The Villain Wants to Live

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1325

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

WN - Chương 75 : Sự cố (3)

Trans: vietdat2005

Editor: Deux

______________________

Chương 75: Sự cố (3)

“…”

Nói vu vơ vài câu xong, tôi lại tiếp tục ngồi sửa đổi phần luận án trong tay. 

[Chậc, vẫn còn rất nhiều phần sai và kém hiệu quả. Ý tưởng thì đúng là vẫn còn đây, nhưng mà…]

Drent đã gặp phải một sự cố đáng tiếc trong lần bảo vệ luận án đầu tiên, nhưng đối với Deculein nguyên bản, thì cậu ta là một người tài năng đến mức hắn không thể nào mơ tưởng tới việc mời chào cậu ta. 

Điều đó khiến tôi nhất thời có một tâm trạng vui vẻ ngoài ý muốn, đến mức tôi vô thức tự độc thoại nãy giờ.

Chuyện này thật sự, chẳng giống tôi chút nào… à không. 

Tôi thậm chí còn chẳng biết tôi là ai vào thời điểm này nữa. 

“… Hừm.”

Deculein có một tính cách rất độc đoán. Đối thủ càng giỏi, thì hắn càng muốn họ phải nghiêng mình trước hắn ta. Do đó, khi một thiên tài như Drent lại chịu về dưới trướng của tôi, thì lòng tôi có cảm giác rộn ràng vui tươi khó tả vậy. 

Tuy nhiên, niềm vui đó nhanh chóng bị thay thế bởi một thứ hoàn toàn khác.

Đặc tính 《Thiết Nhân》 của tôi khiến các giác quan của tôi nhạy bén quá mức cần thiết, nhờ có nó mà tôi tình cờ biết được bí mật của Allen vào vụ tai nạn tàu hoả lần trước. Chính những giác quan đó giờ cũng tạo ra một cảm giác tương tự ở một góc trong tâm trí tôi.

Người cầm vô lăng…

Không phải là Jeff. 

“…" Nói thật, nếu tí nữa mà không có điều gì xảy ra thì tôi đi đầu xuống đất.

Tuy nhiên, tôi đã ráng kiềm chế lại để bản thân không hành động hấp tấp, làm thế thì không được hay cho lắm.

Nhìn quanh nội thất của chiếc xe, tôi không tìm thấy bất cứ mối nguy hiểm nào với 《Phản Diện Chi Mệnh》 đúng như tôi mong đợi. Rốt cuộc, nếu có thứ gì đó khiến tôi gặp nguy hiểm nếu bước lên chiếc xe này, thì radar đã nắm được và báo tôi từ đời nào rồi. 

Tuy nhiên, khả năng này có một điểm yếu.

《Phản Diện Chi Mệnh》 chỉ có thể tránh death flag đang chờ sẵn tôi thôi, chứ không cảnh báo tất cả các mối nguy hiểm có thể xảy ra. 

Tôi nhẹ nhàng mở cửa sổ ra, quan sát mọi thứ ở ngoài cửa sổ. 

Cảnh vật lướt qua không có gì khác thường, nhưng một cơn gió bất ngờ ập đến, khiến mọi thứ xung quanh nhanh chóng bị nuốt chửng bởi một màu đỏ tươi, bao phủ toàn bộ con đường.

Ngoài mắt tôi trải dài một vùng vô hồn âm u, trong mắt tôi thì đầy một lũ cô hồn âm binh. Khả năng thoát ra không gian là vô cùng thấp (ít nhất còn cao hơn viễn cảnh MU lên lại C1). Vậy nên, nơi an toàn nhất hiện nay chính là bên trong chiếc xe này.

Ngay lúc tôi vừa nhận thức được tình hình bất ổn của hiện tại, một thông báo đột ngột hiện lên.

【Nhiệm vụ bất ngờ: Gặp mặt】

◆ Đơn vị tiền tệ: +1

Một nhiệm vụ đã được đưa ra. 

"Một cuộc gặp mặt, nhỉ."

Trong vô thức, tôi nở một nụ cười.

Tôi thực sự không biết gã nào lại đi sắp xếp một cuộc gặp đầy mùi bất ổn như này. 

“… Nhưng ta sẽ coi đó như một lời mời.”

Cơ mà kệ đi, điều đó sẽ thuận tiện hơn cho tôi thôi. 

Tôi nhìn người đang ngồi trên ghế lái thông qua gương chiếu hậu. Giao tiếp bằng mắt với tôi, kẻ đó siết chặt lấy tay lái.

Những giọt mồ hôi lấm tấm hiện ra trên trán của đối phương khi tôi nhìn chằm chằm vào họ, bộ tôi có từng dọa giết cả gia đình nhà người ta rồi à? 

"Đừng lo. Ta sẽ không làm điều gì thiếu tinh tế đâu. Dù sao thì, ngươi còn chẳng phải là 'hàng thật', phải không?"

Kẻ ngồi trước vẫn chẳng lời. Thời gian thì vẫn còn kha khá.

Thế là tôi lại tiếp tục công cuộc cắm cúi sửa đổi luận án của mình.

* * *

Vroom—

Gerek trừng mắt nhìn chiếc xe của Deculein đang dần tiếp cận từ xa. Đáng lẽ hắn phải áp sát và theo dõi đối tượng từ một khoảng cách hợp lý, nhưng hắn thấy điều đó thật khó chịu, vì hắn ta hiện đang tràn đầy sát khí đối với mục tiêu của họ, hắn mà lại gần thì Deculein sẽ nhận ra ngay. 

"Tại sao tôi lại không thể giết hắn được chứ?" Gerek hỏi.

Arlos, quan sát xe từ xa, bình tĩnh trả lời. "Là Gerek, phải không?"

"Phải. Là Gerek đây. Bây giờ tôi cũng giống như cô, Arlos. Chỉ là một 'con rối'. "

Cô chỉ đơn thuần đạp ga mà không trả lời.

Con rối đang lái xe của Deculein là một bán rối do nó đã được cấy ghép khoảng 7% linh hồn của cô vào trong. 

Nếu phải nói rõ ra, thì nó thiếu đi trí tuệ, và ý thức của bản thân còn rất mơ hồ. Tuy nhiên, những gì nó nhìn thấy, nghe và cảm nhận sẽ được truyền tải đầy đủ đến chính người điều khiển, cho phép nó hoạt động như một người bình thường.

Đó là cách duy nhất để làm cho phép thuật của cô hoạt động một cách hoàn hảo.

Trên thực tế, một con rối biết mình là một con rối sẽ không thể chuyển động một cách sinh động được. Chính xác hơn, nó sẽ không có ý chí để làm bất cứ điều gì. Nó không thực hiện đúng nhiệm vụ của mình và đôi khi còn từ chối nhận lệnh.

Tuy nhiên, vì 《Chuyển giao linh hồn》 áp dụng hình phạt cực kỳ cao cho việc cấy ghép hoàn toàn linh hồn của một người vào một con rối, cô ấy đã phát triển một phương pháp thay thế một cách hết sức cẩn thận.

“Con rối của cô có chết ngay khi linh hồn của cô quay trở lại bản thể không? ”

"Dạng vậy đấy."

"Tàn nhẫn ghê. Bộ cô không có nhân tính à?”

"Tôi chỉ là đang hy sinh cần thiết mà thôi." Cô chỉ biết cười khổ.

Hắn liếc nhìn cô.

"Hy sinh gì cơ?"

“Tôi không biết tôi của hiện tại là tôi hay cũng chỉ là một con rối nữa.”

“…”

Gerek mở to mắt.

Ngay cả cô ấy, được cho là cơ thể chính, cũng có thể chỉ là 'một phần linh hồn' được trao cho bởi Arlos thật, người đang giấu bản thân ở đâu đó.

Ký ức của cô ấy cũng có thể chỉ là một thứ giả tạo mà cơ thể chính đã thao túng và thấm nhuần vào trong cô ấy.

Cô ấy là chủ nhân của một con rối hoàn hảo mặc dù cô ấy là một con người không hoàn hảo. Vì con rối hoàn hảo là một con người, Arlos sẽ sống cả đời với sự nghi ngờ rằng cô ấy cũng có thể là một con rối.

"Hì, điều đó là thứ mà muội thích ở tỷ tỷ đó." Gerek đột nhiên nở một nụ cười. 

Với từ 'Tỷ' được thốt ra từ cái miệng rất chi là không hợp để nói từ đó, Arlos hơi cau mày. “… Chị đã bảo là em không được ra đây rồi mà nhỉ?”

"Tỷ ơi☆~"

Gerek cười toe toét và chạy đến chỗ Arlos. Cô huých và đẩy tên to xác đã shift gear sang nhân cách muốn làm em gái cô.

“Tỷ tỷ yêu quý☆~ Muội yêu tỷ nhiều lắm☆~”

“Đừng có bám lấy tay nữa, bà đây đang lái!" 

Điều may mắn nhất của hắn là đã có được khuôn mặt khiến bao cô em ngây ngất như anh trai 5tr.

Chứ người đã xấu mà còn có tính bê đê bám víu như này, cô đã cho ngay một nhát để kết thúc cuộc đời của cái thứ quái thai lai quái vật này rồi. 

"Tỷ ơiiiiii~"

"Ồn ào quá, Zelin!"

Trong tất cả các nhân cách của Gerek, em ấy lại là người dễ xử lý nhất.

“Nhưng, tỷ tỷ à, muội không nghĩ mình có thể chịu đựng được điều này lâu hơn nữa. Muội muốn giết Deculein nhiều như ca ca của mình. Tỷ… đã biết chuyện bọn muội đã chết như thế nào rồi mà, nhỉ?”

“Chị đây không có bị già trước tuổi đâu, nhắc hoài nhắc mãi cái vụ đó thì chị cũng thuộc làu làu luôn rồi.”

Trước câu trả lời của cô, lông mày của Zelin nhíu lại.

“Hứmmmm. Tên ca ca ngốc xít đó, ổng dám ăn cắp tất cả mọi thứ luôn. Muội mới là người đã nghĩ ra tất cả các chủ đề để chúng ta có thể trò chuyện, nhưng huynh ấy lại tiết lộ cho bằng hết…”

Đang càu nhàu, Zelin đột nhiên cúi đầu xuống và nắm lấy gấu quần của em. Ngay sau đó, em ấy lại hỏi với một giọng thấp hơn.

"... Tỷ à."

"Gì nữa?"

"Muội là thật, phải không?"

Arlos quay lại nhìn em ấy.

"Chà…"

Cô ấy là một nghệ sĩ múa rối và là một bậc thầy về linh hồn.

Không phải ngẫu nhiên mà cô lại đi hợp tác với Derek… Dù cô không ngày nào là không thể ngừng khẩu nghiệp với hắn. 

"Đừng có cố gắng tìm kiếm câu trả lời cho điều đó, hư người đấy."

Chứng đa nhân cách của Gerek, có thể chỉ là kết quả của một căn bệnh tâm thần, có thể chỉ là 'một phần linh hồn' mà cơ thể của chính của anh ta đã nhận lấy phần quà tặng đó. 

"Em sẽ ổn nếu em không nghĩ về nó một cách quá thâm sâu làm chi."

Đặc tính muôn hình đa dạng đó là cơ sở tạo nên chính hắn ta như hiện giờ. 

Sống một cuộc đời không biết thật giả, và đôi khi, như có một chiếc mỏ neo trong tim, hắn kéo mọi cảm xúc của mình xuống vực thẳm u ám.

“Mọi thứ trên thế giới đều như vậy cả. Nếu em không bao giờ suy nghĩ quá sâu về bất cứ điều gì, em sẽ luôn vui tươi. Cứ tin vào sự kiên định của bản ngã trong em và sống thật vui vẻ là được."

“… Tỷ à☆~”

Zelin phấn khích nhào bổ tới ôm, nhưng Arlos ngay lập tức dùng một phát cùi chỏ thúc một cú mạnh vào má của mục tiêu đang tiếp cận. 

"Anh mà làm thế nữa thì cả gia đình anh gãy cột sống tập thể đó, Gerek."

“Chậc, làm sao mà cô biết được hay vậy?"

Kỹ năng diễn xuất của Zelin rất xuất sắc, nhưng Gerek thì lại giống như mấy con zombie trong Cù Lao Xác Sống. 

Cô tặc lưỡi.

"Nghiêm túc dùm cái, tôi không có dư thời gian để xem anh mở rạp xiếc tại đây đâu."

Vào lúc đó, cô nghe thấy giọng nói của Deculein qua tai của con rối.

– "Một cuộc gặp mặt, nhỉ… Nhưng ta sẽ coi đó như một lời mời."

Tim cô nhất thời trễ một nhịp. 

Cái trực giác của tay giáo sư này thật đáng nể, cô đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất : nếu như hắn phát hiện kẻ ngồi lái là búp bê, Gerek sẽ buộc phải gank sớm.

Và thế thì càng tệ hơn nữa.

“Deculein coi cuộc gặp gỡ này như một lời mời. Hắn rất tự tin.”

"Có thật không? Thế thì thú vị rồi đấy. Rốt cuộc, hắn đã đấu hoà với cả Rohakan. Đến tôi cũng chẳng mong giết được lão đó. Hắn mạnh lên từ khi nào vậy?”

Không lâu sau, cơ thể Arlos run lên khi cô nghe Deculein nói điều gì đó quan trọng.

– "Đừng lo. Ta sẽ không làm điều gì thiếu tinh tế đâu. Dù sao thì, ngươi còn chẳng phải là 'hàng thật', phải không?"

Tất nhiên, hắn có thể chỉ là đang nói thế vì hắn biết kẻ trước mặt hắn chỉ là một con rối không hơn không kém. 

Nhưng mà… lỡ như… 

Deculein đang nói về 'chân thể' của cô ấy… 

"Sao vậy, Arlos?"

"… Không, không có gì đâu."

Không thể nào. Chỉ có Chúa, hoặc là mấy bọn bán linh hồn mình cho NFT mới có thể nhìn thấu và xác thực được linh hồn mà thôi.

"Chúng ta gần đến nơi rồi. "

Điểm đến của họ đã lọt vào tầm mắt, đó là một bãi đất trống cách xa kinh thành. Tầng hầm của nó trống rỗng với lý do là đang được phát triển.

"À hú~ Tôi đã rất mong chờ vào điều này đấy!"

"Trong đống tính cách trời ơi đất hỡi của anh có cả mấy con thú à?"

“Tất nhiên rồi! Cái con mà tôi nuôi từ nhỏ đấy, nó ở trong đây rồi. Trong đống này có cả một tay cao bồi thiện nghệ bách phát bách trúng mang trên mình khẩu shotgun luôn đó! Heck yeah babe!"

 Cười khà, Gerek gầm lên như một con hổ đích thực. 

* * *

Chiếc xe chuyển động chậm dần đều. Cao ốc cùng ánh đèn đường dần khuất dạng sau lưng chiếc xe. Chiếc xe dừng lại ở một tầng hầm trống trải. 

Bóng tối bao trùm không gian vô định trải dài ngoài cửa sổ.

Họ dừng lại ở giữa bãi đỗ xe.

Deculein nhìn vào ghế lái, phát hiện ra 'Jeff' đã biến thành ma-nơ-canh.

Có phải là Arlos không?

Anh lại nhìn ra ngoài cửa sổ, không gặp vấn đề gì khi nhìn xung quanh nhờ vào 《Phản Diện Chi Mệnh》.

“…”

Deculein bước ra khỏi xe, thấy mình đang ở trong một bãi đậu xe ngầm.

Cộp— Cộp— Cộp — Cộp —

Tiếng bước chân vang vọng.

"Rất vui được gặp anh."

Một giọng nói phát ra từ bên phải của anh ta.

Không cảnh giác quan nhiều, anh hướng mắt mình về phía tiếng nói.

“Đã lâu rồi nhỉ~”

Ngay sau đó, một người đàn ông mặc áo choàng đen tuyền tựa màn đêm xuất hiện. Deculein nhận dạng ra anh ta ngay khi vừa nhìn thấy khuôn mặt của hắn. 

Zukaken.

Anh ta là một nhân vật được đặt tên trong thế giới ngầm.

“Oh, dừng lại nào anh bạn. Ý của tôi là đừng đến gần hơn nữa, được không? ”

Tiến lên một bước, anh ta lập tức phản ứng và xua tay. Đúng là một cử chỉ kỳ quặc.

“Đừng di chuyển nhiều hơn thế. Tốt, chỉ cần đứng yên đó thôi là được. ”

Deculein quan sát anh ta qua lăng kính.

──《Kẻ thống trị》──

◆ Xếp Hạng: 『Độc nhất』

◆ Mô tả:

- Một nhân vật chính trị.

- Thông qua sự thoả thuận, anh ta có thể bắt chước các 『Đặc Tính』 của người khác. (Tuy nhiên, nó bị giới hạn ở các 『Đặc Tính』 có xếp hạng thấp hơn 『Độc Nhất』 và không được có bất cứ hành vi bạo lực trong quá trình thỏa thuận.)

──────

Là người duy nhất trong số 『Lục Mãng Xà』 sử dụng thế giới ngầm làm căn cứ của mình, anh ta là một Người được đặt tên khá đặc biệt.

Thế giới vẫn nằm trong tầm kiểm soát của đế quốc nên rủi ro là rất cao, nhưng anh ta từ lâu đã củng cố ảnh hưởng và địa vị của mình bằng tất cả các loại hối lộ, với biệt danh là 『Kẻ thống trị』.

“Nào nào, sao trông anh lại nghiêm túc thế? Bộ mới có gì vui hả?" 

Anh ta mặc một bộ trang phục quý tộc, đi kèm với một chiếc áo đuôi tôm. Vuốt mái tóc dài màu tím sang bên phải, anh ta tiếp tục.

"Là thế này, tôi 'mời' anh đến đây là muốn đề nghị với anh một thỏa thuận trong hòa bình."

Deculein lặng lẽ lắng nghe những gì anh ta phải nói. Dù sao thì 'cuộc gặp gỡ' này cũng là một nhánh phụ của nhiệm vụ chính.

"『Tế Đàn』muốn có rune của anh."

“…”

“Xin hãy đưa cho tôi lời giải thích về rune mà anh biết. Sau khi xác minh tính xác thực của nó, họ sẽ chia giải thưởng đối với 'đầu' của anh ra làm hai và chia một nửa sang cho anh. Anh sẽ nhận được ít nhất là 100 triệu. Thế, anh nghĩ sao?"

Zukaken cười toe toét, hỏi ý kiến của Deculein. Một người đàn ông mặc áo choàng đã xuất hiện bên cạnh của anh ta.

"Ngươi quá kiêu ngạo rồi đấy.” Deculein trả lời.

“… Chậc.”

Chậc lưỡi, anh vò và lắc quả đầu Florentino dài suôn mượt của mình qua lại, thể hiện sự tức giận nhàn nhạt của bản thân, sau đó lại nhìn lên Deculein. 

"Tôi hiểu anh mà. Đó là lý do tại sao tôi muốn giải quyết chuyện này một cách hòa bình. Tôi không cần anh phải giao ra tất cả các kiến thức về rune. Nếu anh muốn, tôi sẽ sử dụng 《Phép sở hữu》 trên rune của anh. Bằng cách đó, chỉ những người cao cấp hơn của 『Tế Đàn』 mới có thể nhìn thấy chúng. Vì mục đích đó, một Ma Thuật Sư sẽ đi cùng— ”

"Zukaken." Hắn cắt ngang. "Nếu thực sự ngươi biết đến ta, thì sửa lại cái giọng điệu đó của ngươi ngay."

Trong anh ta bùng lên một làn sóng giận dữ rõ rệt hướng về phía Deculein.

Anh thấy sự kiêu ngạo của vị giáo sư thật khó chịu nên anh không thể tiếp tục chuyện này thêm được nữa.

"Tôi không phải là loại người mà anh đây có thể trông mặt mà bắt hình dong được đâu."

“Ngươi là thứ rác rưởi tập tành làm quý tộc. Từ ai mà nhà ngươi lại học được cái thói phép đó chứ?" 

Vẻ mặt của Zukaken đanh lại trước lời nói của hắn ta.

“…”

Anh liếm môi vài cái rồi cúi đầu xuống. Sau đó, anh ta nắm lấy gáy mình và cười.

“Anh vẫn khá là kiêu ngạo mặc dù hoàn cảnh đang rất là không ủng hộ anh đấy. Thức tỉnh đê!" 

Thở dài, anh ta tiếp tục.

"『Tế Đàn』 chỉ cần mở hộp sọ của anh, móc não ra và lấy kiến thức về Rune là xong. Anh sẽ không thích điều đó, phải không? Hơn thế nữa…" 

Tách—!

Một rào chắn xuất hiện khi anh ta búng ngón tay, quấn quanh bán kính hàng chục mét tính từ nơi Deculein đang đứng.

Zukaken nhìn chằm chằm vào anh ta từ bên ngoài phạm vi của nó.

“Tôi chắc rằng một giáo sư ma thuật như anh sẽ biết rõ hơn tôi rằng rào cản đó mạnh và dày tới mức nào.”

Nhìn thoáng qua thôi cũng đủ biết nó khó có thể bị phá vỡ.

“Để phù hợp với danh tiếng của anh trong việc đối đầu với cả Rohakan, tôi đã dốc lòng chuẩn bị với tất cả lòng kính trọng cho cuộc gặp này.”

Năng lượng kỳ lạ bay lên không trung, sát ý rõ ràng tràn ngập khắp tầng hầm trống rỗng lên tới tận phần đỉnh do sự xuất hiện của một 'người' nào đó.

“Tôi sẽ nói lại lần nữa, Deculein. Đây không phải là một yêu cầu hay gợi ý cho anh đâu."

Deculein nhìn người đàn ông bên cạnh Zukaken. Hắn cố gắng xác định cái tên đó là ai, nhưng lại không thể nhìn thấy được khuôn mặt của kẻ đó. 

"Bạn trai của ngươi đấy hả?"

Giật mình, Zukaken hét lên, "Nghiêm túc dùm tôi cái!"

"Ngươi là một trong những phần đầu của 『 Lục 』, nhưng lại sợ ta sao?"

“Hừ. Nếu muốn, tôi đã giết anh sớm hơn rồi. Tuy nhiên, tôi tôn trọng uy danh của anh trong thế giới ngầm. Tôi chỉ muốn một giải pháp hòa bình cho tình huống này mà thôi."

"Làm thế nào mà ngươi có thể tự gọi bản thân là một người đàn ông, trong khi thực chất lại là một kẻ hèn nhát cơ chứ?"

"… Này! Mau ra mặt đi. Có vẻ như vị giáo sư Deculein 'đáng kính' đây không chịu tỉnh ngộ đâu!”

Bóng tối ở phía bên kia kết giới vén lên, khiến vẻ mặt của Giáo sư trưởng trở nên lạnh lùng.

Hình bóng ấy toát lên mùi của cái chết, vì chính bản thân nó đã là một cái chết rồi. 

"... Đó có phải là Gerek không?"

"Đúng. Anh cũng biết hắn ta nhỉ. Có vẻ như hắn ta là một chàng trai khá nổi tiếng đấy."

《Gerek Đa Niệm》 là một con quái vật có sức chiến đấu được xếp vào hàng những kẻ điên loạn được đặt tên. Vào thời điểm đó, hắn ta là một trong những tác nhân gây ra cái chết hàng loạt đối với Deculein.

Deculein cười rộ lên. "Điều gì khiến ngươi nghĩ rằng nhà ngươi có thể kiểm soát được hắn cơ chứ?"

“Tôi đâu thể kiểm soát hắn được chứ. Nếu anh phá vỡ kết giới, thì hắn sẽ giết anh."

Từ chân của Gerek, Deculein nhìn thấy rõ ràng "điểm chết" của bản thân. 

"Và nếu anh không chấp nhận lời đề nghị của tôi, hắn ta sẽ tự phá vỡ kết giới và giết anh luôn."

Đó là một gợi ý mà 《Phản Diện Chi Mệnh》 đang cố nói với Deculein. 

“… Thứ này thật kỳ lạ.”

"Uhuh."

Deculein đã xem xét phần kết giới thông qua 《Hiểu biết》, biết rằng nó là một loại ma thuật độc lập sử dụng một vật trung gian. Vì vậy, không quan trọng người tạo ra là ai. Nó chỉ hoạt động thông qua liên kết đó.

Điều đó có nghĩa là chủ nhân của nó có thể bị thay đổi bất cứ lúc nào.

Tất nhiên, điều đó đòi hỏi kỹ năng tính toán và một lượng thời gian cần thiết, nhưng thật không may cho hắn vì kẻ hắn đang đối mặt là Deculein. Kích thước khá nhỏ của nó cũng giúp anh giảm bớt thời gian để phân tích nó.

“….”

Anh sử dụng 《Hiểu biết》, lần theo dòng chảy của mana vốn có trong kết giới với 《Tầm Nhìn》, đảo ngược mạch ma thuật và ma pháp kích hoạt, rồi sửa đổi vật trung gian ma pháp với 《Cây trượng Yukline của Rocklelock》 trong tay.

Ngay lập tức, anh đã hack được kết giới một cách dễ dàng.

Khâu chuẩn bị đã sẵn sàng, Deculein lấy khẩu súng lục của mình ra. Sáu viên đạn được nạp sẵn trong đó.

“Ồ. Phụ kiện tuyệt đấy."

Zukaken chỉ đơn thuần nhún vai khi thấy khẩu súng. Nhưng Deculein lại nâng khẩu súng lên, nhắm vào phần trần của kết giới và bóp cò.

*Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!*

Anh đã bắn tổng cộng năm viên đạn.

Mặc dù không có vết xước nào trên kết giới đó, nhưng nó đã thu hút sự chú ý của hắn. 

“Gerek. Có nghe thấy ta nói không?"

“… Tiểu nữ có thể nghe thấy tiếng của công tử, nhưng rất xin lỗi, tiểu nữ không phải là Gerek đâu.” Kẻ ấy trả lời.

Nhướng mày, Deculein hỏi: "Vậy, ngươi là ai?"

“Zelin. Tiểu nữ sẽ không để cho ca ca của mình ra ngoài đâu. Dù công tử có làm gì đi chăng nữa, muội sẽ không để ca ca mình mắc sai lầm ở đây đâu!"

"Dễ thương đấy." Deculein lặng lẽ gật đầu. "Tuy nhiên, hắn chắc hẳn vẫn đang theo dõi chuyện đang xảy ra ở đây nhỉ."

“… Không. 'Ngươi' có làm gì cũng chẳng quan trọng. Vì nó sẽ không hoạt động đâu.”

Em ấy nheo mắt nhìn hắn khi hắn bình tĩnh kiểm tra băng đạn còn lại của khẩu súng lục. Hắn ta đã sử dụng năm viên đạn.

"Còn một viên đạn." Anh ta nói một cách thờ ơ, đóng xilanh của khẩu súng và xoay nó, khiến người ta không thể biết được khoang nào trống.

"Gerek."

Sau đó Deculein dí súng vào thái dương, khiến Zelin mở to mắt.

Cứ như thể hắn ta sắp tự tử. 

"I want to play a game."

Nhận ra ý của anh, em ấy che miệng lại. Gerek bắt đầu trở nên mất kiểm soát bên trong cơ thể của họ. Zukaken chỉ đơn giản là cau mày.

Cạch-

Tiếng gạt chốt an toàn của khẩu lục quay vang vọng.

Một khi hắn bóp cò súng, sẽ có một xác suất chắc chắn rằng một viên đạn sẽ xuyên qua hộp sọ, găm thẳng vào não của hắn. 

"Ta sẽ tự sát trước khi ngươi có thể giết ta ?"

Một khoang trống.

Hoặc một viên đạn duy nhất còn lại.

Deculein tiếp tục với khuôn mặt lãnh đạm.

"Hay nhà ngươi sẽ thức dậy trước khi ta có thể tự sát?"

Hắn nhìn về phía Zelin với một sự kiên cường không thể phá vỡ.

Zukaken điên cuồng lẩm bẩm, “Này, này! Đừng để bị lừa! Tên pháp sư đó hẳn là chỉ đang làm một trò lừa bịp nào đó thôi! ”

Nhưng tất cả đều vô ích.

Cho dù ma thuật có hoạt động trong trò Roulette Nga này hay không, những người có cảm quan với ma thuật là người biết rõ nhất.

"Ngươi định để ta chết một cách nhàm chán thế này sao?"

Hắn đặt ngón tay lên cò súng. Với họng súng đặt trên thái dương, Deculein mỉm cười.

Biểu cảm của Zelin trở nên méo mó.

"Phát thứ nhất."

Cách!–

Zelin run rẩy trước âm thanh trống rỗng đó.

"... Ta đã gặp may."

Hắn lại lật chốt bắn của khẩu súng lục, lúc đó Zelin lắc đầu và hét lên.

"... Đ-điều mà ngươi làm sẽ không hoạt động đâu!"

Nụ cười của Deculein vẫn còn nguyên vẹn trên môi, khiến một trong những tính cách của Gerek bừng tỉnh ra. 

“… Zelin, phải không?”

Zukaken đi cùng Gerek, nói rằng đó đơn giản là vì phép lịch sự tối thiểu. 

Rốt cuộc, Gerek là một con quái vật không ai có thể kiểm soát được.

Đương nhiên, một khi cơn thịnh nộ của hắn bùng phát, hắn ta sẽ nhắm vào Deculein một cách vô điều kiện.

Nhưng nếu cơn tâm thần của hắn bị ép đẩy lên đến đỉnh điểm thì sao?

Trả lời: hắn sẽ biến bản thân thành một con thú hoang dại và điên loạn, tấn công cuồng bạo bất kể địch ta. 

"Vậy, cảm giác chết đuối ấy, thế nào?"

Zelin không trả lời. Vẻ mặt của em ấy tối sầm lại.

“…”

Deculein chỉ nhìn xuống chân của em và nở một nụ cười. 

Có vẻ như, điều đó áp dụng không chỉ với mỗi 'hắn ta'.