The Girl I Saved on the Train Turned Out to Be My Childhood Friend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

93 907

Cô bạn thời thơ ấu vừa đáng yêu vừa phiền phức từ Mỹ trở về hôm nay lại tiếp tục bắt tôi nhảy.

(Đang ra)

Cô bạn thời thơ ấu vừa đáng yêu vừa phiền phức từ Mỹ trở về hôm nay lại tiếp tục bắt tôi nhảy.

六海刻羽

Hoặc cũng có thể là câu chuyện những ngày tháng tưởng chừng như bình thường nhưng chẳng bình thường chút nào, khi cậu bị cô bạn thời thơ ấu vừa đáng yêu vừa phiền phức ấy dắt mũi nhảy múa theo đủ trò.

3 12

Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần

(Đang ra)

Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần

Kitagawa Nikita

Bị mắc kẹt trong một vòng lặp tử thần vô tận, cậu phải trải qua nỗi đau thể xác và sự bào mòn tinh thần hết lần này đến lần khác. Thứ duy nhất giữ cho cậu không sụp đổ chính là ngọn lửa căm hận cháy b

2 11

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

65 739

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

49 978

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

43 7451

Volume 1 - Chương 10: Hồi tưởng

“Xem nào. Là một nam diễn viên điển trai nào đấy cũng tình cờ mang tên Ryou nhỉ.”

Câu trả lời tôi đưa ra sai trái một cách trắng trợn khiến cho gương mặt Fushimi mất đi cảm xúc còn đôi mắt thì mờ đục lại và hiện lên vẻ vô hồn.

“Ừ. Chính nó.”

Nhỏ trả lời bằng một giọng ngang phè, vô cảm.

Nghe này, nếu đây là trong manga hay anime thì tôi còn hiểu được. Việc người bạn thuở nhỏ nói ‘Tớ yêu cậu, Ryou-kun!’ đã là quá đặc trưng rồi. Đối với viễn cảnh này, mối liên kết giữa hai nhân vật với nhau là không thể bị phá vỡ. Cả hai đã và sẽ trọn đời bên nhau.

Còn đối với chúng tôi mà nói, tôi gần như chẳng trò chuyện gì với nhỏ kể từ tận thời sơ trung cho đến bây giờ.

Nhỏ chưa từng ghé qua đánh thức tôi dậy, hai đứa không hề đến trường và về nhà cùng nhau. Gia đình hai bên cũng chưa đi chơi chung với nhau chuyến nào.

Tôi hạ người bậc thang bằng đá để tự trấn tĩnh lại. Fushimi cũng nhanh chóng làm theo và ngồi xuống ngay cạnh tôi. Nhỏ vòng hai tay ôm lấy chân mình, khiến thân hình vốn dĩ đã mảnh khảnh kia trông càng thêm nhỏ bé hơn nữa, rồi vùi mặt vào giữa hai đầu gối như thể làm vậy sẽ giúp nhỏ trở nên vô hình.

“Ryou-kun nè, đúng là cậu thích mấy cô gái thời thượng hơn ha.”

“Tớ đã nói là không phải thế rồi mà.”

Tớ phải nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần nữa đây?

“Cậu có thể không để ý đâu, nhưng mình thực ra khá là nổi tiếng đó.”

“Ừ, tớ biết mà.”

Chà, chí ít nhỏ cũng tự nhận thức được. Ý tôi là, làm sao mà không biết được cơ chứ?

“Khi mình được ai đó ngỏ lời, cậu không có suy nghĩ gì hay sao?”

“Không, tớ có chứ.” Tôi cũng có những suy tư riêng của mình về chuyện đó – thực ra rất nhiều là đằng khác.

Fushimi nhướng đôi lông mày với vẻ bất ngờ. “Thật á?”

“Thật mà. Tớ không tưởng tượng nổi cảnh cậu hẹn hò với ai đó. Cứ nghĩ đến hàng dài những chàng trai mà cậu đã từ chối là tớ lại cho rằng cậu sẽ tiếp tục như vậy.”

“Chỉ vậy thôi sao?”

“Lúc đã quen rồi thì, ừ. Nhưng trước đó thì…”

Tôi dán mắt vào khoảng không trước mặt rồi hồi tưởng lại.

Tôi không biết chính xác mình đã bắt đầu quen với chuyện ấy từ khi nào nữa, nhưng tôi đoán có thể rơi vào tầm năm nhất hoặc năm hai sơ trung.

“Trước đó thì, nó quả thực đã làm tớ khó chịu. Tớ chắc chắn rằng mấy người đó chỉ tỏ tình với cậu vì những lí do hời hợt mà thôi, kiểu như họ chỉ thấy được nét đẹp nơi khuôn mặt cậu hay đại loại vậy.”

Nghĩ lại thì, với một nam sinh sơ trung thì nhiêu đó là quá đủ lí do để phải lòng một cô gái rồi.

“Ừm, đúng là chúng đều rất hời hợt.” Fushimi đáp. “Ý mình là, làm sao có thể nói thích một ai đó trong bản thân lại chưa từng trò chuyện với người đấy bao giờ? Hầu hết những lần như vậy mình còn chẳng thể nhận ra gương mặt hay nhớ tên họ, và mình đều trả lời như thế khi nói lời từ chối. Cảm tưởng như chuyện này cứ na ná người nổi tiếng với người hâm mộ ấy.”

Tớ hoàn toàn hiểu ý cậu.

Ý tôi là, giờ nếu có ai đó mặc dù bạn chưa từng chuyện trò cùng bỗng bộc bạch tình cảm với bạn và yêu cầu một câu trả lời là được hay không, kiểu gì bạn cũng sẽ chọn vế sau thôi.

“Ừ, ấn tượng chung mà đám con trai có về cậu là cậu luôn từ chối họ, nên mấy người đó chỉ thử cho vui thôi chứ không thèm trông mong gì cả.”

Tỉ lệ xuất hiện của những rủi ro tiềm tàng khi tỏ tình với Fushimi là khá thấp vì khả năng để nhỏ nói lời đồng ý cũng thấp tương tự.

“Ừm… Nghe thật nông cạn. Và đáng xấu hổ nữa! Nếu bọn họ thực sự nghiêm túc về chuyện đó thì mình có lẽ đã cân nhắc đôi chút rồi. Nhưng tỏ tình chỉ để ‘cho vui’ thôi á? Làm gì có chuyện mình sẽ đồng ý với một tên ất ơ không quen mặt mà thậm chí còn không thèm quan tâm đến việc hẹn hò chứ?”

Càng nghe nhỏ nói, tôi càng thấm thía chuyện tại sao nhỏ chưa bao giờ hẹn hò với ai cả. Tôi chắc rằng không phải ai cũng thế đâu, nhưng phần đông là vậy.

“Cậu bảo mình khó chịu về chuyện đó đúng không? Tại sao thế?” nhỏ hỏi.

“Câu hỏi hay đấy.”

“Cậu…ghen đúng không?!”

“Làm gì có ch-“

Làm gì có chuyện…đó? Thật không ta?

“‘Khônggg! Một gã nào đó đang cố cướp Hina-chan yêu dấu của mìnhhh! Tên khốn nàyyy!’ …kiểu kiểu vậy á?”

“Tớ không có nói thế.”

Nhưng đúng thật là tôi đã thấy khó chịu…

Phải chăng tôi đã lo sợ sẽ mất đi người bạn của mình một khi nhỏ có bạn trai ư? Hay có khi nào…đó là thứ xúc cảm lãng mạn trong tôi…?

Không, không, không, khônggg.

“Hehehe, cậu đăm chiêu vì chuyện này quá nhe.”

“Ờ thì, tớ cũng không biết có thể gọi thứ cảm xúc mà mình có lãng mạn hay không…nhưng mà, có lẽ tớ đã ghen thật.”

Nói điều này trước mặt nhỏ quả nhiên là rất xấu hổ. Nhưng đều là những lời thật lòng.

Fushimi chằm chằm nhìn tôi. “…Mình ghé sát hơn được không?”

Ngay cả khi tôi đã quen với gương mặt nhỏ suốt ngần ấy năm trời, nó vẫn dễ thương quá đỗi. Cảm tưởng như mình sắp lịm đi và rời bỏ cuộc sống ở chốn này, nhưng tôi vẫn cố để giữ bình tĩnh.

“Được mà.”

“Ừm, vậy thì…” Nhỏ xích lại gần hơn, tựa vai vào người tôi. “Hehehe.” Nụ cười tươi rói hiện lên trên khuôn mặt nhỏ.

“Cậu đang tận hưởng quá rồi đó.”

“Ryou-kun cũng đang cười đó thôi.”

Có à?

Tôi đưa cả hai tay lên xoa mặt.

“…Hình như mình cũng dần biến thành hạng bất lương mất rồi.”

“Ý cậu là sao?”

“…Hết muốn quay về trường rồi. Chỉ muốn ở đây với cậu thui.”

“Cậu đâu cần phải ngoan ngoãn mọi lúc đâu nè.”

“Ừm. Vậy cùng hư nào. Chỉ hôm nay thui.”

Và thế là chúng tôi đã quyết định cúp học hẳn.

.

.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Ignite-:

Mừng quá, hai bạn trẻ thật lòng với nhau hơn một chút rồi.