Trans: vietdat2005
___________________________________
Chương 74: Sự cố (2)
Sophien thẫn thờ nhìn cây bút máy mắc kẹt giữa không trung. Cô được dạy rằng phép [Cầu lửa] thuộc nhánh công kích, [Khiên chắn] thuộc nhánh phòng thủ, và [Psychokinesis] là căn nguyên của cả hai nhánh ấy.
Ngoài ra, có một giới hạn nhất định đối với lõi mana của một người, vì vậy tài năng của một thuật sĩ ảnh hưởng rất nhiều đến tương lai của họ.
“…”
Sophien kéo cây bút máy về phía mình bằng [Psychokinesis].
Toàn bộ phòng học bị cuốn phăng đi trong tích tắc, còn mục tiêu thậm chí không hề nhúc nhích một li.
Sàn nhà nứt toác, trần nhà và các giá sách bị thổi bay.
Giữa đống đổ nát, Deculein vẫn bình tĩnh, không dao động, thậm chí không có dấu hiệu mệt mỏi. Anh vẫn giữ được phong thái quý tộc vốn có. Điều này đã kích thích Sophien.
"…Ngạc nhiên đấy."
Cô có một cảm quan nhạy bén, về thứ mà cô có thể đánh bại và thứ mà cô 'chưa' thể đánh bại.
[Psychokinesis] của Deculein là trường hợp thứ hai. Ban đầu cô cũng chẳng muốn thừa nhận đâu, nhưng giờ đã gần hết thời gian, cô không còn lựa chọn nào khác.
"Hai mươi phút đã trôi qua."
Hoàng đế nhìn Deculein, người đang quan sát cô. Đôi mắt xanh biếc như một viên pha lê chứa đầy bí ẩn.
“ Giờ ta đã hiểu tại sao ngươi lại tự tin như vậy rồi. Ta không thể đánh bại [Psychokinesis] của ngươi." Sophien cười toe toét.
Deculein trả lời, "Vậy chúng ta hãy bắt đầu từ căn bản ngay bây giờ."
"Vẫn còn thứ ngươi có thể dạy cho ta sao?"
"Đúng như vậy. Thần muốn truyền đạt cho người một kiến thức chỉ mình thần biết ”.
"Một kiến thức chỉ có mình ngươi biết?"
Trong khi trả lời cô, anh vẽ một vòng tròn ma thuật với hình dạng khác xa những vòng tròn ma thuật từ trước tới nay.
"... Thật đáng kinh ngạc."
Sophien chống tay lên cằm. Hơn cả vòng tròn ma thuật mà anh ta bày ra, cô thấy bản thân Deculein cũng thú vị không kém.
" Ta đã nhận xét và đánh giá ngươi qua các tài liệu nhận được. "
Sophien lấy ra tất cả các giấy tờ mà cơ quan tình báo gửi cho cô và thả cái phịch trước mặt anh.
"Không một kẻ nào nói đúng về ngươi cả."
“… Đó là tài liệu tuyệt mật, thưa Bệ hạ. Người không nên để lộ cho bất cứ ai". Anh cau mày khi thấy tệp tài liệu, nhưng Sophien thậm chí chẳng buồn quan tâm. Dù sao thì tất cả bọn chúng đều nhầm to.
"Mấy tên đó viết rằng tài năng của ngươi chỉ là hữu danh vô thực, một kẻ lừa bịp thiên hạ suốt bao năm qua. Nhưng Deculein trước mặt ta đây lại là một kẻ hoàn toàn khác." Hoàng đế nhìn anh chằm chằm, ánh mắt ẩn chứa nghi ngờ mãnh liệt.
“ Con người của ngươi quá nhiểu bí ẩn. Ngươi có chuyện không thể nói cho ai biết. Hay là ta sai?"
"Không. Bệ hạ nói đúng." Deculein xác nhận. Anh ấy không bao giờ nói dối.
Sophien hài lòng với điều đó. Vì anh không cố gắng lừa dối cô, anh xứng đáng được ở lại nơi này.
"Tốt. Một ngày nào đó, ta sẽ lôi những bí mật của ngươi ra ngoài ánh sáng. ”
“Nếu người tập trung trong các tiết học của tôi, thưa Bệ hạ, thời điểm đó sẽ không còn xa đâu.”
Deculein trả lời đầy mạnh mẽ. Sophien, cười cay đắng, cuối cùng nhìn vào vòng tròn ma thuật do Deculein vẽ ra.
“Đây là phép thuật mà thần muốn truyền lại cho người. Đó là một kiến thức từ thời cổ đại, một trong những nhánh của lý thuyết ma thuật được tái nghiên cứu và sử dụng trong thời kì hiện đại. "
“Hừ. Nó là gì?"
"Ngôn ngữ Rune."
“… Ngôn ngữ Rune?”
Sophien tròn mắt ngạc nhiên, nhưng Deculein vẫn tỏ ra bình tĩnh.
"Đúng vậy."
Ngay từ khi phá hủy những ghi chép của bản thân về Rune, anh đã có ý định dạy cho hoàng đế tất cả những gì anh học được về chúng để phá vỡ sự chán nản của cô và trao cho cô sức mạnh to lớn để đối đầu với trùm cuối trong tương lai.
"Ta nghe nói ngươi đã hủy hết những tài liệu nghiên cứu."
Cô cũng biết về Hội nghị chuyên đề của anh ta. Tai mắt của Hoàng gia luôn là nguồn cung cấp những tin tức như vậy nhanh nhất lục địa.
“Thần vẫn nhớ những gì đã được ghi chép. Tuy nhiên, sẽ không có ai biết về sự hiện diện của nó trong các tiết học của chúng ta ”.
Điều đó có thể xảy ra vì tại thời điểm này, Deculein là một giáo viên, còn Sophien là học viên.
Một phương pháp dạy thông qua lời nói và phép thuật.
“…”
Bất chợt, hoàng đế nhận ra ý đồ của anh. Một cảm xúc khác xuất hiện trong ánh mắt cô khi cô nhìn chằm chằm vào anh.
“ Tất cả 48 rune mà thần đã phân tích, thần sẽ dạy hết cho người . Nếu người thực hiện [Psychokinesis] của mình thông qua Rune, ngay cả thần cũng có thể bị đánh bại. "
Không có thuật sĩ nào trên thế giới có thể dễ dàng phá hủy nghiên cứu của họ, thậm chí còn hơn thế nếu đó là về ngôn ngữ rune. Loại kẻ điên nào có thể hoàn toàn chôn vùi một thứ như vậy, nếu không phải là một người thực sự muốn để lại dấu ấn của họ trên thế giới này như một nét chấm phá của sự điên rồ trong lịch sử?
"Giờ thì ta đã hiểu."
Sophien đã thông suốt ý Deculein.
Anh dường như đã kiên nhẫn chờ cô nói ra điều này.
"Ngươi muốn ta trở thành đệ tử của ngươi?"
Một con người đủ tài năng để tiếp nhận 'Rune' - thứ ma thuật mạnh mẽ cổ xưa, đủ tài năng để tiếp tục nghiên cứu của anh ấy và đưa nó lên một tầm cao mới.
"Phải." Deculein thẳng thắn gật đầu. Hoàng đế mỉm cười.
"Bệ hạ sẽ là đệ tử đầu tiên được tiếp cận với những hiểu biết của thần về Rune."
Ngay từ lần gặp đầu tiên, đó đã là mục đích chính của anh ấy.
"Thông quá việc giảng dạy, chúng ta cũng sẽ có nhiều cơ hội để hiểu thêm về nhau hơn."
"Tên khốn kiêu ngạo." Sophien bật cười. Cô ấy không thực sự bận tâm. Đúng hơn, cô thích sự táo bạo của anh ta.
"Được thôi. Ta không biết liệu nó có đi theo chiều hướng mà ngươi muốn hay không, nhưng ta sẽ thử. "
Deculein ngay lập tức tập hợp các kí tự Rune.
Cái cách anh vội vã như thể đã chờ đợi bấy lâu nay rất chân thật khiến cô thấy khá dễ thương.
* * *
… Sau 90 phút của tiết học, tôi bước ra khỏi phòng học.
"Công tước Yukline."
Khi tôi đang đi xuống hành lang của hoàng cung, tôi nghe thấy ai đó gọi tên mình. Quay lại, tôi thấy thái giám Jolang, một người đàn ông tóc vàng, nước da trắng, vóc người thấp bé và bộ râu dường như không thể dài thêm nữa.
"Tiết học với Bệ hạ đã kết thúc rồi chứ?"
Mặc dù là một chư thần của vương triều, cách ăn mặc giản dị của ông ta khiến ông ta có vẻ giống một người hầu hơn.
Tôi biết ông ta là ai. Ông là một chư thần có tên tuổi, người đóng một vai trò quan trọng trong bộ máy nhà nước. Ông cũng là chủ nhân của nhiệm vụ ' Chiếc gương của quỷ,' gọi là "Bóng tối dưới hoàng cung."
"Rồi."
"Vậy thì, có điều ta cần nói với cậu."
"Về những gì ẩn giấu bên dưới hoàng cung?"
“…” Jolang trông có vẻ ngạc nhiên, nhưng anh ấy nhanh chóng loại bỏ mọi cảm xúc trên khuôn mặt khi ngước nhìn tôi lần nữa.
"Đúng rồi. Theo ta. Đây không phải là nơi thích hợp để thảo luận về nó."
Tôi đi theo Jolang qua các hành lang của hoàng cung, đi qua hàng trăm căn phòng cho đến khi Jolang bước vào một trong số chúng.
Đó là một căn phòng trống trải, không mùi.
"Nó hoàn hảo cho một cuộc hẹn bí mật."
“Haha. Đúng vậy. Đó là mục đích của căn phòng này ngay từ đầu. ”
"Thái giám cũng hẹn hò sao?"
“...Thì cũng còn tùy thời điểm. Dù sao đi nữa, Deculein. Hãy để ta giải thích những gì nằm trong bóng tối của hoàng cung ”.
Tôi đã biết câu chuyện đằng sau nó.
Bóng tối dưới cấu trúc hoành tráng này là sản phẩm của quỷ.
Chính xác mà nói, không ai biết liệu nó có phải là ma quỷ tự nhiên hay không. Dù sao, tấm gương đó cũng phản chiếu phía bên kia của thế giới này.
Không có vấn đề gì nếu nó chỉ phản chiếu. Tuy nhiên, nó cũng từ từ tạo ra một lối đi, và đến thời điểm này, đã rất lâu rồi kể từ khi nó lấn đến tầng hầm.
“… Vì vậy, ta đang tập hợp người để dọn dẹp tầng hầm. Bệ hạ đặt niềm tin vào Công tước nhà Yukline… ”
"Được rồi."
Tôi không hỏi nhiều.
Tôi không cần phải hỏi. Đây là một nhiệm vụ mà tôi đã hoàn thành khi thử nghiệm trò chơi.
"Tuy nhiên, tôi có một điều kiện."
"Nó là gì?"
"Julie sẽ không được tham gia."
Jolang nhướng mày và nhanh chóng cười nhẹ.
“… Đó có phải là một dạng tình yêu của nhím không?”
Jolang có thể chỉ nói nó như một trò đùa hoặc một nhận xét châm biếm, nhưng câu nói đó cứa vào tâm trí tôi một cách mãnh liệt.
Tình yêu của nhím.
Hai chú nhím đang run rẩy vì lạnh tiến lại gần nhau để chia sẻ nhiệt độ cơ thể. Cố gắng sống sót qua mùa đông, chúng âu yếm nhau gần nhất có thể, nhưng cuối cùng, chúng nhận ra.
Càng ở gần nhau, gai nhọn càng khiến chúng bị thương.
"Đó chỉ là đùa thôi."
Hiểu nhầm vẻ mặt cứng đờ của tôi, Jolang nhanh chóng thay đổi lời nói.
"… Không sao. Cứ nhớ những gì tôi vừa nói ”.
" Được. Ta sẽ giải thích điều đó một cách ổn nhất có thể với Hiệp sĩ Julie. "
Tôi gật đầu và bỏ đi. Đầu tôi tràn ngập những suy nghĩ phức tạp, và tôi đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng khi dạy ngôn ngữ rune cho Sophien, nhưng tôi vẫn còn một nơi cần đến trong lịch trình hôm nay.
Nhà đấu giá Haylech.
* * *
Là thành phố giàu có nhất đế chế, Haylech là trung tâm tạo xử hướng cho tất cả các loại hàng hóa, từ kho báu quý hiếm, trang sức lộng lẫy đến những bức hoạ tuyệt đẹp.
Arlos nhắm mắt lại khi cô đắm mình dưới ánh nắng lóng lánh như vàng của Haylech. Một sức sống khác với ở Tàn tro tràn ngập khắp các con phố của khu vực giàu có này.
Một chiếc lá nhỏ rơi trên vai khi cô bước đi, và một giọng nói phát ra từ đó.
—Arlos.
Đôi mắt cô ấy mở to.
—Đây là Zukaken.
Zukaken có mối quan hệ hợp tác với Altar, giống như Arlos. Tuy nhiên, đồng thời, hắn cũng là một trong Lục Mãng Xà.
"Tôi đã bảo rằng tôi sẽ không tham gia rồi mà."
“Nhiệm vụ lần này là bắt cóc, không phải ám sát. Ngoài ra, kế hoạch rất đơn giản. Tôi chỉ cần cô và Gerek. Không có rủi ro liên quan. "
“… Gerek sẽ không thể giúp ngươi quá nhiều đâu. Hắn sẽ mất đi lý trí khi nói đến Deculein. Hắn không hợp với tính khí thận trọng của ngươi đâu ”.
Zukaken từ thế giới ngầm phải tính thật kĩ.
Anh ta đã phải nghĩ ra một chiến thuật chứ đáo kể từ lúc Hội bàn thờ treo thưởng 30 triệu Elnes cho việc bắt giữ Deculein.
Để so sánh thì, Gerek giống một kẻ tâm thần mắc chứng Rối loạn nhân cách hơn.
— Cô quên là Deculein đã một mình đấu ngang cơ với Rohakan rồi ? Chỉ điều đó thôi đã khiến khả năng làm nhiệm vụ này khó lên gấp bội rồi. Gã điên đó là bắt buộc cần thiết.
"Nếu mục tiêu là giết Deculein thì, Gerek sẽ làm miễn phí."
—Tôi nhắc lại, nhiệm vụ này là bắt cóc, không phải ám sát.
Vừa đi vừa trò chuyện, cô đến nhà đấu giá của Haylech. Cô nhìn lên tấm biển có ghi [Klein].
"Tôi cúp máy đây."
— Hội Thiên đàn đã thêm ' Viên đá mana của sự hủy diệt' như một phần của tiền thưởng, và tôi sẵn sàng chia cho cô 15% trong số đó. Tôi chỉ mượn một con rối của cô và Gerek thôi.
“…”
Với việc 'Viên đá mana của sự hủy diệt' được thêm vào cuộc đàm phán của họ, cô ấy trở nên hơi tham lam.
Zukaken đã nắm lấy sơ hở đó.
— Cô chỉ cần cho ta mượn con rối thôi. Ở phía bên phải của con đường, cô sẽ thấy một người đàn ông trung niên tóc đỏ đang hút thuốc.
Arlos nhìn theo hướng đã định, tìm thấy một người lái xe mặc vest và làm theo những gì thông báo.
- Ông ta là 'Jeff.', lái xe của Deculein. Chúng tôi sẽ bắt cóc anh ta, và cô sẽ dùng con rối đó để thay thế.
"Deculein thừa sức nhận ra mấy con rối của tôi đấy, đồ đần."
Anh là người đầu tiên nhìn thấu được phép thuật của cô.
Tất nhiên, nhờ gợi ý mà anh ta nói cho cô, những con rối của cô không còn để lại tro nữa.
—Deculein không chú ý nhiều đến những người hầu của mình vì anh ta coi họ như công cụ. Nó sẽ ổn thôi. Tôi có thể đảm bảo với cô điều đó.
Cô ấy không trả lời.
—Chúng ta đang nói về một viên đá mana có chất lượng cao nhất ở đây, Arlos. Một viên đá quý tương đương với một viên kim cương mà con người vẫn chưa chạm vào hay vấy bẩn nó. Bạn không muốn nó sao?
“…”
—Tôi ước tính riêng giá trị của viên đá mana mà họ cung cấp đã là 100 triệu Elnes. Tôi sẽ cho cô 15% trong số đó. 15%.
Sau một lúc suy nghĩ, cô ấy trả lời, "20%."
─…
Zukaken im lặng. Dù thế nào thì Arlos cũng không có gì để mất.
Cô có mối thù riêng với Deculein, nhưng cô không muốn biến cả gia tộc Yukline thành kẻ thù của mình.
-Chết tiệt. Thỏa thuận. Tôi, Kẻ thống trị thế giới ngầm Zukaken, hứa sẽ thưởng 20% cho quý cô hám tiền Arlos.
“Tuyệt vời, nhưng đừng nóng vội.”
—Cơ hội không đến lần hai. Hôm nay là tốt nhất.
Arlos gật đầu. Sau đó, cô ấy vào trong [Klein].
"Cảm phiền cho tôi xem ID của quý cô."
"Nó đây."
"Vâng. Solette. Đã xác nhận."
Có rất nhiều người trong [Klein], nhà đấu giá của Haylech. Hầu hết họ đều ăn mặc xa hoa, dường như đang cố gắng phô trương đẳng cấp quý tộc của họ. Họ có lẽ đang nhắm tới 'Chiếc nhẫn bị phân mảnh của Homeren' giống như cô ấy.
Nhưng cô không có ý định giao nó cho bất kỳ ai.
… 2 giờ sau.
“Chúc mừng bạn đã thắng thầu cho Chiếc nhẫn bị phân mảnh của Homeren, Solette. Chủ nhân của món hàng đang đợi ở đây. ”
Arlos gật đầu, được nhân viên hướng dẫn vào hậu trường nhà đấu giá sau khi hoàn thành mục tiêu.
Chủ nhân đang đứng quay lưng giữa hậu trường. Không hiểu sao cô lại nghĩ hình bóng đó rất quen thuộc.
"Những người đấu giá thành công đã đến." Cô nhân viên nói.
Khi anh nhìn lại, danh tính của anh khiến cô ngạc nhiên, nhưng cô không để lộ ra ngoài.
Deculein.
Anh nhìn cô quay lưng về phía mặt trời, tạo nên một khung cảnh khá chói mắt.
“Chúc mừng cô đã thắng thầu.” Anh ta nói, cầm một đồ vật trong một tay.
Arlos bình tĩnh tiếp cận. Cô không có gì phải lo lắng. Deculein không biết hình dạng thật của cô ấy.
"Cảm ơn anh."
"Tên của cô là Solette?"
Arlos gật đầu. Khi nhìn cô, anh mỉm cười.
Cử chỉ đó đối với cô đã quá quen thuộc. Cánh đàn ông luôn bất giác mỉm cười bất cứ khi nào họ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô ấy.
Tuy nhiên, cô ấy vẫn có chút gượng gạo vì người mà cô ấy trò chuyện không chỉ là một người bình thường.
“Đây là chiếc nhẫn bị phân mảnh của Homeren. Quả là một trao đổi có lời."
"Đúng vậy."
Khi cô nhận được món đồ trị giá 20 triệu Elnes của mình, Deculein nhìn qua sau lưng cô với ánh mắt ngạc nhiên.
“… Sylvia?”
"Vâng."
Arlos cũng nhận ra cô ấy hơi muộn.
Đó thực sự là Sylvia, con gái của gia tộc Iliade.
“… 'Chiếc trâm bí ngô của Loterin.' Có phải em đã mua nó không? ”
"Vâng. Với số tiền tiêu vặt mà em đã tiết kiệm được từ trước đến nay ”.
"Em nên chăm chỉ ôn tập cho kì thi cuối cùng thì hơn?"
"Không sao đâu."
Arlos quan sát cuộc hội thoại kỳ lạ trong giây lát. Deculein trông có vẻ bối rối, Sylvia thì vô cảm, nhưng cô ấy lại toả ra một thứ ánh sáng kỳ lạ.
"Tôi sẽ rời khỏi đây."
Arlos đi ra ngoài.
— Cái trâm cài này thực sự rất đẹp.
-…
-Giáo sư. Thầy đã ăn tối chưa?
-Thầy rồi.
-Ồ.
Sylvia ấy nghĩ sẽ tốt hơn nếu cô ấy kéo thời gian…
* * *
Sau cuộc đấu giá, tôi lên xe.
"Đi an toàn nhé thầy."
Sylvia cúi chào bên ngoài cửa sổ, mái tóc được trang trí bằng [Trâm cài áo bí ngô của Loterin]. Cô ấy ở lại hậu trường với tôi gần 30 phút.
"Cảm ơn. Cây trâm hợp với em lắm ”.
"A."
Má của Sylvia phồng lên khi tôi đóng cửa sổ.
"Quay lại tòa tháp."
"Vâng."
Người lái xe hôm nay là Jeff.
Chiếc xe lùi ra khỏi chỗ đậu. Như thường lệ, tôi dựa lưng vào ghế và lôi ra một luận án.
[Luận văn của Solda Drent: chuyển động quay của Trái đất]
Đây là luận văn mà thuật sĩ được xếp hạng Solda - Drent đã yêu cầu sửa chữa trong buổi tư vấn nghề nghiệp vào tuần trước.
Những tiêu chuẩn của tôi cao đến nỗi tôi không đơn thuần chấp nhận bất cứ ai.
—Tôi muốn trở thành trợ lý của Giáo sư Deculein!
Drent đồng ý nộp đơn theo lệnh của tôi. Cậu ấy dường như đã suy ngẫm về bản thân rất nhiều, vì vậy tôi coi đó như một phần của giao ước.
[Trục quay của [Chuyển động quay của Trái đất] phải được thiết lập theo cách này, trong trường hợp vai trò chính của nó là…]
"Thật vô dụng."
Tôi cười lớn ngày khi đọc đoạn văn đầu tiên, phát hiện ra một ý ngớ ngẩn ngay từ đầu bài luận.
"Quá ngây thơ."
Dòng chảy của mạch, các nút thắt và các liên kết của nó bị lỏng lẻo. Đó là vì bản thân hiệu ứng của [Chuyển động quay của Trái đất] quá khó.
“Khả năng của cậu còn quá non nớt để đạt được mục tiêu mình muốn ”.
Tôi tiếp tục đọc luận án của cậu ta.
“ Khá là kì lạ khi cậu tự dấn mình vào chỗ của ta, nhưng có vẻ…”
Tuy nhiên, ý tưởng của cậu ấy dùng cho luận án của mình không tệ như cách cậu ấy thực hiện nó, vì vậy cậu ta vẫn có thể phát triển tốt hơn thế này.
“… Cậu cần phải được dạy dỗ lại đấy.”
Thành thật mà nói, cậu ấy có quá nhiều tài năng để phải làm việc dưới quyền Deculein…
*****
Arlos đang lái chiếc xe của Deculein.
Zukaken đã bắt cóc Jeff theo kế hoạch và thay thế bằng con rối với linh hồn của cô.
“…”
Cô nhìn Deculein trong gương chiếu hậu, người đang đọc một số tài liệu. Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy những gì được viết trên đó.
'Với khoảng cách này, kẻ đó sẽ không thể để ý đến mình.'
Arlos thở phào nhẹ nhõm.
Những con rối của cô không khác gì con người.
Hơn nữa, cô ra dáng tài xế của anh một cách hoàn hảo. Kết hợp điều đó với thông tin rằng hắn ta không quan tâm đến những người hầu của mình, cô nghĩ rằng anh ta sẽ không bao giờ nhận ra.
Tuy nhiên…
“Thật vô dụng,” Deculein nói.
Trái tim của Arlos đập mạnh. Theo bản năng, cô nắm chặt tay lái của chiếc xe.
Ý của hắn là gì khi nói vô dụng?
Arlos nhìn Deculein trong gương chiếu hậu, và anh tiếp tục một cách bình thản.
"Quá ngây thơ."
Arlos nghiến răng.
“Khả năng của cậu còn quá non nớt để đạt được mục tiêu mình muốn”.
Cô ấy chắc chắn rằng…
Hắn đã nhìn thấu con rối của cô.
Đối với Arlos, chính việc này là một sự sỉ nhục, và cũng là một dấu hỏi lớn.
Thế quái nào chuyện này lại xảy ra? Có phép thuật nào có thể giúp nhận diện con rối của cô ấy ngay lập tức không?
'Kế hoạch đã thất bại.'
Arlos cố gắng truyền tin cho Zukaken, nhưng có điều gì đó không ổn. Cô cảm thấy khó chịu lạ thường.
Mặc dù đã nhận ra, nhưng tại sao Deculein không tỏ thái độ thù địch? Hắn đã thể hiện sự kích động tột độ của mình trong rào cản của cô ấy khi đó. Hay lúc này hắn chỉ đang nói chuyện với chính mình?
"Khá là kì lạ khi tự dấn mình vào chỗ của ta, nhưng có vẻ cậu cần phải được dạy dỗ lại đấy."
Dạy dỗ?
Khi cô đang cân nhắc về điều đó, giọng điệu kiêu ngạo của hắn khiến cô cắn chặt môi dưới.
Cuối cùng cô đã hiểu ra.
Cô không biết liệu có kẻ phản bội trong số họ đã tiết lộ hay không, nhưng bây giờ chuyện đó chẳng còn là vấn đề nữa. Deculein đã hoàn toàn lường trước được hoạt động của họ và thậm chí có thể đã biết ai là kẻ giật dây, chủ động khích tướng hắn.
Hắn đã chờ đợi cuộc gặp này rất lâu trước khi họ lên kế hoạch.
Arlos thở gấp gáp, nhưng cô ấy sớm bình tĩnh lại. Dù sao thì cô ấy cũng có thể dễ dàng thoát ra khỏi con rối của mình.
'Zukaken. Nếu Deculein cứ lẳng lặng đi cùng tôi thế này… Phần còn lại của anh hết đấy. '
.
.
.
Ngồi trong hang riết rồi cũng quen.
Sắp cumback rồi, mọi người chịu khó nhé ლ(・﹏・ლ)
ʕಠ_ಠʔ