Giảng viên Jacques lên tiếng sau khi thấy các tân sinh viên đã hình thành các nhóm. Giọng ông vẫn như một con sư tử giận dữ.
"Nghe đây, lũ tân binh! Trò chơi 'khám phá' lần này sẽ còn thú vị hơn lần trước—! Trong 2 ngày 1 đêm này, các ngươi sẽ phải chạy quanh khắp dungeon necromancer sơ cấp ( pháp sư gọi hồn ) này trong khi tìm lối thoát!"
"..."
"..."
"..."
"Bọn nhát gan chỉ toàn học sinh ma thuật thánh sẽ tụt lại vì thể lực kém, còn lũ man rợ khoa kiếm thuật sẽ sốc khi thấy vũ khí bị chặn bởi quái vật undead! Hiểu chưa? Lũ ngốc chỉ biết lập nhóm với bạn bè một cách thiếu suy nghĩ, hãy tái tổ chức nhóm ngay—!"
"!"
"!"
"!"
Vấn đề là, sự phân chia vai trò hợp lý là cần thiết.
"..."
Cuối cùng, các tân sinh viên cũng hiểu tại sao lại có các lớp học chung giữa khoa kiếm thuật và ma thuật thánh. Tiết học này có thể coi là bước đầu tiên để học cách phân chia vai trò hiệu quả khi lập một tổ đội.
Một cuộc chiến trí tuệ căng thẳng nổ ra giữa đám học viên.
'Những kẻ nhận đại đồng đội chỉ vì là bạn bè sẽ lãnh đủ...'
'Trong tình huống bất khả kháng, chẳng lẽ phải cúi đầu trước bọn khoa Thánh Thuật?'
'Phe quý tộc của vương quốc... Xin hãy để lại vài thành viên phe quý tộc Gallian thuộc khoa Thánh Thuật cho tôi!'
'Bọn khoa kiếm đạo từ Thánh quốc được lợi nhất rồi!'
Những học viên quý tộc với đầu óc tính toán nhanh như chớp bắt đầu sắp xếp lại đội hình trong đầu. Phần lớn học viên thường dân chỉ tham gia cho có nên im lặng quan sát.
'...Chết tiệt, thế này thì mình chắc chắn sẽ bị loại.'
Bọn học viên Thánh Đế Quốc - những kẻ chỉ cần quây quần với nhau đã đủ thành một đội hoàn chỉnh - nở những nụ cười đắc thắng.
"Hehe, các huynh đệ thánh hiệp sĩ. Đây cũng là sự dẫn dắt của Thần Mặt Trời."
"Đúng vậy, huynh. Chúng ta có thể tiến hành lớp học như thế này. Đó là phúc lành của Thần Mặt Trời."
Giữa sự hỗn loạn ngầm đó, Giảng viên Jacques thả thêm một quả bom nữa.
"Ta sẽ cho các ngươi thêm thời gian, hãy chọn đồng đội một cách khôn ngoan, lũ nhóc. Trong những lớp học trước đây trong dungeon này... đã từng có người đã tử vong.”
"G-Gì cơ?!"
"C-Có người chết?!"
Những học viên thuộc gia đình quý tộc cao cấp của vương quốc hoặc con của các hồng y giáo chủ Thánh Quốc giật mình. Họ đặt giá trị cực kỳ cao lên mạng sống của mình.
Họ có thể chịu đựng những khó khăn đơn giản .
Nhưng những vấn đề liên quan đến tính mạng thì khác.
Vì vậy, họ bắt đầu chỉ trích giảng viên.
"Ng-Ngươi đang đùa ta sao?!"
"Ta được định sẵn sẽ trở thành một trong các lãnh chúa tương lai của Vương quốc Gallian—!"
"Ta sẽ báo cáo việc này với Hồng y Albert đang ở học viện...!"
Giảng viên Jacques cười nhạo trước những lời chỉ trích của học sinh.
"HAHA đúng vậy đó, lũ sâu bọ. Các ngươi chỉ được đến thế mà thôi. Muốn sống sót ư? Hãy khôn ngoan khi chọn đối thủ của các ngươi!Nhưng ta lại nghi ngờ liệu lũ các ngươi - những kẻ run sợ trước cái chết... có đủ NHÃN LỰC để thấy rõ đâu là sinh môn, đâu là tử địa không đây?!"
"..."
"..."
"Ai từ chối tham gia sẽ bị đuổi học! Từ giờ trở đi, Tự tìm đồng đội có thể bảo vệ sinh mạng của các ngươi đi. Bắt đầu—!"
Học sinh im lặng một lúc. Rồi họ nhanh chóng nắm bắt thực tế. Những kẻ đã đã lập đội một cách ngẫu nhiên bắt đầu tách nhau ra mời chào những học viên bị bỏ lại.
“N-Này! Cái tên thường dân kia! Nếu ngươi biết cầm kiếm thì hãy bảo vệ ta!”
“Mặc dù ngươi chỉ là một quý tộc đã lụi tàn, nhưng hôm nay ta đặc cách cho ngươi tham gia cùng ta ! Đến đây nhanh lên!”
Những học viên không tìm được đội phù hợp tuyệt vọng kêu lên. Hầu hết đều đỏ mắt và đang cố gắng đưa ra những yêu cầu vô lý để tự cứu mạng mình.
"..."
Nhìn thấy điều này, Giảng viên Jacques thở dài trong lòng.
'Không ngờ chỉ có rất ít trong số chúng nhận ra rằng tất cả các khu huấn luyện của học viện đều đã được dọn sạch một cách an toàn trong vài tuần qua. Lũ nhóc này lại dễ bị lung lay bởi một lời đe dọa của kẻ thù ,thế này thì làm sao có thể dẫn dắt chiến trường trong tương lai đây...'
Không,Vẫn còn một số ít có thể giữ bình tĩnh.
"..."
Giảng viên Jacques ghi nhận với một số ít học viên với biểu cảm thư giãn.
Trong số đó có học sinh khoa kiếm thuật — Công chúa Lydia.
Giảng viên Jacques và Lydia trao đổi ánh mắt trong chốc lát.
"..."
"..."
Nhưng không có cuộc trò chuyện nào.
Artie thì thầm thảo luận với Aria và Lydia. Mặc dù có chút hiểu lầm không cần thiết, họ là đồng đội đã tiếp cận cậu khi cậu lạc lõng.
"...Lời nói của Giảng viên Jacques có lẽ chỉ là đe dọa. Tất cả những nơi diễn ra huấn luyện thể chất và tỷ thí của khoa kiếm thuật cho đến nay đều là địa điểm đã được dọn sạch một cách an toàn. Hơn nữa, còn quá sớm để đưa tân sinh viên vào chiến đấu thực tế. Ngay cả việc cày quốc, người ta cũng chỉ giao cho kẻ đã ít nhất trải qua một mùa vụ!."
Aria mỉm cười tươi trước lời phỏng đoán của Artie và trả lời.
"Cảm ơn anh, người hùng. Nhưng may mắn thay, em đã biết vì đã nghe qua 'câu chuyện về cái chết trong dungeon' từ một tiền bối khoa thánh thuật."
"Sao cơ? Câu chuyện về cái chết trong dungeon?"
"Vâng, ba học sinh quý tộc yêu nhau đã quyết định đấu tay đôi trong dungeon này để xác định ai sẽ trở thành người yêu, nhưng rồi..."
"..."
Artie nhắm mắt và lắc đầu.
'Vậy là ngay cả trong dungeon, bọn quý tộc vẫn theo đuổi chuyện tình cảm.'
"..."
Lydia im lặng giữa không khí hỗn loạn.
'Một sự kiện đầy hoài niệm. Trong nguyên tác, đây là nơi Artie và Maeve lần đầu gặp nhau... tuy nhiên có đôi chút thất vọng vì khi đó Artie đã bị Maeve-Hiệp Sĩ Tập Sự Thường Dân Kiêu Ngạo bơ toàn tập.’
Sự kiện đầu tiên khi cậu tiếp cận cô ấy vì nghĩ rằng, họ sẽ thân thiết vì cùng là dân thường,và chỉ để bị "nữ hiệp kiêu ngạo" nhục mạ...
Lydia nhìn về phía nữ hiệp chính — Maeve đang đứng.
Maeve đang đứng uy nghiêm. Những người đã nhận ra kỹ năng nổi bật của cô từ ngày đầu, cùng với các học sinh là hiệp sĩ tập sự hoàng gia, đang tập trung xung quanh cô.
“Maeve, Ta không muốn nói như thế này đâu. Nhưng kiếm thuật của cô là mạnh nhất...”
“Đương nhiên rồi.”
“Này dân thường! Ngươi tự tin là có thể bảo vệ ta , đúng chứ?”
“Một lời nói hiển nhiên nữa.”
Lydia nhớ lại nỗi nhục mà "Artie nguyên tác" phải chịu trong tổ đội toàn quý tộc đó.
“Tên dân thường vô dụng!”
“Ngươi đang làm chậm tốc độ di chuyển của chúng ta!”
“Thằng thảm hại, vô dụng!”
‘Dù sao thì tương tác chính thức với Maeve cũng sẽ diễn ra sau này thôi. Không cần phải bào mòn lòng tự trọng của Arty trong sự kiện xung đột lớp học vô bổ này. Bỏ qua thôi’
Nàng bỏ qua sự kiện gây hao tổn cảm xúc vô nghĩa.
Nàng chỉ muốn tập trung vào nội dung giai đoạn đầu của dungeon .
Necromancer dungeon level tân binh.
Khác với lời đe dọa đáng sợ của Giảng viên Jacques, đây là một nơi cực kỳ dễ dàng để vượt qua. Hơn nữa, ngay cả khi bị quái vật đánh bại, cũng không có cảnh NTR 19+ với các nữ chính hoặc game over.
'bởi vì "lời thề trinh tiết" của các nữ chính vẫn chưa bị phá vỡ ở thời điểm này.'
Cho đến đây, Cái thiết lập khiến bạn nghĩ "Hả? Đây chả qua là một dungeon RPG truyền thống sao?" — Chính vì vậy đây cũng là một khu vực farm khá tốt đầu game.
Đây cũng chính là thứ Lydia đang nhắm đến.
‘Ta sẽ vét sạch mọi thứ có thể kiếm được ở giai đoạn đầu này’
[Từ giờ, tổ đội đầu tiên thoát khỏi dungeon này sẽ được miễn đợt huấn luyện địa ngục vào tuần sau—!]
Kết quả, các đội đã được tổ chức lại trên quy mô lớn.
Một số kẻ không ngờ lại phải "chung giường với kẻ thù", nhưng trước bản năng sinh tồn và lý trí, họ đành phải chấp nhận thỏa hiệp.
Tuy nhiên...
Đội của Arty vẫn giữ nguyên như cũ.
Dĩ nhiên, phe Thánh Quốc đã ra sức thuyết phục Aria gia nhập đội họ, nhưng cô nhất quyết từ chối, khiến mọi nỗ lực của họ đổ sông đổ bể.
“Nhưng, Thánh nữ! Chúng tôi không thể giao phó Thánh nữ cho một tên dân thường như thế này!”
“Coi chừng lời nói của anh. Chúng ta đang ở học viện của ba quốc gia lục địa phía nam, nơi mọi người đều bình đẳng. Đây là nguyên tắc sáng lập của học viện được thiết lập bởi "Anh hùng Aren" do Thần Mặt Trời chỉ định.”
“Nhưng...!”
“Tôi cũng vậy, với tư cách là học viên học viện, có thể tự lo cho bản thân mình.”
Vì Aria chưa thể tiết lộ một cách công khai Artie là người Anh hùng được Thánh kiếm lựa chọn, cô chỉ đơn giản muốn chứng minh khả năng của mình.
'...Mong rằng mọi người sẽ hiểu vào một ngày nào đó.'
Trước khi rời đi, các học viên của thánh quốc đã đe dọa Artie.
“Nếu một sợi tóc trên đầu Thánh nữ bị tổn hại, chúng ta chắc chắn sẽ trừng phạt ngươi.”
Mặc dù hùng hổ là thế ,nhưng họ không thể làm điều tương tự với Công chúa Lydia. Dù cho nàng chỉ là "hoàng thất song sinh bị lãng quên"... thì mức độ thô lỗ nhất mà họ dám làm cũng chỉ là "giả vờ không nhận ra" mà thôi.
Tất nhiên, Lydia không quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt như vậy. Cô chỉ nhìn chằm chằm vào lối vào dungeon trước mặt.
Trước mắt hiện ra một mê cung rối như tơ vò,
Chia tách thành vô số lối quanh co.
Từng nhóm sinh viên tay xách đồ tiếp tế, tay cầm vũ khí,cẩn thận chọn lấy những 'lối vào trông có vẻ an toàn' trong hàng chục cửa vào khác nhau rồi tiến vào.
“Nơi này đặc biệt sạch sẽ, và "năng lượng" cảm thấy yếu hơn.”
“Hả?! Này, các người đang làm gì vậy?!”
“Tránh ra. Lối này là để anh em chúng ta vào trước.”
Artie và Aria choáng ngợp khi nhìn vào lối vào dungeon. Ngay cả khi đó là dungeon cho tân binh, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một cái tận mắt.
Aria thì thầm nhẹ nhàng.
"anh hùng, hãy cẩn thận. Ngay cả khi không thể chết, nhưng khí tà âm thầm len lỏi trong dungeon này vẫn gây họa cho người sống.”
"Được, Thánh nữ."
Artie lập tức tiếp cận Lydia, bỏ lại Aria phía sau, và nói:
"Lydia, Thánh nữ nói có một loại khí tà gây ảnh hưởng xấu bên trong dungeon, nên chúng ta phải cẩn thận."
"...Hmm, ta hiểu. Ta sẽ cẩn thận. Cảm ơn."
"Vâng!"
Artie sau đó nhìn lại Aria.
"Thánh nữ, Lydia cũng nói cảm ơn."
"..." (phồng má giận dỗi)
"...em nói một mình với anh mà, anh hùng."
Arty ngơ ngác:
"Hả? Nhưng chúng ta cùng một đội mà, chia sẻ thông tin là đương nhiên chứ?"
Nghe thế Aria lại càng thất vọng.
‘Sao phải chuyển lời ngay trước mặt ta như thế...?’
Chẳng phải anh đang coi mình như thuộc hạ của công chúa sao?
Cái cách anh đối xử lịch sự khách sáo ấy...
Khiến ta cảm thấy bị đẩy ra ngoài.
Chính ta là người đầu tiên tìm đến anh,
Nguyện trở thành sức mạnh của anh.
Vậy mà giờ đây...
Sao anh lại nghiêng hẳn về vị công chúa lạnh lùng kia?
'Anh đã trở nên quá ràng buộc với công chúa sao?'
Aria nhìn Lydia với ánh mắt hơi dao động.
Lydia,nàng dường như đang tập trung vào điều gì đó.
Nàng đặt tay lên chuôi kiếm, nhìn xung quanh sắc sảo. Rồi nàng chỉ vào một nơi và nói:
"...Nó ở đó. Theo ta, Artie."
"Được!"
Nơi họ hướng đến,
Là một lối vào đặc biệt đầy vết kiếm.
Mùi hăng của đủ loại lọ thuốc ma thuật và những vết nứt ghê rợn... Dù nhìn thế nào, nơi này cũng đầy dấu vết của trận chiến ác liệt.
Lydia quay lại Artie và Aria và nói:
"Đường đi này có vẻ rất an toàn. Chúng ta sẽ đi lối này. Artie, đeo ba lô lên và tập trung vào 'nó'."
"...Vâng, Lydia."
Artie trả lời trong khi xếp ba lô. "Đó" mà Lydia đề cập là phương pháp đánh thức skill "tăng tốc hồi phục" của Artie.
'Mình mừng vì không phải nói về hậu môn trước mặt Thánh nữ.'
Artie thầm nhủ. Và không cần thêm lời, cậu kích hoạt năng lượng cơ thể, chuẩn bị đi theo Lydia đang dẫn đường.
Nhưng Aria không theo hai người.
"K-Khoan đã?!"
"?"
"?"
Aria dừng họ lại với giọng hơi kích động.
"Lối vào này trông rất nguy hiểm cho dù nhìn thế nào đi nữa! Và công chúa, làm sao cô có thể chắc chắn về sự an toàn của một dungeon,khi đây cũng là lần đầu tiên cô ghé thăm...?"
"..."
"..."
Artie cũng vô thức nghi ngờ trước lời của Thánh nữ, nghĩ "Ồ, vậy sao?", nhưng nhanh chóng hiểu ra.
'...Lydia sẽ không làm gì mà không có lý do.'
Như dự đoán,
Lydia nhìn Aria và trả lời không do dự.
"Nhìn xung quanh đi, không phải đầy dấu vết chiến đấu sao? Chắc chắn đây là dấu vết của các giảng viên và trợ giảng học viện khi đối phó với quái vật mà học sinh không thể xử lý. Không giống các lối vào khác."
"Vậy nơi này rất nguy hiểm...!"
"Không, ngược lại."
"Cái gì?"
"Đây là lối vào duy nhất đặc biệt đầy vết kiếm và dấu vết chiến đấu, phải không? Nơi này chắc chắn đã có số lượng 'quái vật mạnh' đặc biệt lớn. Nhưng chúng đã bị dọn sạch bởi giảng viên và các trợ giảng."
"..."
"Sinh vật yếu hơn không đến gần khu vực nơi quái vật mạnh sống. Vậy nơi này về cơ bản là ‘lối đi an toàn’duy nhất trong số các lối vào trong khu vực này."
Họ bỏ lại những con quái vật yếu.
Họ dọn sạch những con quái vật mạnh.
Và quái vật yếu tránh quái vật mạnh.
"Chúng ta sẽ tận dụng điều này, đi qua khu vực hoàn toàn không có quái vật rất nhanh."
"..."
Artie vỗ tay thán phục.
"Ah! Nếu chúng ta nhận ra các khu huấn luyện của học viên an toàn, chúng ta có thể nhìn thấu ảo ảnh rằng 'những nơi trông nguy hiểm' thực ra là giả!"
"Đúng vậy, Artie. Từ giờ trở đi, ngươi nên tin vào bản năng và phán đoán của mình, Chứ không phải những thứ giả dối kẻ thù giăng ra."
"Thật tuyệt vời, Lydia!"
Artie nói với Aria với nụ cười rạng rỡ.
"Thật tốt làm sao, Thánh nữ! Chúng ta có thể đi cùng nhau mà không lo lắng về quái vật!."
"..."
Aria gật đầu nhẹ. Dù muốn phản đối đến đâu, cô cũng không thể.
"...Vâng."
Tuy nhiên...
Việc lời quan tâm của cô
lại dẫn đến cuộc trao đổi giữa Lydia và Artie.
Bằng cách nào đó.
Bằng cách nào đó...
...khiến cô cảm thấy bị bỏ rơi.
"..."
Và như vậy,
ba người họ bắt đầu bước vào Dungeon.