The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 780

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 736

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8223

Chương 120

[][] [] 

Một cảm giác rùng mình khó tả bùng phát bên trong lõimana của tôi khi tôi kích hoạt Realmheart. Cảm giác như thể một dòng chất lỏngđông lạnh chảy qua mạch máu của tôi, cố gắng tìm đường ra khỏi cơ thể tôi. Tôithấy những cổ tự vàng trắng bắt đầu hiện lên trên tay mình, bừng sáng một cáchchói lòa như muốn đốt cháy da thịt tôi, không gian xung quanh bắt đầu biến sắc.

“Tachỉ mới thấy thoáng qua cổ tự của cháu trước đây, nhưng nó thật sự rất thú vị.”Phu nhân Myre lẩm bẩm khi bà nghiên cứu tôi kĩ càng.

Ngồiđó một cách bất động, Phu nhân Myre tiếp tục xem xét những đường cổ tự khắctrên người tôi. Tôi không thể không cảm thấy ấn tượng với những gì tôi đang trảinghiệm. Đây là lần tiên tôi có cơ hội để nghiên cứu sự thay đổi trong góc nhìncủa mình khi sử dụng Realmheart. Quan sát những hạt mana khác nhau di chuyểnnhư thể chúng có tâm trí riêng và mục đích riêng khiến tôi nhận ra tại sao ngườita miêu tả phép thuật là “thao túng mana” ở thế giới này.

Đểkiểm tra linh cảm của mình, tôi thử tạo một chút lửa ở đầu ngón tay. Và hệt nhưtôi đoán, những hạt mana màu đỏ xung quanh tôi bắt đầu phản ứng khi tôi tạo rangọn lửa. Ngay cả khi tôi chỉ dùng mana đã được tinh luyện từ lõi thì vẫn có phảnứng từ những hạt mana xung quanh đầu ngón tay tôi. Tôi thử sử dụng những thầnchú từ các nguyên tố khác để xem phản ứng của các hạt khác, nhưng dù cho tôi cólàm gì đi chăng nữa, những hạt màu tím vẫn không có gì thay đổi cả.

“Rấtthú vị, phải không?” Vịasura cũng trong hình dạngRealmheart. Đôi mắt hiền dịu màu tím của bà nhìn thẳng vào tôi, miệng bà nhếchmép trong thích thú.

“Làmthế nào mà trước đây cháu lại không để ý đến điều này?” Tôi tự nhủ với bản thânmình.

“Việcđó cũng dễ hiểu thôi, vì cháu thường cho rằng đây giống như một kĩ năng giatăng sức mạnh chứ không phải là một phương tiện dùng để quan sát và nghiên cứunhững thứ không thể thấy bằng mắt thường.” Buông tay tôi ra, Myre lùi lại vàibước và nói tiếp. “Ta không rõ cháu có thể ở trong dạng này bao lâu, và giờcháu đã đạt đến trạng thái có thể cảm nhận aether rồi, nhưng có một vài điều tamuốn cho cháu thấy trước khi cháu hủy Realmheart.”

Myregiơ một tay lên để cho tôi thấy, mắt bà nheo lại để tập trung. Bỗng nhiên, nhữnghạt aether màu tím xung quanh chúng tôi, thứ từ chối tuân theo tôi, bỗng chậmrãi tiến về phía bà ấy. Mỗi hạt màu tím lấp lánh đó có cách chuyển động hoàntoàn khác nhau. Việc này trông như bà ấy đang lùa một đàn đom đóm về phía taymình hơn là thao túng mana.

“Nhưta đã nói ban nãy, aether có bản chất rất khác với mana. Nếu cháu cố thao túngaether như mana thì cháu sẽ nắm chắc thất bại trong tay. Ta sẽ dùng phép ẩn dụ chiếccốc nước để cho cháu dễ hiểu ý ta hơn. Cháu có thể uống, súc miệng, khạc nhổ nướcmiễn là cháu biết cách, nhưng sẽ rất ngu ngốc nếu như cháu cố làm như vậy vớicái cốc. Aether tồn tại xung quanh chúng ta, nhưng nó cũng chính là ranh giới giớihạn của chúng ta.” Bà ấy giải thích và những hạt aether bằng đầu bao trùm cánhtay mà bà ấy giơ lên cho đến khi nó hoàn toàn bị bao trùm. “Vivum tác động lêntoàn bộ sinh vật sống. Và nó cũng chính là thứ sức mạnh mà ta dùng để chữa lànhcho đôi chân nát bấy của cháu.”

Đámsương bạc mà Myre bắn vào tôi lúc trước trông như một đám mây màu tím đang baotrùm cánh tay của bà ấy khi tôi dùng Realmheart. Tuy nhiên, khi bà hủy thi triển,những hạt ấy trôi trở về vị trí ban đầu.

“Cháuthấy aether tích tụ trong tay bà, nhưng làm thế nào mà chúng có thể biến thànhvivum? Làm thế nào mà nó có thể chữa lành cho chân cháu?” Hàng triệu câu hỏi vìsao đang chạy qua đầu tôi. Việc có thể chứng kiến tận mắt kĩ năng thần kì nàylà rất may mắn, nhưng đồng thời nó cũng khiến tôi khó chịu khi không thể hiểu đượcnguyên lý hoạt động.

“Saukhi biết rằng ta có khuynh hướng phát trưởng về nhánh thuật của sự sống, ta đãnghiên cứu vivum cả hàng thế kỉ. Tuy nhiên, ngay cả vậy, ta không đủ tự tin rằngmình có thể giải thích thứ mà cậu thật sự muốn biết,” bà ấy thờ dài. “Những điềuta hiểu rõlà rất ít.”

“Cháumuốn học.” Tôi nhìn chằm chằm vào bà ấy, quyết tâm học hỏi những thứ tôi có thểtiếp thu.

Mặcdù ánh mắt bà vẫn nghiêm nghị, nhưng rồi bà nở một nụ cười mỉm. “Tốt lắm. Điềuđầu tiên cháu cần biết là, khác với mana, cháu không thể hấp thụ aether; cháuchỉ có thể thay đổi bản chất có nó để tác động lên thực tế.”

“Cónghĩa là không cần có lõi mà vẫn có thể thao túng aether?”

“Lõilà thứ kết nối cơ thể tới cõi tồn tại, nên mặc dù không thể thao túng aether trựctiếp như thao túng mana, có lõi mana vẫn rất quan trọng,” bà ấy trả lời. Nghethoáng qua thì rất đơn giản, nhưng từng câu chữ của Myre như chứa đựng kiến thứckhổng lồ không thể đo đếm được.

“Cháusẽ tự biết con đường của riêng mình khi thời điểm đến, nhưng dù gì thì cháucũng mới trong giai đoạn tu luyện ban đầu, nên tốt hơn hết là không cần phải biếtquá nhiều thứ không cần thiết.” Bà ấy mỉm cười một cách dịu dàng và tiếp tục. “Cònbây giờ, cháu chỉ cần biết là sau một khoảng thời gian nhất định, quá trình tuluyện của cháu sẽ ngừng lại hay không tùy thuộc vào khả năng tinh luyện mana củacháu và sự hiểu biết sâu sắc về thứ kiến thức không thể truyền lại này.”

Tôinghiềm ngẫm những lời nói mơ hồ của bà ấy. Đầu tôi đầy ắp các câu hỏi, nhưngtôi biết bây giờ không phải là lúc để hỏi.

Bà ấygật gù và nói tiếp. “Ta không rõ là do tình cờ hay là do duyên số, nhưng có lýdo lý giải tại sao cháu có thể sử dụng aether, mặc dù có hơi hạn chế. Cháu cóđoán được đó là gì không?”

“Cháucho là do ý chí của Sylvia?” Tôi trả lời.

“Đúnglà ý chí có đóng góp một phần, nhưng đó không phải là lý do chính tại sao cháucó thể thao túng nó.”

Lầnnày, chỉ có một câu trả lời duy nhất nảy ra trong đầu tôi. “Là do cháu có thểthao túng cả bốn nguyên tố?”

“Chínhxác!” Myre tán dương. “Chính là do cháu có sử dụng cả bốn nguyên tố cơ bản nêncháu có thể nhìn xa qua lớp nước và thấy cái cốc thủy tinh.”

“Vậynghĩa là rồng mạnh hơn các chủng loài khác?” Tôi hỏi lại.

Lắcđầu, bà ấy giải thích. “Đúng là bọn ta có lợi thế hơn những chủng tộc khác.Long tộc chúng ta có khả năng điều khiển aether, nhưng khả năng của chúng tacũng có hạn. Ngay cả những con rồng mạnh mẽ nhất cũng chỉ mới có thể tìm hiểuđược bề nổi của khả năng thật sự của aether. Và ngoài ra, những chủng tộc kháccó hiểu biết sâu sắc về các nguyên tố đến mức họ có thể sánh ngang cả Long Tộc.”

Tôikhông rõ chúng tôi đã trò chuyện bao lâu, nhưng tôi bắt đầu cảm thấy tôi đang cạnkiệt sức lực vì sử dụng Realmheart. Để ý thấy khuôn mặt mệt mỏi của tôi, Myre bảotôi hủy thi triển kĩ năng.

Màusắc dần trở về thế giới khi tôi hủy Realmheart, và như mọi khi, những đường cổtự cũng dần biến mất. “Vậy, bà Myre, bà đã tìm ra nhánh aether nào là phù hợpnhất cho cháu chưa?” Tôi hỏi, thở phào một cách nhẹ nhõm.

“Rồi,nhưng trước khi cháu quá hào hứng, ta muốn cảnh báo trước là ta không thể đoánđược liệu cháu có thể kiểm soát aether như chúng ta hay không. Ngay cả khi cháusở hữu khả năng có thể thao túng cả bốn nguyên tố và có ý chí rồng cùng vớiRealmheart, thì sau cùng, cháu vẫn chỉ là con người.” Mặc dù lời bà ấy rất khắcnghiệt, nhưng từng câu từ của bà ấy không hề có ganh ghét hay giả tạo.

“Cháuhiểu rồi.” Tôi lẩm bẩm. Sẽ là nói dối nếu như tôi nói tôi không thất vọng.Trong một thế giới không chỉ có riêng loài người mà những chủng tộc khác — nhữngchủng tộc mạnh mẽ — cùng chung sống với nhau, tôi bắt đầu cảm nhận bức tường vôhình mà ở kiếp trước trước tôi không thấy.

“Nhưta đã nói ban nãy, aether và mana có bản chất khác nhau. Cháu có thể tưởng tượngaether như là một sinh vật sống, gần như là có cảm xúc, cần phải dụ dỗ hoặc épbuộc nó hành động. Do đó, thao túng aether tạo nên một gánh nặng rất lớn chongười thi triển. Cháu cũng biết điều đó mỗi khi cháu dùng kĩ năng thao túng thờigian.”

“Bànói đúng. Dù cho cháu có dùng nó nhiều đến mức nào đi nữa, nó chẳng hề dễ chịuhơn chút nào.” Tôi thừa nhận, dựa vào vách giường.

“Vàta nghi rằng nó sẽ không bao giờ dễ chịu hơn đâu. Cháu trai, mặc dù ta không rõtại sao khả năng thao túng thời gian, mặc dù chỉ kéo dài không lâu, lại tìm đếncháu, nhưng nhánh aevum(thao túngthời gian) không hề dành cho cháu.” Lấy ra một cây bút chì và một tấm giấyda từ hộc tủ, bà ấy bắt đầu vẽ một số biểu tượng. “Arthur, cháu có thể thaotúng aether là vì cháu có ý chí của Sylvia, và ta cho rằng cháu không hiểu hếtnguyên lý hoạt động của nó.”

“Vềlý thuyết thì đúng thật, cháu chẳng biết nó diễn ra như thế nào.” Tôi miễn cưỡngthừa nhận. Sử dụng giai đoạn đầu của ý chí của Sylvia giúp tôi ngưng đọng thờigian trong một khoảnh khắc ngắn, nhưng mỗi lần tôi dùng kĩ năng đó, tôi có cảmgiác như tôi đang nhìn vào một bản thảo bằng tiếng nước ngoài: tôi biết nótrông như thế nào, nhưng tôi chẳng biết nó có ý nghĩa gì, hay tôi phải đọc nóra sao.

Đây chính là lý do tại sao.”Myre giơ cao mảnh giấy mà bà ấy viết nãy giờ lên, để lộ một dòng các kí tự rấtquen thuộc. “Giống với Sylvia, cháu có thể kiểm soát thứ ranh giới giúp cân bằngcõi tồn tại; cháu thuộc nhánh spatium (điều khiển không gian).”

Bấtchấp biết được điều này, tôi vẫn không vui. Không hề một chút nào hết.

“Nhưng,như bà đã nói, dù cháu có biết điều này đi chăng nữa, vẫn có cơ hội cao là cháukhông thể hoàn toàn điều khiển được khả năng này.”

Myrekhông trả lời, chỉ lặng im nhìn tôi với ánh mắt buồn sầu.

“Từnhững gì bà đã nói với cháu nãy giờ, cháu chỉ có thể dùng được khả năng thaotúng thời gian là vì nó đi kèm với ý chí mà Sylvia đã truyền lại cho cháu trướckhi bị giết.” Tôi cố hết sức để kiềm lại cơn tức giận, nhưng giọng tôi ngàycàng to hơn. “Làm ơn đấy, thưa bà Myre. Hãy nói cho cháu biết mình cần phải làmgì. Cho đến hiện tại, mọi thứ bà nói là cháu hoàn toàn có đủ phẩm chất để sử dụngđược thứ kĩ năng này, nhưng do thể chất yếu đuối của chủng loài bọn cháu, cháusẽ không chịu đựng được hậu quả khi sử dụng chúng!”

Bà ấyim lặng một hồi lâu, chỉ nhẹ nhàng lướt ngón tay qua mái tóc rối bù của tôi. “Tathật sự tội nghiệp cháu, Arthur. Cháu có một tiềm năng khổng lồ để có thể trởnên vĩ đại, ấy thế mà khả năng thật sự của cháu lại bị cản trở bởi điều mà cháukhông có quyền quyết định. Lý do ta kể cho cháu nghe mọi thứ không phải là đểtrêu ngươi cháu, mà là để khuyến khích cháu thực hiện một điều gì đó phi thường.Ngay cả khi cháu tiến vào giai đoạn Trắng và đi xa hơn, có thể cháu sẽ vẫnkhông bao giờ có thể kiểm soát aether như long tộc chúng ta. Nhưng điều đókhông có nghĩa là mọi thứ trở nên bế tắc. Kiến thức là nguồn sức mạnh vô đối cóthể vượt qua bất kì trở ngại nào, thậm chí là cả những ranh giới mà các asura tựđặt ra cho chính mình.”

“Bànói đúng, cháu xin lỗi vì đã xả giận lên bà. Cháu biết bà chỉ muốn tốt cho cháuthôi.” Tôi lí nhí.

“Đúngthế, cháu của ta. Chỉ những điều tốt cho cháu.” Giọng nói bà ấy vang vọng. Khitôi ngước lên nhìn bà ấy, vẻ mặt của bà rất đăm chiêu và buồn rầu.

“Cóchuyện gì không ổn ạ?”

“Arthur.Ta đã phá vỡ rất nhiều luật lệ khi cho cháu biết tất cả thứ kiến thức này. Nếuthứ kiến thức này mà rơi vào tay nhầm người thì họ sẽ lợi dụng nó để chống lạilong tộc, nên hãy tin ta khi ta nói rằng ta thật sự chỉ muốn tốt cho cháu.”

Tôivẫn chưa hiểu lý do vì sao Myre lại tận tâm chăm sóc tôi đến thế, nhưng tôi cóhọc được một điều trong kiếp trước, đó là đọc thấu tâm ý của những người xungquanh tôi. Mặc dù cả hai chúng tôi chỉ mới quen biết nhau, nhưng Myre vẫn rấtthành tâm đối xử tốt với tôi.

“Ngaycả khi nếu cháu không tận dụng được tối đa tiềm năng của Realmheart, thì vớigiác quan của nó, nó vẫn là một kĩ năng tối quan trọng không thể thiếu trong trậnchiến sắp tới. Với Realmheart, khả năng thao túng bốn nguyên tố cùng với khảnăng chiến đấu thần sầu củacháu, cháu có rất nhiều lợi thế để tận dụng…” Giọng bà ấy ngày càng nhỏ đi, khiếntôi càng cảm thấy lo lắng về điều bà sắp nói.

“Nhưng?”Tôi hỏi.

Thởdài một hơi thật sâu, bà ấy nhìn tôi một hồi và nói. “Nhưng cái kĩ năng di chuyểnmà cháu tạo ra, cái kĩ năng đã khiến cháu được đưa đến nhà ta trong tình trạngkinh khủng ấy… không thể là một trong số đó.”

Nhưthể những lời nói đó chưa đủ rõ ràng, bà ấy khẳng định một cách chắt nịt thêm mộtlần nữa.

“Đừngbao giờ sử dụng kĩ năng đó lần nữa.”

[] [][]

#Darkie