Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1518

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1144

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 4

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Tập 01 - Chương 64

Mạch suy nghĩ của Cara dừng lại ngay tại đó.

Bàn tay Ivan, kích thích bởi ham muốn và dục vọng, di chuyển vô cùng nhanh nhẹn.

Đưa tay phải Cara lên quá đầu cô rồi nhấn cổ tay cô xuống đất, Ivan chặn hết đường lui của Carla.

"...Ivan? Chắc chắn, chắc chắn là không phải...đúng chứ? Ivan?"

Mắt Ivan ánh lên sắc đỏ. Con ngươi đỏ rực lên và những phần trắng của mắt cậu cũng đã nổi gân máu.

· Nó là thuốc kích dục có tác dụng lên cả Gigantos, Carla.

· Ta sẽ muốn nghe xem cô sẽ rên la trong giọng điệu gì

Cô như thể đang nghe giọng của thằng chết dẫm Lucas. Không phải đâu, chắc chắn không phải đâu. Chắc chắn..

"Ư...?!"

Một tiếng rên nhỏ thoát khỏi cổ họng Carla. Bàn tay Ivan thô bạo nắm lấy và bóp chặt bầu ngực cô.

Cảm giác đầy đặn ấy thậm chí có thể cảm nhận rõ qua lớp đồng phục học viện. Bộ ngực Carla căng tròn đến mức thịt tràn ra giữa các kẽ tay. Carla nhíu mày vì đau nhưng ngay sau đó đã ngước lên nhìn Ivan bằng ánh mắt giận dữ:

"Tránh ra, Ivan...! Mày, mày đang làm cái quái gì vậy...!"

"Nằm yên dùm cái, con đàn bà. Tại cái thuốc kích dục ngu ngốc đó... Uh."

Ivan không thể nói dài. Chỉ qua giọng điệu, rõ ràng đây không phải Ivan, mà là một thực thể xấu xa nào đó đang ẩn náu trong cơ thể ậu.

Trái tim Carla đập mạnh hơn. Đến lúc này, cả hai chân cô đã bị ghì chặt dưới đầu gối Ivan, cánh tay phải cũng bị khóa chặt khiến cô hoàn toàn bất lực.

Chỉ còn bàn tay trái của Ivan là tự do và giờ nó đang thản nhiên luồn dưới áo Carla như chốn không người.

"Ivan, Ivaaan...! Tỉnh táo lại, ức, tỉnh táo lại đi...!"

Carla nhăn mặt kêu lên. Nhưng ánh mắt Ivan giờ không còn nhìn cô mà đang dán chặt vào bộ ngực cô đang bị nắm trọn trong tay.

"Hy sinh bản thân vì ta đi...!"

"Đừng có nói nhảm, Ivan...! Tránh ra, nếu mày không tránh ra ngay bây giờ...!"

"Nếu ta không tránh, cô có làm được gì không?!"

Trước tiếng quát đột ngột của Ivan, Carla giật mình ngừng kháng cự. Nếu cậu không chịu buông tha... đúng vậy, nếu hắn không chịu buông tha thì cô có thể làm gì? Nghĩ lại thì, cô chẳng thể làm gì cả.

"Nhưng, tao, tao... Ivan, tao tưởng mày xem tao là đàn ông...!"

"Im đi! Giờ đây chẳng phải đây là thân thể đàn bà sao?! Nếu mày không nằm yên, mạch ma lực của cơ thể này sẽ nghịch chuyển!"

Cơ thể Carla cứng đờ trước lời đó. Nếu mạch ma lực nghịch chuyển, tổn thương là không tránh khỏi. Tổn thương mạch ma lực về cơ bản là dấu chấm hết cho một pháp sư. Dù Carla mất đi cánh tay trái nhưng mạch ma lực vẫn nguyên vẹn nên cô vẫn có thể thi triển phép thuật ở mức độ nào đó. Nhưng nếu mạch nghịch chuyển thì Ivan sẽ...

"Ca...Carla...!"

Trong chốc lát, lực ghì chặt cô nới lỏng. Giọng nói phát ra từ Ivan là giọng nguyên bản của cậu, đầy dịu dàng.

"Ivan, có phải mày không?!"

Nhân cơ hội, Carla nhanh chóng thoát khỏi Ivan và bật dậy mà hỏi. Cơn đau nhức còn vương trên ngực. Cố gắng phớt lờ nó, Carla hét lên một tiếng thất thanh.

"Tránh, tránh xa tớ ra, Carla... Chuyện này, tớ, tớ... Tớ nghĩ mình có vấn đề rồi...!"

Giọng Ivan đầy tuyệt vọng. Vì thuốc kích dục tác động lên cơ thể, có lẽ cả bản thể Ivan và nhân cách khác đang ẩn náu đều bị ảnh hưởng.

"Ivan, Ivan..."

Carla từ từ lùi lại. Để giải thuốc kích dục, thực sự chỉ có một cách duy nhất. Ân ái giữa nam và nữ, đó hầu như là liều giải độc duy nhất cho thuốc kích dục.

Tuy nhiên, với cô thì điều đó không hề dễ dàng. Carla định lùi xa khỏi Ivan như thế này.

'...Nếu mạch ma lực của Ivan nghịch chuyển...'

Một lần nữa, có lẽ, nếu cô lấy lại được cánh tay, một lần nữa... Những ham muốn đen tối bắt đầu len lỏi từ mắt cá chân Carla khi cô lùi bước.

Nếu cô lấy lại được cánh tay. Chỉ cần điều đó xảy ra, chẳng phải cô sẽ lại ngồi lên vị trí quán quân vinh quang, vượt qua Ivan sao?

Dù đang lùi lại, ánh mắt Carla vẫn dán chặt vào Ivan. Không thể rời mắt khỏi Ivan đang quằn quại trong đau đớn, cô từ từ lùi từng bước.

"Nhanh, nhanh lên và đi đi... Carla...! Tớ không biết đây là cái gì nhưng tớ cảm thấy... cơ thể, tớ sắp mất kiểm soát cơ thể lần nữa...! Mau, mau tránh xa tớ ...!"

Chậm rãi, mọi thứ như chùng xuống. Có đúng không khi bỏ đi và để mặc Ivan vật lộn như thế này? Carla không thể chắc chắn.

Sự tử tế Ivan dành cho cô. Làm thế nào cô mới có thể đứng dậy và bước đi nhờ Ivan. Làm thế nào cô đã có thể hoàn toàn gục ngã nếu không có Ivan.

Những điều đó níu lấy mắt cá chân cô và không buông. Có phải vì thế nên dù cô nên lùi bước, dù cô nên rời xa Ivan thì những bước chân của cô đều nặng trĩu.

Ivan giơ cao tay. Những giọt nước rơi từ hòn sỏi sắc nhọn trong tay cậu

Hòn sỏi nhắm vào bàn tay Ivan. Mạch ma lực lộ ra trên tay cậu, sáng rực. Carla có thể nhìn thấy từ khoảng cách này.

Mạch ma lực hoàn hảo với 31 nhánh khiến người ta không khỏi thắc mắc làm sao một mạch hoàn hảo như vậy có thể xuất hiện ở một thường dân.

"Cái mạch ma lực tồi tàn này...!"

Không, đừng.

Carla vô thức lặp lại trong đầu. Ivan rõ ràng đang cố phá hủy mạch ma lực của chính mình. Cậu chắc chắn đang cố phá hủy mạch ma lực để dù có nghịch chuyển cũng không sao.

"Aaaaargh!"

Với tiếng thét đau đớn của Ivan, cậu đập hòn sỏi xuống và...

"Không, Ivaaan!"

Carla lao tới cùng lúc, khiến Ivan và Carla ngã nhào vào nhau.

"Đừng làm trò ngu ngốc, đồ đần độn này!"

Carla, giờ đang ở trên người Ivan, trừng mắt nhìn cậu đầy phẫn nộ. Ánh mắt rực lửa của cô, tràn ngập cơn giận, hướng thẳng vào Ivan.

"Carla, chạy đi...! Nhanh lên!"

Mắt Ivan đỏ rực vì dục vọng nhưng cũng ngập tràn đau đớn. Một cảm giác nóng rát từ bụng lan tỏa, như thể nội tạng đang bốc cháy, trong khi ham muốn kỳ lạ từ vùng dưới không ngừng nhức nhối hành hạ cậu. Trong đầu, một giọng nói vô danh thúc giục Ivan buông bỏ lý trí, cùng dục vọng muốn chiếm đoạt người phụ nữ trước mặt, đang xé nát tâm can cậu.

"Thứ thuốc kích dục chết tiệt...!"

Carla cắn môi đến bật máu, cắt ngang lời. Cô giật phăng chiếc áo đồng phục học viện, ném nó đi xa, rồi điên cuồng xé rách lớp áo blouse cuối cùng. Nhưng lớp vải ướt sũng do mưa lại dính chặt vào da, khiến Carla phải dùng hết sức giật đứt nó ra.

"Ôm... ôm tôi đi. Ivan, cứ ôm tôi đi."

"Carla...!"

"Mạch ma lực, tôi không thể để cậu phá hủy nó...! Dù có trở thành số một nhờ việc mạch ma lực của cậu bị phá hủy, tôi cũng không bao giờ hạnh phúc...!"

Lời Carla đứt quãng. Khi đôi mắt Ivan dưới thân bỗng lóe sáng, cậu bất ngờ lật người cô lại, ghì chặt xuống đất.

"Em đã quyết định khôn ngoan đấy, Carla...!"

Carla nhắm nghiền mắt.

Ngoài trời mưa xối xả nhưng lại có chút gì đó lãng mạn không ngờ trong tình huống này. Carla thở gấp, thoáng nghĩ vẩn vơ khi nhìn hơi thở mình tan vào màn mưa.

Chẳng biết từ lúc nào, hầu hết quần áo trên người cô đã biến mất. Những mảnh vải còn sót lại chỉ là tàn tích của chiếc blouse do chính cô xé toạc.

"...Ivan. Trả lại cho tôi Ivan mà tôi biết đi."

Lời Carla khiến ánh mắt Ivan chuyển từ bộ ngực trần của cô lên khuôn mặt.

"Lần đầu tiên... phải là với Ivan. Dù là do thuốc kích dục, tao không muốn lần đầu lại với một kẻ như mày."

"...Xấc xược thật dấy."

Ivan nhếch mép cười. Không rõ đó có phải dấu hiệu đồng ý không, nhưng vẻ mặt lạnh lùng của gã giả mạo dịu đi đôi phần.

"Carla..."

"...Nhìn như thế này thì tôi chẳng còn gì để dạy nữa đâu, Ivan. Đó..."

Carla liếc nhìn xuống. Thực ra, không chỉ mình cô là người trần truồng. Ivan cũng đã cởi bỏ hết quần áo, và nơi ánh mắt cô đổ dồn, "cậu chàng" của Ivan đang cương cứng như khúc gỗ, chạm vào vùng kín ướt át của Carla.

"Cứ đút vào đi."

"Carla... thật sự, ừm. Em có chắc không...?"

Thật đáng nể khi vẫn giữ được lý trí dưới ảnh hưởng thuốc kích dục. Trong tình huống này vẫn ưu tiên cảm xúc của Carla, cậu chàng này dịu dàng đến mức nào?

"Tôi quyết định tự nguyện mà. Nên làm nhanh đi."

Carla nhắm chặt mắt. Vật nóng bỏng đó, ép giữa đùi cô, nhiệt độ của nó rõ ràng đến mức không thể nhầm lẫn dù đang giữa cơn mưa. Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày như thế này nhưng chuyện đã rồi thì không thể làm gì khác.

"Carla, Carlaaaa...!"

Một thứ nóng bỏng, hình dạng Như một cây gậy, cuối cùng cũng bắt đầu đâm vào Carla.

Nhưng đau quá.

Đến lúc nào đó, khi cảm giác như có thứ gì vỡ ra, Carla vô thức nhíu mày thét lên.

"Rút... rút ra...! Rút ra đi, đồ dân đen!"