lình xuất hiện – hệt như ngày hôm trước. Có vẻ như trong mê cung, thời gian không hề thay đổi. Ít nhất là Cánh đồng Bình minh sẽ mãi mãi chỉ có ban ngày.
♦Tình trạng hiện tại♦
1: Arihito ???? Cấp 2
2: Kyouka Valkyrie Cấp 1
3: Theresia Rogue Cấp 3 Lính đánh thuê
Tôi có thể sắp xếp đội hình party thông qua bảng thông tin của mình. Tôi vẫn không nghĩ rằng mình nên phân biệt hai vị trí lính tiên phong và trung vệ, nên quyết định để cả hai người họ là lính tiên phong.
“Hôm nay, hai người sẽ đều là lính tiên phong,” tôi nói với bọn họ.
“Được. Tôi chỉ muốn nhanh chóng sử dụng vũ khí mới của mình,” Igarashi háo hức.
“......”
Nếu chúng tôi tìm được một người chuyên về các kỹ thuật phản công, giống như lính bộ binh hạng nặng, tôi sẽ để họ làm lính cận chiến. Tuyển thêm nhân sự là việc vô cùng quan trọng mà chúng tôi phải làm.
“Hãy đi thám thính xung quanh trước đã, rồi sẽ thử áp dụng chiêu thức mới với một con Cotton Ball,” tôi gợi ý.
“Được rồi. Mà anh biết đấy, tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều khi có thêm người đồng hành...,” Igarashi trả lời.
Vừa nói chuyện vừa thám thính được chừng ba phút, Theresia đột ngột rút thanh kiếm ngắn của mình ra. Tôi không rõ liệu đó có phải nhờ kỹ năng Rogue của cô ấy hay không, nhưng có vẻ nó đã giúp cô ấy định vị được kẻ thù ở khoảng cách rộng hơn so với tôi và Igarashi.
♦Đã phát hiện quái vật♦
COTTON BALL
Cấp1
Trạng thái: Phòng thủ
Chiến lợi phẩm: ???
Hmm... Gì thế này? Nó ghi chiến lợi phẩm là ??? Một cái xác Cotton Ball bị đánh bại không được coi là chiến lợi phẩm sao? Vậy bên trong nó chứa vật phẩm gì đó sao...?
“----Nó tới rồi!” Igarashi nhắc nhở.
Tôi ngẩng lên và nhận ra nó đang lao tới tấn công, nhưng tôi không thể tấn công chúng bằng súng cao su tầm gần được, bởi lính tiên phong đã choán hết đường đạn rồi. Có lẽ cách dễ nhất để ngăn chặn một con quái vật là tấn công tầm xa trước khi nó lại gần, nhưng trước hết, có thứ tôi cần phải kiểm nghiệm. Rằng kỹ năng của tôi chỉ có hiệu lực lên những người tôi chọn, hay sẽ có ảnh hưởng tới tất cả những người ở phía trước tôi.
“Igarashi, tôi Buff hỗ trợ cô!” Tôi la lên vào đúng lúc một con Cotton Ball đang bay về phía Igarashi.
“Ngh!”
Đầu tiên, tôi kích hoạt Hỗ trợ phòng thủ, đối tượng là Igarashi.
♦Tình trạng hiện tại♦
ARIHITO đã kích hoạt Hỗ trợ phòng thủ 1 → Đối tượng: KYOUKA
Đòn tấn công đầy bạo lực của Cotton Ball hoàn toàn bị phá bỏ bởi lớp phòng vệ đang bao quanh Igarashi. Dù cô ấy đã giơ khiên chuẩn bị đỡ đòn, nhưng khi nhìn thấy đối thủ của mình bị hất bay ra đằng xa, cô ấy ngay lập tức chớp cơ hội xông lên và tấn công Cotton Ball.
“—Hyaaa!”
♦Tình trạng hiện tại♦
KYOUKA đã tấn công COTTON BALL
Gây thêm 10 sát thương bổ trợ.
1 COTTON BALL bị đánh bại
Vậy kỹ năng của tôi có thể được kích hoạt ngay cả khi tôi không lên tiếng nói sẽ hỗ trợ họ. Có lẽ tất cả những gì tôi cần là đứng ở phía sau.
Thương của Igarashi cũng có thể xuyên qua hàng phòng vệ của Cotton Ball, nhưng kỹ năng hỗ trợ của tôi đã hất bay nó bằng một lực vô hình. Tôi không chắc liệu mình có thể làm quen với việc này hay không, và không biết Igarashi sẽ phản ứng thế nào.
“Igarashi, tấn công tuyệt lắm. Đáng nhẽ ra tôi nên tin tưởng thành viên của câu lạc bộ kiếm đạo... Uh, c-có chuyện gì sao?”
Igarashi chậm rãi quay lại phía sau, gương mặt lộ rõ vẻ sung sướng – nói đúng hơn là sung sướng đến tột độ.
“...Vừa rồi, khi con quái vật lao tới, là anh đã hỗ trợ tôi đúng không?”
“P-Phải. Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ những người tiên phong. Nhưng cách thức không giống lắm với Pháp sư hay Tu sĩ.”
Igarashi cắm cây thương xuống đất, một tay vác theo khiên, tay còn lại liên tục táp vào mặt rồi thở dài.
“...Cô không sao chứ?” Tôi hỏi.
“Ừ... thật kỳ diệu...”
Có thể cách tôi nói sẽ khiến cô ấy hiểu nhầm... nhưng được hỗ trợ như vậy cũng không đến mức quá tệ. Ý tôi là, sẽ thật tuyệt khi cảm thấy bất khả chiến bại như vậy.
Những kỹ năng của tôi thuộc vào loại hỗ trợ có thể khiến Valkyrie cảm thấy mãn nguyện. Có lẽ đó là lý do vì sao Theresia lại nghĩ tôi là một người tốt như vậy.
“Thực sự thì, hôm qua tôi đã dồn hết sức bình sinh để tấn công con Cotton Ball đó. Và tôi phải tốn tới năm lần đánh mới chốt hạ được nó. Nhưng lần này tôi chỉ cần pụp! Và rồi nó bùm! Và, chà, thật thích quá xá,” Igarashi hồ hởi giải thích.
“Ý cô là cô đã giải tỏa căng thẳng bằng cách bạo lực như vậy à.”
“Này, tôi không tệ đến mức đó. Giờ tôi chẳng khác nào một siêu anh hùng trong chương trình hoạt hình vào mỗi sáng Chủ nhật.”
Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy hạnh phúc đến vậy. Tôi không nghĩ những kỹ năng của tôi có thể làm cô ấy vui đến thế, nên nó cũng làm tôi vui lây, cô ấy đã nói như vậy. Có lẽ chương trình hoạt hình sáng Chủ nhật mà cô ấy vừa nói tới có lẽ là về một nữ pháp sư hay có các siêu anh hùng hoặc người máy.
“Này, Atobe. Chúng ta tiếp tục lên đường thôi. Mỗi con Cotton Ball trị giá năm đồng đó.”
“Được rồi, hãy tìm mục tiêu tiếp theo nào. Khả năng phỏng đoán vị trí kẻ thủ của Theresia nhạy hơn, nên cô hãy để ý cô ấy một chút Igarashi. À mà tôi cũng muốn trợ giúp bằng hỏa lực, cô có thể mở rộng khoảng cách để tôi bắn qua được không?”
“Được, đã hiểu. Đừng có bắn vào lưng tôi đó. Trông có vẻ đau đấy.”
Tôi hoàn toàn không muốn vô tình bắn vào lưng hai người họ. Tôi không biết liệu một hậu vệ có kỹ năng đặc biệt nào để ngăn tôi tấn công đồng đội của mình từ phía sau hay không... tôi thực sự muốn lên cấp 3 càng sớm càng tốt.
Tiện đây, tôi vẫn còn một điểm kỹ năng nữa. Có lẽ tôi nên kiểm tra lại những kỹ năng cần có ở cấp 2 một lần nữa. Tôi chỉ cần điểm ở những kỹ năng cần thiết và giữ nguyên những kỹ năng còn lại. Hiện giờ tôi vẫn còn thiếu ba điểm hỗ trợ.
Khi cúi xuống nhặt xác Cotton Ball và nhét nó vào túi, tôi nhận ra rằng có một viên đá nhỏ mắc trong đầu nó.
“Có vẻ như đây là chiến lợi phẩm,” tôi nói.
“Anh tìm được gì rồi sao? Oh, viên đá đó đẹp đấy, lấp lánh thật,” Igarashi nói.
Một loại khoáng vật gì sao? Đó là một viên đá tròn, nhỏ màu xanh lá, có vẻ là một dạng hợp chất kim loại nào đó. Có vẻ Cotton Ball tạo ra những viên đá như này... không phải đó là một phần của hộp sọ sao? Hay đó là dạng tạp chất mà Cotton Ball tiết ra, rồi cô đặc thành một viên đá? Tôi cảm thấy như mình đang chứng kiến một trong số những bí ẩn về quái vật.
Sau khi đánh bại Cotton Ball, tôi liền kiểm tra bảng thông tin và biết được viên đá xanh đó là gì. Nó được gọi là “Phong vũ thạch” Có thể Cotton Ball là loại quái vật hệ gió, cho nên nó mới di chuyển nhanh đến như vậy.
“...Hmm?”
Quái vật tiếp theo mà chúng tôi phải đối mặt là một Cotton Ball với một con gì đó cỡ tầm nắm tay bay trên đầu.
“Ờm, Atobe... K-Kia là một con ong khổng lồ sao ---? Aaaahhh!”
“---Igarashi, tôi sẽ hỗ trợ! Đỡ đòn của nó, rồi tấn công ở phía cánh!”
Con quái vật đang bay lơ lửng kia lao đến chỗ Igarashi trong khi Cotton Ball tấn công Theresia. Ở phía sau vừa quan sát tình hình, tôi vừa thầm cầu nguyện kỹ năng của mình sẽ có tác dụng.
♦Tình trạng hiện tại♦
ARIHITO đã kích hoạt Hỗ trợ phòng thủ 1 → Đối tượng: KYOUKA, THERESIA
Được lắm... Mình có thể hỗ trợ tất cả những người ở tuyến tấn công!
Nhờ có Hỗ trợ phòng thủ, con ong đó và Cotton Ball ngay lập tức bị bật lại, để lại một tiếng pin khẽ. Igarashi quặt sang phía cánh đúng như tôi chỉ đạo, khiên vẫn giơ cao, tôi nhân cơ hội phóng hỏa lực tầm thấp.
Thôi nào, trúng đi!
♦Tình trạng hiện tại♦
ARIHITO sử dụng Hỏa lực tầm thấp → Tấn công POISON SPEAR BEE(Ong thương độc)
POISON SPEAR BEE bị thương
“—KIIIII!”
Tôi không biết cú bắn vừa rồi sẽ gây bao nhiêu sát thương cho con ma vật này, nhưng sau khi áp dụng Hỗ trợ phòng thủ, tốc độ di chuyển của nó chậm dần đi, tôi có thể bắn trúng.
“Hyaaa—!”
“—!”
Igarashi phóng thương vào con ong; còn Theresia tiến lại gần Cotton Ball rồi vung kiếm chốt hạ.
♦Tình trạng hiện tại♦
KYOUKA tấn công POISON SPEAR BEE Trừ 10 điểm hỗ trợ
THERESIA tấn công COTTON BALL
Gây thêm 10 sát thương bổ trợ.
Đã đánh bại 1 COTTON BALL, 1 POISON SPEAR BEE
“Phù... Vừa rồi suýt soát quá. Đám ong này khá là nguy hiểm bởi chúng có nọc độc đấy. Và con vừa rồi cũng khá là to nữa...” Igarashi lưỡng lự tiến lại gần con ong vừa rớt xuống để kiểm tra.
“Atobe anh xem này, cánh của con ma vật này bị bỏng nặng do cú bắt của anh đó. Có lẻ vì thế nên khả năng di chuyển của nó sẽ giảm sút, nhờ đó tôi mới có thể xử lý nó bằng thương của mình. Anh cố tình làm vậy sao?”
“Không. Thật tuyệt là tôi đã làm được như vậy, nhưng nó cũng chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.”
“À, tôi hiểu rồi. Nhưng vẫn thật tuyệt khi anh sử dụng hỏa lực tầm ngắn đó.”
Thứ vũ khí vừa tiêu diệt được con Cotton Ball kia được làm từ chính nguyên liệu thu được từ Redface, cũng xuất hiện ở chính mê cung này, tôi tự hỏi không biết nó có tác dụng với những con quái vật khác trong khu vực này hay không. Dù sao thì, khởi đầu chuyến đi hôm nay cũng sát với kế hoạch ban đầu.
“Chúng ta lên tầng hai chứ? Và tất nhiên là vẫn phải cẩn thận với những quái vật trên đường nữa,” tôi nói.
“Được, tôi vẫn chưa mệt tí nào. Thêm nữa, tôi cũng muốn được thăng hạng, mong là đám quái vật đến nhiều hơn.”
Khi tới lối vào của tầng thứ hai, quả thực chúng tôi đã bị choáng ngợp bởi diện tích mê cung này, và đã đánh bại tổng cộng 15 Cotton Ball và 6 Poison Spear Bee. Chúng tôi phải cố gắng lắm mới nhét đủ số Cotton Ball đó vào túi. Mặc dù trọng lượng nhỏ, nhưng chúng cực kỳ tốn diện tích. Vì vậy, chúng tôi quyết định rằng chỉ giữ lại những quái vật có giá trị nhất mà thôi. Hoặc là phải mời được một người có khả năng tách chiến lợi phẩm ra từ bọn chúng.