Chiến dịch săn rồng I (4)
Nằm trên giường một lúc, liền cảm thấy con tàu nhanh chóng hạ độ cao.
Ý thức mờ mịt dần tỉnh táo, tôi rời khỏi phòng. Chắc là đã đến Kiwau rồi. Theo lối đi đến boong tàu, tất cả mọi người trừ Sophia đều có mặt.
Phi thuyền đã hạ cánh và đứng yên.
Địa điểm hạ cánh hình như là quảng trường trung tâm thị trấn, xung quanh có một đám đông hiếu kỳ vây xem. Tuy nhiên, trên phi thuyền có huy hiệu của Đế quốc, không ai dám tùy tiện chạm vào hay trèo lên, chỉ dám đứng từ xa quan sát.
Cách quảng trường vài chục mét, có một người ăn mặc như hiến binh đang vội vã chạy tới.
"Anh vất vả rồi. Chúng ta đến nơi rồi nhỉ."
"Ừm. Mau đưa người đến đây, tôi đợi trên tàu."
"Tôi biết rồi."
Tôi gật đầu, quét mắt nhìn xung quanh.
Phát hiện cô loli tóc vàng đang xanh mặt bám vào lan can boong tàu.
Phải đưa cô bé đi cùng, nếu không thì không tìm được người.
"Ester, chúng ta đi thôi."
"Đợi... đợi một chút đi mà! Tôi vẫn còn khó chịu lắm..."
"Đi một chút là sẽ khỏe thôi."
"A, da..."
Tôi nắm lấy tay cô bé rồi cứ thế kéo đi.
Hình như có phun ra một chút gì đó từ miệng, nhưng không dính vào quần áo của tôi, OK.
Không vấn đề gì.
"Tôi... tôi cũng đi cùng!"
Mercedes cũng đi theo.
Có vẻ cô ấy khá thích cô loli tóc vàng. Không khó để tưởng tượng là vì cô bé say sóng yếu ớt, cô ấy có thể mượn danh nghĩa chăm sóc để thực hiện hành vi "sờ soạng". Rõ ràng gia đình của loli này đáng lẽ phải vĩ đại ngang ngửa với Ma đạo quý tộc.
"Dừng... dừng lại đi, tình trạng của tôi tệ lắm rồi... không được, không được nữa đâu..."
"Nôn ra một chút sẽ dễ thương hơn đấy, điều đó là bắt buộc mà."
"Tốt nhất là đừng có chuyện đó! A, này..."
Bây giờ là lúc tranh thủ từng giây từng phút.
Nếu đối phương là thiếu nữ chưa "khai phong", có lẽ tôi sẽ còn tử tế hơn một chút. Nhưng cô bé đã bị "gậy" của người khác "thông" rồi, đừng hòng tôi thương tình. Tôi vừa đẩy vừa kéo, cứ thế lôi cô bé xuống phi thuyền.
Nhẹ nhàng bước từng bậc thang được hạ xuống từ boong phi thuyền.
Lúc này, một hiến binh vũ trang toàn thân giáp kim loại, tay cầm trường thương đã chạy đến. Anh ta là một thanh niên trẻ hơn tôi một giáp, có lẽ chưa đến hai mươi lăm tuổi. Dưới mái tóc cắt ngắn màu nâu là một khuôn mặt đoan chính với đôi mắt xanh trong veo, cảm giác là một chàng trai tốt bụng, điển trai (ikemen). Có lẽ không bằng Allen, nhưng cũng đủ sức hút với phụ nữ rồi.
"Sao... sao thế ạ!"
Anh ta lo lắng nhìn lên phi thuyền hỏi. Vừa đúng lúc, hỏi anh ta thôi.
"Xin lỗi, anh có biết Allen-san của đoàn Kỵ sĩ không?"
"Ể? Đội phó Allen-san ạ? Anh ấy đang ở nhà trọ gần quảng trường, xin... xin hỏi phi thuyền này là ai phái đến ạ? Có chuyện khẩn cấp sao?"
"Phi thuyền này là do Farlen-sama mượn của quốc gia. Xin lỗi, anh có thể đưa tôi đến nhà trọ đó được không? Có việc gấp cần gặp anh ấy."
Tôi dùng ánh mắt chỉ lên boong tàu.
Ở đó có một ông chú đang nhìn xuống đây.
"A, vâng! Tôi biết rồi!"
Hiến binh vừa nhìn thấy Ma đạo quý tộc trên boong tàu, liền tuân lời tôi.
Ông chú này thật tiện lợi.
Sau khi nghiêm chỉnh kính chào, anh ta dẫn tôi đến nhà trọ nơi Allen đang ở.
*
Bản gốc sử dụng ‘unpenetrated virgin’ = xử nữ chưa bị ‘thủng màng’.