**『Công Chúa Lydia: Xin hãy nhận lấy, thưa Dũng Sĩ. Kiếm thuật mạnh nhất vương quốc và elixir.』**
**「- Lydia, công chúa bị ruồng bỏ của vương quốc Gallia, đã đón sinh nhật tuổi 20.」**
**- Và đêm đó, nàng trao cho người yêu một chiếc hộp gỗ cứng cáp. Bên trong lấp lánh thứ elixir ánh xanh cùng cuốn sách ghi dòng chữ "Ember Swordsmanship".**
**『Công chúa Lydia: Đây là bảo vật mà những người thân yêu đã khuất để lại cho em. Hãy dùng nó để đưa em ra khỏi vương quốc Gallia. Và hãy bảo vệ em suốt đời. Nếu ở lại, em sẽ chỉ là công cụ chính trị...』**
**『Dũng sĩ Arti: Ừ, anh nhất định sẽ bảo vệ em. Anh yêu em, Lydia..』**
**『Công chúa Lydia: Em cũng yêu anh, Arti.』**
**『Dũng sĩ Arti: Giờ chúng ta sẽ sống tự do bên ngoài Gallia...』**
**『Công chúa Lydia: ...Arti, em không thể chờ thêm nữa. Hãy chiếm lấy cả trái tim lẫn cơ thể em.』**
**『Dũng sĩ Arti: .........**
**[1] Chấp nhận yêu cầu của Lydia.
[2] Ở bên Lydia mãi mãi.**
**[1] Chấp nhận yêu cầu của Lydia. ←
[2] Ở bên Lydia mãi mãi.**
*Click!*
**「- Chấp nhận yêu cầu của Lydia.」**
**『Công chúa Lydia: Mmm... Ưm...♡』**
**「- Dưới ánh trăng, đôi môi hứa hẹn tự do của họ chạm nhau. Bàn tay Arti khiến chiếc váy Lydia dần tan biến như sương đêm.」**
**『Công chúa Lydia: Ahh... đừng nhìn chỗ đó...! Xấu hổ lắm...!』**
**『Dũng sĩ Arti: Đừng lo, từ giờ em là của anh rồi...』**
**「- Và rồi hiện ra trước mắt là làn da trắng muốt lấp lánh dưới ánh trăng mờ ảo, cùng với...」**
"...Vãi c**,cái thứ rác rưởi gì đấy.Không thể ngửi nổi!."
Sau 3 năm chơi cái game này,
sau sự kiện H cuối game rồi đi thẳng đến ending,
Lee Daeyun bật cười chua chát.
"Gì chứ? Kiểu 'anh làm cho em đi' lỗi thời từ thời đồ đá này là sao? Cứ tưởng hidden heroine sẽ đặc biệt lắm cơ. Ngoài mái tóc vàng ra thì chả có tí sức hút nào."
RPG 18+ <Chronicle of the Holy Sword Hero>,
một game nhập vai giả tưởng với nhiều ending và yếu tố lựa chọn thời gian thực.
Nói cách khác, đó là một visual novel ecchi dành cho otaku.
Sở thích kỳ quặc của Lee Daeyun, một sinh viên đại học bình thường.
' Route công chúa Lydia chỉ được unlock sau khi hoàn thành hết harem ending của các heroine thường nên tôi đã kỳ vọng nhiều... Nhưng route này không hợp gu mình chút nào.'
Daeyun thở dài.
'Ending NTR hay bối cảnh dark dark thì còn bỏ qua được, đằng này route hidden cuối lại nhạt nhẽo thế này thì thật tàn nhẫn.'
Cảm giác thất vọng ập đến. Cậu suýt nữa đã lên trang chủ để chửi rủa, nhưng rồi lại thôi.
'Thôi thì lên diễn đàn chế nhạo route này vậy.'
*Click!*
Daeyun chụp lại đoạn hội thoại của Lydia - một thiếu nữ tóc vàng mắt xanh đang nhìn chàng nhân vật chính đầy khát khao.
**『Công chúa Lydia: Xin hãy nhận lấy, thưa Dũng Sĩ. Thanh kiếm mạnh nhất vương quốc và elixir.』**
Cùng với bức ảnh, cậu đăng bài lên diễn đàn game:
[Tiêu đề: Spoiler) Sao không học và tự dùng cho bản thân đi ???]
"Lol bảo sao bị đẩy xuống cuối danh sách kế vị, suốt ngày chỉ biết 'làm cho tôi' thì ai thèm @@ Nhạt vcl. chơi game này xong,đó mà là tôi thì tôi làm còn tốt hơn kkkk"
Loo(12.34): Nhưng công chúa Lydia ngực bự mà~ chill đi bro~
Loo(112.21): Thế mới chứng tỏ cô ta là nữ chính thùy mị nhất mà =)))
Daeyun cười khẩy trước những bình luận đùa cợt.
'...Hóa ra ai cũng nghĩ thế. Mà thôi, ecchi rẻ tiền thì chỉ cần ecchi là đủ.'
Daeyun tắt máy đi ngủ.
Và ngày hôm sau...
"Oa oa!"
Cậu nhận ra mình đã tái sinh thành nhân vật trong game - công chúa "Lydia de Gallia".
'...Giá mà mình đừng nói câu đó.'
---
Ở một Nơi trang nghiêm nào đó…..
Trong ngôi đền mang biểu tượng của thần Mặt Trời "Rua", ánh nến lung linh chiếu sáng. Sáu thiếu nữ áo trắng đang quỳ đọc lời nguyện.
Những cô gái vừa bước sang tuổi trưởng thành đang đọc lời tuyên thệ bằng giọng trầm lắng:
"...Nhân dịp tròn 20 mùa đông, chúng con xin tuyên thệ trước vị thiên thần Sao Mai rằng: Từ nay sẽ không còn là những con chiên được 'Lời thề Thuần khiết' bảo vệ, mà sẽ trở thành một người vợ,một người mẹ..."
Rồi họ im lặng trong tư thế cầu nguyện.
Lời thề kết thúc,
cũng là lúc sự bảo vệ của thần linh biến mất.
Giờ họ phải tự bảo vệ mình và đã có thể tìm bạn đời.
"..."
"..."
"..."
Một cô gái lên tiếng:
"...Xong chưa nhỉ? Chắc là xong rồi ha? May quá, không có các cha sứ đứng cạnh nên tớ cứ sợ làm sai."
"...Ai mà biết. Đây là lần đầu tụi mình làm mà."
"Đã có ai làm lễ trưởng thành bao giờ đâu..."
"..."
"Nè, các cậu có thấy gì khác không?"
Cô gái tàn nhang mở rộng vạt áo, kiểm tra cơ thể rồi hét lên:
"H...Huh?!"
"Daisy, sao thế?"
"Nó biến mất rồi!"
"Cái gì biến mất ?"
"Lời thề Thuần khiết! Mở áo ra xem đi!"
"!"
Ngoại trừ một cô gái tóc nâu, năm người còn lại đều là bạn thân từ làng quê Gallia. Họ thoải mái mở áo kiểm tra.
Và nhận ra dấu ấn thiêng liêng đã biến mất.
"!"
"!"
Một cô gái run giọng:
"Vậy... giờ tụi mình có thể... yêu được chưa? Làm chuyện đó với đàn ông... cũng không bị trừng phạt nữa hả?"
"...!"
Giọng nói rụt rè đó khiến các bạn cười khúc khích.
"Ohh~?"
"Oh Hoo~..."
"Sao... sao kì vậy?"
"Không có gì đâu, Chỉ là Vanessa chưa gì đã có 'người đó' nên~"
"Kh~không phải! Chỉ là... anh Peter nói..."
"Peter? Cậu học việc lò rèn Peter á? Vanessa này, cậu dám tán tỉnh với trai khi còn mang Lời thề Thuần khiết sao? Nếu Peter không kìm được mà bị thần trừng phạt thì sao?"
- Bị thần trừng phạt đến chết.
Một câu nói đùa nhưng không ai nghi ngờ tính thực tế. Ở thế giới này, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra.
"Nhưng... anh Peter bảo sau lễ sẽ dẫn tớ ra sông pinic... Anh ấy nói sẽ kiềm chế được nên... chuyện kia sẽ để sau..."
Bốn cô bạn cười phá lên trước sự ngây thơ của Vanessa. Mặt cô đỏ bừng, bực mình quay ánh nhìn về góc phòng.
"...Tôi ngủ đây."
"Ừ, ngủ sớm đi. Mai còn phải đóng góp cho dân số làng nữa."
"Ahaha!"
"Hohoho!" ( =))) )
Tiếng cười giòn tan vang lên giữa đêm.
Trong bầu không khí đó, cô gái tóc nâu lặng lẽ đứng ở góc, tay mân mê sợi dây chuyền.
"..."
"Này, cậu im lặng suốt. Không phải người làng mình nhỉ? Từ đâu đến thế?"
"Dây chuyền đẹp quá!"
"...Saint-Trois, Khu vực hoàng gia."
"...O-Oh... Vậy à..."
Mấy cô gái làng im bặt. Nơi ở thể hiện địa vị. Saint-Trois là khu thương nhân giàu gần hoàng thành Gallia.
'Con nhà giàu bị đày ra tận đây làm lễ trưởng thành... Chắc là bị ruồng bỏ.'
Dính vào chuyện quý tộc chỉ chuốc họa vào thân - bài học xương máu của dân thường.
"Woahh~~... hôm nay mệt quá..."
"Hay tại đền yên tĩnh quá...?"
"Buồn ngủ quá~~"
Đột nhiên, im lặng bao trùm.
Cả sáu thiếu nữ đều ngủ thiếp đi .
Và rồi...
Những ngọn nến trong đền tắt lịm.
Cánh cửa đáng lẽ phải khóa chặt kẽ mở.
*Cót két*
Đêm các trinh nữ làm lễ trưởng thành,
Những kẻ lẻn vào là lũ giáo sĩ với ánh mắt dâm ô. Mỗi tên cầm đèn dầu, che mặt bằng vải.
"...Heh. Ngủ say như chết rồi."
" hít khói hương ngủ từ nãy giờ, có sét đánh cũng không tỉnh đâu."
"Ah~ Các con chiên tội nghiệp của ta."
*Bước... bước...*
Chúng thẳng tiến về phía các cô gái đang ngủ, giơ những bàn tay bẩn thỉu ra.
"Ôi...!Đây.. !"
"Lại còn thuần khiết đến thế..."
"Vật hiến tế hoàn hảo."
"Mấy anh em nhà thờ kia không hiểu được niềm vui này... Đáng tiếc, Haha.."
Từ góc đền,
Một giọng nói lạnh băng vang lên:
"...Thì ra là vậy."
"Ai?!"
Lũ giáo sĩ giật mình, vội soi đèn.
"Ở đâu !?"
"Ai đó ?!"
Trong bóng tối, ngọn lửa bùng lên.
*Whooosh!*
"...?!"
Ngọn lửa đỏ rực xé toạc bóng đêm.
"Gừ...?!"
Ngay khi ngọn lửa bùng nổ,Một chiếc đèn bay vút lên cùng với bàn tay của tên giáo sĩ.
*Xoẹt!*
"ÁÁÁÁ!"
Tiếng thét đau đớn vang lên, mắt lũ giáo sĩ đỏ ngầu. Ác khí đen ngòm tỏa ra từ áo choàng trắng.
"Ai Đó?!"
"Đồ ngu, chưa xưng danh đã muốn hỏi danh xưng người khác sao ?."
Một tên niệm chú nguyền rủa về phía có tiếng nói. Bóng tối bủa vây chân cô gái, nhưng bị ngọn lửa quét sạch.
Cô gái nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Lũ giáo sĩ hoảng hốt nhìn quanh.
"Ối?!"
"...Dù ta chẳng quan tâm đến thân phận rác rưởi của các ngươi. Nhưng cứ nghe cho rõ: Hãy nhớ lấy kẻ đã giết các ngươi - 'Ember Knight'."
"Ember Knight? Loại vô danh tiểu tốt nào đâ...?!"
Trong ánh sáng mờ ảo, một cô gái tóc nâu đứng đó, tay cầm thanh kiếm đỏ rực.
“Lũ tởm lợn”
Nàng cháy lên như ngọn lửa hoang dã.
Từ đầu lưỡi kiếm của nàng, một luồng hào quang đỏ nhạt tuôn trào—tựa những đốm lửa vương vãi từ ngọn lửa, thiêu rụi năng lượng hắc ám của lũ giáo sĩ.
Flicker.
Flicker.
Thứ quyền năng mà chúng giành được bằng cách làm ô uế hàng trăm trinh nữ trong những nghi lễ hắc ma kia, giờ bị thiêu rụi như tờ giấy trong đống lửa.
"C-Cái gì thế này?!"
"Mana của một hiệp sĩ sao có thể đẩy lùi được sức mạnh của Đại Ác ma?!"
"Không thể nào! Mana của hiệp sĩ không thể can thiệp vào năng lượng của U Minh giới...! Thứ này hình như là thánh lực...?!"
Mặt lũ giáo sĩ biến dạng, gầm lên khi nhìn về phía phát ra giọng nói:
"Tất cả triệu tập sức mạnh Dark Realm!"
"Đừng để cô ta chuy kiếm nữa!"
Cô gái mỉm cười khinh bỉ:
"Giáo sĩ mà lại sợ thần lực? Buồn cười thật. Đổi linh hồn vô tội lấy sức mạnh từ lũ ác ma của U Minh Giới, giờ lại sợ hãi trước thứ tương tự ư?"
"Ngươi dám gọi các Ngài là ác ma?! Đồ ngu muội! Họ là những bậc siêu việt thống trị bóng tối!"
"Lũ sẵn sàng bênh vực kẻ đã lấy đi linh hồn chính mình... kinh tởm thật. Ngẫm cái mồm lại đi !."
Cô bật người lao tới, kiếm hoá lửa đỏ rực.
*Vút!*
Trong chớp mắt
Lớp khiên đen vỡ tan.
Một tên giáo sĩ đứt đầu.
"Khụ..."
"!"
"Nhanh lên! Triệu hồi sức mạnh của ngài từ Dark Realm!"
['Asmodeus' - Chúa tể Dục Vọng!]
[Chúa tể của Dục vọng! Xin hãy ban sức mạnh cho con!]
[Ban phước lành cho bảy anh em chúng con!]
Có thứ gì đó đã đáp lời.
- H…ãy….qu…ỳ… trư…ớc…t..a!
Cơ thể chúng bắt đầu biến dạng gớm ghiếc.
Thịt da chảy nhão, dính vào nhau thành một khối. Cánh tay phình to biến thành xúc tu nhầy nhụa. Mặt tan chảy, lộ ra hàng trăm mắt.
"...!"
Cô gái lùi lại, cảm nhận được thứ khí tà ác.
*Ầm!*
Lũ quái vật gầm lên.
[GROOOOAR!]
Ánh trăng bị che khuất. Bóng tối bao trùm.
Trong bóng tối, sinh vật gớm ghiếc ngọ nguậy.
Cô gái vẫn đứng vững.
[Thứ tội lỗi... hãy nếm thử... sức mạnh... và chết dần trong đau đớn đi!]
Xúc tu lao tới như mưa,mỗi chiếc xúc tu vặn vẹo đều mang theo tiếng hét thống thiết
của những người phụ nữ bị xâm phạm .
- Đáng lẽ …. Tôi phải….. cưới rồi chứ…
- Giết... tôi đi...
*Sùng sục!*
"...Hừ."
Cô gái lấy đà, giơ kiếm.
"Phù...!"
Lưỡi kiếm bốc cháy trắng xóa - ngọn lửa trong đêm càng rực rỡ.
Dưới ánh bình minh,
Cô tuyên bố:
"Đồ ô uế mục nát, hãy tan về cõi U Minh—và run rẩy đi. Chiêu thức giết ngươi chính là 'Ember Swordsmanship - Dawn's First Strike' của ta."
[Hả… vô lý…!!! Công chúa Vàng Kim phải có… mái tóc vàng chứ…!!]
Trước khi quái vật kịp phản ứng,
ngọn lửa bỗng cô đọng thành một trụ sáng rực—
Gầmmmm—!
Nguyên hỏa trùng sinh—cột lửa vĩ hồng như dung nham phun trào.
Một biển mana cuồng bạo bỗng thu nạp thành lưỡi kiếm duy nhất,
sáng chói như thần mặt trời phẫn nộ.
Thanh kiếm ầm ầm xé toang không gian.
Nhát chém phán quyết bổ xuống—
Xoẹttt!
Nhất kiếm đoạn tà ma – Thiên thu tội lụy tiêu tan!
*Rực!*
[Arghhh?!]
Con quái vật gào thét trong đau đớn.
[Sword Master...?]
"Đúng vậy!"
*xoẹt!*
Giọng nói vang lên từ phía sau nó.
"...Ta là một trong bốn Sword Master của Gallia. Không mấy người biết điều này đâu, hãy xem như vinh dự mà chết đi !"
[Không thể...! Mới 18 tuổi... Đã đạt đến …Sword Master...?!]
Quái vật bị chém đôi,
Vết cắt cháy rực.
[ÁÁÁÁ! Đức...Ngài..Vĩ Đại.!]
Con quái vật vẫn giãy dụa trước khi tan thành tro.
Bình minh ló dạng,bóng tối xua tan.
"..."
Sáu cô gái vẫn say ngủ.
Ánh mặt trời chiếu rọi mình nàng,
Nàng-kẻ duy nhất không cần ánh sáng
Nàng chính là mặt trời thứ hai .
Rồi trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy,
những bóng hình mới bước vào đền thờ.
Lần này, Chúng là những nô lệ vừa thoát khỏi địa ngục trần gian -
những gã đàn ông vạm vỡ đầy hình xăm,trên tay mang theo chăn ấm.
Họ nhẹ nhàng đắp kín những người phụ nữ đang ngủ,rồi cẩn trọng bế lên xe ngựa.
"Beatrice phái các ngươi tới?"
"Vâng, điện hạ. Theo lệnh ngài Beatrice, chúng tôi đến đưa các cô gái đến nơi an toàn."
"Tốt . Và Khi đang làm nhiệm vụ, gọi ta là 'đội trưởng'."
"Rõ, đội trưởng Lydia."
"Hm!"
Bọn họ cung kính tiễn cô.
Ra khỏi đền, Lydia tháo dây chuyền.
Mái tóc nâu và khuôn mặt tầm thường biến mất.
Hiện ra là mái tóc vàng óng và nhan sắc tuyệt trần.
'...Tóc vàng quá nổi bật, phải che đi khi làm nhiệm vụ.'
Công chúa vàng kim thở dài.
"Phù..."
Dù đã chém vô số tín đồ ác ma, nhưng đối mặt với những kẻ từ trong game lại là lần đầu tiên. Và lũ giáo sĩ Sa đọa này còn ghê tởm hơn cả mô tả trong game.
Một mảnh ký ức mờ nhạt hiện lên:
「—Những nghi lễ tà ác của giáo sĩ sa đọa thường mang đến khổ đau cho những người xung quanh.」
"'Khổ đau'? Lũ giáo sĩ này mượn sức mạnh của Lust để làm nhục những trinh nữ ngay sau lễ Trưởng thành—mà chỉ gọi là 'khổ đau'? Thế giới này hỏng nặng thật rồi."
Ngay cả sự kiện giáo sĩ sa đọa trong game còn tốt chán so với những cảnh \ khác—những cái bẫy hố được thiết kế chỉ để thỏa mãn NTR fetish của những gã bệnh hoạn .
Nhưng Lydia chấp nhận điều đó.
Cô vung kiếm lên , chém ra vòng hào quang lửa bay tận chân trời.
"Một thế giới eroge rẻ tiền ư?
Vậy thì hãy xem ta dùng chính lưỡi kiếm này !!
ta sẽ lấy máu tà ma tẩy rửa thế gian,
dùng thánh hỏa đốt sạch dơ bẩn,
để vạn vật tái sinh trong ánh bình minh!”
Cô rời khỏi ngôi đền, hướng về kinh đô.
Đã đến lúc nhập học tại học viện—bối cảnh chính của <Legend of the Holy Sword Hero>.
"Đầu tiên, ta sẽ huấn luyện nghiêm khắc đội ngũ protagonist gốc. Ta sẽ độc chiếm mọi cơ duyên mà game cung cấp."
Cô sẽ tự rèn rũa họ - Biến họ thành những đồng đội đáng tin và mạnh mẽ cho con đường phía trược.
Với phương pháp ‘Cây gậy và củ cà rốt’.