That Time I’ve Seen Through a Beautiful Gyaru’s Punishment Game Confession, I Forgave Her but She Started to Get Closer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5088

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 70

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 81

Tập 01 - Chương 10

Tôi đã tình cờ chạm mặt Hirose và được mời đi ăn tối với chị em nhà cô ấy, và tôi đã chấp nhận lời mời ăn tối đó. Nhưng khoan, để tôi hỏi bạn một câu trước đã. Thế quái nào mọi chuyện lại thành ra như này?

Bên phải tôi là Akari-chan, bên trái thì có em trai-kun. Còn đằng trước là Hirose với em gái-san. Chả biết liệu tôi có thể thực sự trở thành một thành viên của cái gia đình này không đây?

“Chưa gì con bé đã quý cậu quá rồi nhỉ?”

“À ừ.”

Trên đường cả bọn tới đây, tôi đã cõng Akari-chan trên lưng vì con bé cứ nhất quyết không chịu đi bộ và thiếu chút nữa thì làm Hirose phát cáu lên. Đến tận bây giờ, con bé vẫn chưa nỡ buông tay tôi ra, cho dù tất cả mọi người đều đã yên vị.

“Akari, Takuya, nhớ không được làm phiền anh Amane đâu đấy nghe chưa?”

“”Vâng ạ!””

Những lời đáp đầy sự hăng hái vang lên từ hai bên. Cơ mà Akari vẫn cứ níu chặt lấy tay tôi. Mà, dù sao chúng tôi cũng chưa bắt đầu dùng bữa nên chắc cũng ổn thôi.

“Với cả này, công việc của cậu ở hội học sinh ra sao rồi thế Amane?”

“Tất cả đã xong. Giờ thì tôi có thể an tâm mà đón chào kỳ nghỉ lễ rồi.”

“Oneechan với Amane-san giống cha và mẹ ghê.”

“E-em nói linh tinh gì thế hả Iori?”

Gương mặt của Hirose đỏ bừng lên vì xấu hổ. Nhân tiện, Hirose và mấy em ấy đã bảo với tôi rằng hôm nay bố mẹ họ đi hẹn hò. Với cả anh chị nhân viên ơi, hình như điều hòa không có hoạt động, phiền anh chị kiểm tra dùm được không?

“Oneechan à, nhìn chị như vậy thôi chứ chị còn ngây thơ lắm.”

Cô em gái Iori bắt đầu trêu chọc Hirose. Xin lỗi Hirose nhé, nhưng tôi bận giải quyết mấy đứa nhóc tì mất rồi.

Một bầu không khí khó tả bao trùm khắp bàn chúng tôi.

Mong là Iori-chan sẽ không chuyển hướng công kích qua đây.

“Cảm ơn quý khách đã đợi.”

Chị bồi bàn đến vừa đúng lúc.

Căn thời gian quá chuẩn!

-0-

Sau khi thức ăn được bưng ra, vì bận ăn uống nên mọi người chẳng nói năng gì mấy. “Này Akari, đừng có nhè thức ăn ra chứ em.” Hirose đảm nhiệm việc trông chừng Akari-chan. Khi cô ấy lau miệng cho con bé, hai người họ trông cứ như mẹ con vậy. Tới mức những người không biết họ là chị em sẽ hiểu lầm rằng họ là một cặp mẹ con.

Lúc ấy tôi thầm nghĩ rằng, “Chà, cô ấy đúng là khác một trời một vực so với lúc ở trên lớp.”

Bữa ăn đã kết thúc trước khi tôi kịp nhận ra. Tới lúc chúng tôi rời khỏi tiệm ăn, ngoài trời đã tối om om rồi.

“Nhà cậu ở đâu thế?”

“Nhà tớ chỉ cách trạm ga có một chuyến xe buýt ngắn thôi.”

“Thế để tôi cùng cậu đến bến xe buýt.”

Akari-chan hiện đang ngủ ngon lành trên lưng tôi. Tuy mới bốn tuổi nhưng khi say giấc con bé cũng nặng phết chứ đùa.

“Em ấy nặng lắm đúng không?”

“Ờ thì cũng chút chút, nhưng so ra thì vẫn còn nhẹ chán so với một đứa học sinh cấp hai ngủ vùi trong bàn sưởi.”

Hễ Yuna ngủ quên trong kotatsu, tôi sẽ phải rất chật vật mới đưa con bé về phòng được.

Dù tôi có cố đánh thức thì con bé cũng không chịu dậy, miệng cứ bảo rằng “cõng em đi” rồi trèo lên lưng tôi, thản nhiên lấy đó làm giường. Tôi thì không thể bỏ con bé lại bàn sưởi được, bởi như thế thì con bé sẽ bị cảm lạnh mất. Khi đó tôi chỉ đành cõng Yuna về phòng. Tuy vậy sau mỗi lần như thế thì cái lưng tôi sẽ ê ẩm một thời gian, nên nếu con bé tha cho tôi thì tốt biết mấy.

“Nếu em ấy nặng quá thì cậu cứ nói để tớ cõng cho.”

Việc đó đâu có khó khăn đến vậy chứ, vả lại chúng ta cũng gần đến bến xe buýt rồi mà.

“Không sao đâu mà.”

“Nếu thật vậy thì tốt quá. Đáng nhẽ hôm nay Iori phải chịu trách nhiệm nấu nướng cơ, nhưng hình như em ấy bận việc ở câu lạc bộ, cho nên chị em tớ đã quyết định ra ngoài ăn.”

Iori-chan với Takuya-kun đã dấn lên trước nên giờ chỉ còn lại ba chúng tôi ở đằng sau.

“Bọn tớ cũng không thường xuyên ăn ngoài cho lắm nên chắc có lẽ em ấy mệt vì luôn miệng chuyện trò với Amane đấy.”

Hirose nói vậy, đi kèm với nụ cười dịu dàng trên môi, tay thì vuốt ve Akari-chan đang nằm trên lưng tôi. Tôi không thể tránh khỏi việc bị nụ cười ấy mê hoặc được, nên chỉ đành vội nói gì đó để giấu nhẹm đi cảm xúc ấy.

“Vậy nên bữa tối sẽ tốt hơn nếu không có sự góp mặt của tôi nhỉ?”

“Akari với Takuya vẫn trò chuyện vui vẻ với cậu mà, nên cũng có sao đâu. Ở nhà chỉ có các chị thôi nên chắc hai em ấy cũng muốn có một ông anh trai ngầu lòi lắm.”

Dù biết rằng đó chỉ là nói quá, nhưng hai má tôi vẫn cứ dãn ra.

Tôi ghét cái tính đơn giản của bản thân. Bình tĩnh nào. Cô ấy chỉ tỏ tình với tôi vì trò chơi trừng phạt thôi. Và tôi cũng biết thừa mặt mũi mình xấu đẹp thế nào bởi mỗi sáng tôi đều soi gương. Nên đừng hiểu lầm nhé tôi ơi.

“Hai đứa nó đều vui vẻ cả mà, nên tớ chắc rằng Iori không có khó chịu đâu.”

“Cậu nói cứ như một bà chị ấy.”

“Ể?” Hirose tỏ vẻ ngạc nhiên trước những lời của tôi.

“Không, ý tôi là cậu luôn nhìn mọi thứ dưới góc nhìn của một người chị cả. Tôi nghĩ cậu như thế là một chuyện tốt.”

Hirose đáp “Vậy sao” rồi im lặng một hồi lâu.

Nếu tôi cứ cố bắt chuyện, e rằng không khí sẽ trở nên gượng gạo hệt như cái lần hai đứa cùng sánh bước về nhà. Có điều, khác hẳn với hồi ấy, lần này tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

---------------------

24-3-2022 ------04.