The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 780

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 736

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8221

Chương 116

Nhóm cơ tứ đầu nằm ởphía trước đùi có nhiệm vụ đẩy đùi và chân về phía trước. Các gân kheo là cơ tứđầu đối diện nhận nhiệm vụ uốn cong chân và di chuyển nó về phía sau. Nhóm cơmông là bộ phận rất quan trọng để hoàn thành chuyển động lùi. Các phần cơ bụngsẽ co lại trong mỗi bước tiến. Các cơ bắp chân, mặc dù nhỏ hơn, thực sự là mộttrong những cơ bắp được sử dụng nhiều nhất để đẩy cơ thể về phía trước khi bàn chânnhấc lên khỏi mặt đất. Những nhóm cơ này chỉ là nhóm cơ bắp chính.

Nhóm cơ thứ hai cũngcần được tính đến là các cơ ổn định nằm xung quanh xương chậu. Những chuỗi cơnày tạo thành một nhóm cơ xung quanh xương chậu, bao gồm cả cơ khépbên tronglẫn bên ngoài, tôi nghĩ chúng được gọi là cơ bụng dưới và cơ cột sống nằm ởphía sau. Cơ chày… hay gì gì đó, một dải cơ mỏng giúp bạn uốn cong mắt cá chânđể di chuyển bàn chân về phía đầu gối, cũng được sử dụng để đảm bảo bàn chân sẽkhông bị trượt ngã, tạo ra cơ hội tốt hơn để bám vào mặt đất hoặc một vật gì đó.

Cơ thể có một hệ thốngcác cơ bắp phức tạp hoạt động theo cặp, mỗi nhóm cơ chịu trách nhiệm để hoànthành một nửa bước chuyển động. Bắp tay uốn cong khi cánh tay cong về phía vai,trong khi cơ tam đầu kích hoạt khi cánh tay duỗi thẳng ra. Các cơ chế bên trongcơ thể thậm chí còn phức tạp hơn khi đưa cơ thể vào trạng thái chuyển động, chẳnghạn như đi bộ, chạy hoặc nhảy.

Những thứ kiến thứcnày không hề từng hữu dụng cho đến bây giờ vì thể chất đặc biệt của tôi trongmana. Tuy nhiên, trong trường hợp tôi cần phát triển phân đoạn đầu của kĩ năng MirageWalk (ýArthur muốn nói là kĩ năng Burst Step), tôi sẽ cần phải sử dụng tất cảcác kiến ​​thức này để có thể đưa nó vào thực dụng.

“Chết tiệt thật chứ!”Tôi đưa tay lên đỡ bản thân khi tôi ngã sõng soài ra cái “giường” tôi làm bằngđống lá.

Nhận thấy mặt trờiđã lặn, tôi quay trở lại trại của mình và lấy một vài dải thịt sóc mà tôi đã hunkhói trước đó để tôi không phải đi săn bắt.

“Phải chi mà mình cóthể sử dụng quả cầu Ether cho việc này,” tôi đã lẩm bẩm, nhìn xuống miếng thịtcháy xém và vô vị trong tay.

Tôi đã có tiến bộđáng kể kể từ lần đầu tiên tôi ngừng hoạt động săn lùng Clawed và dành toàn bộthời gian và sức lực của mình để tập luyện trong tuần qua, chia giờ ra để luyệntập Burst Step và tinh chất lõi mana của tôi. Hai hoặc ba giờ còn lại được sử dụngcho giấc ngủ.

Tuy nhiên, càng luyệntập, tôi càng khao khát thành thạo kỹ thuật chuyển động này. Tôi có một số chỉnhsửa nhỏ dựa trên kiến ​​thức trước đây về giải phẫu học, nên về mặt lý thuyết,Mirage Walk sẽ trở nên tốt hơn nhiều. Nó không chỉ linh hoạt và nhanh gần nhưtức khắc, mà nó còn vừa nguy hiểm chết người nhưng vẫn giữ nét tinh tế.

Những điều cơ bản củaBurst Step mà tôi đã thành công đầu tiên khi thực hiện trông gần giống như mộtbước nhảy xa, với tất nhiên là nó vẫn còn cực kỳ nhanh. Đó là bởi vì, mặc dùkhông thể cảm nhận được dao động mana khi thực hiện kĩ năng Mirage Walk, thì vẫncần phải vào tư thế và thực hiện một loạt các chuyển động để cơ thể con ngườicó thể thực hiện bước đó.

Kordri, ngay cả khilà một asura, nếu ông ấy muốn sử dụng Burst Step trong hình dạng con người của mình,thì ông cũng không thể bỏ qua các cơ chế hoạt động của cơ thể, bất chấp việcông có thể chất vượt trội.

Những gì tôi đanglàm hiện tại là thao túng mana một cách có ý thức và có chủ ý, chuyển nó vàocác nhóm cơ bắp cụ thể theo một tiến trình nhất định vào đúng thời điểm chínhxác để cơ thể tôi có thể bắt chước việc sử dụng cơ bắp mà không cần phải điềukhiển.

Nếu tôi có thể canhthời gian và đầu ra của mana một cách hoàn hảo, thể làm một điều mà thậm chíKordri không thể – thực hiện kĩ năng Mirage Walk, nhưng không giới hạn ở vị tríđứng.

“Trời ạ, nghĩ đến mấythứ này là mệt hết cả óc.” Kết thúc bữa tối của mình, tôi quay trở lại khu đấttrống mà tôi đã cải tạo lại vào tuần trước.

Đứng cách khoảng nămmét khỏi giường bằng đống lá để đỡ tôi nếu tôi có ngã, tôi bắt đầu tập trung. Vậnmana để thao túng cơ bắp của tôi cũng giống như sử dụng suy nghĩ của mình để thựchiện chuyển động giả. Hầu hết các chuyển động đều được thực hiện một cách độnghóa; tôi thường chẳng bao giờ nghĩ đến những cơ bắp tôi cần sử dụng để thở. Tuynhiên, vì tôi sẽ sử dụng yếu tố trung gian, mana, để tạo ra một hành động từ cơthể của tôi, việc này giống như lần đầu học tập đi vậy.

“Ugh.” Tôi phu đốnglá ra khỏi miệng và lau lưỡi bằng tay áo. Tôi đứng lên và trở lại vị trí ban đầuvà tập trung trở lại, lờ đi những cơn đau ngày càng tăng ở chân.

Tôi đã phần nàothành công trong việc thúc đẩy bản thân sử dụng một lượng chuyển động tối thiểu,nhưng để có thể dừng lại đúng chỗ tôi muốn là một trở ngại lớn khác mà tôi đanggặp khó khăn trong việc vượt qua nó.

Giống như cách một đứatrẻ chập chững không thể điều khiển được độ cao hay độ xa khi nhảy, sử dụngmana để điều khiển hoạt động bên trong cơ thể tôi đã khiến việc kiểm soát chúngkhó một cách vô vọng.

Tuy nhiên, ít nhấtlà bước đầu tiên và nền tảng của Mirage Walk, điều khiển mana trong khí quyển đểche giấu sự dao động của mana trong cơ thể, đã trở nên dễ dàng hơn nhiều đối vớitôi. Tôi vẫn cần phải cân bằng trữ lượng mana của các dòng mana và mạch mana củamình để tôi có thể kiểm soát tốt hơn, nhưng tôi không có thời gian cho việc đó.

Sau khi tôi đã chegiấu sự hiện diện của mình, tôi tưởng tượng ra hệ thống cơ bắp trong cơ thể. Nhớlại tất cả các cơ chịu trách nhiệm sử dụng Burst Step, tôi thử lại một lần nữa.

Các bộ phận tưởng củacơ thể cần cho chuyển động bắt đầu hiển thị rõ ràng trên hình ảnh tưởng tượng củatôi trong đầu tôi có thể nhìn nhận rõ hơn thứ tự cụ thể mà tôi đã muốn kích hoạtmana. Tôi có thể cảm nhận được mạch cơ tương ứng khi mana chảy qua các chuỗinhóm cơ tôi mong muốn. Chỉ với một chút dịch chuyển của chân trái và với sự trợgiúp của mana, khung cảnh xung quanh tôi mờ đi khi tôi thực hiện Burst Step từtư thế đứng thẳng.

Mặc dù tôi đã cườnghóa chân mình bằng mana để giảm sốc, nhưng một cơn đau nhói thấu trời lan khắpphần dưới cơ thể tôi.

“A!” Tôi thét lên vàngã nhào vào đống lá một lần nữa.

Một lần nữa, tôi đãthất bại trong việc phanh lại. Ngay cả khi mana có thể giúp tôi tăng tốc độ banđầu, việc dừng lại ở vị trí chính xác và tư thế mà tôi muốn cũng khó hơn rất nhiều.

Thở dài một cách bấtlực, tôi tiếp tục luyện tập.

Khi mặt trời dần lặnxuống bị thế chỗ bởi mặt trăng lưỡi liềm, tôi nằm đó trên chiếc giường lá nhìnchằm chằm vào bầu trời đêm. Giơ tay lên, tôi giơ bàn tay mình về phía mặt trăngvà nắm lại. Mặt trăng trông rất nhỏ từ đây… tôi nhỏ đến mức nào khi lên mặttrăng?

Tôi tập trung vàocánh tay trái mà tôi đã nhấc lên, nhìn chằm chằm vào chiếc lông mà Sylvia đãđưa cho tôi để che quả cầu và ý chí rồng mà bà ấy đã truyền cho tôi.

Điều đó và Sylvie,là tất cả những gì tôi còn lại của vị asura đã cứu mạng tôi, chăm sóc tôi và bảovệ tôi khi còn nhỏ. Rèn luyện như thế này có thực sự cho phép tôi nghe lại từ bàấy không?

Hồi tưởng lại quãngthời gian của tôi ở với bà ấy làm tôi nhớ tới những người khác. Mặc dù chúng tôiđã chia tay nhau trong tình cảnh rất khó nói, tôi vẫn nhớ gia đình tôi.

“Đủ rồi, Arthur.”Tôi vỗ má và ngồi dậy từ đống lá. Một ngày chỉ có vài chục tiếng thôi, và tôikhông thể lãng phí nhiều thời gian ở đây trong khu rừng chết cmn tiệt này.

Hít một hơi thậtsâu, tôi bắt đầu tu luyện lõi mana của mình. Sau khi tôi bước vào giai đoạn Vàngnhạt, tiến trình chuyển biến dường như rất chậm chạp. Giống như việc tôi xẻ đườngqua núi chỉ với một cái muỗng trong tay, nhưng đã có tiến bộ rõ ràng.

Tôi đắm chìm trongquá trình tiếp thu, thanh lọc và tinh luyện không ngừng, và khi những tiếngchim quen thuộc từ những con chim buổi sáng đánh bật tôi ra khỏi thiền định.

Cả người tôi đầy mồhôi và bụi bặm khi cơ thể tôi đẩy những tạp chất trong lõi mana ra ngoài, khiếntôi không chỉ bẩn thỉu mà còn đói ngấu.

Nhìn vào phần còn lạicủa thịt hun khói tôi còn sót lại, có lẽ tôi sẽ phải đi săn ngày hôm nay. Saukhi gặm nhấm phần còn lại của con sóc hun khói, tôi đóng gói túi nước của mìnhvà rời đi.

Giữ cho tâm trí tôithoải mái và ẩn đi sự hiện diện của bản thân với Mirage Walk, tôi từ từ đi sâuvào khu rừng rậm rạp. Tôi thấy việc tìm động vật hoang dã gần trại khó hơn, vìvậy mỗi lần đi săn, tôi cần phải đi sâu hơn một chút.

Tuy nhiên, đến lúcnhận ra, tôi nhận ra rằng khu rừng đã trở nên yên tĩnh hơn nhiều. Mặc dú có tiếngchim hót líu lo ở khoảng cách gần đó, nhưng không có dấu hiệu của sóc raptorhay những con thú mana khác trong khu vực này.

“Hmm,” tôi lẩm bẩm,thăm dò khu vực. Tạm ngưng kĩ năng Mirage Walk, tôi tập trung mana vào tai. Lúcđầu tôi không thể nghe thấy bất cứ điều gì, nhưng sau vài phút, tôi bắt gặp mộtâm thanh mờ nhạt. Nghe có vẻ như một tiếng gầm gừ. Tôi không thể nói nó cách baoxa, nhưng âm thanh thì rất quen thuộc; có một con báo bạc gần đây.

Tôi lại gần hơn mộtchút, đảm bảo che giấu sự hiện diện của tôi một lần nữa. Tôi lại tăng cường khảnăng nghe của mình một lần nữa, nhưng lần này, tôi có thể nghe thấy rõ ràng hơnnhiều. Tôi có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách mờ nhạt, và hơi xa về phíađông bắc. Điều tôi cũng nhận thấy là không chỉ có một con báo bạc. Có đến haicon báo trong cùng một khu vực.

“Thật là kỳ lạ.Tôi để tâm đến việc này. Theo hiểu biết củatôi về loài báo bạc từ những gì tôi thấy từ trước đến nay, chúng có tập tínhlãnh thổ và hay săn đuổi lẫn nhau.

Có lẽ chúng đang chiến đấu giành lãnh thổ? Điều đóchắc chắn sẽ giải thích cho việc thiếu con mồi trong vùng lân cận…

Kích hoạt kĩ năng Mirage Walk một lần nữa, tôi vội vàngtiến về phía trận chiến đang diễn ra đó. Tôi không thể không mỉm cười vớivận may của mình.

Suy đoán của tôi đã đúng; khi tôi lén lút tiếp cậnâm thanh phát ra từ những con báo bạc, tôi phát hiện ra lớp lông màu bạc đặctrưng của chúng gần một khu đất trống kế bên một vách đá. Không từ đây xuốngđáy vực sâu bao nhiêu mét, nhưng chỉ từ thực tế là có từ bên đây sang bờ vựcbên kia là là tầm một đến hai trăm mét, và tôi không thể nhìn thấy đáy vực cónghĩa là nếu những con báo bạc đen đó rơi xuống, tôi sẽ không dễ dàng lấy lạicơ thể của chúng.

Trốn sau một cái cây gần đó, tôi quan sát. Thật dễdàng để nhận ra rằng chúng rõ ràng là kẻ thù với nhau, nhưng điều làm tôi ngạcnhiên là một trong những con báo bạc là Clawed; những vết sẹo đặc trưngtrên lưng khiến nó dễ dàng được phân biệt. Mặt khác, đối thủ của nó trông hơixa lạ với tôi. Nó rõ ràng là to lớn hơn, nhưng bởi những vết thương mớitrên mặt và cơ thể của nó, có vẻ như Clawed đang chiếm thế thượng phong.

Khi hai con thú mana từ từ quấn lấy nhau, chúng phát ramột tiếng gầm gừ hầm hố, nhe hàm răng sắc nhọn.

Đối thủ của Clawed tung ra đòn trước. Con mèo lớnhơn nhô lên với móng vuốt giơ cao khi nó phát ra một tiếng gầm gừ dữ dội.

Clawed phản ứng ngay lập tức,  nó né và phản đòn bằng nanh vuốt củamình. Tôi bị cuốn hút bởi cuộc chiến của chúng. Vì những con báo bạcđã tăng tốc phản xạ và trực giác một cách bẩm sinh, những đòn tấn công củachúng như một cơn bão giận dữ không ngừng né tránh và phản đòn, không ai trongsố chúng phải chịu bất kỳ vết thương chí mạng nào. Tuy nhiên, với mỗi lầntấn công mà con báo lớn hơn đã gây ra, Clawed đã đáp trả lại cho nó gấp 3 lần.

Khi trận chiến của chúng tiếp tục, tôi không biết tạisao, nhưng trái tim tôi bắt đầu đập mạnh không ngừng. Tôi lo lắng về một điềugì đó, sợ hãi. Tôi đã bị cuốn vào cuộc đấu tay đôi của bọn chúng đến nỗitôi không nhận ra khu rừng trở nên yên tĩnh đến mức nào, gần như câm lặng. Khôngcó tiếng chim hót líu lo hay những con thú mana di chuyển; không có nhiềuâm thanh xào xạc phát ra từ những cái cây như thể cả gió cũng sợ thứ gì đó.

Clawed dường như cũng nhận thấy vì nó bắt đầu cư xử cựckì cảnh giác. Bộ lông của nó đang dựng đứng lên, đuôi nó dựng thẳng lênkhi liên tục đánh hơi tìm thứ gì đó. Con mèo lớn hơn, không biết gì về sựxáo trộn này, đã tận dụng sơ hở và vồ lấy Clawed. Sau khi tránh né đối thủ củamình, Clawed quay người và bắt đầu bỏ chạy.

Tôi khônghiểu. Cóđiều gì đó đang xảy ra, nhưng tôi không thể cảm nhận được bất kỳ sự hiện diệnnào khác từ đây. Tại sao Clawed lại chạy trốn trong khi nó nắm chắc phầnthắng?

Bỏ qua sự cảnh giác của mình, tôi tiến hành xử lý conbáo bạc lớn hơn vẫn còn ở đó. Nó đã bị thương, và các lối thoát của nócũng bị hạn chế vì vách đá.

Phát hiện ra tôi, con mèo lớn hơn bắt đầu gầm gừ, hạmình xuống trong tư thế chạy trốn. Theo bản năng rằng, nó biết rằng trongtrạng thái hiện tại, nó không có cơ hội chống lại tôi.

Không khí xung quanh chúng tôi trở nên nặng nề hơn khikhó thở hơn, nhưng tôi vẫn giữ vững lập trường của mình.

Ngay lúc này!

Khoảnh khắc tôi nhấc chân lên, con báo bạc nhảy sang mộtbên.

“Bắt được rồi.” Tôi cười nhếch mép. Lờ điđôi chân đang phản kháng của mình, tôi thực hiện Burst Step từ vị trí đứng củamình, sử dụng động tác giả để dụ cho nó di chuyển. Môi trường xung quanhtôi mờ đi, mắt tôi chỉ tập trung vào chuyển động của con thú mana bịthương. Tôi đã thành công trong việc chém nó, nhưng tôi hụt nó khoảng mộtmét.

Khi tôi mất thăng bằng, tôi tuyệt vọng nắm lấy cổ conbáo bằng hai cánh tay và giữ chặt.

“Gah!” Cơ thể tôi giật giật một cách bất thườngtừ sự thay đổi đột ngột hướng lực và tôi đang treo lơ lửng trên con báo bạc bằngtất cả sức lực của mình.

“Mày là của tao!” Tôi cắn chặt răng thétlên khi tôi sử dụng mana để cường hóa lực nắm giữ nó lại. Hy vọng duy nhấtcủa tôi là bóp cổ nó.

Con báo mà tôi đang cưỡi phát ra một tiếng gầm gừ hungác khi nó quật đầu nó, cố gắng ném tôi đi nhưng tôi vẫn cố chịu đựng. Nhữngmóng vuốt sắc nhọn của nó xé rách quần áo của tôi, xé toạc những vết thương mớiở hai bên chân và chân tôi trước khi nó oằn mình vì thiếu không khí.

Ngay khi tôi nghĩ con báo sắp tắt thở, nó đột nhiên giậtgiật. Như thể bị nhập, nó sử dụng sức lực cuối cùng để ném mình về phíasau. Khi tôi nhận ra ý định của nó, mặt đất bên dưới chúng tôi đã biến mấtkhi chúng tôi lao xuống hẻm núi dốc đứng.

Lao mình xuống dưới, tôi nhớ lại khung cảnh này rất giốngvới thời tôi mới chập chững biết đi, bị ném ra khỏi rìa núi để cứu mẹ tôi. (Arthur có duyên vớiviệc té vực vãi :)))

Một ngàn kịch bản chạy qua đầu tôi khi tôi đấu tranh để đưara lựa chọn sáng suốt nhất để thực hiện. Con báo bạc đã kéo tôi xuống địangục vì bị ngạt thở và bất lực rơi xuống dưới tôi.

Sau khi tuôn ra một tràng những từ chửi rủa, tôi từ từgiữ thăng bằng bên trên con thú mana bất tỉnh và vận mana vào chântôi. Khung cảnh xung quanh tôi là một vệt mờ liên tục từ tốc độ mà chúngtôi đang rơi.

“Windsom sẽ hiểu thôi!” Tôi đã thuyết phục bảnthân mình khi tôi đẩy mình ra khỏi con báo.

Với cú đẩy, tôi đã giảm tốc độ nhưng gần như không đủ,và không có nơi nào để bám vào mép vách đá.

Một cảnh khác lóe lên trong đầu tôi; đó là lúc tôirơi xuống cái hố trong Góa Phụ Ngục.

‘Bộ việc rơi xuống vực sâu là chủ đề luôn tái diễn trongcuộc sống của mình à?’

Một cơn gió ùa vào lòng bàn tay tôi khi tôi nhìn thẳngxuống mặt đất đang đến gần, tập trung vào việc kết hợp mana của tôi vào câu thầnchú.

Ngay bây giờ !

[Typhon’sHowl]

Thi triển thần chú bên trong lòng bàn tay tôi, luồng gióthổi mạnh xuống mặt đất, một tiếng rít chói tai vang vọng khắp khe núi dốc đứng.

Vượt qua nỗi đau từ lòng bàn tay của tôi khi chúng chịuhậu quả do sử dụng thần chú, tôi tiếp tục vận mana để tiếp tục thi triển thầnchú.

Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh của thần chú đang làmgiảm tốc độ rơi của tôi, tôi đang hạ cánh với một tốc độ chậm. Dừng thần chúTyphon’s Howl lại, tôi hạ cánh xuống mặt đất cách vài mét bằng một xung chấn.

Một đám mây bụi dày đặc xuất hiện từ nơi phép thuật củatôi va chạm với sàn đất, cản trở tầm nhìn của tôi. Che miệng và mũi khỏinhững mảnh vụn trong không khí, tôi bắt đầu tìm đường ra khỏi đám mây bụi khi mộttiếng gầm rung chuyển đất trời vang lên.

Sau tiếng gầm khủng bố đó lắng xuống, mặt đất lại tiếp tụcrung chuyển một lần nữa khi tiếng bước chân nặng nề đến gần tôi.

Sức mạnh của từng nhịp bước chân vang dội làm tôi mấtthăng bằng. Ngay lập tức, tôi lao về phía rìa của hẻm núi, cầu nguyện chobất kỳ vị thần nào cai trị cõi này rằng nguyên nhân của những âm thanh tàn khốcđó chỉ là từ một trận động đất.

#Kiyopon