The Girl I Saved on the Train Turned Out to Be My Childhood Friend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

113 6256

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

(Đang ra)

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Rikisui-力水

Đây chính là một câu chuyện kể về một kẻ cô độc, người mà đã bị biến dạng nhận thức sau khi anh ấy đã dành quá nhiều thời gian nói chuyện với chính thanh kiếm của mình đến mức độ mà ngay cả những tùy

80 5697

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

27 257

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

28 82

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

8 48

Volume 1 - Chương 13: Kẻ vô hại

Fushimi và Torigoe cùng lúc tự ứng cử, việc này đã tạo nên một làn sóng huyên náo đầy kì lạ bao trùm khắp phòng học.

“””Ồôôôôôô!”””

“Người đẹp trầm lặng so kèo với công chúa ư…”

“T-Tao cược vào Torigoe-san nhá! Cổ có triển vọng lắm đó.”

Mấy tên con trai bắt đầu bán tán xàm xí với nhau.

Trong khi đó, cô bạn thuở nhỏ của tôi vẫn giữ tay mình giơ cao, trông trang nghiêm như một nữ kiếm sĩ đang mặt đối mặt với đối thủ của mình vậy.

Nhỏ…sẽ chẳng chịu nhân nhượng đâu ha.

“Giờ làm gì ta? Tranh luận? Kéo búa bao? Hay rút thăm? Không không, mấy thứ đấy quá thiếu kịch tính đi.” Cái người ưa sự gay cấn kia tiếp tục châm dầu vào lửa.

Hai người họ sẽ tính sao đây? Tôi tự hỏi trong khi dõi theo cả hai như một người ngoài cuộc thực thụ.

“…Em xin rút ạ.” Torigoe bỗng hạ tay xuống.

Fushimi khịt mũi. Khuôn mặt nhỏ nom vô cùng đắc thắng.

“Ơ…thật sao? Vậy thì, lớp trưởng lớp ta sẽ là Takamori và Fushimi nhá.” Cô giáo tuyên bố, và rồi ai ai trong lớp cũng hướng ánh nhìn vừa phía hai đứa tôi.

Ngay lúc ấy, gương mặt Fushimi đang từ đầy vẻ đắc ý nhoắt cái đã biến thành tươi cười duyên dáng như thường lệ.

Nhỏ thay đổi hoàn toàn trong chớp mắt luôn. Kĩ năng đáng nể thật.

Chúng tôi bước lên đứng trước lớp để bắt đầu phần bầu chọn thành viên cho các ủy ban.

“Fushimi sẽ tiếp quản từ bây giờ nha, việc của cô đến đây là xong rồi.” Cô Waka nói với vẻ nhẹ nhõm.

Còn em nữa mà? Sao lại ngó lơ em vậy hả?

“Rồi, vậy nhờ em nha.” Cô Waka nói rồi bước ra ngoài.

Bầu không khí được hâm nóng lên đôi chút sau khi cô rời đi, một vài tiếng nói chuyện lác đác nổ ra khắp lớp học.

“Tiếp theo là ban vệ sinh. Có bạn nào muốn tham gia không?” Fushimi chủ trì mọi việc còn tôi thì hỗ trợ nhỏ. Nếu muốn mọi chuyện diễn ra trơn tru thì làm như này có lẽ sẽ tốt hơn cả.

Sức ảnh hưởng của Fushimi thực sự đã giúp quá trình bầu bán diễn ra nhịp nhàng.

“Anh nghĩ sao, Yuuto-kun?”, một cô gái lên tiếng, “tham gia cùng em không?”

“Được đó. Nghe em nha.”

Ban này sẽ do một cặp đôi có tiếng phụ trách.

“Ọe.” “Ọe!” “Ọe.” “Ọeee!” “Oẹ.”

Những tiếng rên rỉ vang lên khắp lớp học trước màn ‘cẩu lương’ đôi tình nhân kia.

Đáng đời lắm. Ra chỗ riêng tư đi! Ở đây ai mà chịu được mấy cặp đôi cứ suốt ngày âu yếm nhau như thế hả.

“Đang ở nơi công cộng đấy… Hai người đừng có kiểu chỉ vì yêu nhau mà gia nhập chung một ủy ban giùm cái…”, tôi lắc đầu. Lời càm ràm của tôi đủ nhỏ để không ai khác nghe thấy, ngoại trừ Fushimi hóa ra đang đứng ngay bên cạnh.

“Đ-Đúng ha… Đó không phải lí do để…”

Á! Không không không không.

Đôi mắt nhỏ bắt đầu ngấn lệ.

“Sao thế, Fushimi?! Mọi người đang nhìn cậu đấy – bình tĩnh lại đi mà!” Tôi thì thầm.

Nhỏ liếc xung quanh. Nước mắt đã biến đi đâu hết.

Nhanh quá đấy! Bộ cậu là diễn viên hay gì à?!

Nhân tiện thì, Torigoe, “viên kim cương thô”, gia nhập ủy ban thư viện.

Đấy, quá hợp lý.

Tôi hướng ánh nhìn đến gương mặt ấy. Tôi không hề có một ấn tượng cụ thể nào về nó vì dẫu sao chúng tôi lúc cùng ăn trưa hay trò chuyện đều không thực sự nhìn vào mắt nhau.

Tôi có thể nhận ra cô ấy khi gặp mặt, nhưng nếu ai đó bảo tôi hãy hình dung trong đầu gương mặt của cổ thì lại khó cho tôi quá.

Rồi, một nam sinh đứng bật dậy, trên vai là chiếc túi thể thao.

“Cậu định đi đâu thế, Yoshinaga-san?” Fushimi ngay lập tức gọi lớn tên cậu ta.

Còn chưa được một tuần kể từ lúc bắt đầu chung lớp với nhau mà cậu đã nhớ mặt với tên của mọi người rồi á?

“Tôi xong việc ở đây rồi nên sẽ tới câu lạc bộ, không được à?”

“Hở? Nhưng chưa hết tiết mà…”

Buổi sinh hoạt chủ nhiệm này là tiết cuối cùng của hôm nay. Mục tiêu chính chỉ là bầu ra ban cán sự và thành viên các ủy ban, giáo viên chủ nhiệm thì cũng rời lớp luôn rồi. Vậy nên ra về sớm cũng không vấn đề gì – còn có mười phút nữa là hết tiết ấy mà. Theo tôi là vậy.

Nhưng có vẻ Fushimi không đồng quan điểm với tôi.

“Chúng ta còn hoạt động nào khác sao?”

“Không, không hẳn…”

Nhỏ vẫn chuyên cần, khó tính và cứng đầu như ngày nào.

“Vậy tôi đi đây.” Yoshinaga nói, có chút khó chịu. Fushimi vẫn giữ im lặng.

Cô Waka đã giao phó mọi việc cho Fushimi. Cô hẳn đã dành rất nhiều sự tin tưởng cho nhỏ.

Nhỏ cần phải đáp lại lòng tin của cô chủ nhiệm và làm tròn trách nhiệm của mình với tư cách là một lớp trưởng, nhưng có vẻ nhỏ không biết phải nói lại thế nào.

“Mọi người vui lòng ngồi yên tại chỗ, chỉ thêm mười phút nữa thôi.” Tôi cúi đầu, và cả lớp bỗng trở nên im bặt.

Hể? Mình vừa nói gì kì lạ à?

Tôi nghe thấy tiếng chiếc ghế được kéo ra lại.

“…Được thôi. Tôi xin lỗi vì đã gắt gỏng.”

Chiếc túi rơi bịch một tiếng rõ to, và rồi Yoshinaga ngồi xuống.

“Cảm ơn cậu.”

Những học sinh khác thở phào nhẹ nhõm, rồi đánh ánh nhìn tò mò về phía tôi. Tôi có thể tưởng tượng được những gì trong đầu họ: Chà, ai mà ngờ cậu ta sẽ nói mấy thứ như thế cơ chứ?

Tôi hiểu rằng việc chen ngang như vậy chẳng hề giống tôi chút nào, nhưng Fushimi đang cần tôi giúp.

“Ryou-kun, cảm ơn cậu.”

“À, không có gì.”

“Oi! Oi!” Kurano-san lớn tiếng gọi chúng tôi. Cổ là một người bạn của Fushimi và đồng thời cũng chung lớp với tôi năm ngoái. “Hai cậu có vẻ thân thiết quá ha. Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Ánh mắt của mấy tên con trai đằng đằng sát khí.

Từ đầu năm học đến nay chưa có ai nhắc đến vấn đề này cả. Mấy gã khát máu kia không phải những kẻ duy nhất quan tâm tới nó – mấy cô nàng trong lớp cũng tò mò không kém.

“À, ừm. Hai đứa mình là bạn từ thuở ấu thơ ấy mà.”

Có vẻ như không nhiều người biết về chuyện này. Nhất là mấy đứa con trai, tôi có thể chắc chắn như vậy. Cứ nhìn vẻ hung hãn đòi cắt tiết tôi kia dịu đi trông thấy là biết.

“Ồ, ra là thế.”

“Bạn thuở nhỏ sao…”

“Chuyện này, đúng kiểu drama cao trung thường thấy luôn ấy!”

“Đúng đó, nếu vậy thì…”

“””Hai người đó sẽ không bao giờ thành đôi với nhau cả!”””

Fushimi cười khúc khích. Với vẻ mặt đầy tinh nghịch, nhỏ hỏi tôi. “Ryou-kun nghĩ sao nè?”

“S-Sao cậu hỏi tớ?”

“Sao, ta?”, và nở một nụ cười rạng rỡ.

.

.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Ignite-:

Lớp này hảo quá :v

Còn chưa nên cơm nên cháo gì đã đục thuyền hội đồng rồi =))))

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

“The diamond in the rough” – “Cổ là một viên kim cương thô đó.”, ý chỉ một người nào đó rất có tiềm năng nhưng ít được để ý đến hoặc chưa phát triển đúng cách “Get a room!” - lối nói châm biếm và hài hước để nhắc một cặp đôi không nên tình tứ giữa nơi đông người mà nên đi thuê phòng riêng để tiếp tục hành sự