『Lần này thì tiểu thư nấu món gì vậy?』
"Vâng. Umm... Tôi đang định làm một món từ tôm có tên là ajillo á."
Tôi đã từng được nghe về món 『ajillo』cũng như cách chế biến, nhưng tôi lại chưa từng có cơ hội nấu nó hồi còn ở nhà cha mẹ bởi vì món này cần rất nhiều dầu ăn cao cấp.
『Lúc nào tiểu thư cũng rất sốt sắng nhỉ... Nhưng sao cô lại phải đóng băng những con này trước vậy?』
Tôi liền giải thích với ông Bhadra rằng tôm rất nhanh hỏng. Vị bếp trưởng tốt bụng ở nhà cha mẹ từng nói ông ấy đã bị đau bụng vì ăn tôm bị để ngoài quá lâu. Cơ mà, thực ra cũng không có chuyện gì quá nghiêm trọng xảy ra cả. Vẫn có khả năng ông ấy bị đau bụng bởi một nguyên do hoàn toàn khác mà.
『Tôi hiểu rồi. Nhưng... 『Băng thạch』sao... Vậy là cô giữ lại khí lạnh trong cái hộp đó nhờ một viên 『ma thạch』nhỉ... Tiểu thư này, cô vẫn chưa học ma pháp bao giờ đúng không?』
"Hử? V-Vâng. Tôi không dùng được bất cứ loại ma pháp nào cả."
『.........Ra vậy. Nói cách khác thì cô đã làm điều này trong vô thức.』
"Trong vô thức ư?"
『Xem ra việc này cũng không phải là không thể đối với một người mang 『mái tóc xanh ác quỷ』... 』
Ông Bhadra tự lẩm bẩm với chính mình, giọng nói quá nhỏ để tôi có thể nghe thấy ông ấy đã đề cập đến điều gì.
Không biết ông ấy đang nói gì nhỉ?
『Tiểu thư Miltia.』
"V-Vâng!"
『Tiểu thư Miltia à, nếu cô nhận được một khóa học ma thuật đàng hoàng thì tôi tin chắc rằng cô sẽ sớm sử dụng được ma pháp thôi.』
Ông Bhadra lãnh đạm tuyên bố như vậy.
Mình thực sự có thể học ma pháp cấp tốc vậy không?
Nhận thấy tôi đang không tin vào bản thân mình, ông Bhadra không đề cập tới vấn đề này thêm nữa. Thay vào đó ông ấy đi vào bếp và mang theo một chiếc hộp nhỏ.
『Có điều vẫn chưa thể học và sử dụng ma thuật ngay được đâu. Nếu cô muốn bảo quản những món đặc sản thì đây... Chúng tôi có chiếc 『hộp trừ thời-không』này. Tiểu thư nên dùng nó thì hay hơn.』
"Gì cơ ạ!? Nh-Nhưng mà... Một ma cụ đắt tiền như vậy..."
『Đừng lo. Tiểu thư cứ thoải mái dùng đi. Cô có thể lưu trữ trong đây mỗi loại 10 món đồ. Và có 30 loại đồ vật mà cô có thể bỏ vào bên trong... Chiếc hộp này... nếu không ai đụng đến thì nó cũng đâu khác một chiếc hộp bình thường là bao.』
V-Vậy đây là cảm giác khi được trở thành một quý tộc cấp cao...! Nó có khả năng lưu trữ 30 loại đồ vật mỗi loại 10 món lận... Điều này có nghĩa là chiếc hộp ma thuật này có sức chứa gấp ba lần cái ở nhà cha mẹ mình...! Mình vẫn thấy mình không xứng sử dụng một ma cụ quý giá như này chút nào, nhưng nếu ông ấy đã nói thế rồi thì... Sẽ là lãng phí nếu mình không dùng nó nhỉ...
Aaaaaaaaaaaaaaaaa!! Nhưng mà! Tôm tươi mới bắt sẽ được lưu trữ trong trạng thái tốt nhất, không hư hỏng gì sao... Quá sức tiện lợi rồi đó...!!
『...Tôi đã được chủ nhân cho phép rồi. Tiểu thư giữ cái hộp làm của riêng mình cũng được.』
Gì cơ....!!!
Đ-đ-đ-đ-đ-để thay lời cảm ơn vì chiếc hộp này... mình cần phải làm gì đó để trả ơn thôi...!!
Tôi cố nghĩ xem mình có thể làm gì để khiến ngài Maricle vui lòng.
....Phải rồi... Ngài ấy là công tước nên là... Ngài ấy có thể mua mọi thứ mình muốn mà chẳng cần xem giá nhỉ?
Đang khi tôi nghĩ tới cuộc sống thường ngày của ngài ấy, khung cảnh ngài nghỉ ngơi trên chiếc ghế đá hiện lên trong đầu tôi.
Biết đâu... Nếu tôi lau sạch cơ thể ngài ấy và gỡ toàn bộ những 『mảnh vỡ từ biển』bám trên người ngài ấy ra thì ngài ấy sẽ có thể nằm được lên giường chăng...???
Đây là điều tối thiểu nhất mình có thể làm để trả ơn ngài ấy rồi... Xem ra cũng đáng thử đấy chứ.