Tanaka the Wizard

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 186

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 170

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2966

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 44

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

293 6870

Tập 01 - Chương 05: Chiến dịch săn rồng I (7)

Chiến dịch săn rồng I (7)

Sau khi "đoàn loạn giao" đã tập hợp đủ, chúng tôi trở lại phi thuyền.

Một nhân vật tự xưng là thị trưởng xuất hiện chào đón chúng tôi, nói chuyện xã giao với Ma đạo quý tộc cách boong tàu, cuối cùng tuyên bố kết thúc khi chúng tôi lên tàu.

Thời gian chào hỏi kết thúc, phi thuyền một lần nữa cất cánh.

Thị trưởng vẻ mặt tiếc nuối, còn Ma đạo quý tộc thì thản nhiên bay lên, các thành viên khác chỉ im lặng nhìn theo tất cả. Khoảng cách địa vị giữa các thành viên trong đội quá lớn, khiến người ta rất muốn tìm cách giải quyết.

Tuy nhiên, lúc này một vấn đề cấp bách hơn đang xảy ra ngay trước mắt.

Đây là một căn phòng có hai chiếc giường đơn giản, bài trí tương tự khoang hạng nhất kiểu phương Tây trên du thuyền. Ba người của "đoàn thác loạn" tụ tập ở đây, còn tôi thì trà trộn vào đó để thưởng thức cuộc "đại chiến" nam nữ sắp bùng nổ.

Allen và Sophie ngồi một giường, một người bên trái một người bên phải, còn tôi và cô loli tóc vàng ngồi giường còn lại, chỉ có một khoảng cách nhỏ ở giữa. Trên đùi tôi đặt chễm chệ một cái khay, bên trên đựng mấy chiếc sandwich lấy từ nhà bếp. 

"......Es... Ester, em nghe anh nói đã."

Trong phòng vang lên lời Allen không không biết đã nói bao nhiêu lần.

Thái độ của cô loli tóc vàng cũng khó chịu y như vậy, bị kẹp giữa ngoại tình và say sóng nên có vẻ rất khó chịu.

"Không, em không có gì để nói với anh. Một câu cũng không."

"Ester, làm ơn nghe anh một chút đi mà!"

"Không! Tuyệt đối không! Em không thể tin anh nữa rồi!"

"Ester..."

Tôi nhìn cặp đôi Allen và Ester cãi nhau, say sưa gặm bữa trưa Sophia làm. Những lát thịt trông như thịt gà vừa đầy bơ vừa mọng nước, làm ấm bụng tôi đang đói vì chưa ăn sáng.

A, ngon miệng thật.

Mang ra ngoài chính là để thưởng thức cảnh này mà.

Ngắm nhìn những rắc rối tình ái do mỹ thiếu nữ gây ra, khiến món ăn do mỹ thiếu nữ làm thật ngon không tả nổi, cứ như thể một tựa game hẹn hò đang diễn ra sống động trước mắt tôi vậy. Sau này tôi cũng phải tiếp tục "khảo sát thực địa" về mặt này mới được. 

"À phải rồi, anh... sao anh lại ở đây chứ!"

Cô loli tóc vàng đuổi người rồi.

Sao tôi có thể dễ dàng rời khỏi cái không gian "ngon cơm" này chứ.

"Dù sao thì vấn đề của hai người cũng là vấn đề, tôi sẽ không phủ nhận cuộc cãi vã của hai người. Nhưng vì nghĩ đến tác chiến tiếp theo, tốt nhất là giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt. Nếu không xét tình hình hiện tại, đừng nói Hồng Long, ngay cả đối phó với orc cũng nguy hiểm."

"...Tôi... tôi xin lỗi."

Allen tốt bụng xin lỗi tôi.

Cảm giác tội lỗi à, cảm giác tội lỗi cứ tuôn trào, khiến tôi thấy rất áy náy. Nhưng mà ngon cơm quá, ngon cơm quá đi.

"Tôi hy vọng hai người có thể giải quyết hòa bình, không để lại bất kỳ khúc mắc nào. Vì vậy, dù tôi có hơi ép buộc thế này, nhưng dưới sự chứng kiến của bên thứ ba, đạt được một kết luận ổn thỏa thì tốt hơn, và tôi đương nhiên sẽ không ngần ngại cung cấp sự hỗ trợ như vậy."

"Anh... anh nói đúng, đều là lỗi do tôi không giữ được phẩm hạnh..."

Tôi bịa đại một cái cớ, giành lấy quyền "được tồn tại".

Chuyện gì cũng phải thử năn nỉ trước đã.

"Cái gì mà không giữ được phẩm hạnh chứ! Em vừa hỏi rồi mà phải không? Đây là lần thứ mấy rồi?"

"Cái này, em..."

"Nếu chỉ là một hai lần, em... em cũng không phải là không có lòng bao dung. Đàn ông vốn là như vậy, điều này không thể làm gì khác được. Em cũng biết đàn ông đẹp trai vốn phong lưu, cũng dễ thu hút người khác giới, đó đều là chuyện không thể tránh khỏi."

"............"

"Nhưng mà số lần anh vụng trộm cũng quá đáng rồi đó! Cộng tất cả ngón tay trên hai tay hai chân lại cũng không đủ để đếm luôn! Rốt cuộc là anh ‘thòm thèm’ đến mức nào chứ! Đồ đại biến thái!"

"...Anh... anh xin lỗi. Anh không có gì để nói."

"Với lại, anh đa phần đều lén lút với Sophie đúng không! Anh có thực sự đặt em ở vị trí số một không! Em không thể tin lời anh nói nữa rồi!"

"Cái này..."

Cô loli tóc vàng nói đến mức mắt rưng rưng.

Tên đẹp trai này và Sophie tình thương mến thương hơn tôi tưởng tượng nhiều. Ban đầu tôi nghĩ cô loli tóc vàng là số một, có lẽ sắp bị giáng xuống thành số hai rồi. Từ vụ Orc cao cấp, trước đó anh ta hình như còn cưng chiều cô loli tóc vàng hơn.

A, chẳng lẽ là vì sợ thế lực gia đình cô bé sao. 

Còn về cô loli tóc vàng cũng quá khoan dung với anh ta rồi. Nếu là người phụ nữ tôi yêu mà tình tứ với người đàn ông khác, tôi nhất định sẽ ghen đến phát điên. Nói vậy thì, lòng dạ của Ester cũng khá rộng lượng đấy chứ, đáng nể phục.

Nhưng mà, ngay cả cô bé khoan dung đến mấy cũng bị số lần ngoại tình hai chữ số chọc tức đến phát khóc.

"Em thật sự, thật sự không tin Allen nữa đâu!"

"Ester, xin em hãy nghe anh nói, một lát thôi, được không?"

"Không! Tuyệt đối không!"

Sao vậy, có một cảm giác thất bại khó tả. Cảm giác nuốt cơm đến mức cổ họng bị đau.

Cái bộ dạng ngầu lòi của tên đẹp trai có hậu cung mà lại lặp đi lặp lại chuyện ngoại tình, khiến bữa ăn của tôi trở nên khó nuốt, làm hỏng món ăn Sophia làm cho tôi rồi. Cảm giác sandwich mọng nước ẩm ướt trong miệng lại biến thành một cảm giác kinh tởm kỳ lạ.

Tôi muốn ăn cơm ngon.

"Lần này em tuyệt đối không tha thứ cho anh! Em đã nhịn đến giới hạn rồi! Tạm biệt!"

"Đợi... đợi một chút! Anh thật sự rất yêu em! Trên đời này người anh yêu nhất chính là em!"

"............!"

Trai đẹp nói lời yêu rồi.

Hiệu quả vô cùng xuất sắc.

Vai của cô loli tóc vàng khẽ giật.

"Anh bây giờ nói những lời này cũng... cũng hoàn toàn không lừa được em nữa đâu!"

"Anh nói thật đấy! Xin em hãy tin anh, anh đã nói hết với Sophie rồi!"

Trai đẹp đúng là "đỉnh", Sophie ở ngay bên cạnh mà còn không ngượng mồm nói ra những lời này. Cô em áo choàng bị đẩy ra làm nhân chứng chỉ im lặng đứng nhìn cuộc đối thoại của họ. Nhưng mà gần quá, cô ở gần Allen quá đấy, Sophie. Đùi sắp chạm vào nhau rồi.

"Em mới là ưu tiên hàng đầu trong lòng anh! Anh yêu em!"

"Mấy lời đó, nói... nói bao nhiêu lần cũng vô ích thôi mà...!"

Cú tấn công "Anh yêu em" của trai đẹp có hiệu quả cao đến mức muốn thổ huyết.

Giọng điệu của cô loli tóc vàng đã thay đổi. Cảm xúc lộ rõ sự dao động. 

Đây là sức mạnh của trai đẹp sao? Ngay cả trái tim tôi cũng rung động. Nghe trai đẹp nói thế này, trai thẳng cũng phải cong thôi.

Chết tiệt, Allen cũng đẹp trai quá đi.

Đôi mắt sáng lấp lánh rực rỡ ấy thật là quý ông.

"Tôi cầu xin em, Ester! Tôi nguyện từ bỏ tất cả để đổi lấy sự ở bên cạnh em!"

"…!"

Câu nói chí mạng chạm đúng tim đen đã vang lên rồi! Cô loli tóc vàng mở to mắt hết cỡ. Tuy nhiên, cô bé vẫn cố trụ được.

Dường như chỉ thiếu chút nữa thôi.

"Ư… Hừ! Mấy lời này tôi không biết đã nghe bao nhiêu lần rồi, mấy lời này anh cứ tự mình đi nói với Sophie đi. Tôi đã không thể… không thể tin anh được nữa rồi. Đúng, cứ thế thôi!"

"Ơ, Ester!"

Cô loli tóc vàng đột nhiên đứng phắt dậy khỏi mép giường.

Sắc mặt có vẻ không được tốt lắm vì say sóng.

"Tạm biệt!"

Cô bé liếc nhìn Allen một cái rồi trực tiếp rời khỏi phòng.

Rầm. Âm thanh nhỏ nhẹ của cánh cửa mở rồi đóng nghe thật vang vọng.

Dù nói tạm biệt, họ vẫn ở trên cùng một con thuyền, phải cùng nhau trải qua mấy ngày tới, không dễ gì mà tránh mặt được. Thế nhưng không hiểu sao, cô loli tóc vàng lúc này dường như không nhìn thấy xung quanh, chỉ muốn tìm một nơi để trốn chăng.

"...Ester."

Allen nhìn bóng lưng cô bé biến mất sau cánh cửa, lẩm bẩm gọi tên cô.

Tay Sophie nhẹ nhàng đặt lên nắm đấm của Allen đang siết chặt trên đùi.

"...Allen."

"So… Sophie, tôi phải đuổi theo cô ấy…"

"Em không sao, anh đi đi."

"…!"

Hai người lặng lẽ nhìn nhau. Không phải định đi đuổi theo cô loli tóc vàng sao, bây giờ là sao đây? Phát hiện trường năng lượng ân ái cực mạnh. Con bé Sophie này thần kinh còn thô hơn tôi tưởng, thêm cái thú khó kiềm chế của Allen, việc ăn vụng mười mấy hai mươi lần thật sự không khó tưởng tượng.

Thế nên tôi, một tên trinh nam chết dẫm, đang chịu đựng sát thương cực lớn theo thời gian thực.

Tôi chịu hết nổi rồi.

Tim không chịu được nữa.

Không thể nuốt thêm được nữa.

Giờ ăn kèm đã kết thúc.

Tôi cũng theo bước chân của cô loli tóc vàng đứng dậy rời giường.

Allen thấy vậy gọi tôi lại.

"À, Tanaka-san…"

"Xem ra để cô ấy có chút thời gian bình tĩnh thì tốt hơn, tôi xin phép cáo từ trước."

"...Xin lỗi, đã gây phiền phức cho anh."

Thật đáng tiếc, tôi đã trở thành người rời đi tiếp theo sau cô loli tóc vàng.

Dù lâm vào tình cảnh này, Allen vẫn không thay đổi phong thái lịch thiệp, thật đáng nể. Tôi đã chuẩn bị tinh thần nghe anh ta than vãn kiểu như "Giá như anh không dẫn Ester đến thì tốt rồi".

Anh ta không một lời oán trách, ngược lại còn xin lỗi tôi, thật sự khiến người ta bất ngờ. Từ đó có thể thấy anh ta tốt bụng đến mức nào, thảo nào có duyên với phụ nữ. Sao lại có người chính trực như vậy chứ, bên dưới chắc chắn cũng dựng thẳng tuột.

Cái đường cong kia rốt cuộc phải uốn nắn thế nào đây?

Tôi cứ thế trở về phòng mình, lăn lộn trên giường.  

*

Nhất ông chú, được hẳn ghế VIP để hóng drama. Bản gốc là "meshiuma", là phiên bản rút gọn của "Nỗi bất hạnh của người khác giống như mật ong" hoặc "Nỗi bất hạnh của người khác làm cho món ăn trở nên ngon hơn". Chúc mừng! Một anh đẹp trai đã bị ĐÁ!!! (ノ^ ^)ノ. Từ gốc thực ra là yarichin ヤリチン, một từ nói tục chỉ người đàn ông đã ‘ngủ’ với nhiều phụ nữ. Timmie: Tôi cũng không chịu nổi nữa, dù rằng Ester có bao dung chấp nhận harem thì thế này vẫn là quá đáng quá.