Chiến dịch săn rồng I (9)
Nhà bếp của phi thuyền.
Một nhà bếp rộng rãi.
Vấn đề là ngoài Sophia ra, Allen lại cũng ở đây. Người trước thì không nói làm gì, người sau đến đây sớm như vậy làm gì chứ, khiến người ta tò mò chết đi được.
Hai người đối mặt với bếp lò nối liền nhau, Sophia nhìn Allen đầy tình tứ, phá tan tâm trạng sảng khoái của tôi từ sáng sớm.
"Chào buổi sáng hai vị."
Tôi bước dài một bước, vào bếp chào hỏi.
Đồng thời, Sophia giật mình run rẩy vai, hoảng hốt quay sang tôi rồi hơi trấn tĩnh lại, thở phào một hơi. Xem ra, phần lớn là do tưởng quý tộc ma pháp xông đến nên bị dọa sợ rồi.
Allen thì vẫn không thay đổi phong thái lịch lãm, ung dung quay người.
"Chào buổi sáng, Tanaka-san."
"Allen-san, hóa ra anh bình thường cũng vào bếp sao?"
"Không, thật ra bình thường tôi không mấy khi…"
Chẳng lẽ anh ta sau chuyện ngày hôm qua, hôm nay lại muốn đến nếm thử vị ‘cô bé’ của Sophia sao? Cái đó của cô bé là của tôi. Bất kể cô bé có muốn hay không, ít nhất tôi muốn cái đó của cô bé. Nói là đã đặt trước rồi cũng không quá lời.
Cô bé nhất định là xử nữ. Tôi tin cô bé.
"Tôi lo rằng cứ thế này sẽ ảnh hưởng xấu đến toàn đội, muốn làm chút gì đó để Ester vui lên, nên đã làm phiền Sophia cho tôi mượn nhà bếp."
"À, ra là vậy."
Cô loli tóc vàng kia quả thật trông có vẻ rất thích kiểu này.
"Cũ… cũng không có làm phiền đâu, có thể giúp đỡ Allen-san, em cũng không từ chối đâu. Được đứng bếp với vị hiệp sĩ đại nhân ngược lại còn là vinh dự của em!"
Sophia nói rất vui vẻ.
Đó là nụ cười chân thật nhất từ tận đáy lòng mà tôi từng thấy ở cô bé.
Đây chính là sức mạnh của trai đẹp sao? Không chịu nổi mà.
Đến tôi cũng muốn cười.
"Nếu đã vậy, có thể cho tôi giúp một tay không? Tôi cũng có chút tự tin về tài nghệ của mình. Có những thiết bị này thì nướng một vài món tráng miệng đơn giản là không thành vấn đề."
"Ơ, tráng miệng? Thật sao?"
"Ơ…"
Allen lộ vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Ngược lại, Sophia lại mang vẻ mặt chán ghét từ tận đáy lòng. Dù chỉ trong chốc lát, nhưng vẫn bị tôi bắt gặp. Thật mong không nhìn thấy. Tổn thương thể xác có ma pháp chữa được, tổn thương tâm hồn e rằng thì không.
"Xin lỗi, có thể phiền anh chỉ giáo đôi điều được không?"
"Được, chúng ta cùng cố gắng, làm ra món tráng miệng ngon lành nhé."
"Tanaka-san, xin được chỉ giáo nhiều."
Hay quá, tài nghệ của tôi đã thắng rồi.
Cái ám chỉ đã gieo xuống khi chơi trò cắm trại với họ trong chuyến phiêu lưu trước đây cuối cùng cũng phát huy tác dụng rồi.
Chỉ có điều mục đích lại vô cùng tiêu cực, thật đáng tiếc mà.
"Cái đó, không cần phiền Tanaka-san đâu, để em làm là được rồi…"
"Nói ra thì xấu hổ, bây giờ tôi rảnh rỗi không có việc gì làm, có thể cho tôi cùng làm không, coi như là một kiểu giao lưu? Dù sao chúng ta cũng là đồng đội sẽ cùng nhau đối mặt sinh tử vài ngày sau, cơ hội bồi dưỡng ăn ý này, tôi cũng không muốn bỏ lỡ."
"Nhưng… nhưng anh phải có việc quan trọng hơn để nói với quý tộc đại nhân chứ!"
"Không, chuyện cần nói chúng tôi đã nói xong hết rồi, không có vấn đề gì."
Tôi tuyệt không muốn nói chuyện với ông chú già hơn tôi đâu.
Dù có mặc kệ anh ta, anh ta cũng sẽ tự mình làm đâu ra đó thôi.
"Anh ấy đúng là một quý tộc nổi tiếng khắp thế gian, nhưng trong đội này không có sự phân biệt sang hèn. Thậm chí có thể nói, Allen chấp nhận mạo hiểm tính mạng đứng ở tiền tuyến, việc giao lưu với anh ấy đối với tôi là rất quan trọng."
"Ta… Tanaka-san, anh quá coi trọng tôi rồi… Không dám nhận!"
"Nhưng mà, cái đó…"
Trong mắt Sophia cứ liên tục từ chối ấy toàn là Allen.
Ngoài Allen ra không nhìn thấy gì khác.
Con bé này là đứa cuồng trai đẹp. Chắc chắn là vậy.
"Hơn nữa Sophia-san còn cần làm bữa sáng nữa, để tôi giúp ở đây sẽ không gây phiền phức cho người khác. Vì tôi cũng không bài xích loại công việc này, cứ để tôi thay thế nhé."
Chính vì vậy, tôi mới không muốn để cô ta toại nguyện.
Tôi có lý do hoàn hảo.
Vô vàn lý lẽ đủ để đáp trả bất kỳ sự phản bác nào.
Chỉ cần Allen đứng về phía tôi, Sophia sẽ chẳng làm gì được tôi.
"...Thế… vậy à."
Trong một khoảnh khắc, ánh mắt cô bé cụp xuống chân, như thể nói ‘Thế này em sẽ rất buồn chán’. Nếu không phải là một kẻ mê Sophia đến trình độ như tôi, chắc chắn sẽ không nhận ra.
Tôi thật là một kẻ tiểu nhân triệt để mà.
Cái dáng vẻ sợ hãi khi gặp tôi hôm qua, dường như đã là chuyện cũ rích rồi.
"Vậy thì thời gian quý báu, chúng ta bắt đầu làm đồ tráng miệng thôi."
"Vâng. Tanaka-san, Sophia-san, xin hai vị chỉ giáo nhiều."
Allen mỉm cười nhẹ nhàng nói.
"Cũ… cũng xin ngài chỉ giáo nhiều!"
Sophia vội vàng chỉnh lại biểu cảm, mỉm cười rạng rỡ trả lời.
Tôi đặc biệt yêu em ở điểm này đấy.
Cái điểm vô phương cứu chữa này từng đợt kích thích trái tim tôi, thật sảng khoái.
Vì tôi là M nhỉ. Tôi là M đúng không nhỉ.
Tôi cứ thế vui vẻ cùng Sophia và Allen làm đồ tráng miệng.
*
面食い (menkui) chỉ người chỉ thích những người có khuôn mặt đẹp hoặc ưa nhìn.