The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1786

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8150

Chương 59

[][] [] 

Thưgiãn nào…cứ từ từ. Đấy đượcrồi đấy.” Elijah hỗ trợ tôi phía sau. Đã một tuần từ lúc tôi bị thương và là lầncuối cùng tôi đi bộ. Ngay cả khi mana lưu thông khắp cơ thể, tăng cường cơ bắp,tôi vẫn cảm thấy kiệt quệ.

“Kyu…” Sylvie nhìntôi bằng vẻ mặt quan tâm nhất có thể đối với một con thú mana giống cáo như nó.Nó đi bên cạnh tôi thay vì nằm trên đỉnh đầu tôi như trước đây, có lẽ sợ tôi khônggiữ nổi nó nữa.

Elijah đến phòng bệnhcủa tôi sau khi giai đoạn đầu tiên kết thúc. Tôi sẽ bắt đầu công việc với tưcách là Giáo sư giảng dạy lớp Thực hành Điều khiển Mana nhưng tôi không còn quáháo hức tình trạng hiện tại. Chân thì tập tễnh vài bước một,lưng và hai bên sườn như bị thiêu đốt, tôi hầu như không còn tí sức lực nào đểđến lớp, huống chi là việc dạy học.

Sau khi dần dần quenvới việc đi bộ, tôi dừng lại nghiêng người về phía Elijah để được giúp đỡ và dùngDawn’s Ballad làm gậy chống. Tôi không thể nhịn cười trước sự mỉa mai này. Tôinhớ mình từng nghĩ thanh kiếm vô giá này chẳng khác gì cái gậy chống. Tôi lắc đầungao ngán, suy nghĩ hồi đó đã dự báo tình trạng của tôi bây giờ.

Elijah quấn tay cầmvà dùng băng trắng bọc kín nhằm tạo sự thoải mái mà cũng tránh được những ánh mắtdòm ngó. Tôi, một đứa trẻ 12 tuổi phải chống gậy đi cho khỏi ngã.

“Ông liệu có ổnkhông đấy? Chắc ít nhất tôi cũng phải giúp ông giữa các tiết học hôm nay?”Elijah ân cần đứng sát tôi, sẵn sàng giúp đỡ nếu tôi vấp ngã.

“Kiểu quái gì chả ổn.”Tôi không đủ tự tin để nói mình sẽ không vấp ngã, nhưng tôi không muốn Elijah cứkè kè bên cạnh tôi.

Khi tôi đến trước cửalớp học, Elijah vẫn nhíu mày do dự không nỡ để tôi tự đi.

“Arthur. Để tôi giúpông.”

Tôi quay đầu lại thấycông chúa Kathyln đang chạy lại phía sau, cách xa nhóm bạn của cô ấy. Chưa kịpnói gì cô ấy đã vòng tay qua eo, tay còn lại giữ cánh tay không cầm gậy củatôi.

“Uh…không sao đâu. Cảmơn cậu.” Tôi nhún vai với Elijah đang đứng bất động nãy giờ, cẩn thận bước vàophòng.

“Tớ nghe hôm nay sẽcó Giáo sư mới đến đó!”

“Móa, thật à? Tớthích Giáo sư Glory cơ.”

“Ai mà có thể giỏihơn Giáo sư Geist chứ, đúng không?

“Cậu sẽ chẳng bao giờbiết được, khéo chúng ta lại gặp một kẻ lập dị hơn thế.”

“Hey, kia không phảithành viên của Ủy ban Kỉ luật đã đánh bại Giáo sư Geist hay sao?”

“Trông cậu ta có vẻ bịthương…”

Những cuộc thảo luận dầnbiến thành những lời xì xào bàn tán ngay khi tôi bước vào.

“Tớ sẽ ổn thôi, côngchúa Kathyln. Cảm ơn cậu.” Tôi thả tay ra khỏi cái nắm tay mềm mại kia.

“Cậu cần được giúp đỡkhi lên cầu thang…” Khuôn mặt vô cảm chẳng ăn nhập với giọng điệu quan tâm kia.Tôi chỉ lắc đầu và ra hiệu cho cô ấy đi trước.

Sylvie theo ngay sau,tôi đến giữa phòng thì lon ton nhảy về phía bục di chuyển được đặt ở trung tâmsân vận động.

“Phù…” Tôi thở phào nhẹnhõm khi đặt toàn bộ trọng lượng lên cái bục cao quá mức với mình.

Tôi nhìn lên thấyFeyrith với vẻ mặt tò mò. Ngay cả khi Kathyln đã về chỗ ngồi cô ấy vẫn nhìn lạiđể tìm tôi. Cô ấy cũng vô cùng bối rối khi nhận ra tôi không lên cầu thang phíasau cô mà lại đến giữa lớp học.

Đến lúc này thì những lờibán tán về tôi giảm dần ngày càng nhiều pháp sư trẻ tự hỏi sao tôi lại đứng trên bục giảng.

“Tôi không chắc có baonhiêu người biết tên tôi, nhưng đa phần cũng biết ít nhất tôi là ai. Tên tôi làArthur Leywin, thành viên của Ủy ban Kỷ luật, con trai duy nhất của 2 pháp sư đỉnhcao, một người anh giàu tình cảm, và là Giáo sư mới của các bạn. Hãy làm quen vớinhau.”

Tôi đếm ngược trong đầucái khoảnh khắc cả lớp vỡ trận. Gần như chính xác tuyệt đối, đám con nhà quý tộcbật dậy trong sự hoài nghi, một số thậm chí còn nổi giận, hét lên rằng hãy ngừngtrò đùa nhảm nhí ấy và về chỗ ngồi của tôi.

“Mày mong chúng tao sẽtin một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch sẽ làm Giáo sư mới của lớp?” Một trong nhữnghọc viên năm 2 học lại lớp này hoặc mới học lần đầu lên tiếng.

“Hãy dừng conmẹ nó cái trò nhảm nhí này lại và về chỗngồi! Mày nghĩ mày là ai?” Một tên năm nhất lùn tịt sủa.

Ôi… ngôn ngữ thô tụcnhư vậy phát ra từ những đứa trẻ 12 tuổi.

“Haizzz…” Nếu tôi có thểdạy lớp này trong khi nằm thì tôi sẽ thực sự làm điều đó ngay lúc này. Tôi thậtsự mệt mỏi và tổn thương vì điều này.

Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếuGiáo sư Glory hay Hiệu trưởng Goodsky thông báo cho cả lớp trước việc tôi sẽ giảngdạy.Hoặc ít nhất là trao tôi một giấy tờ nào đấy để tôi chứng minh thân phận giáosư của mình. Thế nhưng không hề có, tôi tự hỏi có phải bà ấy cố tình làm thế.

Bà ấy rất có thể làm chuyện đó.

“Ừm… các bạn sẽ tin tôi nếu tôi nói đích thân Hiệu trưởngGoodsky chỉ thị tôi làm Giáo sư của lớp này nốt học kì này chứ?”

“Thực cmn tế đi!”

“Mày đùa bọn này à”

“Câm miệng!”

Một lượt biểu tình khác lại nổ ra trong lớp khi sinhviên ngày càng đông hơn.

Nhìn Feyrith và Kathyln, tôi thấy khuôn mặt đẹp trai củaFeyrith ngập tràn những hoài nghi, còn gương mặt của Kathyln cũng biểu hiện sựsốc nhẹ.

“Đừng có tự cao chỉ vì mày đã đánh bại giáo sư cũ! Màynghĩ mày có thể giành chiến thắng nếu công chúa Kathyln và Feyrith không làmông ta kiệt sức trước?” Một học viên năm 2 khác nhảy xuống bục giảng gào ầmlên.

Hắn ta có một cơ thể lực lưỡng, đánh giá từ dòng chảymana yếu trong cơ thể kia thì có thể đoán chắc hắn chỉ ở mức xoàng.

Hùng hổ tiến về phía tôi như thể đang chuẩn bị ném tôira khỏi bục giảng. Feyrith thì sắp nhảy xuống bục giảng để dừng tên to béo kialại nhưng tôi đã lắc đầu.

“Mày lắc đầu á? Mày nghĩ mày là cái thá gì?” Tôi nghĩcon trâu đất kia tưởng tôi chế nhạo hắn.

Một nửa số học viên có biểu hiện lo lắng không muốn dínhdáng đến đến drama này, trong khi số còn lại thì cổ vũ “ngài” du côn ở đây.

“Ngồi xuống!”

*BỤP*

Cả căn phòng rung lên khi tôi tuông ra một luồng mana khổnglồ, khiến hắn ngã ngửa ra sau.

Hắn lúng túng đến nỗi cứ ngồi bệt ở đó, tôi thấy mìnhnhư một bậc thầy “lão làng” đang giáo huấn cho đứa trẻ nghịch ngợm kia.

“Đừng hỏi tôi tại sao, nhưng Hiệu trưởng Goodsky cũng chẳngbuồn đưa tôi bất kì tài liệu đặc biệt nào để chứng minh tôi là giáo sư mới củacác bạn. Nhìn lướt qua, dù vẫn có ngoại lệ, nhưng tôi có thể thấy được rất ít ngườicó thể tự gọi mình là pháp sư.”

Tôi cố tình bước qua “ngài” du côn đang run rẩy kia vàđi về phía bên kia cả lớp học.

“Các bạn nghĩ rằng, vì các bạn tự tạo lõi mana nên các bạncó thể gọi mình là pháp sư? Ngay lúc này, tôi có thể nói với các bạn rằng chúcáo nhỏ dễ thương này có thể “cân” được bất kì ai.” Tôi luồn tay xuống náchSylvie và nhấc nó lên cho cả lớp xem.

“Một số bạn ở đây muốn thấy giấy xác nhận hay thậm chíkhông muốn học cái lớp này, thì xin mời đến gặp Hiệu trưởng Goodsky, không thìhãy nằm xuống và làm thiên thần ở bãi cỏ ngoài kia. Với những bạn tò mò về thứtôi sẽ dạy cho các bạn thì cứ thoải mái ở lại.” Tôi đợi một vài giây, nhưng chodù có vì cái tiểu xảo của tôi với “ngài” du côn kia hay vì họ quá lười biếngthì cũng chẳng có tên nào rời đi.

“Bây giờ… Nếu bạn vui lòng quay về chỗ ngồi của mình thìtôi sẽ bắt đầu tiết học.” Tôi nhìn xuống tên học viên năm hai muốn khoe khoangchút khả năng hạn chế của mình và nói.

“Uhh…” Nhanh chóng đứng dậy, hắn ta quay về chỗ ngồi vớivẻ mặt xấu hổ.

Tôi trở lại trung tâm bục giảng, khi tôi đứng dựa vào bệthì Sylvie cuộn tròn lại.

“Vì đây là lớp Thực hành Điều khiển Mana nên tôi cũng sẽhỏi một câu thực tế. Cách tốt nhất để sử dụng mana trong không khí xung quanhlà gì?” Tôi nhìn quanh lớp, gần như ngay tức khắc, một cô gái trông hơi ngốcnghếch với mái tóc đuôi ngựa giơ tay lên.

“Mana được sử dụng hiệu quả nhất bằng cách hấp thụ manatự nhiên được hình thành trong không khí chuyển vào lõi mana, được cô đặc vàtinh chế để thi triển phép thuật hoặc sử dụng kĩ thuật khác.” Cô ấy nhìn tôimãn nguyện như thể rất tự hào với câu trả lời vừa rồi.

“Tốt. Giờ thì. Như các bạn đã biết, sự khác biệt giữaAugmenters và Conjurers là Augmenter hầu như sử dụng mana trong lõi của họthông qua dòng mana, còn Conjurers trực tiếp hấp thụ mana từ không khí xungquanh thông qua mạch mana. Vậy… tại sao cả hai loại pháp sư này lại phải thiềnvà hấp thụ mana khi mà Augmenters đã có mana trong lõi để hấp thụ?” Tôi hỏichung chung.

“…” Cánh tay tự tin của cô gái ngốc nghếch kia rụt lạikhi nghĩ về nó.

“Trong khi Augmenter kết hợp mana vào các đòn tấn công vậtlí để làm giảm lượng mana được sử dụng, thì Conjurer thao túng không gian, sử dụngphép thuật trực tiếp nên tiêu tốn nhiều mana hơn. Do đó, Conjurer dự trữ manatinh khiết trong lõi của họ để tránh phản ứng dữ dội.” Kathyln trả lời, nét mặtkhông hề thay đổi khi cô vẫn ngồi.

“Chính xác! Vậy thì câu hỏi cuối cùng trong ngày hôm naylà… Màu sắc của lõi mana của Conjurer và thậm chí là Augmenter có đánh giáchính xác sức mạnh của một pháp sư không?” Tôi ngả người về trước, dồn trọng lượngtừ chân trái sang chân phải.

“…” Tôi phải cười thầm vì Kathyln thường tạo vẻ mặt trốngrỗng mà suy nghĩ sâu xa. “Đây sẽ là bài tập về nhà của các bạn hôm nay! Tất cảxuống bục và xếp hàng! Tôi muốn Conjurer xếp bên trái còn Augmenters xếp bên phảicủa tôi!”

Sau một hồi phàn nàn, cuối cùng tất cả đều đứng về phíacủa sân vận động, xếp hai hàng đối diện tôi.

“Đối với bài tập này, tôi muốn mọi người bắt đầu thực hiệnnhững câu thần chú cơ bản nhất ứng với nguyên tố chủ đạo của các bạn.Conjurers, không đũa phép.” Tôi nói.

Đối với Augmenters, những câu thần chú cơ bản nhất mà họdạy đều có hình thức giống nhau. Với Augmenters thuộc tính Hỏa sẽ là Fire Fist(Nắm Đấm Lửa), một chiêu thức khiến cho nắm đấm của họ bốc lửa lên. VớiAugmenters thuộc tính Phong sẽlà Whirlwind Fist (Nắm Đấm Gió). Thuộctính Thủy là Aqua Fist (Nắm Đấm Nước) và còn với nguyên tố Thổ là Boulder Fist(Nắm Đấm Đá). Sau khi các pháp sư có thể thể hiện nguyên tố của họ, bước đầutiên của Augmenters là học cách tích hợp các nguyên tố ấy vào bàn tay, thứ họđã quen sử dụng.

Sở dĩ những pháp sư hoàng tộc còn ở đây cũng nhờ dòngdõi của họ, những người có tài năng và thường thể hiện nguyên tố rất sớm. Chatôi phải mất hơn 10 năm để tạo ra ngọn lửa thật sự, nhưng những đứa trẻ 12-14tuổi này đã có thể làm điều đó. Đó là sự khác biệt về gen, điều mà tôi cũngkhông thể phủ nhận được.

Đối với Conjurers, thần chú cơ bản nhất liên quan đến việcthu thập một nguyên tố mana cụ thể vào một quả cầu rồi bắn nó. Với các pháp sưchuyên sử dụng nguyên tố Hỏa, dạng phép thuật của nó là một quả cầu lửa. Với nguyêntố Phong là đạn gió. Nguyên tố Thủy sẽ là đạn nước còn nguyên tố Thổ là đạn đá.

Conjurers sẽ thực hiện dễ dàng hơn vì họ không phải trựctiếp hình thành nguyên tố trong cơ thể họ, mà chỉ cần hấp thụ các hạt mana nguyêntố đó ở xung quanh và dùng chúng để thi triển phép. Conjurers mà có chuyên môn sửdụng các nguyên tố khác nhau phải chứng minh xem họ có thể cảm nhận các hạtmana cụ thể xung quanh và sử dụng nó tốt đến đâu.

Tôi gối đầu lên tay phải khi xem hai loại pháp sư chuẩnbị cho câu thần chú.

Các Augmenters trong lớp bắt đầu tập trung vào tay thuậnrồi nắm chặt lại. Vài giây sau, phép thuật trở nên rõ ràng hơn khi các nguyên tốbao quanh nắm đấm kia. Mỗi Augmenter tốn một khoảng thời gian khác nhau để thựchiện, nhưng cũng khá nhanh.

Các Conjurers thì nhẹ nhàng niệm chú khi không gian trướclòng bàn tay của họ bắt đầu phát sáng các màu sắc khác nhau, tùy thuộc vào nguyêntố chủ đạo của họ. Không có gì đáng ngạc nhiên khi Feyrith và Kathyln hìnhthành phép thuật trước bàn tay nhanh hơn nhiều so với những người khác.

Sự khác biệt duy nhất giữa Augmenters và Conjurers trongcâu thần chú của họ chính là nguyên tố sẽ bao quanh nắm đấm của Augmenter còn vớiConjurers thì hình thành trong lòng bàn tay.

“Bây giờ. Augmenters, tôi muốn các bạn thử bắn câu thầnchú ra phía trước còn Conjurers, tôi muốn các bạn thử hấp thụ câu thần chú đượctạo ra trong lòng bàn tay.” Tôi nở nụ cười hồn nhiên còn họ ngây ngô nhìn tôi.

Họ đã nhận ra tôi không đùa khi ra hiệu cho họ làm điềuđó.

“Hự!” “Hah!” “Grrr…” “Ự…” “Phụt!” “Bắn!”

Thiệt là hài hước khi xem Augmenters thử tách nhân tố khỏinắm đấm của họ.

“Ặc!” “AHH!” “Kyaa!” “Ặc!” “Đệch!” “Au!!” “Mẹ kiếp!”

Các Conjurers cũng chẳng khá khẩm hơn vì tất cả chúng đềubị chém, cháy, ướt hoặc bầm tím. Sau khoảng 15 phút vật lộn, hầu hết đều bỏ cuộcvà nhìn tôi hằn học. Ngay cả Feyrith và Kathyln cũng nhìn tôi đầy nghi hoặc.

“Ngớ ngẩn vl. Chúng ta đều biết chỉ những Augmenterstrình cao cấp mới có thể thi triển các câu thần chú tầm xa!” Một trong những họcviên Augmenter bật khóc.

“Đúng đó! Hấp thụ lại câu thần chú chúng ta đã tạo ra cóý nghĩa gì cơ chứ?” Cô gái ngốc nghếch rên rỉ.

Để Sylvie lại trên bục giảng, tôi tiến về phía đối diệncủa sân khấu, cách xa các học viên.

Mất một khoảnh khác để tập trung lại, tôi nhắm vào khoảngtrống giữa hàng Augmenters và hàng Conjurers.

“Wind Bullet (Đạn Gió).”

Một luồng khí từ lòng bàn tay tôi thoát ra và đục một lỗnhỏ trên bức tường bao quanh bục.

Sau khi hoàn hồn trở lại, một trong những học viên hỏi vặnlại. “To vãi… Mạnh đấy, nhưng mà hầu hết đều có thể làm được khi đạt đến giaiđoạn màu cam.”

“Đúng vậy. Vì dường như không ai hiểu tại sao thứ tôilàm rất đặc biệt, hãy để tôi giải thích.” Tôi giơ cánh tay khác lên và tạo mộtcơn gió hình thành quanh tay tôi. Tôi bắn viên đạn gió vừa tạo, nhưng lần này,khi viên đạn gió bay ngang qua căn phòng, khoảnh khắc nó chạm vào tường, chỉnghe thấy tiếng “vút” nhẹ nhàng.

“ĐÓ là thứ mà phần lớn đều làm được khi đến giai đoạnmàu cam.” Tôi nháy mắt nhẹ, mặc cho họ lúng túng.

“Tôi không thể chứng minh chính xác điều gì sẽ xảy rakhi Conjurers có thể hấp thụ lại phép thuật của mình, nhưng tin tôi đi, nó sẽgiúp ích cho các bạn thôi.”

Tôi quay lại bục giảng và bế Sylvie. “Xong. Hôm nay chỉđến đây thôi. Hãy thử đưa ra đáp án cho câu hỏi hôm nay và thực hành lại nhữnggì tôi vừa dạy. Hẹn gặp lại vào ngày mai.”

Họ sẽ không thể đạt được trình độ đó ngay được. Tôi cũngkhông quá trông đợi điều đấy. Chỉ hy vọng thông qua điều này thì cả hai loạipháp sư sẽ có thể, ít nhất là vượt qua được một trong những khuyết điểm lớn nhấtcủa họ ngay lúc này, trong khi cơ thể chưa phát triển toàn diện và dễ uốn nắn.