____________________________
Chương 95: Locralen (2)
Epherene nhìn theo hướng mà Epherene Trưởng thành đang chỉ trong hành lang tối.
Nhưng đằng đó cô không cảm nhận được gì cả.
Cô thấp giọng hỏi: “Chúng ta có thể chết? Tại sao?"
“Hiện tại chúng ta đang chạm trán một kẻ thù nguy hiểm, thứ đã khiến toàn bộ khu vực Locralen bị khai tử vào năm 964. Tuy nhiên, việc thực hiện phá hủy nó đã bị trì hoãn hết lần này đến lần khác.”
“ Kẻ thù nguy hiểm?”
" Đúng vậy. Em có biết rằng một thiên thạch đã tạo ra Locralen không?”
“ Em mới biết gần đây.”
“ Những con vi khuẩn chứa trong thiên thạch đó hấp thụ mana và sử dụng nó như một chất bổ sung để trở thành những con quái vật mạnh mẽ nuốt chửng các dòng thời gian. Nếu chúng thoát khỏi nơi này và đến được thế giới ngoài kia, cả lục địa sẽ bị chúng phá hủy.”
Biểu hiện của Epherene Trưởng thành trở nên nghiêm túc đến mức phiên bản nhỏ tuổi của cô ấy cũng phải ngạc nhiên.
“Được đặt tên khoa học là 'Kaidezite', chúng nhai trọn quá khứ, hiện tại và tương lai rồi hợp nhất tất cả vào một cái ‘khung’ duy nhất. Tôi gọi hiện tượng đó là ‘Vòng lặp vĩnh cửu’'.”
Epherene chóng mặt khi nghe về nó. Epherene trưởng thành ngay lập tức đỡ cô ấy, phồng má hối lỗi.
"Xin lỗi nha. Kiến thức đó đến từ tương lai xa, vì vậy nó có hơi nặng nề đối với em. Mặc dù có thể gánh vác chi phí mana cho cuộc nói chuyện này, nhưng tôi không thể nào hỗ trợ về sức mạnh tinh thần được.”
"Vâng…"
Epherene xoa xoa thái dương và nhìn Deculein. Anh ấy có vẻ vẫn ổn.
“… Sao giáo sư kia vẫn ổn vậy?”
“Giáo sư kia?”
Deculein nheo mắt nhìn cô.
"Oh em xin lỗi. Sao thầy có thể vẫn giữ được sự tỉnh táo vậy?”
“Như tôi đã nói đó, đó là do sức mạnh tinh thần của thầy ấy. Nói một cách đơn giản, một người có sức mạnh tinh thần là 50, khi nghe kiến thức về tương lai sẽ được giảm 50% mana tiêu hao. Tương tự như vậy, những người có sức mạnh tinh thần là 10 sẽ được giảm 10% mức tiêu thụ mana của họ. Còn về sức mạnh tinh thần của Giáo sư Deculein thì…có lẽ là 99?”
“ 99 á... Bỏ chuyện đó sang một bên, rời khỏi đây thôi. Như cô đã nói, ở đây rất nguy hiểm.”
Epherene trưởng thành lắc đầu.
"Không. Tôi phải ở lại đây và ngăn chặn chúng.”
"Một mình?"
"Đúng vậy."
"…Cô mạnh thật đấy."
Epherene không thể giấu nổi sự ngưỡng mộ.
'Vậy ra đây là mình của tương lai…'
Dường như đọc được suy nghĩ của cô, Epherene Trưởng thành mỉm cười rồi nhìn Deculein, người đang nhìn chằm chằm về phía hành lang.
“Nhìn thấy không, giáo sư?” Cô hỏi. Deculein khẽ gật đầu.
[Vision] cho phép anh nhìn thấy nó một cách rõ ràng.
Con quái vật thời gian được gọi là 'Kaidezite' đang đứng không xa, nhưng nó có vẻ do dự trong việc lao về phía chúng tôi.
Nó đã tự phát triển đến mức có thể nhìn thấy được.
“Epherene.”
"… Vâng?"
" Đi thôi. Đến giờ hội nghị rồi.”
“ Em muốn ở lại thêm một chút nữa…”
"Không, em nên đi đi."
Epherene trưởng thành đặt hai tay lên vai phiên bản nhỏ hơn.
"Không sao đâu. Chúng ta có thể gặp lại nhau vào ngày mai. Hội nghị kéo dài tận 4 ngày 3 đêm phải không?”
“ Bây giờ chúng ta được phép nói to rồi sao?”
"Ừm. Nó đến đây với mục đích nuốt chửng hai người, nhưng hiện tại nó đang chùn bước vì tôi đang ở đây. Nó sợ tôi mà.”
“Ồ. Thật không?"
“Tất nhiên rồi~ Tôi siêu mạnh đó… Ồ, trước khi hai người rời đi, tôi có một yêu cầu nhỏ.”
Họ nhìn cô với vẻ tò mò.
[ Hiệp hội Locralen: Yêu cầu của Archmage]
◆ Một danh mục thuộc tính nâng cao
“…”
Đôi mắt của Deculein mở to, không phải vì phần thưởng nâng cao mà vì tên của nhiệm vụ.
Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nhìn vào Epherene Trưởng thành với vẻ mặt lãnh đạm.
"Đó là gì?" Epherene nhỏ hỏi dồn, nhứ thể ấn tượng tới mức phát cuồng vì cô ấy.
“Sâu hơn trong kho lưu trữ này là cơ thể chính của ‘Kaidezite’ và những mảnh thiên thạch khác. Tuy nhiên, cánh cửa dẫn đến nơi đó đã bị chặn bởi một lỗ hổng thời gian. Có lẽ vật chủ mà nó kí sinh đang giữ chìa khóa.”
" Vật chủ?!"
"Đúng vậy. Nó đang tìm cách thoát khỏi Locralen. Tôi đã phong ấn con quái vật đó ở đây cho đến tận bây giờ, nhưng có vẻ như cuối cùng nó cũng tìm được một vật chủ. Vì chỉ có một mình, nên tôi chỉ canh giữ nơi nguy hiểm nhất là nơi này thôi…”
Epherene trưởng thành nhìn vào Epherene nhỏ.
“ Nhưng giờ đây tôi đã có hai cơ thể rồi!”
Epherene giật mình.
“Ý-Ý cô là sao?! Nghe tởm thế!"
“Ha ha. Vị giáo sư thân mến đây có thể chấp nhận yêu cầu này của tôi không?”
Deculein nhìn đồng hồ.
6 giờ chiều.
"Được." Anh gật đầu.
[Danh mục thuộc tính nâng cao].
Anh ta phải nhận được phần thưởng của nhiệm vụ bất kể điều gì xảy ra.
*****
“Decuein! Vậy là anh cũng được mời.”
Ngay khi chúng tôi ra khỏi phòng lưu trữ, Rose Rio chào đón tôi.
“Dạo này chúng ta gặp nhau khá thường xuyên nhỉ?” Kreto đi cùng cô ấy cũng lên tiếng.
Cả hai đều từ năm 958.
“Rất vui được gặp ngài, Hoàng tử Kreto.”
Tôi cúi người trước cậu ta. Cậu ta cũng vui vẻ gật đầu.
“Ha ha. Rất vui được gặp anh, giáo sư Deculein. Bản sửa đổi Yukline của anh thực sự rất hữu ích đó.”
"Này? Bộ tôi là người vô hình chắc?”
Rose Rio nheo mắt lại.
“Ồ, giáo sư Deculein! Tôi đây, Delpen!”
"Giáo sư! Là tôi, Relin!
Có khá nhiều người biết tôi. Relin từ năm 958, Delpen từ năm 960, người mà tôi vẫn chưa gặp, Essecil từ năm 958, một trong những người tham gia hội nghị Bercht…
─Hội nghị sẽ sớm bắt đầu. Các vị khách mời vui lòng di chuyển tới tầng hai.
"Đi nào."
"Được."
Tôi đi cùng Kreto, theo sau là Allen, Rose Rio, Epherene, Relin, v.v.
"Tất cả mọi người đã tới rồi!"
Theo chỉ dẫn, chúng tôi đi đến hội trường, nơi một người đàn ông trung niên tóc vàng mặc vest đang chờ.
"Rất vui khi được gặp tất cả các bạn! Tôi là chủ tịch của Hiệp hội Locralen, Locralen! Đó không phải là tên thật của tôi, nhưng tôi đã yêu nơi này đến nỗi tôi quyết định đổi tên của mình thành nó luôn! Như các bạn có thể đã đoán được, tôi cũng là một người nghiện. Tuy nhiên, tôi có đầy đủ các kỹ năng xã hội như bao người bình thường khác!
Trong lúc Locralen giới thiệu bản thân một cách sôi nổi, tôi nhìn quanh và tìm thấy một số giảng đường dọc hành lang của sảnh.
“Nơi này có rất nhiều bài giảng, mỗi bài sẽ nói về một chủ đề khác nhau. Giờ thì xin mời nhận vé!”
Anh ta phát vé cho gần 300 người tham dự buổi họp mặt này, thấp hơn khá nhiều so với số lượng người tham gia tối đa. Tuy nhiên, điều này cũng dễ hiểu vì các pháp sư hiếm khi mang theo người đồng hành do bản chất của họ.
“Thứ tôi vừa đưa cho các bạn là vé thông hành để vào giảng đường. Các bạn được phép tự diễn thuyết một hay nhiều bài giảng, nhưng chỉ được tham dự bài giảng của người khác tối đa 3 lần! Hãy luôn nhớ rằng, chúng ta không ở cùng một dòng thời gian.”
Một danh sách tất cả các bài giảng sẵn có sau đó đã được cung cấp.
Có rất nhiều chủ đề được thảo luận. [Nguyên tố] của Rufigel năm 958, [ Thăm dò mỏ khoáng chất] của Galei năm 960, [Thảo dược thần bí] của Deran năm 963…
"Tôi có một câu hỏi." Epherene mạnh dạn giơ tay.
Chuẩn bị đáp lại một cách nhiệt tình, vẻ mặt của Locralen tiu nghỉu lại khi nhìn thấy cô.
“ Đã có người bất tỉnh dù chỉ chào một câu với người đến từ tương lai, vậy làm sao chúng tôi có thể nghe giảng được?”
“…Người đi cùng cô là ai?” Anh nghiêm mặt, mắt nheo lại nhìn cô.
Khi Epherene liếc nhìn khuôn mặt của tôi, nét mặt của MC sáng lên gần như ngay lập tức.
“Ồ ~ hahahahaha! Ra là giáo sư Deculein! Tôi biết mà. Suy cho cùng thì sự tò mò của bạn thật tuyệt vời~!”
"… Là vậy sao?"
"Tất nhiên rồi! Dù sao đi nữa, tòa nhà này sẽ giảm bớt gánh nặng cho những người tham dự ở một mức độ nhất định, và diễn thuyết gia sẽ không nói chuyện trực tiếp với thính giả. Nói một cách đơn giản, bạn sẽ chỉ đang 'nghe trộm' cuộc độc thoại của họ thôi. Đương nhiên, nó vẫn sẽ tiêu tốn một chút mana và sức mạnh tinh thần của người nghe, nhưng thông qua các biện pháp giảm thiểu đó, mỗi khách mời sẽ có thể nghe ít nhất một bài giảng.”
“A ha.”
“Hơn nữa, ngất xỉu chỉ vì một lời chào chắc là không thể! Trừ phi người đó đã kiệt sức lắm rồi.”
Epherene dường như đã hiểu, nhưng cô ấy hỏi thêm một câu hỏi khác.
“ Điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta mang kiến thức từ tương lai về thế giới thực?”
“Hahahahaha~!” Locralen vò rối mái tóc và nhếch mép cười một cách ảo tưởng. “Rất có thể bạn sẽ không thể nhớ tất cả những ký ức mà bạn có được ở đây một khi bạn rời khỏi không gian huyền diệu này. Nhưng thay vào đó, chúng sẽ được lưu lại trong tiềm thức của bạn giống như một dư ảnh vậy.”
“Vậy thì đâu có ích lợi gì…”
“Hãy nghĩ về nó như một làn sóng gợn trong tâm trí. Kể cả chúng chỉ tồn tại ở trong tiềm thức, thì sẽ đến một lúc nào đó, chúng sẽ trào dâng, cuồn cuộn như thác lũ, lấp đầy bạn với những ý tưởng và cảm hứng. Những gợn sóng đó có thể không bổ trợ cho những ý tưởng đó, nhưng chúng sẽ góp phần đưa bạn lên một bước tiến mới. Lời giải thích của tôi đủ rõ ràng rồi chứ?”
Khi Epherene gật đầu, anh đến gần cô và xoa đầu cô, khiến cô kinh hãi.
"Bây giờ. Tôi xin tuyên bố bắt đầu hội nghị! Mọi người cứ thoải mái chọn bài giảng mà mình muốn nghe nhé! Giáo sư Deculein?”
Tôi nhìn anh ta trong im lặng.
“Tôi có thể mời anh một bài giảng vào ngày mai không?”
[Bài giảng của Locralen: Tương lai nghi hoặc]
◆ Mana +15
"Được chứ." Tôi đồng ý.
"Cảm ơn ngài! Bây giờ, mọi người, hãy di chuyển đi nào! Không có nhiều thời gian đâu!”
Clap, clap, clap—
Mọi người di chuyển ngay khi anh ta vỗ tay.
Các thủ tục khá đơn giản. Tất cả những gì cần làm là chọn bài giảng muốn và ngồi nghe.
“Epherene, Allen. Hãy chọn bất kỳ bài giảng nào các em muốn nghe.”
" Rõ!"
Epherene nhanh chóng chạy đến buổi diễn thuyết của pháp sư tên Vizetan về bốn chuỗi phản ứng.
“Tôi sẽ đi cùng giáo sư~”
Với tôi, tôi chỉ tập trung vào những chủ đề liên quan đến lĩnh vực y học: [Y học] của Brahan, [Các loại thảo mộc mới được khám phá] của Mollan năm 963 và [Sự giao thoa giữa Y học và Ma thuật] của Kzekon. Allen đi theo tôi đều ngủ gật trong ba tiết ấy.
[Mức độ hiểu biết về dược phẩm: Cao cấp ( 77% )]
Có lẽ là do tôi đã có được thông tin từ tương lai, Kiến thức về Dược phẩm của tôi đã tăng 40%.
Tuy nhiên, tôi không biết liệu mình có thể giữ nguyên trạng thái này sau khi rời khỏi Locralen hay không.
“… Không có nhiều cách để kiểm tra loại tiên dược đã qua xử lí này.” Kzekon,diễn giả của [Sự giao thoa giữa Y học và Phép thuật], đang độc thoại. Đây là bài giảng thứ ba và cũng là bài ới việc không thể tiêu thụ nó ở những thị trường khắt khe về an toàn thực phẩm. Hiện nay cgiảng cuối cùng mà tôi tham dự.
“Mọi phương pháp thử nghiệm đều không khả dụng, kể cả những quy trình lâm sàng. Điều này dẫn thúng tôi đang tiến hành thử nghiệm nó trên động vật…”
“Áaaaaaaaaaa—!”
Một tiếng hét làm giật mình toàn bộ khán phòng và toàn bộ sảnh, khiến người giảng viên ngừng nói và Allen, đang ngủ gật, choàng tỉnh.
“Gi-Giáo sư? Chuyện gì đang xảy ra thế?”
" Đi nào."
" Vâng!"
“ Áaaaaaaaaaaaaaaaa—!”
Tôi ra khỏi phòng, phát hiện ra nguồn gốc của nó là người phụ nữ đang đặt tay lên má ở sảnh tầng hai. Biểu cảm của cô ấy hệt như trong bức tranh “The Scream”.
“Áaaaaaaaaaaaaaaaah—!”
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?!”
Khi các pháp sư tụ tập lại trong trạng thái bịt tai, Locralen vội vã xuất hiện, cau mày trước tiếng la hét.
"Này cô!"
“Áaaaaaaaaaaaaaaaah—!”
"Ồn quá. Được rồi, dừng lại đi! Cô đang làm phiền mọi người đấy!”
“Áaaaaaaaaaaaaaaaah—!”
Không thể ngăn cô từ xa, anh thở dài, biết rõ rằng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lại gần cô.
“Hãy nói cho tôi biết cô đã thấy gì. Tại sao-"
“Áaaaaaaaaaaaaaaaah—!”
Người phụ nữ thậm chí không thèm nhìn hay nghe anh ta nói.
"Nhìn vào tôi này! Chỉ cần nói với tôi-"
Tôi nắm lấy cánh tay của anh ta ngay khi anh ta đang định chạm vào người phụ nữ ấy. Anh ta nghiêng đầu khó hiểu.
"Giáo sư?"
“Đừng chạm vào cô ấy.”
"Cái gì? Nhưng tại sao…"
Đứng yên, tôi quan sát cô ấy.
“Áaaaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—!”
“Áaaaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—!”
“Áaaaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—! Áaaaaaaaaaaaaaaa—!”
“…”
Cô ấy không có dấu hiệu ngừng lại, dù đã được một lúc rồi.
Các pháp sư đang theo dõi bắt đầu cảm thấy một nỗi sợ hãi nhất định dâng lên trong họ.
____________________________
Trans+ Edit: vietdat2005