Tearmoon Empire

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

114 1055

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

8 22

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

134 1501

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

30 920

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1247

Vol 9 - Chương 32: Nữ tư tế tối cao của loài rắn nhảy múa

Trans: Kirito_chan~~

--------------------------------------

Có một nơi đã bị thời gian vùi lấp. Một nơi đã phai mờ khỏi lịch sử và ký ức của thế gian. Nó nằm dưới chân của một ngọn núi hiểm trở và dốc đứng, vươn mình giữa Vương quốc Remno và Thánh Công quốc Belluga.

Ẩn sâu trong biển cây rậm rạp, một tòa lâu đài nhỏ lâu đời bị bỏ hoang đứng đó, cô độc và hoang vắng. Hay đúng hơn, nó không phải một tòa lâu đài. Nó thiếu đi vẻ uy nghiêm, nét thanh lịch và sự tinh tế trong kiến trúc—những điều tạo nên một tòa lâu đài thực thụ. Không, đây chỉ là một di tích từ thời xa xưa—những tàn tích bằng đá của một giấc mơ phù du từng thuộc về một dân tộc cổ đại. Họ đã xây dựng nó, từng viên đá một, ở nơi đây—chốn trú ẩn sau cuộc chạy trốn. Nơi này chính là nơi những kẻ bại trận sẽ tập hợp. Và trỗi dậy. Đây sẽ là nơi diễn ra cuộc hồi sinh huy hoàng của họ.

Nhưng ngày đó chưa bao giờ đến. Những kẻ sống ở nơi này rồi cũng ngã xuống nơi đây. Trống trải và vô chủ, tòa thành này chưa từng chứng kiến một trận chiến nào trong suốt sự tồn tại đầy sai lầm của nó trước khi bị xóa khỏi ký sự của dòng lịch sử. Giờ đây, khi bị thời gian bào mòn thành những tàn tích đá, công trình cũ kỹ này đã trở thành địa điểm tụ họp của những tên Serpent.

Ở trung tâm của tòa thành nhỏ bé ấy là căn phòng ngai vàng, nơi một người phụ nữ đơn độc đang khiêu vũ. Ả ta trông chừng như ở độ tuổi hai mươi lăm, mái tóc đen tuyền óng ả đong đưa theo từng chuyển động. Không lời, không biểu cảm, ả nhảy với một sự tập trung tuyệt đối. Những cử động của ả lạ lẫm, kỳ quái, khiến cho người chứng kiến bồn chồn. Nhưng không thể phủ nhận rằng chúng vô cùng mỹ lệ. Thuộc về một phong cách không tên, sự bất hòa độc đáo trong từng động tác vừa quyến rũ lại vừa u ám

Thật khó để tưởng tượng một vũ điệu nào có thể phù hợp hơn với những tên Chaos Serpent—những kẻ mong muốn hủy diệt mọi trật tự. Tuy nhiên...

"Ngươi đang làm cái quái gì vậy?"

Người đàn ông bước vào phòng, ném về phía ả một ánh nhìn đầy khó hiểu.

"Nhảy múa," ả ta bình thản đáp lại câu hỏi của lang sư.

"Một điệu vũ tế lễ dành cho Đại Ác Ma. Ngươi nghĩ sao?"

Dù bị ngắt ngang bất ngờ, người phụ nữ vẫn ngừng lại mà chẳng hề có chút miễn cưỡng. Ả ta thờ ơ lau đi những giọt mồ hôi trên trán.

"Ta tự nghĩ ra nó, nhưng ta thấy nó hoàn toàn có thể được xem là một vũ điệu nghi lễ. Cá nhân ta cảm thấy mình đã thực sự truyền tải hình ảnh của một Nữ Tế Serpent—một Tông Đồ của Đại Ác Ma."

Vị nữ tế ban tặng cho lang sư một nụ cười mê hoặc. Nhưng hắn chẳng hề dao động.

"Ta không nhớ là chúng ta từng trở thành Tông Đồ của Đại Ác Ma."

"Chúng ta vừa là... mà cũng không phải. Ranh giới ấy không rõ ràng. Điều chúng ta làm là phá hủy trật tự. Đôi khi, ta làm vậy như những Tông Đồ của Đại Ác Ma. Đôi khi, ta làm vậy như những kẻ vô thần. Chỉ cần ta có thể hủy diệt thứ trật tự địa ngục này—thứ đã đày đọa chúng ta không ngừng—thì ta sẽ trở thành bất kỳ thứ gì, bất cứ lúc nào. Chúng ta không có hình dạng, không có hình thức. Thứ duy nhất kết nối chúng ta là mục tiêu và nỗi đau của chính mình. Đó chính là sức mạnh lớn nhất của chúng ta, đúng chứ?"

Lang sư hiểu rất rõ rằng một phần tín đồ của Serpent là những kẻ sùng tín Đại Ác Ma. Còn vị nữ tế... Hắn biết chắc rằng người phụ nữ trước mặt mình đây chưa từng tin tưởng dù chỉ một giây vào sự tồn tại của vị thần mang danh Đại Ác Ma. Và chính bởi ả không tin, nên ả mới có thể hành xử như một nữ tế lý tưởng—hình mẫu mà các tín đồ của ả mong muốn. Sự khách quan bất kính ấy khiến ả trở thành một thủ lĩnh cực kỳ hiệu quả—một người có thể tháo dỡ mọi hình thức trật tự với sự điềm nhiên và hiệu suất đáng kinh ngạc. Nói một cách ngắn gọn, ả ta là một diễn viên bậc thầy với nền tảng tư tưởng đặt trên sự hủy diệt.

"Vậy? Có tin tức gì sao?” ả hỏi.

"Ta nhận được báo cáo từ Ka Kunlou. Hắn sẽ lẩn trốn thay vì quay lại đây."

"Ah ha ha, vậy thì tốt thôi. Ta chẳng lo lắng gì về hắn cả. Dù sao thì, hắn là một pháp sư. Bất kể hắn đến đâu, ta chắc chắn hắn sẽ là một Serpent gương mẫu và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hủy diệt mọi loại trật tự."

Vị nữ tế lại nở một nụ cười quyến rũ.

"Nhưng bây giờ mà hành động đơn độc thì không nguy hiểm sao?" Lang sư hỏi. "Thánh Nữ Rafina... Dựa vào những gì cô ta đã làm gần đây, có vẻ như nguy cơ bị các mật vụ của Giáo hội Chính thống Trung tâm bắt giữ khá là cao." 

"Cũng giống như một người không thể thay đổi dòng chảy của con sông chỉ bằng cách múc đi một chút nước, tác động của một cá nhân đơn lẻ là có giới hạn. Nếu hắn thất bại, đó chỉ là một trở ngại nhỏ. Nếu hắn thành công, thành tựu của hắn sẽ bù đắp cho những thất bại của các thành viên khác. Tất cả chỉ là một giọt nước nhỏ trong dòng chảy rộng lớn của thời thế." Nụ cười của ả càng thêm ngọt ngào. "Việc hắn rời khỏi Sunkland, ừm... Ta đoán điều đó có nghĩa là hắn đã thành công gieo hạt giống, vậy nên ta nghĩ tốt nhất là đợi thêm một thời gian. Sau đó, chúng ta sẽ lan truyền một tin đồn mới rằng Hoàng tử Echard đang giấu một loại độc dược. Nếu bọn họ có ý định che giấu chuyện hắn đã sử dụng độc, thì tin đồn này sẽ làm lung lay lòng tin đối với gia đình hoàng gia Sunkland. Còn nếu hắn chưa dùng đến độc dược, thì nó vẫn sẽ khiến người ta nghi ngờ rất nhiều."

Giọng ả ta ung dung đến mức nghe như thể ả chỉ đang nghĩ ra một trò đùa đơn giản, chứ không phải đang bày mưu hủy diệt cả người dân lẫn quốc gia.

"Nghe có vẻ nguy hiểm đấy. Ngươi chắc là chúng ta nên can thiệp sâu vào Sunkland thế này sao?"

"Không cần phải lo lắng. Dù hành động của chúng ta có dẫn đến sự diệt vong, thì Serpent sẽ không chết. Kunlou và các pháp sư khác vẫn còn đó. Một nữ tế mới—người phù hợp với thời đại—sẽ trỗi dậy một lần nữa và dẫn dắt Serpent. Trên thực tế, sự tồn tại của một nữ tế chẳng hề có tính quyết định. Mọi thứ tùy thuộc vào tình huống. Serpent sẽ tạo ra bất cứ thứ gì cần thiết, cho dù đó có là một nữ tế, một công chúa, hay thậm chí một vị vua. Đó chính là con đường của chúng ta, đúng chứ?"

"Vậy còn ngươi? Ngươi thực sự ổn với chuyện đó sao? Ngay cả khi ngươi không còn ở đây để chứng kiến mọi chuyện xảy ra?" Lang sư hỏi. "Chẳng phải phá hủy trật tự là nguyện vọng sâu sắc nhất của ngươi sao?"

Ả nhìn hắn một lát, rồi khẽ lắc đầu và cười.

"Đàn ông lúc nào cũng đam mê hào quang cả. Các ngươi mong muốn những kết quả đơn giản. Những thứ có thể dễ dàng chứng minh thành tựu của bản thân. Không phải là ta không hiểu mong muốn ấy của giống loài các ngươi, tất nhiên rồi... Nhưng cá nhân ta chẳng quan tâm chút nào đến mấy thứ đó. Hủy diệt là điều tất yếu, dù sao thì mọi thứ cuối cùng đều sẽ bị hủy diệt." Giọng ả ta không mang theo nhiệt huyết hay sự cuồng tín. Đối với ả, đó chỉ đơn thuần là một sự thật hiển nhiên.

"Ngươi nghĩ rằng sức mạnh của Chaos Serpent nằm ở đâu?"

"Ai mà biết được. Khả năng thao túng con người bằng lời nói chăng?"

"Điều đó không đúng. Và cũng không chính xác."

Vị nữ tế nhìn thẳng vào lang sư.

Ánh mắt ả bình thản, không mang ý áp đặt, nhưng lại có một chiều sâu khó tả—như thể ả ta đang nhìn thấu một chân lý vũ trụ nào đó.

"Sức mạnh của Chaos Serpent," ả giải thích, "nằm ở chỗ chúng không thể bị tiêu diệt. Chúng không thể bị xóa sổ. Có thể hôm nay chúng không thành công. Hoặc ngày mai. Hoặc ngày kia. Nhưng chúng là vĩnh cửu. Và với đủ thời gian, chúng sẽ gặm nhấm thế gian này cho đến khi không còn lại gì. Chừng nào con người còn tồn tại, thì Serpent cũng sẽ tồn tại. Đó là quy luật của thế giới này. Và cũng là cách nó tan rã. Không có tương lai nào mà chúng ta thất bại." Ả đan tay trước ngực và khẽ nhắm mắt. "Và chẳng ai có thể thay đổi điều đó. Ngay cả Đại Hiền Giả của Đế Quốc."

Sau đó, một nụ cười tinh nghịch chợt nở trên môi ả.

"Trừ khi, cô ta thay thế toàn bộ con người trên thế gian này bằng những con ngựa mà dân tộc ngươi yêu thích đến vậy. Khi đó, Serpent chắc chắn sẽ biến mất. Bởi chính bản chất bất biến của con người là lời nguyền mà Serpent giáng xuống."

Ả ta ngừng lại. Đôi môi ả khẽ mím lại, như thể một ý nghĩ vừa bất ngờ xuất hiện.

"Nhắc mới nhớ. Em gái ngươi... Nó vẫn đang đi cướp phá hả?"

"Chúng ta cần đủ lương thực để nuôi bộ tộc, nếu không dân ta sẽ chết đói. Ta tin rằng nó đang hoạt động gần biên giới Sunkland..."

"Vậy sao? Thế thì bảo nó ghé thăm ta lúc nào đó đi. Đã đến lúc chúng ta lại cùng nhau thưởng trà rồi.

Ả ta nở nụ cười—lần này mang đầy sự tao nhã và nét tinh tế của một cô công chúa.